Em Cứ Việc Trốn. Tôi Sẽ Tìm!

Chương 27: Cuộc sống bình yên




6:00 sáng

- Dậy hết, trễ giờ học rồi - cô đứng ở phòng khách la lớn

Tụi nó nghe vậy bật dậy phóng thẳng vào nhà vệ sinh, 1' 30s sau tụi nó đã tập trung đông đủ ở phòng khách.

- Mấy đứa giỏi lắm, vô ăn sáng đi - cô cười

- Là sao? - nó hỏi

- Mới có 6h à, chị phải dùng biện pháp mạnh vậy mấy đứa mới dậy - cô nói

Cô nói xong đi vào bàn ăn để lại 7 đứa với cái dấu chấm hỏi to xác trên đầu, sau khi định thần lại được tụi nó biết mình đã bị cô lừa cho một vố đẹp mắt thì tụi nó cũng đi vào ăn sáng. Ăn sáng xong thì cô lại bắt tụi nó đi bộ đến trường với mục đích là đi cho nó tiêu cơm và đi bộ buổi sáng rất tốt cho sức khỏe.

Vừa đi đến cổng trường thì tụi nó thấy Phong Vũ, nó gọi Vũ lại, Vũ liền chạy lại:

- Tụi bây đi đâu mà sáng giờ tao tìm không thấy? Phong Vũ hỏi

- Về nhà, với lại từ bây giờ tụi tao cũng không có ở kí túc xá nữa - nhỏ nói

- Chuyện hồi tối mày nói là thật hả Trường? - Vũ hỏi anh

- Ừ - anh trả lời

- Chuyện gì? - nó hỏi

- Nó nói 3 đứa mày là con gái - Phong Vũ chỉ tụi nó nói

- Ừ - hắn chen vào - Nó còn là vợ tao nữa - hắn chỉ nó

- Là sao? - Vũ nhăn mặt hỏi

- Là do hôn ước của lão đại nhà tụi tao định ra đó - nàng lên tiếng

- Ờ vậy có nghĩa là Mỹ Linh sẽ lấy thằng Tùng, Ngọc Ngân sẽ lấy thằng Trường, Kiều Vy sẽ lấy thằng Phú còn chị hạnh sẽ lấy anh Quân đúng không? - Vũ nói

- Sao mày biết tên tao? - nhỏ hỏi

- Thật ra thì tao biết tụi mày là con gái lâu rồi - Vũ nói

- Sao mày biết? - nó hỏi

- Lúc tụi mày dự tiệc ở công ty Q.M, lúc đó tụi mày xuất hiện dưới thân phận là con gái đi dự tiệc thay ba mình, lúc đó tao thấy 3 đứa mày nhưng mà tụi mày không có thấy tao - Vũ kể

- Ờ ra là vậy - nàng gật gù

Tùng Tùng Tùng. Tiếng trống vang lên báo hiệu cho học sinh biết là đã vào giờ học. Nó chào tạm biệt cô rồi đi vào lớp học, hắn thì khoát vai nó đi ngang nhiên

- Mày làm như vậy người ta nghĩ hai đứa mày là gay đấy - Vũ nói

Hắn bỏ tay ra khỏi vai nó, đi vào lớp.

Tiết đầu tiên là tiết hóa. Nó cứ xin bà cô là cho nó trả bài lại để gỡ em 0 tròn trĩnh trong sổ điểm của cô, nhờ cái tính chai lì của nó cô cũng đồng ý cho nó trả bài

- Em cho cô biết Muối tác dụng với kim loại tạo ra sản phẩm là gì? - Cô hỏi

- Thưa cô tạo ra axit ạ - nó mạnh miệng trả lời. Hồi tối hôm qua nó cứ học hidro tác dụng với clo tạo ra axit mà quên học mấy cái khác bây giờ lên cô hỏi muối thì làm sao nó biết, nó cứ trả lời đại lỡ đúng thì sao

- Được rồi em về chỗ - cô nhẹ nhàng nói làm nó tưởng mình nói đúng.- Một con 0 nữa nhé

Mặt nó tối sầm lại, lủi thủi bước về chỗ, cả lớp ngồi nhìn nó mà bụm miệng cười. Nó quay qua trợn mắt lên lập tức mấy đứa kia nín cười luôn.

