Em Đừng Có Nhõng Nhẽo

Chương 60: Đến Đại học Z




Sự việc được giải quyết rất thuận lợi.

Sáng hôm sau những chuyện liên quan tới scandal ban đầu Hứa Ninh Thanh cùng Châu Ỷ Khâm vào khách sạn đã được làm sáng tỏ, cũng được công bố chính thức trên Weibo của Thừa Hòa, trực tiếp vạch trần Châu Ỷ Khâm thuê phóng viên tung tin sai lệch.

Thường Lê tối qua ngủ rất ngon, cô vốn là người lương thiện không chấp nhặt, cũng có chút ngốc, ngủ một giấc liền đem chuyện hôm qua ném ra sau đầu.

Cứ như thế cho đến khi nhìn thấy tin tức Hứa Ninh Thanh làm sáng tỏ scandal với Châu Ỷ Khâm còn hoảng hốt nghĩ, lần này sao chú ấy lại tuyệt tình như vậy?

Trong ấn tượng của Thường Lê, Hứa Ninh Thanh là người có tính tình ôn hòa, bị gán cho cái mác phong lưu hoa tâm cũng không quan trọng, chưa bao giờ thấy hắn thực sự nổi giận.

Ngay sau đó cô mới chợt nhớ tới, hôm qua.. hình như là cô kêu Hứa Ninh Thanh giải thích.

Lúc ấy hắn còn còn xoa tóc cô đáp ứng nói: "Được, vậy liền làm sáng tỏ, muốn thế nào tôi đều nghe theo em."

Muốn thể nào tôi đều nghe theo em.

Thường Lê cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình một lần nữa bắt đầu tăng cao.

Cô chui vào trong chăn, lại nghĩ tới lần trước đi khỏi nhà Hứa Ninh Thanh, cô thấp giọng nghẹn ngào nói: "Cháu cũng không hiểu chú đã không thích cô ta, vì cái gì cô ta dựa trên người chú như vậy cũng không đẩy ra, chú vẫn là cái bộ dạng hờ hững đó."

Thường Lê lăn một vòng trên giường, trùm kín chăn lại, ép mình không nghĩ thêm nữa.

-

Hai ngày sau, bởi vì Châu Ỷ Khâm từ đầu đến cuối không lên tiếng giải thích, chuyện này cũng dần dần lắng xuống.

Thường Lê cũng chuẩn bị kỹ càng tất cả hành lý, xuất phát đi Giải mùa đông Đại học Z.

Trên mạng nhiệt độ đã dần hạ xuống, nhưng cuộc sống hiện thực thì không như vậy, Thường Lê cùng Trần Tiềm Nhượng vừa xuất hiện tại Đại học Z liền gây sự chú ý, đi đến đâu tất cả ánh mắt đều dồn vào họ như soi xét.

Thường Lê một tay xách hành lý, một tay giơ lên che mặt, đi tới nói với Trần Tiềm Nhượng: "Mình quá thảm rồi, đều tại cậu nói mình cũng tham gia Giải mùa đông."

Trần Tiềm Nhượng cười một tiếng: "Mình không nói cậu cũng đã nổi tiếng sẵn rồi."

Đại học Z cung cấp cho thí sinh Giải mùa đông kí túc xá của nghiên cứu sinh, hai người một phòng, lại còn có ban công lớn, thuộc dạng ký túc xá có điều kiện tốt nhất trong nước.

Ở cùng phòng với Thường Lê là một nữ sinh tên Hà Thiển Thiển, là người phía nam.

Lúc Thường Lê đến cô ấy đã đến trước rồi, vừa nhìn thấy người cô liền lập tức kích động đứng lên: "Thật sự là cậu đấy à! Ban đầu mình còn tưởng là trùng tên! Trời ơi, mình cũng thật may mắn, thế mà được phân cùng phòng kì túc xá với cậu, à đúng rồi, mình tên Hà Thiển Thiển, có lẽ cậu không biết mình, nhưng thật ra chúng ta đã cùng tham gia thi đấu rồi, mình gặp cậu rất nhiều lần rồi á!"

Thường Lê cũng ngượng ngùng cười, đón cái ôm của Hà Thiển Thiển.

"Mấy ngày trước mình còn nhìn thấy cậu trên hotsearch, không ngờ bây giờ nhân vật chính ở ngay bên bạnh, nhưng cậu và Hứa Ninh Thanh thật sự không phải một đôi sao, mình cảm thấy hai người cực kì hợp nhau nha!"

Hà Thiển Thiển thực sự là người nhanh mồm nhanh mép, nói nhiều vô kể, đến Thường Lê cũng phải bái phục đầu hàng.

"Không phải đâu." Thường Lê đem quần áo treo vào tủ, nhẹ giọng bổ sung một câu: "Trước đây mình cũng thích hắn, chỉ là không có kết quả mà thôi."

Hà Thiển Thiển sửng sốt một chút: "Thật xin lỗi.. Mình không biết."

Thường Lê quay đầu nhìn cô, buồn cười nói: "Không phải, chuyện này có gì mà phải xin lỗi, cậu nói cứ như thể bạn trai mình chết rồi ấy."

Sắp xếp hành lý xong, hai cô ngồi tám chuyện một hồi, có Hà Thiển Thiển ở đây không cần lo chán ngắt tẻ nhạt, Thường Lê còn biết cô có một người bạn trai cũng trong giới nghệ thuật.

"Cậu ấy cũng học vẽ tranh à?" Thường Lê hỏi.

"Không, học điêu khắc."

"Điêu khắc á." Thường Lê sửng sốt một chút, nói lời thật lòng: "Thật là lợi hại nha."

"Nào có, cậu mới lợi hại, chẳng qua bạn trai mình cũng rất tuyệt, à đúng rồi!" Hà Thiển Thiển bò lên giường, cầm tượng gỗ điêu khắc trên đầu giường xuống, "Cậu nhìn xem, cái này chính là lúc anh ấy theo đuổi mình đã tặng cho mình đấy."

Đó là bức tượng gỗ hình cô bé rất dễ thương, Thường Lê hỏi: "Bạn trai cậu theo đuổi cậu à?"

"Đúng vậy."

Thường Lê đầu ngón tay vuốt v e tượng gỗ, nói lẩm nhẩm: "Thật tốt."

"Cậu xinh đẹp như vậy, người theo đuổi hẳn là rất nhiều." Hà Thiển Thiển nói: "Trong trường mình, có rất nhiều người khen cậu xinh đẹp đáng yêu."

Thường Lê phồng má, thở dài: "Đó là chuyện khác."