Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Chương 78




Sở Trác trơ mắt nhìn Trần Y Y bị sư phụ lôi đi, sau đó lại nhìn Trần Y Y bị hắn linh hoạt nhẹ nhàng kéo trở về. Sở Trác mặc dù trong lòng phải kìm chế một cỗ ác khí, nhưng lại không thể không thừa nhận võ công của hắn không giỏi bằng sư phụ. Năm đó nếu hắn không có trở thành ngốc tử, hoang phế một thân võ nghệ, hôm nay hắn cũng không cảm thấy nghẹn khuất như vậy. Sở Trác dùng sức đem Trần Y Y kéo vào trong lồng ngực, trong nội tâm không nhịn được nghĩ hắn phải cố gắng thêm nữa mới được.

Trần Y Y cũng không biết suy nghĩ trong lòng Sở Trác, nàng bị Sở Trác kéo đến hầm rượu của tửu trang. Người phụ trách trông coi hầm rượu thấy Sở Trác tới, lập tức liền dẫn hắn đi lấy rượu trái cây đã sớm chuẩn bị xong. Mỗi loại rượu trái cây đều được đựng trong một vò rượu nhỏ khác nhau. Trần Y Y nhìn thoáng qua có khoảng năm sáu loại rượu trái cây khác nhau.

Sở Trác mở ra một vò rượu nhỏ để cho Trần Y Y nếm thử hương vị, nhìn thấy dáng vẻ thực thích của Trần Y Y sau khi uống xong một ngụm, liền kêu người đem toàn bộ số rượu này về phủ tướng quân. Sau khi Sở Trác chọn lựa xong vài vò rượu hắn muốn uống, liền muốn đưa Trần Y Y hồi phủ. Tiểu phu thê bọn họ khi đến chỉ có hai người, khi đi ra sau lưng lại có một cỗ xe ngựa chở rượu đi theo sau.

Ngọc Lăng Liệt ôm vò rượu đứng trêи một thân cây cách đó khoảng xa, ánh nắng chói cháng tán trêи y phục trắng tuyết của hắn, trêи người hắn như được dát lên một tầng ánh sáng màu vàng nhạt, thoạt nhìn có chút giống phong tiên đạo cốt. Hắn nhìn thân ảnh bọn họ hướng về phía kinh đô càng chạy càng xa, thẳng cho đến khi tầm nhìn khuất hẳn, mới từ trêи cây nhảy xuống.

*Tiên phong, đạo cốt – 仙 風 道 骨” là một thành ngữ gốc Hán. – “Từ điển tiếng Việt” (Vietlex – 2015) giảng: “tiên phong đạo cốt – 仙 風 道 骨 [cũ] cốt cách, phong thái của tiên; vẻ đẹp và phẩm cách cao thượng của người không vướng những điều trần tục. [Nguồn gg]

Một tiểu đồng tử mặc y phục màu trắng đứng dưới gốc cây, một bên nhặt những chiếc lá cây đẹp mắt trêи mặt đất, một bên ngáp nói Ngọc Lăng Liệt:” Thật vất vả mới nhìn thấy huynh ấy, người vì sao phải nhất định chọc huynh ấy tức giận chứ?”

Bạch y tiểu đồng tử ước chừng khoảng mười tuổi, trêи cổ của hắn đeo một chiếc khoá trường mệnh, phía dưới khoá trường mệnh còn có một chuỗi chuông vàng xinh đẹp. Bên trêи chuông vàng nhỏ có hoa văn rườm rà, cùng với chiếc chuông trêи chân Sở Trác cũng không khác biệt lắm. Giữa lông mày hắn có một nốt chu sa đỏ tươi, làm cho khuôn mặt nhỏ vốn tinh xảo của hắn càng thêm xinh đẹp.

Ngọc Lăng Liệt cũng không có trả lời hắn, mà dùng một tay nâng bình rượu lớn lên ngửi mùi rượu thơm nồng, sau đó chậm rãi cất bước đi về phía trước. Tiểu đồng tử thấy thế chép chép miệng, cũng nhanh chóng đuổi theo cước bộ của Ngọc Lăng Liệt.

” Chúng ta không đến tìm Hủ ca sao? Nếu huynh ấy biết người đã trở lại, nhưng ngay cả một lần cũng không đến tìm huynh ấy. Hủ ca nhất định sẽ nhịn không được thầm oán người.”

