Em Có Tình Tôi Có Ý

Chương 71: Nôn Nghén




Trần tổng dẫn Dư đạo đứng qua một bên, gương mặt âm trầm, mới vừa rồi cùng Triệu tổng thương lượng tốt chuyện hợp tác hiện tại lại bị bên này tự dưng sinh sự làm cho hợp tác không được, hắn ta sốt ruột đi qua đi lại: "Xảy ra chuyện gì?"

Những nhân viên làm việc khác đều lặng im, Dư đạo vừa mới chuẩn bị mở miệng Trần tổng cắn răng rền rít: "Cậu câm miệng cho tôi."

"Cậu nói." Trần tổng chỉ vào nhà sản xuất trước mặt, hai mắt như chim ưng tra xét.

Nhà sản xuất đã sớm đối với hành vi của Dư đạo vô cùng bất mãn, hai người trước khi Ngu Thư Hân tới chỗ này đã rùm beng quá một trận, hiện tại ông ta còn làm sự việc trở nên trầm trọng hơn nhỏ giọng nói cho Trần tổng nghe, Trần tổng vừa nghe nét mặt vừa căng thẳng: "Lại tới, lại tới, lại tới nữa rồi!"

"Cậu là không nhớ được chính mình làm sao tàn phế như bây giờ à ?"

Dư đạo nghe được hai chữ tàn phế gương mặt đanh lại, ánh mắt hơi trầm xuống, những nhân viên làm việc khác đều dùng ánh mắt cười trộm nhìn sang, như bị kim đâm Dư đạo cả người khó chịu, Trần tổng xoay người đối với hắn nói: "Hôm nay việc này tốt nhất cậu đi xin lỗi cho tôi, tôi mặc kệ cậu dùng biện pháp gì nói chung nhất định phải để sự tình lắng xuống có nghe hay không."

Hắn nói xong nhìn thấy Lisa cùng Hồ Ba đi tới bận bịu nghênh đón: "Trợ lý Hồ, vị này chính là?"

Hồ Ba bắt đầu giới thiệu: "Vị này chính là quản lý bên Kinh Nghi của chúng tôi, Lisa."

Kinh Nghi quản lý, mà không phải quản lý của Ngu Thư Hân , Trần tổng vẻ mặt ngừng hai giây: "Hóa ra là Lisa tiểu thư, đã sớm nghe qua đại danh ngưỡng mộ đã lâu."

Lisa cùng hắn bắt tay: "Trần tổng tốt."

Trần tổng nới lỏng tay Lisa ra sau đó tựa hồ có hơi không hiểu nói: "Triệu tổng thật giống cùng Ngu tiểu thư hiểu biết nhau?"

Không trách được Trần tổng có những liên tưởng này, bởi vì bên HIU xin hợp tác tư liệu cũng đã sớm trình đi, không có đạo lý trong thời gian ngắn như vậy bên kia đã đến liên hệ với hắn. Hơn nữa còn vừa vặn bởi vì ngày hôm nay có lịch quay phim, Triệu tổng lại muốn khắp nơi đi dạo, hai, ba cái trùng hợp, liền không phải trùng hợp. Lisa nghe được hắn nói như vậy cười nhạt: "Xem như là bạn bè đi, Triệu tổng vẫn rất thưởng thức Thư Hân của chúng tôi, gần đây lại có tiết mục gameshow cũng cùng nhau tham gia, tự nhiên quen thuộc hơn một chút."

Lisa không có lập tức rũ sạch quan hệ với lại cô không phải người ngu, Triệu tổng biểu hiện như vậy có quỷ mới tin không sao, cùng với việc phủi sạch sẽ quan hệ khiến cho bọn họ đoán lung tung chẳng bằng thoải mái thừa nhận. Ngược lại Ngu Thư Hân là nghệ sĩ Kinh Nghi lại cùng Triệu tổng tham gia chương trình giải trí có chạm mặt qua, gần nhất hai người còn quay video hẹn hò nói thế nào đều so với người xa lạ tốt hơn nhiều.

Trần tổng vừa nghe vừa gật đầu: "Hóa ra là như vậy, là chúng tôi thất lễ."

Lisa cười: "Trần tổng nơi nào đâu là chúng tôi địa vị nhỏ bé không có tiếng nói, vừa rồi Dư đạo nói không quay liền vi phạm hợp đồng tôi nghĩ một hồi vẫn là không quay nữa. Ngu Thư Hân bên chúng tôi tuy rằng không phải nghệ sĩ hạng A nhưng ít nhất cũng phải có tinh thần tôn trọng, Trần tổng khả năng ông còn chưa rõ ràng, Kinh Nghi đây để ý nhất chính là đối với nghệ sĩ phải bảo vệ tuyệt đối đặc biệt là Triệu tổng."

Lisa nói xong quay đầu: "Trợ lý Hồ, có thể không phiền phức cậu liên hệ với phòng tài vụ bên kia. . ."

"Lisa tiểu thư." Trần tổng cười làm lành: "Lisa tiểu thư nói quá lời, chuyện mới vừa rồi tôi đều đã điều tra xong, là HIU không đúng cùng Ngu tiểu thư không quan hệ, chúng tôi phi thường nguyện ý phối hợp Ngu tiểu thư công tác, cô có yêu cầu gì cứ việc nói chúng ta khẳng định thỏa mãn."

