Em Dám Quên Tôi

Chương 69




Thượng Thiết nói những lời này với một giọng điệu vô cùng ngạo mạn, nhưng chỉ có hắn mới biết, khoảnh khắc chờ đợi câu trả lời của cô, hô hấp của hắn dường như đang ngưng lại.

Đầu bên kia không có tiếng đáp lại, sau một lúc im lặng liền trực tiếp tắt máy.

Thượng Thiết nhìn di động trong tay, hít một hơi thật sâu, hắn tự nhắc mình không được nóng vội, đợi đến khi cô rời khỏi Đồng Nhiên, hắn…Chắc chắn sẽ có rất nhiều cơ hội!

Sau khi đặt ra mục tiêu, Cảnh Giai Tuệ lại bắt đầu tập hợp các tin tức buôn bán gần đây ở nước ngoài.

Ông trời thật tốt, trên một bài báo có ghi giám đốc điều hành của tập đoàn Bath có ý định về hưu khiến Cảnh Giai Tuệ chú ý.

Sau một hồi, Cảnh Giai Tuệ đưa Bath lên làm mục tiêu thứ nhất, Bath liên tục có ý muốn tiến quân vào thị trường Trung Quốc, cũng có chi nhánh ở Hồng Kông, nhưng vẫn chưa thấy tập đoàn có hành động cụ thể gì.

Ngày hôm sau cô đã hẹn gặp được với thư ký phòng tài vụ tên John của Bath.Lúc Cảnh Giai Tuệ bước vào phòng làm việc, sau khi nói đơn giản mục đích đến gặp, vị thư ký tựa vào lưng ghế, hai tay đặt lên tay ghế, mỉm cười nói : “Cảnh tiểu thư, tôi không hiểu cô dựa vào đâu mà tin rằng chúng tôi sẽ đồng ý hợp tác.Công ty chúng tôi kinh doanh rất tốt, có những chiến lược phát triển riêng của mình, không cần hợp tác với các cô.”

“John tiên sinh, sau một thời gian cân nhắc thận trọng, chúng tôi đã quyết định lựa chọn đối tượng hợp tác là Bath.Tôi cũng hiểu rất rõ mục đích của quý công ty.Vô luận chúng tôi hợp tác với ai, tôi đều có thể khẳng định, trong một thời gian ngắn cổ phiếu của cả hai bên nhất định sẽ tăng một cách lâu dài, qua đó các vị sẽ có thể kinh doanh ở một thị trường mới là Trung Quốc, còn chúng tôi cũng sẽ được cung cấp những sản phẩm chất lượng tốt đến từ châu Âu, đôi bên sẽ phát triển một cách nhanh chóng.

Nếu như các vị từ chối, thì người đạt được chỗ tốt này đương nhiên sẽ là “Hằng Thái”.Khu vực kinh doanh của quý công ty đa phần giống với “Hằng Thái”, thị trường đã được mở rộng đáng kể, “Hằng Thái” phát triển thì các vị sẽ lùi lại, nếu lúc đó ban giám đốc và các cổ đông biết chuyện các anh đã từng từ chối chúng tôi, có phải là anh sẽ rất khó ăn nói hay không?” Cảnh Giai Tuệ chăm chú nhìn vào mắt John, nhẹ nhàng nói.

John nhíu mày, hay tay đặt lên đùi, rơi vào trầm tư.

Im lặng hồi lâu, hắn cúi người về phía trước, tay vịn lên bàn, nhìn Cảnh Giai Tuệ nói : “Tôi nghe nói gần đây công ty của các cô rất hỗn loạn, cô và tổng giám đốc Đồng cũng không thể quyết định những quyết sách quan trọng của công ty.Cô có thể đảm bảo dự án hợp tác với chúng tôi sẽ được thông qua không?”

Cảnh Giai Tuệ nở nụ cười, nếu như Bath thật sự không có ý định hợp tác, vậy tại sao bọn họ lại biết rõ nhiều ẩn tình bên trong công ty cô như vậy?