Ngọc Lăng Liệt đang bước về phía trước thì dừng lại một chút, hắn nhíu đôi lông mày đẹp nói:” Ân, vậy thì liền đi gặp Hủ nhi, thuận tiện đến xem khuê nữ của Trác nhi một chút. ”

Tiểu đồng tử nghe vậy khoé miệng co quắp một chút, hắn nhịn không được mà mở to hai mắt nhìn Ngọc Lăng Liệt:” Chủ yếu là vì đến xem sữa oa nhi kia một chút, thuận tiện đến gặp Hủ ca một lần? Mặc dù sữa oa nhi kia là một kỳ tài hiếm thấy, nhưng là đứa bé kia năm nay hình như …. hình như là chưa đầy hai tuổi? Mang một đứa bé nhỏ như vậy đi, người sẽ nuôi nàng sao?”

Ngọc Lăng Liệt nhìn tiểu đồng tử lắc đầu, đầu ngón tay như có như không cốc vào đầu tiểu đồng tử một cái, tiểu đồng tử thấy thế khuôn mặt nhỏ tinh xảo lập tức đại biến.

Ngọc Lăng Liệt:” Không phải còn có ngươi sao? Ngươi sẽ nuôi nàng.”

Tiểu đồng tử lập tức bất mãn ném lá cây trong tay đi, sau đó trừng đôi mắt to cả giận nói:” Ngọc Lăng Liệt, ta là đi theo người học võ công, chứ không phải là tới làm đồng tử để cho người sai bảo.”

Một bên khác Trần Y Y cùng Sở Trác đã trở lại phủ tướng quân, trời đã gần chạng vạng tối. Những đám mây hồng phía chân trời, liên miên bất tuyệt nhuộm đỏ nửa bầu trời.

* Liên miên bất tuyệt: không ngừng không ngớt.

Trần Y Y cao hứng ôm vò rượu trái cây, lôi kéo Sở Trác một đường hướng tới chỗ hậu viện chạy đến. Đám hạ nhân thấy thế, cũng không cảm thấy kinh ngạc, một đám thập phần bình tĩnh tiếp tục làm việc.

Bọn họ đều biết phu nhân của bọn họ, từ trước đến nay luôn là một cái nữ tử không tuân thủ lễ nghĩa, cho dù tình cảm phu thê của những gia đình giàu có khác có tốt đến đâu, cũng không có cách nào thân mật giống như Sở Trác cùng Trần Y Y. Nếu nữ tử nhà người khác lớn mật như thế, sớm đã bị người của nhà phu quân chê cười. Nhưng là Sở gia không phải là một gia tộc bình thường, khuê nữ duy nhất của Sở gia chính là nữ tướng quân, cho nên so với những gia đình khác đã khai sáng tư tưởng hơn rất nhiều.

Ngoại trừ một nhà Sở gia tư tưởng khác biệt, còn có tướng quân của bọn họ vô cùng sủng ái phu nhân, bằng không cho dù tư tưởng của Sở gia có được khai sáng hơn nữa, phu nhân cũng không có cách nào làm bậy như vậy.

Bởi vì hôm nay Đoàn béo ở lại bên vương phủ, tiểu phu thê bọn họ mới hiếm có khi được đơn độc ở chung một lần, liền kêu đầu bếp trong phủ chuẩn bị không ít thức ăn ngon, hai người một bên hưởng thụ những món ăn mỹ vị một bên uống một chút rượu, cuộc sống như thế này quả thực là quá thoải mái.

Trần Y Y nhịn không được cảm thán nói:” Cuộc sống không có Đoàn Đoàn, kỳ thật cũng thực không tệ.”

Sở Trác nghe vậy ánh mắt chợt loé lên, nghĩ đến chuyện hôm nay sư phụ nhắc đến khuê nữ ngốc, nhịn không được thử hỏi Trần Y Y:” Nàng nếu là cảm thấy chăm sóc nữ nhi quá mệt mỏi, không bằng để cho nữ nhi ở vương phủ thêm một thời gian. Trước đó đều là một mình nàng chăm sóc Đoàn tử, nay Đoàn tử đã lớn thêm một chút nàng cũng có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian.”

Trần Y Y lúc này đã có chút say, sau khi nghe Sở Trác nói xong liền chống cằm nghĩ nghĩ một chút, sau đó nàng quả quyết lắc đầu nói:” Không được, nàng là nữ nhi duy nhất trong hai kiếp của ta, người người ở nơi này đều thập phần ghét bỏ nữ nhi không bằng nhi tử, ta nếu để nàng trong vương phủ một thời gian dài, người không biết nói không chừng sẽ cho là ta cũng ghét bỏ Đoàn Đoàn. Ta tuyệt đối không có ghét bỏ nàng, ta không hy vọng về sau nàng từ trong miệng người khác biết được, mẫu thân của nàng đã từng ghét bỏ nàng. Nàng là cục cưng quý giá của ta ….. Nàng còn nhỏ như vậy … ”

Trần Y Y sỡ dĩ nói như vậy, là nhớ tới trước đó người Lâm gia nói nữ nhi không bằng nhi tử. Lúc này đột nhiên nghe Sở Trác nói, muốn đem nữ nhi phóng tới vương phủ, trong lòng của nàng không hiểu sao lại cảm thấy không thoải mái.

