Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị

Chương 90: Chương 90





"Anh đưa tôi tới đây làm gì?"
"Ngồi xuống rồi nói"
Cô vừa đặt người xuống ghế thấy Lục Nam Thần vươn tay cầm lấy tay trái của mình, theo phản xạ cô tránh né và muốn rút tay ra
"Ngoan nào"
Cô bất ngờ trước câu nói dịu dàng của anh, cứ mải ngơ ngác mà không để ý tay mình đang được Lâm Tùng Bách khám
"Không cần đâu"
"Vì sao cô nói không cần"
"Vì tôi biết mình là người khiếm khuyết"
Câu nói của cô khiến hai người đàn ông không khỏi sửng sốt
"Có gì mà ngạc nhiên, tôi sớm biết cánh tay này bị phế từ 4 năm trước rồi, giờ nó chỉ để trang trí thôi"

"Ai nói với cô vậy"
"Bác sĩ"
"Cô có đi khám bác sĩ"
"Đúng vậy"
"Theo tôi thấy, vết thương tiy khá sâu, làm gãy xương nhưng nếu được điều trị lối liền vẫn có thể trở lại bình thường"
"Tôi không có tiền"
Không gian lại rơi vào im lặng, Uyển Linh khó chịu nhìn người đàn ông đang lật tới lật lui cánh tay mình khám xét, với cô đây là một hành động thừa thãi, không có tác dụng, dù có khám tới mai cũng không có cách nào thay đổi
"Cánh tay này của cô không hẳn sẽ bị hỏng"
Uyển Linh mở to mắt nhìn anh
"Ý anh là sao?"
"Vẫn có thể phục hồi, không hoàn toàn nhưng ít nhất vẫn có thể hoạt động, có cảm giác và đặc biệt nếu cô chịu hợp tác điều trị sẽ không còn chịu quá nhiều đau đớn nữa, cô có thể cầm nắm những thứ nhẹ, vừa"
Nghe lời người đàn ông nói cô rất mừng rỡ, vui sướng trong lòng.

Vốn nghĩ bản thân sẽ bị phế nửa đời còn lại, không nghĩ tới còn có cơ hội này
Không chỉ cô, mà Lục Nam Thần ngồi im lặng lắng nghe từ nãy cũng có cảm xúc vui sướng, thậm chí còn gấp gáp hơn cả người bệnh là cô đây
"Vậy cậu mau điều trị cho cô ấy đi"
"Tôi đâu phải thánh, để chữa được bệnh cần có một thời gian khá dài, bệnh có chuyển biến tốt hay không dựa vào sự hợp tác giữa bác sĩ và bệnh nhân mà cho ra kết quả"
"Cậu mau nói phương pháp đi"
"Lục Nam Thần, anh sốt sắng cái gì chứ, lúc tập đoàn Lục Thị gặp khó khăn cũng đâu thấy cậu gấp gáp, vẻ bình tĩnh đâu rồi"

Uyển Linh nghe vậy, trong lòng có dòng ấm áp chảy qua.
"Sau chấn thương gãy xương, người bệnh cần phải tự giác kiên trì chịu đau để tập luyện phục hồi chức năng các khớp, duy trì sức cơ để tăng cường tuần hoàn máu, gia tăng chuyển hóa, thư giãn cơ, giảm đau, tăng tỷ lệ liền xương và sớm phục hồi chức năng vận động."
"Có rất nhiều phương pháp phục hồi sau chấn thương đó: Dùng nhiệt, tập vận động các khớp qua các bài tập...."
"Với tình hình của vợ cậu tôi không khuyến nghị dùng thuốc.."
Nghe chữ "vợ" phát ra khiến Lục Nam Thần không khỏi thỏa mãn cùng vui sướng, Uyển Linh ngồi cạnh mặt đã đỏ như vừa uống rượu say
"nên dùng các bài tập phục hồi, ví dụ dễ hiểu cho hai người...."
"Trong sinh hoạt bình thường: nên tập làm quen các động tác trong sinh hoạt hằng ngày như tập nắm, mở bàn tay, tập cầm bút, đũa, vắt khăn, mặc và cởi quần áo, lật sách, lăn bóng, phủi bụi, tránh tình trạng tay bị cong, khoèo,...!Khi không còn đau, không bị hạn chế cử động thì quá trình cử động mới đạt kết quả tốt.

Thông thường, thời gian tập sinh hoạt kéo dài từ 6 tháng - 2 năm tùy mức độ thương tổn.

Thời gian không cố định, nó có thể sớm hoặc muộn hơn, tập đúng sẽ có thể đem lại kết quả nhanh hơn, có thể là 3,4 tháng nhưng cũng phải hiểu rõ, thời gian sớm hơn thì cũng có thể muộn hơn dự tính là mấy năm"
"Ngoài bài tập trong sinh hoạt hàng ngày, cậu có thể học những động tác massage cho cô ấy, đẩy nhanh quá trình hồi phục: chỉ xoa nắn nhẹ nhàng bằng tay, không dùng các loại dầu cao, cồn hoặc thuốc xoa bóp để xoa vào các khớp vì như vậy dễ làm xơ cứng khớp và vôi hóa cạnh khớp.

Đặc biệt, không được đắp thuốc lá vào các khớp vì sẽ làm cho khớp đó cứng hơn, khó vận động về sau."

"Tạm thời hai người cứ về thực hiện trước nhừng điều đó, tôi sẽ nghiên cứu và theo dõi cẩn thận"
Nói xong anh thấy hai người vẫn ngồi im bất động nhìn mình
"Nài, hai người nghe tôi nói gì không?"
"Ừ"
"Hết rồi sao?"
"Tạm thời chỉ có vậy"
"Ừm"
Khám xong hai người ra về, không còn tranh cãi như lúc đi vào, cả hai yên ắng đến lạ
Khi hai người lên xe rời đi, một bóng người vốn lúp đằng sau bức tường , ánh mắt này đã theo dõi hai người họ từ lúc tới cho đến lúc về mà không hề bị ai phát hiện ra....