Lisa làm ra vẻ ngạc nhiên: "Nhưng là Dư đạo. . ."

Trần tổng nhìn vào mắt Dư đạo, Dư đạo bị ánh mắt của hắn đè ép tự mình đi về phía trước hai bước đứng trước mặt nói Lisa : "Lisa tiểu thư, xin lỗi, tôi vừa rồi nói nhiều lời mạo phạm kính xin cô không cần để ở trong lòng."

Thái độ thuận theo như vậy Lisa vẫn không có cảm thấy hài lòng, xét đến cùng những thứ này đều là Triệu tổng mang đến mà không phải bản thân Ngu Thư Hân nắm giữ. Không biết các nàng có nguyện ý hay không thừa nhận, Ngu Thư Hân khoảng cách đạt đến bước đi này còn kém rất xa, khoảng cách rất xa. Lisa vẻ mặt không có hòa hoãn, Trần tổng nói: "Như vậy đi, đêm nay tôi làm chủ mời Ngu tiểu thư cùng Triệu tổng cùng nhau ăn bữa cơm tối coi như bồi tội, Lisa tiểu thư ý như thế nào?"

Lisa bật cười: "Trần tổng đem tôi đề cao quá rồi, này còn phải hỏi ý Triệu tổng."

"Không có cao hay không, Triệu tổng không rảnh thì tôi cũng muốn mời cô cùng Ngu tiểu thư ăn bữa cơm tối, vừa là chúng ta HIU thất lễ nên bồi tội, sau này nói không chắc còn có thể hợp tác đây."

HIU là một nhãn hiệu ở quốc nội cũng coi như nổi danh, sau này không thể không chạm mặt nữa. Lisa vừa rồi cũng là bởi vì cân nhắc đến điểm ấy mới đối với Triệu tổng lắc đầu, cô thấy tạm được nên cũng bình thường lại: "Vậy cũng tốt, tôi liền tạm thời thay Thư Hân đáp lại, còn về phía Triệu tổng. . ."

"Tôi sẽ cùng Triệu tổng nói thay cô."

Lisa cười: "Vậy thì phiền phức Trần tổng, tôi vào xem xem Thư Hân thu thập xong chưa."

"Làm phiền Lisa tiểu thư."

Lisa hướng về phía Trần tổng khẽ gật đầu xoay người hướng về nơi quay phim đi đến, đẩy cửa ra cô liền nhìn thấy Triệu tổng cùng Ngu Thư Hân đứng cạnh nhau. Ngu Thư Hân cúi đầu nói chuyện, Triệu tổng quay đầu nhìn Thư Hân, cô cùng tư thế lúc nãy vẫn như thế. Một tay để trước ngực một tay chống cằm, hơi liếc mắt, ánh mắt bình tĩnh, vẻ mặt ôn nhu, cô đang lắng nghe không có ý định cắt lời Thư Hân nói. Biểu tình nghiêm túc vừa nghe vừa suy nghĩ về lời nói của Thư Hân, dáng người cô cao gầy lại mang giày cao gót tựa ở trên bàn trang điểm tựa hồ so với Thư Hân cao hơn mấy cm. Lisa đi về phía trước bước vài bước rồi dừng lại, cô từ trong gương nhìn thấy hai người một nói chuyện một nhìn người nói chuyện, vai chạm vai hình ảnh này lại có mấy phần ấm áp.

Ngu Thư Hân là người nhìn thấy Lisa trước, nàng đối với Triệu Tiểu Đường nói: "Triệu tổng đi về trước đi, chị Lisa tại nơi này bồi em."

Triệu Tiểu Đường thả đôi tay đang chống cằm xuống tại bên người nàng nói: "Thư Hân em biết ở trên thương trường loại hành vi này của em gọi là gì sao?"

Ngu Thư Hân nhíu mày, quay đầu nhìn đột nhiên bày ra dáng vẻ đàng hoàng trịnh trọng hỏi lại cô: "Cái gì?"

Triệu Tiểu Đường sắc mặt nghiêm túc nói: "Loại hành vi này gọi là qua cầu rút ván, là cũng bị khiển trách mới chịu hợp tác."

Ngu Thư Hân há há miệng vẫn chưa hé răng liền nghe đến cô tiếp tục nói: "Vì không cho em có cơ hội khiển trách bản thân, tôi vẫn là nên ở nơi này bồi em đi."

Một logic khó hiểu, Ngu Thư Hân lườm cô một cái: "Triệu tổng."

Hai người vừa định nói chuyện tiếp Lisa vừa hay đi tới: "Triệu tổng, Thư Hân, tôi vừa ở bên ngoài cùng với Trần tổng hàn huyên qua chúng ta vẫn là tiếp tục đi quay cứ dựa theo thỏa thuận trước mà quay, em có thể tiếp thu sao?"

Ngu Thư Hân gật đầu: "Có thể, em không có chuyện gì."

"Cực khổ rồi." Lisa nói xong nhìn về phía Triệu Tiểu Đường : "Còn có lần này cảm ơn Triệu tổng giúp đỡ."

Triệu Tiểu Đường gật đầu: "Kêu bọn họ đi vào tiếp tục quay đi."

