Em Gái, Quan Tâm Anh Chút Đi!

Chương 3




Tòa Nhà Phàm thị, tòa nhà có 80 tầng, một trong những cao ốc cao nhất và có kiến trúc đẹp nhất. Đồng thời đây cũng là trụ sở chính của tập đoàn tài chính Phàm Thị.

Phàm thị là công ty chỉ mới được thành lập cách đây 5 năm, nhưng không biết tại sao công ty này luôn được hậu thuẫn đặc biệt từ tập đoàn Vương gia- một tập đoàn xuyên quốc gia lớn mạnh nhất thế giới. Nhưng không vì vậy mà nghĩ rằng chủ tịch công ty là một người bất tài mà còn ngược lại. Chỉ sau 2 năm, công ty này đã đi vào quỹ đạo và dành dật được không ít hợp đồng lớn trong nước và ngoài nước, không những thế 3 năm sau, công ty trở thành tập đoàn nắm giữ đến 2/5 tài sản nằm rải rác khắp thế giới. Đặc biệt hơn hết giới chính trị vừa nghe đến chủ tịch Phàm Thị thì lập tức nghe răm rắp, dù tất cả mọi đều không biết làm cách nào mà có thể khiến cả chính phủ cũng phải quy phục. Kể từ đó cả hai tập đoàn Vương Gia và Phàm Thị luôn có mối quan hệ chặt chẽ nhưng cũng không ai có dám đối đầu với một trong 2 tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới.

Tại phòng chủ tịch, cao ốc Phàm Thị

-Chủ tịch, tài liệu ngài cần về cô Any đây ạ-Một cô thư ký đưa xấp tài liệu cho hắn

- Ra ngoài -Hắn nói giọng lạnh tanh như có thể đóng băng cã căn phòng vậy

Thấy cô thư ký bước ra, hắn mở xấp tài liệu ra xem.

Any

Tên thật: Vương Thiên Nhi (18t)

Là thành viên nữ duy nhất trong nhóm nhạc nổi nhất hiện nay-Black. Dù mới vào nghề cách đây 3 năm nhưng có thể nói sự nghiệp của cô đã vượt lên hẳn các người đi trước. Cô là người duy nhất trong giới showbiz tốt nghiệp đại học Havard với tấm bằng loại giỏi, không những thế cô đang là một diễn viên, ca sĩ, người mẫu hot nhất hiện nay, nhưng mời được cô cũng không phải dễ vì đa phần thời gian cô không ở trong nước và các show diễn của cô đều kín lịch trong 1 tháng. Là bảo bối đặc biệt của Black, luôn được bảo vệ chặt chẽ bởi 3 thành viên còn lại trong nhóm. Tất cả các sản phẩm cô đưa ra đều do cô tự sáng tác nhưng tất cả đều trở thành bài hít ít nhất 2 tháng. Ngoài ra cô là một trong ít nghệ sĩ sở hữu lượng fan hùng hậu nhất, từ châu âu đến cả châu á. Trong giới nghệ sĩ rất ít có được vẻ đẹp thiên thần vừa ngây thơ, trong sáng, thuần khiết lại vô cùng sắc sảo, quyến rũ như cô nhưng không vì vậy mà cô trở nên kênh kiệu mà ngược lại cô lại rất thân thiện với mọi người dù vậy cũng có một số người không thích cô vì ghanh tị.

Hắn càng đọc thì càng nhíu mày khó chịu

Thì ra sau 10 năm gặp lại em gái nhỏ của anh đã trở nên quyến rũ mê người như vậy, thực không được rồi. Nếu với sắc đẹp đó thì hắn sợ em gái hắn sẽ bị cướp mất, không được, tuyệt đối không được! Hắn phải ra tay rồi

Nhưng sáng nay, ánh mắt màu xám khói ấy như chíu thẳng vào tận đáy lòng anh, anh rất sợ khi phải nhìn thẳng vào đôi mắt ấy nhưng nó không còn nhìn anh với vẻ trìu mến, tình cảm ngày xưa nữa, nó đã thay thế bằng sự lãnh đạm, vô tâm xem như hắn không hề tồn tại. Anh ghét nó nhìn anh như vậy!

Được thôi nếu em không muốn nhìn thấy tôi thì tôi càng làm cho em nhìn tôi.

Hắn nhấn vào cái chuông trên bàn, lập tức cô thư ký lúc nãy bước vào

-Thưa chủ tịch cho gọi tôi ạ

-Tôi muốn đầu tư vào nghành giải trí, hãy thông báo tôi sẽ chọn một công ty giải trí để đầu tư vào- giọng nói lanh tanh phán ra cũng có thể thay đổi tương lai biết bao nhiêu con người

-Vâng-Cô thư ký chỉ biết vâng lời vị chủ tịch vĩ đại này

Tin tức Phạm Thị đầu tư vào nghành giải trí thật là chấn động lớn. Các công ty giải trí ai cũng mong có thể hợp tác với Phạm Thị, nói đúng hơn là được Phạm Thị đặc ân có thể đoái hoài tới.