Ra chơi

- Haiz - nó thở dài - Kì này chắc bị lão đại lôi đầu qua nước ngoài chắc luôn

- Ba mà có bắt em đi qua nước ngoài chị sẽ đi cùng em - cô xoa đầu nói

- Không được - cậu lên tiếng. Vừa nói xong thì cậu đã ăn trọn một cái đấm vô cùng nhẹ nhàng nhưng có tính sát thương cao từ nó

- Sao em bạo lực gia đình thế em dâu - cậu ôm một bên mặt lúc nãy bị nó đánh

- Thôi, vợ em nó đã buồn vậy rồi đừng chọc nó nữa - hắn nói

- Ừ - nó nói

- Thôi, 2 đứa mày muốn tình tứ thì về nhà ôm nhau mà tình tứ, ở đây là nơi công cộng với lại có nhiều trẻ em lắm ( điển hình là em - tác giả) - nhỏ trề môi, hành động đó vô tình lọt vào mắt anh, anh chú ý quan sát kĩ những hành động của nhỏ. Nếu nhìn theo một góc độ nào đó thì nhỏ rất dễ thương. Anh quyết định từ nay sẽ quan tâm tới nhỏ hơn, dù gì thì sau này nhỏ cũng là vợ anh mà.

- Tao đói - nó nhìn hắn nói

- Từ từ để tao mua đồ cho ăn - hắn nựng má nó

- Ọe, tội nghiệp mấy đứa còn cô đơn như tao - Phong Vũ giả vờ buồn nôn

- Kệ mày - nó và hắn đồng thanh

- Thần giao cách cảm luôn cơ - nàng nói

- Ghê thật - chàng lắc đầu - Bọn trẻ bây giờ thật là - chàng giả giọng ông già nói

- Im để cho vợ chồng người ta tình tứ - nàng bịt miệng chàng, chu mỏ làm cho tim chàng đập mạnh, im luôn

- Đi ăn,vợ tao đói rồi - hắn kéo nó đi

Khi vào căn tin hắn bảo nó ngồi im để hắn đi mua đồ ăn cho nó. Mấy người kia cứ tưởng là hắn đi mua cho tất cả mọi người nên cứ ngồi im ở đó chờ sung rụng. Một lúc sau, hắn mang ra một phần cơm và một ly pepsi ra đưa cho nó, còn mấy người kia thì mặt đứa nào cũng đen như đít nồi, ức chế quá nhỏ nói

- Sao mày không mua cho tụi tao?

- Có chân tự đi - hắn quăng một câu ngắn gọn súc tích

- Thôi để tao đi mua - anh lên tiếng làm cho mấy cái đít nồi trở nên sạch bóng. Một lúc sau anh mang ra 2 phần cơm và 2 ly nước, 1 phần cho anh và 1 phần cho nhỏ

- Khốn nạn, anh nó mà nó cũng không mua nữa - Cậu ức chế nói

- Bạn thân từ nhỏ của nó mà nó cũng không mua nữa - chàng cũng lên tiếng

- Tự đi - chàng nói. Thế là cậu và chàng cũng phải lếch cái xác đi mua đồ ăn. Người xưa thường nói “ Muốn ăn thì lăn vào bếp, không lăn thì lấy gì ăn “ thật là đúng mà, trước khi chàng đi Phong Vũ nói:

- Mua dùm tao luôn nha

- Bố osin nhà mày à - chàng lườm Phong Vũ. Thế là anh Vũ lếch cái xác đi mua đồ ăn

Cuộc sống của tụi nó cứ trôi qua êm đềm lặng lẽ rất bình yên. Nhưng họ không ngờ sóng gió đang ập tới. Sóng gió đó là gì?

Đố mấy bạn đó

---------

Ai đọc chương mới đầu tiên nè, cmt cho mik pt nha

Cho mình ý kiến đi