Em Gái À! Chúng Mình Kết Hôn Nhé

Chương 19: Cái giá phải trả




sau khi ông ta ra ngoài cả khán phòng lại tiếp tục ồn ào nhưng không ai dám nói lớn cho hắn nghe. Ai mà không biết hắn như thế nào cơ chứ

Anh, mọi chuyện có phải quá dễ dàng rồi không - lúc cùng hắn đi làm thủ tục nó liền hỏi nhỏ với hắn

tất nhiên là không dễ rồi, tối nay ông ta còn muốn gặp anh. nếu em thích, thì có thể đi cùng

bàn chuyện gì sao - nó nhìn hắn tỏ vẻ lo lắng

hắn không trả lời chỉ cùng nó tiến thẳng ra ngoài. Nó biết chắc hắn chưa rõ nên không hỏi thêm gì

Tối hôm đó...

tại quán bar bang Thất Long. Một lão già đang ngồi với hàng chục cô gái trong phòng VIP không khí hết sức mờ ám. Nhìn ông ta khác hẳn với vẻ từ tốn sáng nay

cánh cửa bật mở khiến âm thanh ồn ào, điên cuồng vào trong theo một chàng trai. Mọi ánh mắt trong phòng đều dõi theo bóng dáng cao lớn hoàn mỹ vừa bước vào. Dưới ánh đèn mờ mờ của quán anh ta đẹp đến mê hồn, đẹp đến từng góc cạnh khuôn mặt nam tính.

Đám nữ yêu đang ra sức nịnh nọt moi tiền từ lão ta cũng không tránh khói ánh nhìn thèm thuồng đến nhỏ dãi

Hắn ngồi xuống chiếc ghế bọc nhung đỏ tách biệt hoàn toàn với đám người trong phòng. Vài ả thấy thế không kìm nén nữa mà xấn xổ lại hắn

Bọn họ dám làm như vậy vì hôm nay hắn chỉ mặc quần âu đen và áo sơ mi trắng nhìn hết sức thoải mái nhẹ nhàng. Dưới ánh đèn mờ bọn họ cũng không thể nào nhận thấy được ánh mắt lạnh giá của hắn

Xin lỗi, hình như tôi đến trễ- thoạt nhìn ai cũng thấy câu nói này hết sức khách sáo nhưng chất giọng của hắn không có một chút cảm xúc

hắn tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ lắc nhẹ và đưa lên cao ngắm nhìn. Chẳng lọt vào khóe mắt cô gái đang nâng rượu cho mình

ha ha không có đâu, Lâm thiếu cậu đến rất đúng giờ chỉ là tôi nóng lòng muốn đến sớm thôi - ông ta cười xòa nâng nhẹ ly rượu ý mời với hắn rồi nhấp một ngụm

Cạch ... - cửa phòng một lần nữa mở ra âm thanh bên ngoài lại tràn vào. nó bước vào sắc thái thanh đạm nhẹ nhàng không hề hợp với nơi này một chút nào, bây giờ thì đến lượt ông ta suýt rớt hàm răng giả thốt không nên lời với nhan sắc của nó

pink cũng theo sau nó vừa nhìn cảnh tượng rong phòng cô chỉ thầm thương cảm cho những cô gái đang ngồi cạnh hắn

Nó nhìn thấy cảnh tượng này mất 1s để nhìn 1s để suy nghĩ rõ ràng cái gì nó cũng hơn mấy cô kia. Nó xinh đẹp hơn, có tình cảm với hắn hơn, có tài năng hơn, có địa vị hơn.... ( cài này còn phải nói)

nó tiến thẳng lại ngồi cạnh hắn nhưng hình như nó dùng lực hơi mạnh khiến cô gái cạnh hắn suýt ngã bổ nhào. Khóe mắt của hắn xuất hiện ý cười hắn bóp nhè nhè tay nó

pink nhìn cảnh tượng trên liền mỉm cười với ông ta - chúng tôi có việc cần giải quyết không phiền nếu tôi đưa các cô ấy đi

ô không thành vấn đề cô bé - ông ta tao nhã mỉm cười với pink

không tốn thêm thời gian pink quay sang mấy ả đang ngồi với hắn- các cô ra ngoài đi hợp đồng của các co đối với chúng tôi kết thúc, không gia hạn thêm thời gian

Mấy ả nghe vậy liền xanh mặt. Bọn họ đều được mua về sống ở khu tập thể phía sau bar hằng ngày bọn họ không biết nghe bao nhiêu chuyện quan trọng. bây giờ bị đuổi đi chắc chắn hiểu rõ kết quả

tiểu mỹ nhân... em đang nói gì vậy thời hạn của các tỷ còn hơn 6 tháng mà- một ả sau khi định thần quay sang hỏi nhóc

ai biết, ra ngoài nhanh - Pink đanh dọng khác hoàn toàn với vẻ thiên thần ủa mình. Các ả nhanh chóng ra ngoài đi theo nhỏ

Thấy lão ta cứ nhìn theo bốn ả kia hắn liền lên tiếng- bàn chuyện của chúng ta - hắn trở nên gấp gáp, bây giờ hắn đang có chuyện vui nha

ông ta lập tức trở lại dáng vẻ ban đầu mỉm cười với hắn - chẳng dấu gì cậu, gần đây việc làm ăn của chúng tôi không tốt lắm. Hầu hết là do chương gia cản đường - đôi mắt ông ta nhìn hắn thăm dò nhưng khuôn mặt hắn vẫn không để lộ một chút sắc tố tình cảm nào

