Chỉ có một câu, cô đã kích thích đến mức cao trào.
Từng luồng nhiệt lưu chảy ra bên ngoài, cuồn cuộn không ngừng như là nước tiểu, tốc độ rút cạn của anh không những không chậm lại, mà tiếp tục luật động tiếp, đè ép ra càng nhiều d*m thủy.
Cô đã bị anh làm cho tiết thân mấy lần, nhưng là anh mới bắn một lần, bởi vì trước đó không đeo bao, tinh d*ch nóng bỏng đặc sệt đều bôi trên người cô, có một ít còn bôi lên đầu v* của cô.
Minh Dư lại khẳng định một lần, đây là sự yêu thích của Thịnh Minh Hoài đi! Làm sao lần nào cũng làm dơ cô!
Cô bị hình ảnh d*m loạn này kích thích đến, nhưng lại không cảm thấy chán ghét, ngược lại bắt đầu thích bộ dáng anh dùng ánh mắt mê loạn nhìn chính mình, sau đó nắm côn th*t bắn hết tinh d*ch trên người cô.
Rất d*m, lại rất gợi cảm.
Mỗi một chỗ trên người đều có hương vị của anh, mật không thể phân.
Thịnh Minh Hoài dùng ngón tay vuốt tinh d*ch ra, trên lòng bàn tay mang theo một chút, nụ hôn đè lên môi cô: "Không dạy tốt, trừng phạt một chút."
Cô hừ nhẹ: "Ai bảo anh trai gấp gáp như vậy, không biết còn tưởng anh chưa ngủ với con gái bao giờ."
Cô không chịu thua, bắt đầu không buông tha người ngoài miệng, thân thể lại bị thao lộng đến mức tùy ý chạm vào một chút cũng mẫn cảm đến mức tiết ra d*m thủy.
Thịnh Minh Hoài vớt cô vào trong lồng ngực, còn chưa dùng nước xả sạch sẽ, chỉ tham luyến mà gửi hương vị trên người của hai người.
Mồ hôi tinh d*ch và d*m thủy đều có, trộn lẫn với mùi cơ thể như kẹo sữa, hương vị tình dục lên men trong không khí, dương v*t nửa mềm xuống rất nhanh lại căng lên, gắng gượng mà chọc trên môi âm h/ộ.
"Rất hay dỗi, còn muốn sao?"
Thật ra thể lực đã có chút không chống đỡ nổi, nhưng vừa rồi Thịnh Minh Hoài nói cô dạy không tốt, lòng hiếu thắng về điểm này không cho phép chuyện này lại bị anh khống chế toàn bộ hành trình.
Tay cầm ở trên côn th*t ngo ngoe rục rịch loát động: "Muốn!"
Bộ dáng nhất định phải có được của cô làm Thịnh Minh Hoài còn rất muốn cười, nhưng sủng cô một lần như vậy, anh cũng không lỗ: "Được."
Ngày thường cô rất mạnh miệng, nhưng lúc làm tình vẫn có chút không thoải mái được, thật ra Thịnh Minh Hoài càng thích cô thả lỏng hơn một chút.
"Cục cưng, em muốn làm thế nào cũng có thể nói với anh, chỗ nào thoải mái, chỗ nào không thoải mái đều phải nói cho anh."
Anh thong thả đâm dương v*t vào trong đi, hai người lại hoà hợp vào nhau thêm lần nữa. Khi tiến nửa căn vào, phần đầu chọc đến một khối mềm thịt nào đó bên trong cô thật sự sẽ mẫn cảm mà run rẩy, d*m thủy cũng càng nhiều.
Cô thích anh đâm chỗ nào của mình, thậm chí hôn chỗ nào cô sẽ cảm thấy kích thích, thật ra anh đều biết, nhưng anh biết đến cùng chính miệng cô nói ra lại rất khác nhau.
Thịnh Minh Hoài dỗ nhẹ: "Ví dụ, bây giờ anh cắm vào, ngoại trừ thoải mái, còn có cảm giác gì?"
"Rất… rất căng, nóng bỏng." "Ừm, còn gì nữa?"
Anh động một chút.
"Ưm hừ, a… còn có, nó đang cọ em, cọ rất ngứa, cọ cọ, giống như có kiến cắn." Má cô đỏ bừng: "Thịnh Minh Hoài, động tiếp đi anh, em có chút khó chịu."
"Là cái gì cọ em rất ngứa?"
Anh luật động mười mấy cái, mỗi một chút đều chọc vào chỗ khác nhau, mềm thịt trong huy*t đè ép côn th*t, như đang cầu anh yêu thương.
"Là… côn th*t, quy đ*u của anh, cắm trong huy*t nhỏ rất ngứa." "Vậy rất ngứa có phải muốn động một chút hay không?"
Anh cười: "Cục cưng, em không nói nhiều một chút, lại biến thành anh dạy cho em mất."
"A ha… muốn hức hức hức, muốn nhiều thêm chút, Thịnh Minh Hoài, anh động chút đi."
