Em Hận Anh, Được Sao???

Chương 2




5 năm sau

Tập đoàn Lăng Thị

"Chị gái xinh đẹp ơi! "

Một cậu bé khoảng 4-5 tuổi gọi nhân viên tiếp tân. Tuy nhỏ tuổi nhưng ai nhìn vào cũng phải trầm trồ khen ngợi vì cậu bé thực sự...rất soái nha...

"Á...là tiểu suất ca nha...em cần j nào...đáng yêu quá"Tiếp tân vội đáp nhưg khi nhìn vào bộ dáng của cậu bé khiến cô sửng sốt...cậu bé như bản thu nhỏ của Chủ tịch vậy...

"Em muốn nhờ chị đc k? " Tiểu Thần với đôi mắt long lanh đáng yêu nhìn cô tiếp tân ( nham hiểm wá cưng à -_-;;)

"À...được! Ôi đáng yêu quá đi" tiếp tân mỉn cười như bị mê hoặc bởi độ đáng yêu của Tiểu Thần nhưng 1 phần là cũng giống chủ tịch đẹp trai nữa...(Mê trai wá xá  Θ_Θ)

Nhận đc lời đồng ý nên Tiểu Thần rất vui vẻ cười càng tươi.

"Em muốn gặp Chủ Tịch của chị!"

"OMG...em...muốn gặp...Chủ Tịch..." Tiếp tân ngạc nhiên( chẳng nhẽ cưng ik nhận cha...("o"))

"Em muốn gặp...rất gấp nha..." Tiểu Thần sợ tiếp tân từ chối...vội lôi ánh mắt " chìu mến" ra

"À...Được..." Tính định từ chối nhưg thấy đôi mắt ấy của tiểu thần khiến cô k cưỡng lại được. Đành ngậm ngùi đồng ý....gọi điện....(bản tính dại zai lại nổi-_-||)

10 phút sau

Cạchhh

"Thưa chủ tịch...cậu bé đó đã đến..." Thư kí vội cúi đầu cung kính

Động tác bỗng dừng lại hắn vội ngẩng đầu lên. Đưa cặp mắt sắt lạnh nhìn vào Tiểu Thần...rồi ra hiệu cho thư kí ra ngoài...khi nhìn vào Tiểu Thần...hắn cũng khá ngạc nhiên khi thấy 1 bộ dáng thu nhỏ của mình...rồi từ ngạc nhiên hắn chuyển sang cảm thấy khá thú vị...

"Cháu muốn gặp ta.."

Trước câu hỏi của hắn khuôn mặt xinh đẹp vừa rồi còn tươi cười như hoa đáng yêu...giờ trở lên lạnh lùng vô cảm (hai mặt =_=)  lạnh giọng lên tiếng...

" Đúng..chẳng nhẽ tôi đến để chơi à..."

" Được...chuyện gì"Hắn lại hỏi tiếp

" Tất nhiên là...Đòi tiền ông chú rồi....chú "rà´ ạ"

Tiểu thần nhún vai lơ đãng

Nhìn bộ dạng nửa trẻ con nửa ng lớn của Tiểu Thần hắn cười k ra nước mắt...và cả câu"ông chú rà" nữa

"Ta nợ cháu...thứ gì.."

Thấy vậy tiểu thần k vội trả lời....lôi 1 cuốn sổ nhỏ đọc to

"Các khoản tiền ông chú nợ là: Tiền tổn thất tinh thần khi mang thai, tiền sinh đẻ, tiền tã giấy, tiền quần áo, chi phí sinh hoạt cá nhân....trong 5 năm và cả tiền chăm sóc con trai nữa.."

Nghe tiểu thần đọc xong hắn cũng khá ngạc nhiên

" Nè nhóc! Mặc dù nhóc rất giống ta nhưg cũg k thể bắt ta trả tiền nhữg khoản ta cho là....k liên quan đến ta...ta còn có việc, ta đi trước"

Nhưng khi hắn định đứg dậy ra ngoài...thì tiểu thần xông tới ôm chặt lấy chân hắn

" Nè ông định trốn nợ a!! Tôi k cho"

Thật sự bây giờ hắn rất bận nên đành nói:

" Được...nhóc buông ra, ta trả..."

" 10 triệu tệ! Tính giùm lun ông chú tiền khăn giấy lau nước mắt của mámi luôn!"

Tiểu Thần vẫn ôm chân hắn ngẩng đầu lên trả lời hắn. Hắn cười khổ rút ra tờ chi phiếu đưa cho Tiểu Thần...

" mơn ông chú... Bai bai...hẹn k gặp lại..."

Rồi chạy lon ton đi...ra khỏi cửa