Ngu Thư Hân nhẫn nhịn một lần nữa ngồi ở trên cái băng, nhân viên nhanh chóng tiến vào vị trí. Bọn họ thái độ đối với Ngu Thư Hân cùng Lisa thay đổi hẳn cẩn trọng khiêm nhường, Hồ Ba bước vào Triệu Tiểu Đường liếc hắn một cái. Cậu ta đi tới bên người cô cúi đầu nói: "Triệu tổng."

"Trợ lý Hồ trước về công ty đem tài liệu bên HIU mang về để Triệu tổng giám đối chiếu qua còn chuyện hợp tác tính sau."

Hồ Ba gật đầu: "Vậy Triệu tổng. . ."

Triệu Tiểu Đường xem đồng hồ trên tay nói: "Tôi còn có chút việc tư."

Hồ Ba không dám nhiều hỏi thêm, cậu ta liền nói ngay: "Được rồi, vậy tôi xin phép đi về trước Triệu tổng có việc gì cứ gọi cho tôi."

Triệu Tiểu Đường phất tay một cái Hồ Ba rời đi khỏi trường quay, Trần tổng sau khi nhìn thấy hắn rời đi mới đến bên cạnh Triệu tổng vừa cười vừa nói: "Triệu tổng."

Trần tổng chừng 40 tuổi, dáng người thấp hơi mập, đầu tóc hơi hói trên mặt thường xuyên mang theo nụ cười vừa ôn hòa vừa vô hại. Triệu Tiểu Đường đứng bên người cao hơn ông ta 10 cm, cô hạ tầm mắt nhìn Trần tổng mở miệng nói: "Có việc?"

"Cũng không có chuyện gì đặc biệt." Trần tổng nói rằng: "Chính là không biết Triệu tổng buổi tối có rảnh rỗi hay không."

Tiệc tối Triệu Tiểu Đường ít khi tham gia trừ khi đó là bữa tiệc quan trọng bởi vì cô không am hiểu mấy cái phương thức trên bàn rượu chỉ hiểu và thông thạo trên bàn đàm phán công việc thôi, vì lẽ đó ngày thường dù có rất nhiều lời mời nhưng cô tham dự rất ít ỏi.

"Buổi tối?" Triệu Tiểu Đường cụp mắt vài giây im lặng, Trần tổng vội nói: "Dạ, là mới vừa rồi cùng Ngu tiểu thư nói qua là do bên HIU làm sai nên buổi tối muốn mời Triệu tổng cùng Ngu tiểu thư dùng bữa cơm xem như là bồi tội, Triệu tổng cô xem?"

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía bên cạnh Ngu Thư Hân đang trang điểm im lặng vài giây: "Được."

Trần tổng vừa nghe cô đáp ứng thở một hơi ông ta lập tức vẫy tay để thư ký lại đây cúi đầu phân phó cũng đối với Triệu Tiểu Đường nói: "Cái kia Triệu tổng, tôi lại bồi cô đi xem chung quanh ?"

"Tôi có chút mệt mỏi."

Trần tổng cười: "Triệu tổng mời tới bên này ngồi."

Triệu Tiểu Đường đi tới cái ghế bên cạnh ngồi xuống đối với Trần tổng đang đứng bên cạnh nói: "Trần tổng bận việc có thể trước tiên đi xử lý."

Trần tổng nào dám đi, ông ta sai nhân viên chuyển cái ghế ngồi ở bên người cô : "Thong thả thong thả, tôi nhiệm vụ hôm nay a chính là bồi Triệu tổng."

Triệu Tiểu Đường nghe vậy ánh mắt rời đi nơi khác nhàn nhạt, lạnh lùng.

Ngu Thư Hân rất nhanh hóa trang xong, nàng tiến vào phòng thay đồ đổi bộ quần áo thứ hai, lần này Dư đạo nói chuyện cùng nàng đứng cách xa 1 mét. Đừng nói táy máy tay chân chính là lời nói đều ít đi rất nhiều, Lisa nhìn ông ta từ khi bước vào cửa mặt mày đỏ như gan heo gượng ép nở nụ cười thực sự làm cho Lisa không nhịn được khóe môi dương lên.

Bối cảnh của cảnh thứ hai là ở nhà, Ngu Thư Hân ngồi ở trên ghế sofa quay về màn ảnh nói lời kịch, nàng tay phải giơ sản phẩm, trên mặt mang theo ý cười, cặp mắt kia cong thành trăng lưỡi liềm, khóe mắt nốt ruồi đen đem cả khuôn mặt phác hoạ càng minh diễm.

"Đổi góc máy quay góc mặt bên kia." Dư đạo diễn chỉ đạo người quay phim di chuyển máy quay, Ngu Thư Hân như cũ nói lời kịch một lần nữa.

"OK, bên phải."

Sau khi quay mấy lần Dư đạo diễn mới gật đầu: "Đổi cảnh kế tiếp."

Cảnh kế tiếp là quan trọng nhất, bồn tắm lớn bên trong phân cảnh, lần này không chờ Lisa nói chuyện Dư đạo diễn tự khác biết : "Đem đạo cụ an bài xong chưa thêm một mành che nữa, còn đâu ra ngoài."

Hiện trường mấy người nhân viên lục tục đi ra ngoài, toàn bộ trường quay treo lên mấy bức mành che màu trắng, Triệu Tiểu Đường ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, bên người Trần tổng nhỏ giọng nói: "Triệu tổng?"

Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu: "Hả?"

Vẻ mặt cô không giống như là muốn di chuyển, Trần tổng hiểu ý: "Cô cứ nhiên theo dõi, tôi muốn đi gọi điện thoại."

"Ừm."

Nhận được sự đồng ý của cô Trần tổng dẫn theo trợ lý cùng thư ký rời đi, toàn bộ trường quay chỉ còn dư lại đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia. Lisa cùng Ngu Thư Hân đi vào phòng thay đồ, một lúc sau Ngu Thư Hân khoác áo tắm đi ra, tóc dài xõa ngang vai, thay đổi lớp trang điểm, nàng bên trong mặc vào một bộ áo bảo hộ tơ tằm chỉ hở phần lưng. Đợi lát nữa khi quay hai tay Thư Hân sẽ lộ ra ngoài, máy quay sẽ từ trên mặt nàng chuyển qua trên ngực rồi tiện đà chuyển tới phía sau lưng. Chủ yếu nhất chính là quay lại tấm lưng của nàng, ngày trước khi nhận được kịch bản bị người cười nhạo chỉ biết dùng gương mặt kiếm cơm bây giờ Ngu Thư Hân cô đây dùng lưng kiếm cơm có phải là tốt hơn trước nhiều.

Ánh đèn sắp xếp hoàn chỉnh phó đạo diễn đi vào tại bên tai Dư đạo nói vài câu, Dư đạo nhìn ánh mắt của Lisa cùng Triệu tổng đi tới bên cạnh Ngu Thư Hân nói: "Ngu tiểu thư, đợi lát nữa thời điểm bấm máy cô trực tiếp kéo xuống áo tắm, không cần hoàn toàn cởi hết."

Ngu Thư Hân gật đầu: "Được."

"Tóc thì . . ." Ông ta dặn dò xong Ngu Thư Hân gật đầu, nàng đầu đè thấp hoàn toàn vùi vào bồn tắm lớn bên trong, mấy giây sau vọt ra khỏi mặt nước, mái tóc ướt nhẹp, trên mặt cũng có mấy giọt nước li ti nhỏ xuống ở dưới ngọn đèn vô cùng toả sáng. Triệu Tiểu Đường nhìn nàng, tựa lưng vào ghế ngồi hai tay đan trước ngực, vắt chéo chân nghiêm túc coi.

Bên trong bồn tắm lớn Ngu Thư Hân thật giống như vật phát sáng hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt Triệu Tiểu Đường, ngón tay cô cuộn lại rồi buông ra, lòng bàn tay ra giọt mồ hôi nhỏ, nhìn tình cảnh trước mặt cô bỗng nhiên nghĩ đến dáng vẻ tối hôm đó Ngu Thư Hân nằm bên người mình. Cô nghiêng đầu liền có thể nhìn thấy trên trán em ấy che kín bởi những giọt mồ hôi nhỏ, bởi vì đau mà phải nhẫn nhịn, khóe môi bị cắn đỏ lên chiếc răng trắng sáng sắc môi đỏ như máu. Đôi mắt kia khi thì nhìn hướng về một bên không nhìn cô, khi thì nhắm chặt lại, cả khuôn mặt đỏ ửng như hun than, mồ hôi đổ đầy người. Khi đó Tiểu Đường một tay ôm phần eo tinh tế của Thư Hân, một tay tại bên trong thân thể nàng tìm tòi đòi hỏi, tình cờ có thể nghe được âm thanh nhỏ vụn của nàng.

"Tiểu Đường . . . Ừ. . . Đau. . ."

"Xin lỗi, là nơi này đau sao? Vậy tôi nhẹ một điểm?"

"Cũng không cần như vậy nhẹ, có thể. . . Có thể nhanh một chút. . ."

Thứ âm thanh nũng nịu như tiếng mèo kêu giờ khắc này tại bên tai cô xuất hiện mang theo tiếng khóc nức nở mềm mại nhu thuận chen lẫn sự liều lĩnh điên cuồng, chóp mũi Tiểu Đường tựa hồ quanh quẩn mùi thơm của Thư Hân. Thân thể nàng mềm mại, da thịt dán vào nhau run rẩy trong lòng Tiểu Đường hiện lên cảm giác xao động dị thường. Ngón tay cô cong lại bởi vì lòng bàn tay đổ mồ hôi mà có chút dinh dính, rất giống cảm giác tiến vào trong cơ thể nàng, thân thể Tiểu Đường căng thẳng, trên mặt hiện lên ửng hồng không tự nhiên.

Hắng giọng một cái chỉnh tốt tâm trạng!

Triệu Tiểu Đường đứng lên rời khỏi trường quay, Lisa nhìn bóng lưng cô rời đi ngắm nghía vài giây, Dư đạo diễn cũng có chút nói không thành lời Lisa nói: "Dư đạo, tiếp tục đi."

Nhân viên ra ngoài hết bên trong vắng một mảng Lisa nàng hiện tại khác nào người phụ trách trường quay, Dư đạo nặng mặt nói: "Tiếp tục."

Ngu Thư Hân quay xong quảng cáo này đã hơn 6 giờ tối, nàng đổi lại quần áo đi ra bên ngoài trường quay, Lisa đi theo bên người nàng nói: "Buổi tối còn muốn cùng Trần tổng bọn họ ăn cơm."