“Đồng tổng của chúng tôi đã đệ trình trước đề án hợp tác với quý công ty.Nếu như không thành công, quý công ty cũng không phải chịu trách nhiệm gì, tôi chỉ cần anh ký tên lên một phần hiệp nghị, bằng không nếu chỉ nói miệng về dự án này với ban giám đốc, không phải quá mức trẻ con sao?”

Vấn đề ký tên không tốn công sức này, đương nhiên là John đồng ý.

“Được, vậy tôi chờ tin của cô.Một khi các cô thành công, tôi nhất định sẽ nghĩ cách để các phòng ban trong công ty thông qua nghị quyết của các cô.” Nói xong, John đứng lên, chủ động bắt tay Cảnh Giai Tuệ.

Sau khi trở lại công ty, Cảnh Giai Tuệ lập tức đệ trình dự án hợp tác với Bath cho ban giám đốc.Trong phòng làm việc rộng rãi sáng rực, Huỳnh Kỳ Kỳ chỉ đơn giản lật mấy trang dự án rồi trực tiếp ném lên bàn.

Bước đi thong thả đến chỗ cửa sổ, hai tay cô khoanh trước ngực nhìn đường phố bên dưới và dòng người đi lại nhỏ bé như những con kiến, trong lòng cười lạnh nghĩ thầm : “Đúng là không biết tự lượng sức! Tôi đã sớm biết cô sẽ không ngoan ngoãn ngồi chờ chết, lại còn muốn tìm đối thủ của Hằng Thái là Bath để chống lại tôi.Thật sự là quá ngây thơ! Trong ban giám đốc tôi và Thượng Thiết chiếm đa số phiếu, chỉ cần chúng tôi không thông qua, cô cho dù có hàng ngàn cái dự án thì cũng chẳng thể làm gì được.Còn phải chịu bị chúng tôi làm cho nhục nhã.Cô không muốn chịu khuất phục đúng không? Được thôi, nếu cô đã không cam lòng như vậy, tôi sẽ ở trong ban giám đốc mới nhục nhã cô một trận, cô nên nhớ đây là do cô tự chuốc lấy.”

Cảnh Giai Tuệ đi vào phòng làm việc của Đồng Nhiên, trên bàn hắn đang đặt bản đề án của cô, Đồng Nhiên vắt chân ngồi trên ghế, nhìn đề án trên bàn, nét mặt nhìn không rõ buồn vui : “Anh đã xem rồi, ý tưởng rất tốt, nhưng lại không có ý nghĩa thực tế, bởi vì ban giám đốc chắc sẽ không thông qua đâu.”

Giọng nói hơi khàn của Đồng Nhiên vang lên.

“Em không cam tâm chịu thua như vậy.Vô luận như thế nào em cũng muốn thử một lần, cho dù đến cuối cùng vẫn thua, ít ra em còn an ủi là mình đã cố gắng hết sức, nếu không, em vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho chính mình.”

Đồng Nhiên không ngẩng đầu lên, im lặng một lúc rồi nói : “Được rồi, cứ làm theo ý em đi.Trước kia anh cũng đã nói rồi, cho dù em làm điều gì, anh cũng sẽ hết lòng ủng hộ em.”

Thái độ “nhà của anh em cứ thoải mái mà chơi” này, thật làm cho người ta có ý muốn kéo hắn khỏi vị trí ông chủ kia mà đánh cho một trận, Cảnh Giai Tuệ thật không có cách nào nói chuyện với hắn, chỉ có thể ra sức tự nhắc nhở mình : Đừng sợ, trở về lại xem lại lần nữa, xem có sơ hở gì không, lúc này, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại!

Cảnh Giai Tuệ yên lặng xoay người, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Trước đại hội cổ đông ba ngày, Cảnh Giai Tuệ bận rộn tối mặt, hận không thể phân thân làm hai người.Gọi điện thoại liên lạc, tới cửa thăm hỏi, lần lượt gặp mặt từng cổ đông nhỏ, tuyên truyền đề án của mình.

Ba ngày sau, cổ họng của Cảnh Giai Tuệ đã trở nên đau rát, lúc nói da thịt trên mặt đều cứng cả lại, gặp gỡ vài cổ đông cuối xong, kết quả cũng tạm ổn, mặc dù nhiều cổ đông nhỏ đều công nhận đề án của cô, nhưng không mấy ai bày tỏ sẽ ủng hộ cô trước ban giám đốc.

