Từ nhỏ, cô đã không còn ba mẹ, sống cùng với bà nội, bà là người thân thích nhất với cô, cứ nghĩ cuộc sống cứ thế êm đềm, nhưng không ngờ một ngày người bà cô yêu quý nhất cũng rời cô mà đi, thứ mà bà nội để lại là căn nhà này.
Mộc Tư Nhã chưa bao giờ cảm thấy bất lực như vậy, bà nội thương cô nhất từ khi cô không còn ba mẹ, nhưng giờ bà cũng bỏ cô mà đi rồi cô biết phải làm sao bây giờ.
Đang suy nghĩ lung tung thì một bàn tay to xoa đầu cô, Mộc Tư Nhã ngước mắt lên, mắt cô đã sưng lên không ít vì do khóc nhiều quá khiến tim người đàn ông kia nhói lên một nhịp.
" Nín ngay cho tôi " hắn bế cô lên, dùng tay quệt đi những giọt nước mắt đang còn vương trên má, khiến hắn đau lòng không thôi. " Từ nay về sau, em chỉ được khóc vì tôi ".
" Anh là ai? " cô khó hiểu nhìn tên đàn ông này, hắn ta là ai? Tại sao lại quan tâm cô, chỉ mới lần đầu gặp mà.
" Tôi là người đàn ông của em, nhớ lấy " hắn ôm lấy cô, hít lấy hương thơm từ mái tóc cô, hương thơm mà hắn mong nhớ từng đêm mà hắn ao ước, cô là của hắn từ giờ trở về sau.
" người đàn ông của tôi? Anh nói bậy bạ gì vậy, buông tôi ra, buông " vô giảy giụa thoát khỏi cái ôm của hắn, cái gì mà của hắn chứ, không phải chúng ta lần đầu gặp sao? Hay hắn thương hại cô?
Diệp Trì Lôi bế cô lên xe, mặc cô giãy dụa, hắn anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, cái đêm mà hắn bị thương, do lũ chó săn kia được phái đến để giết hắn. Trong giây phút đó, cứ nghĩ sẽ chết nhưng, cô đã xuất hiện và kịp thời băng bó vết thương kia, cô không sợ sao? Giữa một người đàn ông xa lạ và cơ thể dính đầy máu. Diệp Trì Lôi nằm bất động nhìn cô băng bó vết thương cho mình, ánh mắt thâm sâu như nhìn thấu tâm can khiến cơ thể cô run lên, mặc dù trời tối nhưng cô vẫn cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn mình.
" Cô là ai? "
" Tôi là Mộc Tư Nhã, anh nằm yên đi, anh đang bị thương " cô vội thấy hắn nhúc nhích liền ngăn lại, sợ hắn đụng phải vết thương kia.
" Đâu liên quan gì đến cô? "
" Tôi...tôi, bà tôi đã dạy tôi, thấy người khác khó khăn phải giúp đỡ, huống chi anh đang bị thương nặng thế này, không cảm ơn còn bị nói chứ " vừa nói cô vừa cuốn lớp băng quanh ngực hắn, khuôn mặt bình thản, chăm chỉ chăm sóc hắn
Vào cái đêm định mệnh đó, hắn đã phải lòng cô, cái cô gái nhỏ nhắn nhưng đầy mạnh mẽ.
5 tháng sau, khi được biết về thông tin của cô, cô gái hắn đã trót yêu hôm đó đang sống cùng bà, liền lập tức đặt vé để gặp cô, khi đến nơi, cảnh tượng hắn thấy không phải là cô gái mạnh mẽ hôm đó, mà là cô gái yếu đuối khóc lóc thê thảm bên mộ bà nội cô ấy.
- ----------------------- về hiện thực ----------
Mộc Tư Nhã ngồi lên xe không khỏi bất an, có phải bắt cóc cô không chứ? Cô làm gì có tiền mà bắt chứ huhu, mau trả cô về nhà đi.
" Mộc Tư Nhã, từ nay về sau em sẽ sống cùng tôi " hắn châm điếu thuốc rồi nhàn nhạt nói với cô. Hắn sẽ cho cô tất cả, chỉ cần cô là của hắn. Dù có dùng thủ đoạn gì cũng được