Ở chỗ ở của Black

-Chị Rin, tối nay bọn em có lịch diễn không?-Dương Hàn đang ngồi xem tivi vừa hỏi

-Tối nay sao.. không có, tối nay tụi em được tự do còn Any thì chị không chắc

-Tại sao chứ?-Henry lên tiếng, anh biết là show diễn của nó còn nhiều hơn là của 3 đứa anh nhưng anh không muốn nó mệt.

-Bất công quá! Sao Any không được nghỉ-Dương Hàn tức tối, kể khổ dùm nó với lại nó vừa mới về chưa kịp nghỉ ngơi mà

-Tụi em biết mà, chị cũng đâu mún đâu-Rin biết thế nào tụi loi nhoi này cũng phản ứng kịch liệt mà

-Vậy mấy giờ-Khắc Thiên nãy giờ im lặng cũng lên tiếng

-Khoảng 19h đến 2h sáng-Rin trả lời

-Cái gì chứ-Henry giật mình thường thì show diễn của anh chỉ tới 11h tối là xong vậy mà giờ nó phải làm tới 2h sáng sao?

-Đừng kích động vậy chứ. Đây đâu phải lần đầu-Rin

-Nhưng..

Dương Hàn chưa kịp nói hết câu thì thấy nó đã bước xuống nhà. Hôm nay nó mặc chiếc đầm màu hồng phấn phần dưới xòe ra và đính thêm vài hạt kim cương trắng, mái tóc tím được tết gọn gàng, đeo chiếc túi Chanel màu hồng đậm sản xuất giới hạn, đôi giày búp bê màu trắng trông nó bây giờ vô cùng đáng yêu và thuần khiết, trên môi còn ngậm một cục kẹo nữa cứ như một con búp bê sứ vậy

-Rin, chủ tịch nói có việc nói với chị-Nó xoay qua nói với Rin. Rin liền đi ra ngoài gọi điện

-Hôm nay em có lịch quay ở đâu vậy?-Khắc Thiên là người tỉnh mộng nhanh nhất

-Khách sạn Diamond, chụp hình ở studio, quay phim ở trường quay

-Nhiều vậy, để anh đưa em đi-Khắc Thiên

-Em không muốn đám paparazi kia viết lung tung đâu-Nó rất khó chịu khi mình bị dính những tin đồn mà ngay cả chính mình cũng không biết họ lấy tin từ đâu.

-Hay để anh đưa em đi nhé-Dương Hàn xoay qua dỗ ngọt nó

-Để anh đưa em đi-Henry cũng không chịu thua

-Em còn chưa hỏi tội 2 anh vì vụ ở sân bay đâu nhé, ở đó mà còn đòi hỏi-Nó làm mặt nghiêm nhìn 2 người

-Ơ..Khắc Thiên nó cũng có phần sao em không phạt?-Dương Hàn làm mặt sắp khóc

-Em bất công mà, em thiên vị Khắc Thiên-Henry cũng cố làm nũng

-Ơ.. em có làm gì đâu mà thiên vị-Nó ngây thơ nhìn 2 người như đứa con nít vậy

-Sao không? Rõ ràng em thương Khắc Thiên hơn anh mà-Dương Hàn nhõng nhẽo

-Vậy đền bù cho em vụ sân bay đi-Nó nở nụ cười tinh nghịch, chớp chớp đôi mắt nhìn cực cute, miệng nhỏ còn nhóp nhép chiếc kẹo.

-Lại kẹo mút nữa sao? Em cũng nên thương bọn chúng một chút chứ-Khắc Thiên cười đắc ý nhìn 2 người kia

-Phải đó, Any. Em cũng biết đâu có chỗ nào bán loại kẹo đó chỉ có cái tên Khắc Thiên kia là có-Dương Hàn bất mãn, thứ gì đắt đến tận mấy căn biệt thự anh cũng có thể mua được cho nó. Nhưng loại kẹo nó thích là hàng đặc riêng không sản xuất trên thị trường

- Em không biết, em chỉ muốn kẹo thôi-Nó vừa nói vừa chu mỏ nũng nịu

-Hay để anh mua socola cho em nha-Henry dỗ ngọt nó. Cây kẹo mà nó thích được làm từ rượu nho nguyên chất, khi ngậm vào lập tức từng giọt tan chảy trong miệng. Nhìn bề ngoài nhìn như những cây kẹo bình thường thôi, không có gì đặc biệt nhưng nó là nó vật có một không hai

-Socola sao?? Cũng được-Nó suy nghĩ đôi chút rồi gật đầu

-Anh đi lấy liền-Henry, Dường Hàn vội lên phòng lấy socola.

-Em không được ăn socola nhiều đâu nhé. Phải biết tình trạng của mình chứ-Khắc Thiên mỉm cười dịu dàng nhìn nó

-Em biết rồi-Nó cười hì hì rồi chạy ra ngoài xe Rin đang đợi