Ngày thứ tư, mười giờ sáng, ban giám đốc triệu tập tại phòng họp lớn.Cảnh Giai Tuệ lẳng lặng ngồi trong phòng làm việc, nhớ lại một loạt chuyện phát sinh sau khi tới công ty của Đồng Nhiên, không hiểu sao lại cảm thấy nhẹ nhõm, giống như đang buông xuống được một cái gì đó.

Nguyên một đám người trẻ tuổi cùng phòng cô đều kích động ngồi không yên, thỉnh thoảng lại đứng lên đi vài bước, nhưng ai cũng biết trong lòng cô cũng lo lắng nên không tới quấy rầy, ngược lại còn bội phục khả năng trấn tĩnh của cô.

Chín giờ rưỡi, Cảnh Giai Tuệ đứng lên đi vào phòng họp lớn.Vốn là đại hội cổ đông lần này cô không được tham gia, nhưng vì cô có đề nghị quan trọng nên mới lấy được cơ hội này.

Trong phòng họp đã có không ít cổ đông có mặt, có người im lặng không nói, có người nhắm mắt trầm tư, cũng có người xì xào bàn tán.Cảnh Giai Tuệ tâm tình lạnh nhạt, đi đến vị trí của mình rồi ngồi xuống.Chín giờ năm mươi phút, các cổ đông nhỏ đều đã đến đủ, chỉ còn thiếu ba cổ đông lớn là Đồng Nhiên, Huỳnh Kỳ Kỳ và Thượng Thiết.

Chín giờ năm tám phút, Huỳnh Kỳ Kỳ và Thượng Thiết tươi cười bước vào, thỉnh thoảng lại chào hỏi mọi người.Nhất là Huỳnh Kỳ Kỳ, thần thái sáng lạn, trang điểm tinh tế, khiến cho người ta cảm thấy được sự trẻ trung và tài giỏi của cô.

Đúng mười giờ, Đồng Nhiên mới mở cửa chậm rãi đi đến, không thèm liếc mắt nhìn các cổ đông đang cố ý đứng dậy chào hỏi, trực tiếp đi tới chỗ của mình rồi ngồi xuống, làm cho các vị cổ đông có chút xấu hổ.

Hắn vốn ngang ngược như vậy, Cảnh Giai Tuệ trong lòng thầm lắc đầu, cô biết, công sức hai ngày nay cô thuyết phục các cổ đông, đều đã bị tên này dùng thái độ không coi ai ra gì làm hỏng hết rồi.

Khi hội nghị sắp kết thúc, Huỳnh Kỳ Kỳ không biết vô tình hay cố ý liếc mắt Cảnh Giai Tuệ, hỏi : “Đúng rồi Cảnh tổng, không phải cô có đề án gì muốn trình lên hội nghị sao?”

Cảnh Giai Tuệ lúc này mới từ từ ngẩng đầu lên, cười nói : “Bản photo dự án đã được đặt trước mặt các vị, để rõ hơn, tôi sẽ dùng slide để trình bày với mọi người một lần…”

“Hội nghị cũng diễn ra khá lâu rồi, các vị cổ đông còn bận rất nhiều việc, cô cứ nói ngắn gọn đi!” Huỳnh Kỳ Kỳ không đợi Cảnh Giai Tuệ nói xong, liền trực tiếp cắt ngang.

Mà Đồng Nhiên cũng chỉ mỉm cười nhìn cô, cũng không có mở miệng giúp đỡ.Thượng Thiết cũng đang thưởng thức ly cà phê trợ lý đưa tới, không buồn ngẩng đầu lên.

Cũng đúng, lúc trước hắn chỉ đồng ý sẽ bỏ phiếu mà thôi, còn các cơ hội khác…cô phải tự mình thực hiện!

Xem ra slide cô vất vả làm mấy ngày nay không có đất dụng võ rồi.