Trần Y quay đầu nhìn về phía Sở Trác nói: ” Chàng nói xem, có phải là chàng ghét bỏ nữ nhi ta sinh hay không? Chàng nếu là ghét bỏ nàng là cái nữ nhi, không muốn nàng ….. Vậy ta liền mang theo nàng rời khỏi phủ tướng quân, trả vị trí này lại để cho chàng cùng với người khác sinh con ….”

Cũng chính là bởi vì Trần Y Y có chút say, nàng mới có thể nói ra những lời bốc đồng như thế này. Bằng không với tính cách điềm đạm thường ngày của nàng, tuyệt đối không thể nói ra những lời như vậy. Nàng có thể cảm giác được Sở Trác không có thích Đoàn Đoàn, loại không thích này mặc kệ bởi vì chuyện trước kia, hay là trong lòng hắn thật sự không thích nữ nhi, cũng đều làm cho Trần Y Y cảm thấy không thoải mái trong lòng.

Sở Trác nhìn Trần Y Y lộ ra biểu lộ thương tâm, trong lòng nhịn không được lộp bộp một chút. Đối với những người khác hắn không phải là một người tinh tế, nhưng là thời điểm đối mặt với Trần Y Y, hắn lại luôn có thể sâu sắc phát giác được tâm tình của nàng.

Sở Trác đưa tay ôm eo Trần Y Y, đem người có chút say ôm vào trong ngực của mình, hắn cúi đầu hôn một cái lên trán nàng nói:” Không phải không thích, chỉ cần là đứa nhỏ nàng sinh ta đều thích, ta chỉ là không biết làm thế nào để chăm một đứa nhỏ.”

Sở Trác không phải kiểu người sẽ nói lời dễ nghe để đi dỗ dành người khác, lúc này hắn rất muốn nói thêm nhiều lời gì đó để dỗ Trần Y Y, nhưng là khi hắn mở miệng ra liền nhịn không được cảm thấy mờ mịt. Nếu nói hắn thích Đoàn Đoàn, ngay từ đầu hắn xác thực không có thích nàng. Nhưng là nếu nói hắn không thích Đoàn Đoàn, kỳ thật trải qua thời gian ở chung gần đây hắn cũng có chút thích nàng. Cho nên lúc này chính hắn cũng không rõ ràng, rốt cuộc là mình có ưa thích đứa bé kia hay không.

Trần Y Y thấy bộ dạng mờ mịt của hắn, khổ sở trước đó lập tức hoá thành hư không. Nàng cảm thấy cồn thật đúng là không phải thứ tốt, làm cho nàng trở nên già mồm như vậy? Sở Trác là người như thế nào nàng so với những kẻ khác đều hiểu rõ hơn, nàng sao có thể nói những lời như vậy làm khó hắn? Trần Y Y nhịn không được ở trong lòng mắng mình vài câu.

Trần Y Y làm ra vẻ được nuông chiều hừ một tiếng, sau đó nhéo nhéo cái cằm cương nghĩ của Sở Trác nói:” Được rồi, ta không làm khó dễ chàng nữa.”

Sở Trác biết rõ đây là Trần Y Y đặc biệt quan tâm hắn, mỗi lần nàng như vậy, trong lòng của hắn liền nhịn không được mà nóng lên. Muốn đem Trần Y Y kéo vào trong ngực, sau đó hung hăng hôn lên đôi môi biết dỗ người của nàng.

Sở Trác:” Y Y, ta về sau sẽ cố gắng làm phụ thân tốt.”

Đây là hắn cho Trần Y Y hứa hẹn, mặc dù hắn rất ít nói như vậy, nhưng là chỉ cần hắn nói ra miệng thì sẽ cố gắng làm cho bằng được. Trần Y Y thấy vẻ mặt thành thật bộ dáng nghiêm túc của hắn, thật giống như chuẩn bị lên chiến trường. Trong lòng Trần Y Y cảm thấy một trận buồn cười, liền nhịn không được muốn trêu đùa hắn một chút. Đại khái là bởi vì nàng uống quá nhiều rượu, nàng nghĩ như vậy liền thực sự làm như vậy.