"Em biết rồi." Ngu Thư Hân đáp lại sau đó xách túi đi theo phía sau Lisa, hai người đi ra bên ngoài vừa hay chạm mặt thư ký của Trần tổng đối với hai người cung kính nói: "Ngu tiểu thư, Lisa tiểu thư mời tới bên này."

Thư ký khom lưng làm ra động tác mời, Lisa cùng Ngu Thư Hân đi theo bên cạnh hắn bước vào trên thang. Trước khi lên xe thư ký chủ động mở cửa xe hơi màu đen cho hai người, Ngu Thư Hân chuẩn bị đi đến ngồi thì nhìn thấy bên trong đã có người.

"Triệu tổng?" Ngu Thư Hân cau mày, nàng vừa nhìn thấy Triệu Tiểu Đường ra ngoài còn tưởng rằng cô đã rời đi, không nghĩ tới cô còn chưa đi, thư ký nói: "Ngu tiểu thư mời lên xe."

Ngu Thư Hân nhìn về phía Lisa, quản lý ngừng vài giây nói: "Thư Hân, chị đi chiếc xe bên kia."

Lần này bữa tiệc chỉ có Trần tổng đón tiếp, hắn ta là lo xa sợ Ngu Thư Hân cùng Triệu tổng nhìn thấy Dư đạo liền tức giận nên không có gọi hắn ta theo. Bên cạnh trong xe chỉ có Trần tổng cùng tài xế, Lisa lên xe sau đối với Trần tổng khẽ cười.

"Lisa tiểu thư đến rồi." Trần tổng nói: "Lần này tôi đã đặt một phòng ăn dùng cơm Tây, hi vọng hợp khẩu vị của cô."

Lisa cười: "Trần tổng quá khách khí, cùng ngài hợp tác rất vui vẻ."

"Vui vẻ tôi liền yên tâm, sau này khó tránh khỏi còn muốn cùng Lisa tiểu thư hợp tác đây." Trần tổng nói xong nhìn về phía một chiếc xe khác, Lisa theo tầm mắt nhìn sang vẻ mặt tự nhiên nói: "Trần tổng, Triệu tổng cùng Thư Hân là bạn bè chuyện này còn hi vọng ngài không cùng bên ngoài tiết lộ, ngài biết đó Thư Hân của chúng tôi mới vừa tái xuất, không chịu nổi scandal."

Trần tổng gật đầu: "Điều này là dĩ nhiên, tôi rõ ràng."

Lisa cười nhạt nhìn về phía ngoài cửa xe một chiếc xe con màu đen khác từ bên người cô sát qua, bên trong Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường ngồi ai cũng không có hé răng.

Nửa giờ sau, hai chiếc xe đồng thời đến khách sạn Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân xuống xe, Lisa cùng Trần tổng đã đứng trước đại sảnh chờ.

"Triệu tổng xin mời vào." Trần tổng đưa tay: "Ngu tiểu thư cũng mời."

Ngu Thư Hân khẽ gật đầu: "Cảm ơn Trần tổng."

Trần tổng đi theo bên người nàng: "Ngu tiểu thư người đẹp âm thanh cũng dễ nghe."

"Nào có ạ, Trần tổng mới phải nhân trung long phượng."

Hai bên khách sáo đối thoại vài câu nhã ý sau khi đến phòng ăn bên trong có một chiếc bàn dài, bốn người mặt đối mặt ngồi xuống. Trần tổng ra hiệu cho người phục vụ mở bình rượu đỏ ra rót mời mọi người, Triệu Tiểu Đường nói rằng: "Cảm ơn tôi không uống rượu, đem cho tôi một ly nước ấm được rồi."

Cô không muốn uống rượu Trần tổng tự nhiên không thể bắt mấy người khác cũng uống, hắn đối với người phục vụ nói: " Thay rượu bằng ly nước ấm đi."

Người phục vụ cúi đầu rời đi ra bên ngoài chuẩn bị, vài phút sau món ăn lần lượt được bưng lên, Trần tổng đối với Ngu Thư Hân nói: "Ngu tiểu thư, chuyện ngày hôm nay thực sự xin lỗi là tôi quản lý nhân viên không tốt ."

Ngu Thư Hân đặt dĩa xuống, còn chưa nói Lisa đã lên tiếng thay nàng: "Trần tổng ngài đừng nói chuyện cười vậy chứ, chúng tôi chỉ là cùng Dư đạo có một điểm nhỏ bất đồng trong công việc nhưng không ảnh hưởng đến toàn bộ quá trình sau đó. Lại nói ngài hôm nay đều mời chúng ta ăn cơm tối, lại nói xin lỗi chúng tôi đều thật xấu hổ."

"Vậy được, chúng ta liền cho qua cái đề tài này."

"Nhất định phải cho qua."

"Lisa tiểu thư tính tình thẳng thắn thật sự thoải mái, như vậy đi sau này phàm là cùng Ngu tiểu thư hợp tác tôi đều sẽ thận trọng."

Lisa bưng ly lên: "Vậy làm phiền Trần tổng nhọc lòng, ta lấy nước thay rượu kính ngài một ly."

"Mọi người đều cạn một ly nhé." Trần tổng bưng ly lên: "Triệu tổng đâu?"