Dương v*t thô dài cắm trong nhục huy*t, làm đường đi căng cứng, huy*t nhỏ ướt mềm ấm áp, chỉ có thể dựa vào tự mút giảm bớt để giảm bớt chút ngứa này.
Anh nghe lời mà bắt đầu đâm thọc, nhưng thái độ ác liệt đến mức giống tay mơ không bắt được trọng điểm, mỗi lần đâm vào đều né tránh điểm G của cô.
"Cắm chỗ nào? Chỗ này?"
Đỉnh hông thọc vào rút ra, quy đ*u đâm vào mềm thịt, hút đến mức da đầu anh hơi tê dại.
"Sang trái một chút, sâu một chút."
"Cắm vào rồi chứ?" Vùi đầu ở trước ngực của cô, tay Thịnh Minh Hoài bắt lấy mông dùng sức đỉnh hông.
"A ha… cắm sâu quá…" Cổ cô ngửa ra sau, lại ôm bờ vai của anh dán ngực sữa lên thật chặt, anh thuận thế há miệng ngậm vào.
Cái miệng nhỏ phía dưới đang hút anh, anh cũng học theo: "Cục cưng, hút đến thoải mái chứ?"
"Ưm a… Thoải mái… anh trai… A Hoài… anh Hoài…" Cô ý loạn tình mê mà kêu lên: "Anh hút thật thoải mái, thật muốn, anh động tiếp đi."
Anh bị cọ rất vất vả, nhiệt khí thở ra phả lên làn da của cô, dương v*t tăng đến cực hạn, rút ra từ cửa huy*t, khoái cảm thong thả thọc vào rút ra không nhiều lắm, vì vậy anh đẩy nhanh tốc độ hơn.
"Được, nhanh chút được không? Cục cưng, anh muốn nhanh hơn chút, anh muốn… làm em."
Anh nhận thua, cô chậm rãi dạy đối với anh mà nói thật sự là trừng phạt, bàn tay bóp chặt eo nhỏ, nâng cái mông lên, chỉ muốn hung hăng mà tiến vào.
Thịnh Minh Hoài thay đổi tư thế, cắm vào từ phía sau, hai tay bị anh chống ở trên cánh cửa: "Cục cưng, anh trai bây giờ muốn cắm em nhanh hơn chút."
Bên tai và cổ của cô lộ ra sự ửng hồng mê người, lắc đầu: "Không… không cần."
Quá nhanh, cô sẽ không chịu nổi. Chân bây giờ đã bắt đầu nhũn ra, xót đến mức không giống chính mình.
Côn th*t nóng bỏng cắm vào, không thể nghi ngờ chính là ném một khối sắt trên nền tuyết.
"Sẽ thoải mái." Tiếng thở gấp từ tính cười ở bên tai: "Chờ một chút em sẽ khóc lóc xin anh nhanh chút."
Tiếng tiếng nước dính nhớp bạch bạch vang lên, anh giống như con trâu không biết mệt, chôn ở cổ cô cày cấy ra xuân ý đầu thu.
Mông thịt trắng bóng bị anh đâm đỏ lên, nhục hành chặt âm huy*t rất đầy, thời gian còn lại đều là anh thao tác tất cả, tính dục đọng lại mấy ngày cuối cùng cũng được phóng thích, cửa huy*t chật vật bất kham, khi phun dương v*t ra cũng không thể khép lại.
Thịnh Minh Hoài dùng thân gậy còn chưa mềm xuống cọ qua trên khe thịt, hôn khoé mắt cô khóc đỏ lên: "Vừa rồi em khóc thật lớn tiếng."
“Đây là do ai.”
Cô giống như con cá mắc cạn mở miệng thở phì phò, không có sức lực gì đánh anh, lời mắng chửi người cũng mềm như bông.
Thịnh Minh Hoài vừa thu thập tàn cục vừa nhận tội: “Trách anh, là anh quá nhanh.” Sau đó lại cười: “Nhưng em kêu cũng rất lớn tiếng.”
"Cục cưng, anh cũng muốn em khen anh."
Sau khi được thoả mãn anh giống chú chó lớn ngoan ngoãn, ánh mắt là sự nhu hoà xưa nay chưa từng có.
Minh Dư cảm nhận được có một đoá hoa dịu dàng dừng trên đầu quả tim, khi dựa vào hõm vai của anh, như nghe thấy được toàn bộ mùa xuân.
Cô nói rất nhỏ, nhưng lại không che giấu được sự vui mừng sau khi được thoả mãn: "Thịnh Minh Hoài, em rất thích anh, thích xem anh chơi bóng, thích anh ghi chéo, thích khi anh đi ngang qua bên cạnh em sẽ lén lút câu lấy ngón tay của em."
Cô dùng sức mà ôm chặt anh, khí vị sau khi xong việc rất dễ ngửi, cô hình như vĩnh viễn không ngửi đủ: "Đặc biệt thích làm tình với anh, mỗi bộ dáng của anh khi làm chuyện gì, em đều rất thích."