được - Hắn sau một hồi suy nghĩ liền ra quyết định chắc nịch rồi ôm eo nó đi thẳng ra ngoài chẳng thèm quan tâm ông ta như thế nào về câu trả lời đó

vè phần mấy cô ả đó sau khi đi ra khỏi phòng liền theo pink một mạch xuống tầng hầm của quán. Nơi đây không còn tiếng nhạc huyên náo quay cồng mà trở nên cô quạnh lãnh lẽo, Tiếng nước nhỏ giọt đều đều tạo cảm giác rơn người quanh quẩn khắp dãy hành lang tối tăm

Cả bốn bị tống vào phòng dam cuối cùng... đây là phòng xử phạt với những kẻ dám mạo phạm bang chủ, phản bội bang. đứng giữa căn phòng lạnh buốt mấy ả run lên từng đợt và gần như ngất lìm khi đèn bật lên soi rõ mọi tứ xung quanh họ

những mây roi da dài hàng hét đính toàn gai độc, máy chém, tường đinh, hộp đồ dùng,.... và hàng trăm loại độc, axit từ loại nhẹ tạo cảm giác tê tái chết từ từ cho đến những loại chỉ đến 0,0001 giây là tất cả nội tạng bị phá hủy

pink rút điện thoại bấm số - alo red hả, gọi mọi người xuống tầng hầm đi hôm nay có trò vui để chơi

cô cúp máy bước đến căn phòng bên cạnh, hai phòng này chỉ cách nhau bơi một lớp kính trong chịu lực lớn

nhóc vừa ngồi vào một trong bảy chiếc ghế trong phòng, một lúc sau năm nhóc còn lại lần lượt bước vào nhìn bốn ả như con mồi

mấy ả gần như mất hết hồn vía chỉ biết thẫn thờ nhìn sáu nhóc như sáu sứ giả địa ngục

các cô có biết sao lại bị phạt ở phòng này không, chắc các cô cũng biết căn phòng này dành cho ai - Pink cất dọng cao rút rướn mày nhìn 4 ả đang bị lời nói của mình làm giật mình

khô...không - một cô gái trong bốn ả nghẹn ngào trả lời vừa lắc đầu quầy quậy

dù sao các người cũng sắp đi xa rồi, tôi cũng không ngại nói. Thật ra người mà các cô nhìn với ánh mắt chán ghét khó chịu là bang chủ đấy - red cũng cất dọng hờ hững nhếch miệng cười nhạo mấy ả chân dài não ngăn trước mặt

ngược lại khi nghe ba từ cuối mấy ả không khỏi ngước lên nhìn sáu nhóc mong rằng điều vừa nghe chỉ là nghe nhầm

Nhưng sao chỉ có bốn người làm sao đủ cho chúng ta chơi - blue phá tan không khó bằng một câu hỏi trêu chọc không ra trêu chọc ngu ngơ không ra ngu ngơ

bà phải lấy cho được sáu người chứ - Yellow cũng lắc đầu tỏ vẻ đắn đo

Xin lỗi nha tôi quên mất - Pink nở nụ cười gượng vẻ hối lỗi

thôi đành vậy, nghĩ xem nên chơi cái gì đi - Ped thấy pink bị bao vây liền đẩy đề tài sang chỗ khác

Dạo này tôi thấy việc xăm trổ rất thịnh hành hay chúng ta cho bọn họ thử nha- orange sau một hồi im lặng cuối cùng cũng lên tiếng

dù sao bang chúng ta cũng là bang thất long nên xăm hình rồng đi - cậu bổ sung cho orange rồi ra hiệu cho mấy người cũng đang ở trong phòng

rất nhanh sau đó 4 con dao loại mới của bang được đưa trước mặt bốn ả yellow cất lời - dù sao bang ta cũng có tiếng thưởng phạt phân minh ai có hình đẹp nhất sẽ được tha

câu nói vừa thoát ra cả bốn ả liền cầm dao lên. bọn họ đều khắc lên cánh tay trái của bản thân. Mũi dao vừa chạm vào da thịt máu lập tức tuôn ra nhỏ từng giọt chảy dọc theo cánh tay . Cả bốn ả tái nhợt khi thấy lực sát thương của con dao lập tức chần chừ mãi không di chuyển dao

nhanh lên trước khi nó cưa đôi tay mấy người, lượng axit trên đó không nhỏ đâu - blue thấy vậy liền lên tiếng nhắc nhở

dần dần ánh mắt mấy ả sẫm lại bàn tay liên tục đục khoét lên chính cơ thể mình mặc cho máu tuôn. Dường như cơn đau đã thấm vào từng tế bào trên cơ thể khiến bản năng sinh tồn trong họ trỗi dậy

phòng bên sáu cặp mắt lộ rõ vẻ thích thú khi nhìn từng dòng máu đỏ tươi chay xuống

sau một tiếng đồng hồ máu đã chảy thành vũng bao quanh bọn họ mùi tanh không ngừng bốc lên sộc vào cánh mũi. Bốn con dao được thả xuống con dao gần như cùng lúc trên các con dao máu đã bắt đầu đông lại loang lổ đên mức không nhận ra màu sắc ban đầu

nhiều máu vậy sao nhìn - red tỏ vẻ chán ghét ra hiệu cho mấy người phía sau, lập tức bốn bọ oxi già được đổ thẳng bốn cánh tay. Nỗi đau nhân lên một ngàn lần mấy ả chỉ biết gào thét như muốn một nhát chặt đứt cánh tay

sau một hồi chất vấn người được tha là Thủy cũng là người có vết thương nguy hiểm nhất, đuôi rồng nằm ở vị trí cổ ty, máu không thể ngừng

( mình bị ngợp rồi, nói đến đoạn cuối thôi nha)

sáng hôm sau người t phát hiên bốn xác chết gàn bìa rừng đều bị lột sạch da trừ da cánh tay. một cô gái nặng nhất đó là My cô gái đã nâng rượu mời hắn cô ta bị chặt mất đôi bàn tay