Ngu Thư Hân đối với Thái Khôn ấn tượng kỳ thực rất sâu, ngoại trừ những lời nói bóng nói gió ở ngoài ra nàng vẫn là gặp cô ta vào lần đầu ở trước cửa phòng vệ sinh khi Thái Khôn đang muốn quyến rũ bám lên người Triệu Tiểu Đường. Được rồi, nàng thừa nhận chính mình khi đó có chút chú ý đến việc này cho nên đối với Thái Khôn ấn tượng thêm sâu, chỉ là Thư Hân còn tưởng rằng Thái Khôn đã theo Hạ Ý cùng ra đi rồi chứ, ai biết cô ta sẽ lại xuất hiện trong danh sách của đoàn phim.
Suy cho cùng thì nhân vật này thật đúng là cùng Hạ Ý có chút quan hệ, ngày trước Hạ Ý trong lúc Thư Hân và Thái Khôn đọ sức thử vai hắn ta nhiều lần ngang ngược có hành động khiến người ta bất mãn. Ngày mà buổi thử vai diễn ra Hạ Ý khi thì nói sẽ cho Thái Khôn cơ hội, khi thì bảo bản thân không thể cho Thái Khôn vai diễn này. Thái Khôn ngày đó luôn kề cận bên người hắn thúc giục đưa ra kết quả làm Hạ Ý không thể làm gì khác hơn là động viên nói nữ chính nhất định là của cô ta.
Kinh Nghi trong vòng người nào không biết, bất cứ bộ phim truyền hình điện ảnh nào được Kinh Nghi tham dự không phải đại bạo thì cũng là tiểu bạo. Các giải thưởng chưa từng vắng mặt ở các lễ trao giải, trong giới Triệu Tiểu Đường còn có danh xưng là trời sinh người đầu tư, thiên tài kinh doanh. Lần này nhiệt độ đem lại cũng không thiếu còn có người ở dưới bài viết bình luận như : 'Kinh Nghi làm nhà sản xuất ?' 'Không giống như phong cách của Kinh Nghi a?' 'Dự định là bộ phim này đại bạo rồi !' 'Bộ phim này? ? Không nghe nói a, ai là diễn viên chính?'
"Tuyên truyền." Ngu Thư Hân đưa điện thoại cho Tiểu Đường xem cuối cùng nói: "Đường biết nam chính của 【 Phản Quang 】 là ai sao?"
Làm nhà đầu tư không có lý do gì cô không biết, Ngu Thư Hân một đôi mắt sáng lấp lánh hiện lên sự hiếu kỳ, Triệu Tiểu Đường mím môi cười: "Biết."
Ngu Thư Hân con mắt mờ sáng: "Ai vậy?"
"Hôn tôi đi tôi sẽ nói cho em biết." Triệu Tiểu Đường nói ra lời này vẻ mặt vô cùng bình tĩnh tựa hồ muốn nói hôm nay khí trời rất tốt. Ngu Thư Hân thì ngược lại sắc mặt khẽ biến thành đỏ, trong xe chỉ có hai người nên cũng không cần lo lắng sẽ bị người nghe được âm thanh trò chuyện của hai người. Bên ngoài ánh mặt trời nhảy nhót chiếu xuống vài tia nắng nhảy vào trong xe, ban ngày ban mặt làm chuyện này khiến Thư Hân cảm thấy ngại ngùng hai gò má đỏ au. Trong lúc nàng còn bối rối không biết có nên làm theo lời cô không thì Tiểu Đường đã đi trước một bước nghiêng người qua hôn vào môi Thư Hân chóc một cái. Đợi đến khi Ngu Thư Hân phản ứng lại liếc người bên cạnh đã thấy Triệu Tiểu Đường ngồi thẳng lưng, nghiêm túc lái xe nói ra một cái tên: "Là Du Khinh Chu."
Ngu Thư Hân bị chính mình nước miếng của mình làm cho nghẹn: "Ai?"
Triệu Tiểu Đường như thể đã dự trước phản ứng này của Thư Hân cô chỉ cười nói lại lần nữa: "Du Khinh Chu."