Hậu quả của việc làm này chính là, ngày hôm sau xương cốt toàn thân của Trần Y Y giống như đã vỡ vụn. Nàng mang đôi mắt quầng thâm nhìn người nằm bên cạnh, có chút tức giận muốn đưa tay lên bóp chóp mũi ngạo nghễ của hắn. Ngón tay tinh tế của nàng còn chưa kịp động vào đối phương, người một mực yên tĩnh ngủ đột nhiên mở mắt. Sở Trác vừa mới tỉnh ngủ trong đáy mắt còn mang theo vài điểm sương mù, làm cho Trần Y Y nhìn thấy trong lòng ngứa ngáy một chút, rất muốn đưa tay ra dùng đại lực vò vò tóc của hắn.

Sở Trác đưa tay nắm chặt tay Trần Y Y, chậm rãi nháy nháy mắt nói với Trần Y Y:” Xem ra, hôm qua nàng không cảm thấy mệt. ”

Trần Y Y nghe vậy lập tức sợ hãi, mềm oặt nằm xuống không còn dám lộn xộn. Nàng hiện tại thật sự rất mệt mỏi, một chút cũng không dám trêu chọc đến tay mơ Sở Trác. Nghĩ đến ngày hôm qua nàng chẳng qua chỉ phối hợp với hắn một chút, Sở Trác giống như là đóm lửa nhỏ đụng phải sợi bông, trong nháy mắt liền dấy lên liệt hoả bùng cháy, làm cho ” lão tài xế ” Trần Y Y cảm thấy sợ hãi.

Nhưng mà cho dù Trần Y Y trung thực nằm xuống bất động, cái người thực tủy tri vị như Sở Trác đã lập tức tỉnh táo tinh thần. Hắn dùng đầu ngón tay học theo dáng vẻ thường ngày của Trần Y Y, vuốt vuốt mái tóc dài đen nhánh của nàng nói:” Bộ dạng ngày hôm qua của nàng thật đẹp mắt, lại làm một lần nữa đi. ”

*Thực tủy tri vị: đại khái có thể hiểu là ăn tủy trong xương mới biết ɭϊếʍ nó cũng ngon [ ngon ở đây là chỉ cái gì chắc mọi người đều biết nhỉ ]

Trần Y Y tự nhận là da mặt của mình rất dày, nghe vậy vẫn nhịn không được đỏ bừng cả khuôn mặt. Nàng kéo kéo chăn mềm trùm lên người, ý đồ muốn dùng phương thức này đem mình giấu đi.

Sở Trác thấy thế, liền quyết đòn xuất ra đòn sát thủ của chính mình, hắn dùng thanh âm nhẹ nhàng lạnh lùng, nói ra những lời làm cho người ta mặt đỏ tim đập:” Tỷ tỷ ngoan, Y Y ngoan, để cho tiểu phu quân nhìn kỹ nàng một chút.”

Trần Y Y nghe vậy vừa tức giận vừa buồn cười, nàng cũng không biết là mình bị làm sao. Sở Trác mỗi lần nói những lời như thế này, rõ ràng cùng với cách nói chuyện lúc bình thường không có gì khác nhau, thậm chí còn xuất hiện một chút lãnh đạm không nên có. Nhưng là mỗi lần nàng nghe được hắn lạnh lùng nhàn nhạt gọi nàng là tỷ tỷ, nàng giống như là bị ma nhập, vô cùng vô cùng muốn làm chút gì đó để cho thanh âm của hắn run rẩy lên.

Trần Y Y đỏ mặt đem người bên ngoài, lôi kéo vào trong chăn của mình,sau đó một mặt hung thần ác sát nói với hắn:” Tiểu phu quân, chàng bây giờ đã bị ta bắt vào động hồ ly làm lương thực dự trữ rồi. ”

Thanh âm trầm trầm của Sở Trác truyền đến, thanh âm của hắn trầm thấp êm tai còn mang theo một điểm run rẩy ở âm cuối.

Sở Trác:” Ân, phu nhân nói rất đúng.”

Thời điểm tiểu phu thê hai người đang ân ân ái ái, lại không biết bảo bối mũm mỉm của bọn họ, lúc này đang ngoẹo đầu cùng với một tiểu đồng tử nói chuyện.

Đoàn béo vỗ vỗ bàn tay nhỏ, nhìn ca ca xinh đẹp trước mắt nói:” A …. Ca ca? “

Những ai lớn hơn nàng, Đoàn béo đều biết gọi là ca ca. Hôm nay có vài cái ca ca đến chỗ tổ mẫu, mỗi một người ca ca đều có bộ dạng thật đẹp mắt, bất quá bọn họ không đẹp mắt bằng ca ca này, người ca ca này có bộ dạng xinh đẹp giống như nương của nàng.