Cảnh Giai Tuệ thầm gượng cười, trên mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.Cô đưa tay lật đến trang cuối cùng của đề án : “Mời mọi người xem vào bản lợi nhuận dự trù này.Nếu công ty ta kết hợp với Bath, như vậy sau này vốn ban đầu bỏ ra sẽ giảm bớt được 40%, vượt qua các nhãn hiệu bia châu Âu khác ở địa phương!”

Những lời này đã hoàn toàn đánh đúng chỗ hiểm! Tiền là vận mệnh của nhà tư bản! Từ trước đến nay các lớp học chính trị đều nói như vậy.

Quả nhiên nghe Cảnh Giai Tuệ nói xong, trên mặt các vị cổ đông đều có chút lay động, lúc này, Đồng Nhiên mới không nhanh không chậm nói : “Hả? Có chuyện tốt như vậy sao? Mời Cảnh tổng hãy nói rõ hơn một chút.”

Cảnh Giai Tuệ đúng là không hề ăn nói ba hoa, sau khi đến các chi nhánh của Bath ở Hồng Kông, cô liền suy nghĩ về một vấn đề, theo như cô nói, chi nhánh của Bath mới thành lập được khoảng ba năm, trong ba năm này, các phòng ban không phải chỉ mỗi ngày uống trà xem báo đơn giản như vậy chứ?

Sau khi trở về, cô lại điều tra lại một lần, mới phát hiện thì ra Bath đã sớm mở rộng thị trường của mình, có mạng lưới tiêu thụ riêng ở các quán bar sang trọng trong cả nước, cũng bao gồm cả các nơi khác, lợi nhuận thu về khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Nhưng hiện tại bọn họ cũng đang gặp phải vấn đề, bởi vì lúc này đang khởi xướng tiết kiệm, phản đối lãng phí, những thị trường lớn đều bị thu hẹp, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, sau việc đó, giá thành được Bath giảm xuống trên phạm vi rộng, hoàn toàn có khả năng phát triển trong các thị trường nhỏ.

Cơ hội như vậy, tỷ lệ hợp tác thành công là 100%!

Huỳnh Kỳ Kỳ cười lạnh nhìn bản kế hoạch trong tay, rồi lại nhìn Cảnh Giai Tuệ, ánh mắt quả thực có thể bắn ra độc.

Người phụ nữ kia lại có thể làm được chuyện này!

Nhưng muốn Hằng Thái chịu thiệt để mọi người phát tài sao? Thật sự xin lỗi! Huỳnh gia của cô không phải là nhà từ thiện!

“Miss Cảnh, cô không phải là thành viên ban giám đốc nên đương nhiên không biết, hội nghị trước chúng tôi cũng đã bàn bạc chuyện đưa các nhãn hiệu châu Âu vào, về việc hợp tác với ai, chúng tôi cũng đã có cùng chung suy nghĩ.Nếu cô đã hăng hái như vậy, tôi thấy tốt hơn hết vẫn nên điều cô vào bộ phận tiêu thụ, về sau chuyện liên hệ với các cửa hàng hay siêu thị, phải nhờ đến Cảnh tiểu thư rồi…”

“Tôi thấy đề nghị của Cảnh tổng không tồi, không bằng chúng ta hãy giơ tay biểu quyết xem sao!” Đồng Nhiên đột ngột lên tiếng.

Huỳnh Kỳ Kỳ ngược lại không hề bác bỏ ý kiến của Đồng Nhiên.

Cô nên vui mừng với tình hình lúc này, đúng là người phụ nữ luôn tự cho mình là đúng! Cô cho rằng mình có thể ở trước mặt Đồng Nhiên thể hiện năng lực của mình hay sao? Người đàn ông đầy mưu tính cho sự nghiệp của mình như vậy, sẽ không bao giờ cho phép mình thua trận trên thương trường! Hậu quả của việc không tự lượng sức mình, chính là khiến cho Đồng Nhiên nhận ra rõ việc sau khi kết hôn với một người phụ nữ nói như rồng leo, làm như mèo mửa này, cô ta sẽ phá hỏng đế quốc kinh doanh của mình như thế nào!

Đến lúc đó, Eric của cô sẽ tỉnh táo mà suy nghĩ lại xem, rốt cục ai mới là người xứng đôi với anh nhất!