Triệu Tiểu Đường giương mắt đối diện Trần tổng nhìn suy nghĩ vài giây gật đầu, nâng ly thủy tinh lên chạm vào ly bên kia phát ra tiếng vang lanh lảnh bốn người rất nhanh bỏ qua đề tài vừa nói

"Người phát ngôn ?" Lisa nhìn về phía Ngu Thư Hân nói rằng: "Thư Hân thời gian tới còn muốn đóng phim phỏng chừng rất bận, làm người phát ngôn khả năng không có cách nào."

Trần tổng vốn là muốn nhân lúc thắng truy kích, hắn lại không phải không nhìn ra Triệu tổng đối với Ngu Thư Hân thái độ khác biệt. Nếu có thể trói chặt Ngu Thư Hân thì lo gì Triệu tổng không hợp tác với hắn.

"Giá cả tôi có thể tăng cao gấp đôi."

Lisa lắc đầu: "Vấn đề không phải giá cả ."

"Lúc đó chúng tôi hoàn toàn có thể nhân nhượng nghe theo Ngu tiểu thư."

Lisa cười gượng: "Trần tổng. . ."

"Những việc này sau này hãy nói đi." Triệu Tiểu Đường dùng dao cắt một khối nhỏ thịt bò đặt ở trên đĩa, giương mắt nhìn Trần tổng: "Trước tiên ăn cơm thật ngon đã."

Cô khi đang nói chuyện ánh mắt liếc nhìn qua Ngu Thư Hân, tư thế ngồi của Triệu Tiểu Đường vĩnh viễn là như vậy đoan chính, áo bò mở rộng góc áo buông xuống bên người, ngăn trở hai chân cô chỉ có thể nhìn thấy đôi giày thể thao dưới chân. Tiểu Đường sau khi nói xong khẽ ngẩng đầu lên lộ ra phần cổ thon dài trắng muốt, áo sơmi hờ hẫng mở ra hai nút lộ ra xương quai xanh tinh tế. Ánh mắt của Thư Hân hướng về phía trên khuôn mặt cô, Triệu Tiểu Đường nghiêng mặt ánh mắt nghiêm túc, liền sợi tóc đều lộ ra sự cẩn thận tỉ mỉ, khí thế tuy rằng không có như vậy ép người nhưng cũng không cho phép người xen vào, quả nhiên Trần tổng lúc này ngậm miệng: "Là tôi không thất lễ, ăn cơm không nên nói chuyện làm ăn, ăn cơm thôi haha."

Lisa cười nhạt cúi đầu tiếp tục ăn bữa tối.

Bởi vì không thể nói chuyện làm ăn Trần tổng tìm đề tài của hắn để tán gẫu thế nhưng Triệu Tiểu Đường trước sau sắc mặt lạnh lùng, rất ít tham dự. Ngu Thư Hân ăn xong đặt dĩa xuống nhìn về phía bên cạnh, Triệu Tiểu Đường còn chưa ăn xong, cô nhẹ nhàng dùng dĩa xiên lấy miếng thịt cuối cùng đặt trong đĩa đặt ở trong miệng nhai kỹ nuốt chậm, tư thế tao nhã. Hai người ngồi gần nhau nhất, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng hàng lông mi của cô, rất rõ ràng vừa đen vừa rậm, Ngu Thư Hân nhớ tới trước đây nàng cùng Triệu Tiểu Đường có lần ngồi ở nhà cũ ăn cơm tối, khi ăn nàng liền yên lặng nhìn chằm chằm Tiểu Đường mãi đến lúc cô hỏi nàng: " Em nhìn cái gì?"

Nàng lúc ấy có chút thật xấu hổ trả lời lại : "Lông mi của Đường thật sự thật dài, thật là đẹp, em có thể sờ sờ sao?"

Đương nhiên không thể.

Khi đó hai người nghiễm nhiên so với người xa lạ không khác là mấy, đừng nói đụng vào chính là mặt cũng không thấy mấy lần, Triệu Tiểu Đường không nói tiếng nào cơm nước xong sau khi liền rời đi, đều không có cùng nàng chào hỏi.

"Thư Hân." Lisa gọi nàng : "Còn muốn uống nước sao?"

Ngu Thư Hân hoàn hồn: "Ừm, được ạ. Cảm ơn chị Lisa. "

Lisa rót đầy ly nước cho nàng, ba người chờ Triệu tổng ăn xong cuối cùng mới cùng đi ra khỏi phòng ăn. Phí thanh toán Trần tổng trả, hắn đối với Triệu Tiểu Đường đưa tay ra chào hỏi: "Triệu tổng chuyện hợp tác khi nào cô cảm thấy ok thì cứ liên hệ với tôi, bất cứ lúc nào cũng được tôi rất sẵn lòng."

Triệu Tiểu Đường không có đưa tay bắt tay hắn chỉ là gật đầu nói: "Tôi sẽ lưu ý, lần sau gặp."

Trần tổng cười cười: "Muốn tôi đưa cô trở về sao?"

"Không cần."

Trần tổng không nói gì thêm nữa, hắn tại cửa khách sạn cùng ba người chào hỏi rồi lên xe rời đi, Lisa thấy ông ta đi rồi mới hỏi: "Triệu tổng làm sao trở về?"