Cái tên Du Khinh Chu khi mới xuất đạo Ngu Thư Hân liền nghe qua rồi, đâu chỉ nghe qua nàng còn biết Du Khinh Chu xuất đạo từ năm 16 tuổi đến hiện tại đã được 20 năm trong ngành rồi. Bộ phim có sự góp mặt của Du Khinh Chu đếm không xuể, từ diễn vai phụ đến nhân vật chính dùng 10 năm để đánh đổi. Về sau nhờ vào một vai chính trong một bộ phim có kịch bản tốt cộng thêm kỹ năng diễn xuất tốt mà thoát vòng được mọi người khen. Từ đó một bước lên mây nắm giữ rất nhiều giải thưởng. Trong vòng tin tức liên quan tới Du Khinh Chu có rất nhiều, có rất nhiều người muốn tạo quan hệ để mời anh ta tham gia bộ phim của mình nói chung đây là một nam diễn viên có tiếng nhất hiện nay.
Ngu Thư Hân đối với Du Khinh Chu có ấn tượng rất lớn, hình tượng của anh ta trong mắt Ngu Thư Hân là một người giữ mình trong sạch xuất đạo gần 20 năm nhưng chưa từng có bất kì scandal nào. Đôi khi truyền thông cũng sẽ an bài một ít scandal ở trên người anh ta nhưng một mực kỳ quái chính là mặc kệ là từ trước khi Du Khinh Chu chưa thành danh vẫn là đến hiện tại đã nổi danh Du Khinh Chu chả bao giờ đáp lại mấy cái không có thật đó. Có rất nhiều cuộc phỏng vấn phóng viên hỏi Du Khinh Chu về chuyện tình cảm của anh ta nhưng đều nhận lại một câu trả lời không cụ thể. Ngu Thư Hân nghĩ đến Du Khinh Chu còn có chút líu lưỡi: "Đường làm sao mời được anh ta ?"
Triệu Tiểu Đường trả lời : "Không phải tôi mời."
Chuyện mời nghệ sĩ tham gia phim công ty đầu tư Triệu Tiểu Đường chưa từng đích thân làm trừ phi đối tượng là Ngu Thư Hân .
Ngu Thư Hân vừa nghĩ thấy cũng đúng, Triệu Tiểu Đường lúc nào làm qua việc này sau đó nàng lại hỏi: " Là Trương đạo diễn mời ư?"
Đối mặt với một nhóc con hiếu kỳ như Ngu Thư Hân, Triệu Tiểu Đường cười khẽ: "Đúng không."
Thái độ không có một chút nào thiếu kiên nhẫn còn rất hưởng thụ, Tiểu Đường cùng Thư Hân nói chuyện phiếm bầu không khí không thể nói là nhiều lãng mạn nhưng rất ấm áp, có loại ấm áp tràn ngập tại ngực. Tiểu Đường nghe Thư Hân nói: "Rất bất ngờ."
Nàng có thể tưởng tượng nếu như bị truyền thông cùng giang cư mận biết nam chính 【 Phản Quang 】 chính là Du Khinh Chu thì không biết sẽ nhấc lên cuộn sóng gì. Ngu Thư Hân không khỏi cảm thán vận may của chính mình thật tốt, mới vừa trở lại diễn xuất bộ phim đầu tiên có thể diễn cùng Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh, bộ thứ hai diễn thì lại phối diễn cùng Du Khinh Chu, nàng đây là đem mấy đời phúc khí đều dùng hết rồi không dám nghĩ nữa haha...
Ngu Thư Hân cảm khái xong để điện thoại xuống, tựa ở trên ghế xe nghiêng đầu xem ngoài cửa sổ phong cảnh từ trước mắt xẹt qua cảnh sắc như cũ nhộn nhịp yên bình.
3 giờ chiều, Ngu Thư Hân trở lại Vi Anh Hoa Uyển. Nơi này Triệu Tiểu Đường đã trước một bước căn dặn người tới quét dọn căn nhà, toàn bộ gian phòng rực rỡ hẳn lên, pha lê sạch sẽ đến phản quang, ga trải giường toàn bộ đều là mới vừa được giặt sạch thơm tho. Trên bàn trà còn đặt một bình hoa tươi mới được cắm, toàn bộ không khí trong căn nhà ngập tràn mùi thơm thoang thoảng, so với căn nhà khi Thư Hân một mình ở đây hoàn cảnh hoàn toàn khác xa, rất thư thái có cảm giác là nhà.
Sau khi vào nhà cởi giày để vào tủ Ngu Thư Hân bước tới sofa ngồi xếp bằng hai chân, tư thế ngồi của nàng không phải rất quy củ căn bản là ngồi sao cho bản thân thấy thoải mái là được. Triệu Tiểu Đường lên tiếng: "Buổi tối mẹ muốn chúng ta cùng nhau trở lại nhà ăn cơm tối."
