Lúc này ở một nơi nào đó trong biệt thự Lăng Gia, Tống Như Linh như ngồi trên đống lửa, lo lắng đi đi lại lại trong phòng
" Phải làm sao đây! Xảo Lệ, mình phải làm sao đây. Mình thật sự không ngờ Lý Bách ông ta lại ngu xuẩn như vậy chả làm được gì. Bây giờ thì hay rồi, chết rồi còn để lại đống rắc rối. Ngạo thì bị thương trong bệnh viện, còn ả Tuệ Du thì vẫn sống vui vẻ sờ sờ ra đó. Làm sao đây, làm sao đây "
Ả ta cứ đi đi lại lại, lo lắng nhìn về phía Xảo Lệ bạn đồng minh của cô ta
Thân thế của Xảo Lệ xem ra cũng đặc biệt, cô ta vốn là em gái cùng cha khác mẹ với Trương Mĩ Cầm - vợ của Cao Trí Viễn, cũng là bạn thân của Tuệ Du. Trương Xảo Lệ vốn là con ngoài dã thú của Trương lão gia, Trương lão gia vốn rất yêu vợ,nhưng do một lần hai người có xích mích Trương lão gia lần đó tức giận liền bỏ đi uống rượu ở quán bar. Sau khi tỉnh lại liền hoảng hốt khi thấy một người phụ nữ nằm bên cạnh mình và cả hai đều loã thể, vì không muốn vợ biết ông liền cho người phụ nữ rất nhiều tiền coi như đền bù. Nhưng không ngờ, mấy tháng sau người phụ nữ đó mang thai liền báo cho Trương lão gia, ông đành an bài chỗ ở của người phụ nữ đó,cung cấp cho đến khi người phụ nữ đó sinh ra Xảo Lệ.
Nhưng khi, Xảo Lệ lên 5 tuổi, bà ta liền không chịu được cảnh làm tình nhân vợ bé, nên đã âm thầm nói cho Trương phu nhân biết sự tồn tại của Xảo Lệ.
Sau khi biết được, Trương phu nhân vô cùng tức giận, liền làm ầm ĩ với Trương Lão gia liền mang con trai út 2 tuổi của mình về nhà ngoại rồi đệ đơn ly hôn với Trương lão gia
. Tất nhiên, Trương lão gia yêu vợ sẽ không đồng ý, nhưng do chuyện này không phải là nhỏ lên ông đành chấp nhận ly thân với vợ và để con trai mình ở với vợ bên ngoại.
Từ nhỏ, Xảo lệ đã được mẹ mình là Lưu Hoa dạy dỗ làm sao để lấy lòng, lấy niềm thương cảm của người khác dành cho mình bằng vẻ bề ngoài xinh đẹp thuần khiết, ủy mị. Nhưng thật tâm lại đen tối, xấu xa, ganh ghét với Mĩ Cầm làm cô ta đã không tiếc công hãm hại. Vì lý gì đều là con gái của cha, Mĩ Cầm cô ta có tất cả nhan sắc, năng khiếu, học tập, tình yêu thương của cha và em trai. Thậm trí đến người đàn ông cô ta yêu - Cao Trí Viễn, Mĩ Cầm cô ta cũng cướp. Cô ta không cam lòng, cô ta phải cướp lại tất cả mà Mĩ Cầm có.
Cũng thật bất ngờ, cô ta đã gặp quen Tống Như Linh - kẻ cùng chung lý tưởng với cô ta. Cả hai nhanh chóng kết thân với nhau,như một đôi đồng minh hoàn hảo.
[…]
" Như Linh, cậu có thể đừng đi đi lại lại có được không? Thứ bây giờ cậu cần nhất là bình tĩnh, nghĩ cách để khiến mọi người không nghi ngờ chúng ta có liên quan đến việc Lý Bách. Như Linh, cậu ở bên Lăng Trì Ngạo lâu như vậy chắc hẳn cũng biết hậu quả...nếu như hắn biết chúng ta đã cùng hợp tác với ông ta hãm hại Lý Tuệ Du... Thì... "
Trương Xảo Lệ thản nhiên nhấm nháp tách trà chanh một cách tao nhã, nhưng lời nói lại trái ngược với vẻ ngoài
" Còn không phải ông ta quá ngu ngốc sao? Đã không giết được con ả Lý Tuệ Du, lại còn làm Ngạo bị thương. Ông ta chết là đáng lắm! "
Tống Như Linh căm phẫn, gằn từng chữ
" Cậu nên nghĩ cách giải quyết êm đẹp vụ này... Mong cậu cũng đừng ngu xuẩn giống như ông ta. Nếu không người xuống địa ngục sẽ là chúng ta. "
Đặt tách trà xuống, Trương Xảo Lệ tiếp tục lật tiếp trang tạp chí xem, rồi nói tiếp
" Tạm thời giải quyết xong vụ này, chúng ta ám binh bất động một thời gian. Tốt nhất cậu cũng đừng ngu ngốc mà gây ra chuyện gì với Lý Tuệ Du"
" Coi như tạm tha cho nó. Nhưng rồi sẽ có một ngày mình sẽ cướp lại tất cả của cô ta cả Ngạo và vị trí Lăng phu nhân "
Ánh mắt của ả ta đỏ ngầu chất chứa bao nhiêu hận thù và ganh ghét
" Lý Tuệ Du! Tao sẽ khiến mày phải nếm mùi đau khổ. Rồi chính tay tao sẽ tiễn mày xuống địa ngục"
[…]
Chỉ là người tính không bằng trời tính Tống Như Linh và Trương Xảo Lệ lại không ngờ rằng mọi hành động của bọn ả đều bị một chiếc camera được giấu trong bình hoa giả gần đó ghi lại.
Một thân ảnh nhỏ bé điều khiển chiếc camera đó đang nhếch khoé miệng, cười lạnh lùng:
" Trò chơi thú vị! Có lẽ... Phải bắt đầu sớm rồi! "
Đôi mắt long lanh,ngây thơ thường ngày của Tiểu Thần trở lên lạnh lẽo đến cực điểm... Mà vốn không lên xuất hiện với một đứa trẻ 5 tuổi.