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía Ngu Thư Hân : "Em làm sao trở về?"

Ngu Thư Hân nhìn về phía Lisa: "Chị Lisa chúng ta làm sao trở về?"

Lisa : Muốn cảm tạ trời đất quá hai cái người này...

Cuối cùng ba người tính toán gọi xe, Ngu Thư Hân đeo khẩu trang cùng mũ, Triệu Tiểu Đường ngồi ở bên người nàng, Lisa lên phía trước xe cạnh ghế tài xế ngồi vỗ một cái trán: "Nguy rồi."

Ngu Thư Hân nhìn quản lý: "Làm sao vậy?"

"Xe của chị còn đang ở công ty HIU đây."

Ngu Thư Hân : . . .

Lisa lại nói: "Hai người đi về trước đi, tôi đón xe khác tới đó lấy xe về."

Tình huống đã như vậy Ngu Thư Hân còn có thể nói cái gì, nàng gật đầu: "Được."

Lisa đối với Triệu Tiểu Đường nói: "Triệu tổng, phiền phức cô chăm sóc Thư Hân."

Triệu Tiểu Đường vẻ mặt như cũ nghiêm túc, thoải mái nói: "Tôi hiểu rồi."

Lisa hướng về Ngu Thư Hân phất tay một cái mở cửa đi xuống bắt xe taxi khác. Ngu Thư Hân tựa ở sau ghế ngồi, nàng quay đầu nhìn ngoài cửa xe, Tiểu Đường nói: "Về khách sạn sao?"

Ngu Thư Hân kéo mũ xuống : "Ừm."

Hai người không có nói nữa, Ngu Thư Hân dựa vào bên ghế im lặng không biết là ngủ hay vẫn là đang trầm tư, có tài xế ở đây Triệu Tiểu Đường cũng không tiện nói chuyện cô chỉ là liên tiếp nhìn về phía Thư Hân .

"Khụ. . ." Sắp tới khách sạn thì Ngu Thư Hân bỗng nhiên ho nhẹ, nàng lập tức che miệng lại chau mày, Triệu Tiểu Đường nhìn thấy như vậy nhỏ tiếng hỏi: "Em làm sao?"

"Có thể ngừng xe sao?" Ngu Thư Hân ngột ngạt từ trong cổ họng nói ra một câu, nàng nhịn xuống cảm giác buồn nôn nhiều lần nhịn xuống giấm chua, đáy mắt nước long lanh, Tiểu Đường ngẩng đầu nhìn tài xế: "Sang bên kia ngừng xe lại."

"Phía trước đi một đoạn ngắn liền đến rồi. "

"Ngừng xe!" Triệu Tiểu Đường nói chuyện lớn tiếng thiếu điều muốn phát hỏa trong lòng, tài xế nghe được thanh âm nghiêm nghị của cô dừng một chút: "Được rồi thưa cô."

Xe mới vừa dừng lại Ngu Thư Hân liền mở cửa ra ngoài, nàng hít sâu hai lần cố xoa dịu bản thân. Triệu Tiểu Đường rút tờ tiền đưa cho tài xế phất tay để hắn rời đi, Ngu Thư Hân đứng tại chỗ thân thể căng thẳng cảm giác buồn nôn không ngừng dâng lên, nàng kìm nén nói: "Xe đi chưa?"

"Đi rồi."

Triệu Tiểu Đường vừa mới dứt lời Ngu Thư Hân từ trong túi tiền móc ra một túi ni lông, run lập cập mở ra, cúi đầu nôn khan vài tiếng, tiếp theo đem cơm tối toàn bộ phun ra ngoài.

Triệu Tiểu Đường nhìn túi trên tay nàng bị vò lên nhăn nhúm mím môi tiện đà ôm lấy nàng đi tới bên cạnh bồn hoa bên kia. Hai người ngồi xổm xuống, hai tay Ngu Thư Hân lạnh lẽo nắm chiếc túi, đầu ngón tay hơi trắng, nàng sau khi ói xong không có ngẩng đầu liền vẫn như thế hạ thấp xuống. Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng nàng hỏi: "Hân Hân, em không sao chứ?"

"Không có chuyện gì." Âm thanh mơ hồ không rõ.

Triệu Tiểu Đường bàn tay xoa phía sau lưng nàng khẽ cuộn lại nắm chặt kìm nén bi thương nói: "Ngày thường em hay nôn nghén thế sao?"

"Tình cờ vài lần thôi." Ngu Thư Hân thật sự không muốn nói gì thêm, thấy nàng không có lại nôn ọe cô đem trên tay nàng túi lấy tới, Ngu Thư Hân sống chết không buông nhưng vẻ mặt của Tiểu Đường rất nhất quyết lấy tới, buộc cái túi lại đối với Ngu Thư Hân nói: "Không có chuyện gì, tôi đi vứt túi ni lông em chờ tôi một chút."

Cô nói xong từ trong túi lấy ra chiếc khăn đưa cho Thư Hân.

Ngu Thư Hân động tác cứng ngắc tiếp nhận, Tiểu Đường đứng lên từ bên cạnh người nàng rời đi, đôi giày thể thao ma sát với mặt đường từ từ đi ra xa. Rất nhanh cô quay trở lại chỗ nàng đang đứng, trên tay cô cầm theo một túi đồ, sau khi đi đến gần nàng Tiểu Đường lấy trong túi ra một chai nước mở nắp sẵn đưa cho Ngu Thư Hân : "Trước tiên em súc miệng đi."

