Editor: Sơ Ngọc.
Beta-er: Sơ Tư.
*****************
"Nghe kĩ, hiện tại anh nói điều kiện đầu tiên." Mục Vân Tu vươn một ngón tay, ở trước mặt Y Y mà lắc lắc.
"Nhị ca, anh nói đi."
Y Y nghiêm túc, làm dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Từ khi đi vào nơi này, đầu tóc Y Y đã bị nhị ca nhận thầu.
Tay Y Y nhỏ lại ngắn, tự mình chải đầu thực sự là không thể nào, có thể làm kiểu tóc đẹp chắc chắn không thể trông cậy, nên cũng chỉ là tùy tiện vuốt một chút.
Mục Vân Tu nhìn như vậy quá khó coi, cảm thấy cô đang lãng phí giá trị nhan sắc, liền chủ động nhận lấy việc chải tóc, tưởng không đẹp nhưng lại đẹp không tưởng, tay nghề không tồi, so với mẹ Kiều buộc còn đẹp hơn.
Có Nhị ca đa tài đa nghệ hỗ trợ, Y Y chính là một nàng tiên nhỏ mỗi ngày một kiểu tóc.
Kỳ thật Mục Vân Tu có nhân viên tạo hình riêng đi theo, việc làm tóc cho Y Y, hắn hoàn toàn có thể cho nhân viên tạo hình hỗ trợ, nhưng hắn không làm thế.
Tự mình động thủ tựa hồ làm cho người nào đó đặc biệt có cảm giác thành tựu, ánh mắt em gái nhỏ tuổi tràn đầy sự sùng bái cũng làm người nào đó tâm tình đặc biệt sảng khoái.
Nói về việc làm tóc này, Y Y dù có rất thích đại ca đến như thế nào, cũng không thể trái lương tâm mà nói rằng đại ca giỏi hơn nhị ca được.
Y Y vốn lớn lên rất tốt, thêm một quả tóc xinh đẹp, thoạt nhìn càng đẹp mắt hơn, mặc kệ là ai cũng sẽ theo bản năng coi trọng, đặc biệt là người thích trẻ con sẽ càng không tự giác được mà cảm thấy tâm tình tốt đẹp hơn.
Mục Vân Tu vốn không phải là loại người thích trẻ con, nhưng không hiểu sao nhìn đến tiểu gia hỏa này thì tâm tình cũng sẽ không tự giác được mà tốt lên.
Tức?
Không hề có.
Chính là nhịn không được muốn trêu chọc.
Hắn chọc chọc khuôn mặt nhỏ mềm mại giống như thạch trái cây.
"Nhảy một vũ điệu chim cánh cụt cho nhị ca xem, thế nào?"
Y Y mờ mịt, vũ điệu chim cánh cụt? Có vũ điệu này sao?
"Nhị ca, em không biết nhảy."
Mục Vân Tu lấy di động ra tìm mấy cái video, click mở một cái cho cô xem.
"Đây là vũ điệu chim cánh cụt, Y Y nhảy nhất định sẽ rất đẹp."
Ánh mắt hoài nghi của Y Y từ video hình ảnh chuyển tới trên mặt nhị ca.
Trước đó thì còn tốt, đoạn về sau vặn vẹo mông kia là thế nào?
Hoàn toàn không cách nào tưởng tượng nổi cảnh mình nhảy cái vũ điệu này.
Mục Vân Tu thấy tiểu gia hỏa chần chờ liền quơ quơ đồ ăn vặt trên tay.
"Không muốn?"
"Muốn!" Y Y lập tức gật đầu.
"Ngoan." Mục Vân Tu vừa lòng mà vỗ vỗ đầu nhỏ của Y Y.
Hắn xem như đã tìm được nhược điểm của đứa nhóc con này rồi, hoàn toàn chính là một nhãi con tham ăn.
Chỉ cần nắm được cái nhược điểm này của cô, liền giống như nắm được vận mệnh sau này của cô, ngoan đến không chịu nổi.
"Nhị ca, điều kiện thứ nhất chúng ta đã định rồi, vậy điều kiện thứ hai là?"
Y Y cũng không biết ý đồ của Mục Vân Tu, cô đang lo lắng điều kiện thứ hai có phải sẽ đặc biệt khó hay không.
"Ai nói điều kiện thứ nhất đã định xong?" Mục Vân Tu như một vị thần, cứng rắn mà phản bác lại.
Chuông cảnh báo trong lòng Y Y nháy mắt kêu vang, dự cảm xấu dâng lên rất mạnh mẽ, làm sao bây giờ!
"Nhị ca, chúng ta vừa nãy rõ ràng đã nói xong, điều kiện thứ nhất chính là nhảy vũ điệu chim cánh cụt, lật lọng là không được." Y Y cố gắng nói lý, thực ra vẫn là sợ tiếp theo sau đó nhị ca lại chơi xấu, nói không giữ lời.
Sự thật chứng minh trực giác của cô thật sự không sai.
Chỉ thấy Mục Vân Tu lắc lắc ngón tay, từ từ nói, "Không không không, Y Y hiểu lầm rồi, vũ điệu chim cánh cụt xác thật là điều kiện thứ nhất, nhưng chỉ là một nửa, chờ khi nào anh nghĩ xong một nửa kia thì điều kiện thứ nhất hoàn thành, chúng ta lại bàn điều kiện thứ hai, không vội."
Y Y nghe đến ngây người, cũng không để ý đến nhị ca đã nói xong hay chưa.
"Nhị ca, anh chơi xấu."
"Hoàn toàn không có, em lầm đó."
"Nhị ca, anh bắt nạt em!"
"Không có, Y Y hiểu lầm rồi."
"Vũ điệu này em không nhảy, đồ ăn vặt em cũng từ bỏ, nhị ca, anh tự nhảy, đúng vậy, nhị ca tự mình chơi đi."
Vận mệnh sau này của Y Y bất chợt rời tay, Mục Vân Tu bị cái biến cố thình lình xảy ra này đánh cho trở tay không kịp.
Cái ĐM, nhóc con này không phải là đồ tham ăn sao, sao lại không có một chút kiên trì của đồ tham ăn nên có, sao lại bỏ dở giữa chừng thế này!