Ngu Thư Hân nhận lấy súc miệng, cuối cùng nói: "Cảm ơn."

Triệu Tiểu Đường biểu tình có phần áy náy nói: "Là tôi cảm ơn em mới đúng."

Ngu Thư Hân nắm chặt chai nước trong tay, chai nhựa phát tiếng xoạt xoạt Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu nói: "Tôi.... Tôi không biết em muốn ăn cái gì, tôi nghe nói những thứ này tốt cho khẩu vị, em có muốn nếm thử sao?"

Cô nói xong nhìn về phía Ngu Thư Hân bốn mắt nhìn nhau, Ngu Thư Hân phát hiện đuôi mắt cô ửng đỏ, nàng không rõ: "Đường làm sao vậy?"

Triệu Tiểu Đường bình tĩnh nhìn nàng tựa hồ muốn từ hai mắt của mình tiến vào linh hồn Ngu Thư Hân, một lát sau cô nói: "Hân Hân, em cực khổ rồi."

Ngu Thư Hân cau mày, Triệu Tiểu Đường lại không giải thích, cô lúc nãy vừa đứng trước giá hàng tiệm tạp hóa suy nghĩ xem Thư Hân có thể ăn cái gì, cái nào không ăn được, ăn cái nào mới sẽ không nôn nghén,... Cô tưởng tượng rất lâu mới phát hiện chính mình không biết gì cả, cô chỉ lo hưởng thụ cảm giác suиɠ sướиɠ khi biết mình sắp có con mà đã quên mất đi Thư Hân lại đang mệt mỏi. Nghĩ đến vừa Thư Hân tại trước mặt cô nôn nghén đến mặt mũi trắng bệch, nghĩ đến bên người em ấy luôn mang theo túi ni lông, nghĩ đến hai tay nổi lên gân xanh, lồng ngực Tiểu Đường lại như là bị người khác mạnh mẽ nện cho hai quyền, rất đau, rất đau, cô âm thanh khô khốc lẩm bẩm nói: "Cực khổ cho em rồi."

Ngu Thư Hân nhìn cô vài lần: "Em đi về trước."

Nàng sau khi đứng dậy Tiểu Đường cũng theo sát phía sau đứng lên đi, nơi này cách khách sạn còn có đoạn đường nữa. Gió đêm lành lạnh thổi tới Triệu Tiểu Đường trên tay mang theo túi đồ thực phẩm quay đầu nhìn Thư Hân đi chưa được mấy bước cô nói: "Đợi một lát."

Giọng nói của Tiểu Đường đã khôi phục như bình thường, nhìn vào khóe mắt ửng đỏ cũng đã nhạt đi. Ngu Thư Hân không biết cô muốn làm gì đứng tại chỗ, Tiểu Đường đem túi đưa cho nàng, Thư Hân tiếp nhận còn không lên tiếng hỏi Tiểu Đường đã liền cúi người xuống giúp nàng kéo khóa áo lên.

"Không cần." Ngu Thư Hân lui về phía sau hai bước: "Em tự mình tới."

Triệu Tiểu Đường lại không nghe cô đi về phía trước hai bước đứng trước mặt Thư Hân, cô như không nghe thấy câu phản bác của nàng, vẻ mặt kiên định cúi đầu. Ngu Thư Hân tầm mắt vừa vặn liền có thể nhìn thấy gương mặt cô gần ngay trước mắt, trong không khí hiện lên một mùi hương nước hoa không biết tên.

Ngu Thư Hân nín hơi nhìn thấy hàng lông mi đang run rẩy của cô, đã từng sáng nhớ chiều mong được chạm vào hàng lông mi này, ngay ở giờ khắc này Thư Hân đưa tay là có thể chạm tới trong nháy mắt, có loại kích động muốn sờ lên Thư Hân quay đầu chậm rãi thở ra khí.

"Được rồi." Triệu Tiểu Đường kéo khóa cho Thư Hân kéo đến dưới cằm mới ngừng lại, đứng thẳng người lên nhìn Ngu Thư Hân thấp hơn mình một cái đầu. Dưới ánh đèn đường Ngu Thư Hân đội mũ, một đôi mắt ẩn giấu dưới vành nó, nàng không thấy cô.

"Hân Hâm." Triệu Tiểu Đường đứng trước mặt nàng đưa tay nắm lấy bàn tay không cầm túi của nàng, hai người kề sát nhau Thư Hân ngửi được trên người cô mùi nước hoa độc nhất vô nhị vẫn là trước sau như một dễ ngửi, nàng hoàn hồn: "Hả?"

Triệu Tiểu Đường đứng im nhìn nàng nói: "Trong gameshow, tôi muốn cùng một mình em chung tổ có thể không?"

Ngu Thư Hân chần chờ vài giây, Tiểu Đường vẻ mặt bình tĩnh nói: "Em không nên hiểu lầm, tôi chính là muốn chăm sóc em, muốn cùng em bồi dưỡng cảm tình, muốn theo đuổi em."

Ngu Thư Hân : . . .

Trời ạ, như này nói còn không phải nên hiểu lầm hả? ? ?