Mẹ Triệu biết hai người sau khi trở về hận không thể lập tức làm cho các nàng về nhà. Nhưng Triệu Tiểu Đường tìm ra lý do thoái thác nói mình còn có việc đến tối lại nói, Ngu Thư Hân nghe hai người tán gẫu không có hé răng nửa chữ, mãi cho đến hiện tại mới gật đầu: "Được."
Triệu Tiểu Đường đem rương hành lý xách vào phòng bắt đầu sắp xếp trang phục bên trong vali vào trong tủ. Ngu Thư Hân nhàn rỗi không chuyện gì nàng cũng đi vào phòng hỗ trợ, Triệu Tiểu Đường lại muốn Thư Hân ngồi ở bên giường đừng nhúc nhích, Thư Hân bất lực cười: "Em lại không phải búp bê bằng thủy tinh nga, Đường không cần cẩn thận như vậy."
"Vậy cũng không cần, để tôi thu thập."
Ngu Thư Hân nói không lại cô: "Bác sĩ Lục còn bảo để em vận động nhiều một chút mà."
Triệu Tiểu Đường nói: "Tôi có thể cùng em làm vận động khác chứ không phải cái này."
Một câu nói đem lời Ngu Thư Hân sắp sửa nói nuốt trở lại, nàng cắn môi liền hiểu bản thân không có hi vọng có thể nói lại cái miệng văn vở này của Tiểu Đường.
Bên giường có để mấy chiếc túi Ngu Thư Hân tiện tay lấy tới xem phát hiện đây đều là đồ Triệu Tiểu Đường mua ở dưới chân núi Đà Sơn. Những bộ quần áo nho nhỏ, có bộ ngắn tay, có bộ dài tay, nhiều nhất chính là váy cho em bé từ màu nhạt đến màu sẫm đầy đủ mọi thứ. Bên trong một chiếc túi có ba, bốn bộ đồ nhiều quá làm cho Thư Hân có chút buồn cười: "Xem những bộ đồ Đường mua cho con nhiều như vậy sẽ để ở chỗ nào cho hợp lý đây ."
Triệu Tiểu Đường quay đầu lại nhìn thấy y phục của bé con trên tay Thư Hân cô đi tới bên người nàng ngồi xuống cầm quần áo từ trên tay nàng nhận lấy qua tay, thấp giọng nói: "Thư Hân."
"Bằng không, chúng ta dọn qua một căn nhà mới nhé? "
Đây là vấn đề trước khi đưa Thư Hân đi du lịch Tiểu Đường đã nghĩ tới, ngày trước cô luôn luôn bận rộn công việc để mặc Thư Hân ở nhà một mình đem tới thương tổn cho em ấy. Tiểu Đường bây giờ không muốn lại nhìn thấy Ngu Thư Hân một mình ngồi ở bên trong căn nhà này suy nghĩ lung tung nữa. Ngu Thư Hân nghe ý nghĩ này của Tiểu Đường bật cười thành tiếng nói: "Sao lại dọn qua nhà mới?"
"Sợ em còn có thể thương tâm sao?"
Triệu Tiểu Đường mím môi, về tình về lý đối với chuyện này cô đối với Thư Hân trước sau là hổ thẹn. Thư Hân lại làm như không việc gì nói: "Không cần mà."
"Tiểu Đường, em không có giống như trong tưởng tượng của Đường yếu ớt như vậy."
"Em không cần Đường đưa cho em lễ vậy như thế, không cần Đường lúc nào cũng đem hoa tươi tặng cho em. Căn nhà này em vẫn muốn tiếp tục ở lại."
"Em, Đường, còn có bé con trong bụng nữa cùng nhau sinh hoạt."
Câu nói này của Thư Hân làm cho cổ họng Tiểu Đường nghẹn ngào có chút khó chịu, cô xiết chặt tiểu y phục trong tay gật gù hồi lâu nói: "Được, đều nghe em."
Ngu Thư Hân hướng về phía Tiểu Đường đang ngồi cạnh mình đưa tay ôm lấy cô.
🌳🌳🌳🌳
Lúc Lisa quản lý tới đón Ngu Thư Hân thì Triệu Tiểu Đường còn có chút không yên lòng hỏi nàng: "Không muốn tôi đi cùng em sao?"
Chỉ là đi kí một bản hợp đồng nếu như để Triệu tổng nhà nàng đi cùng bị người ta nhìn thấy há không phải có trăm cái miệng giải thích không nổi sao. Ngu Thư Hân xua tay: "Không cần."
"Vậy tôi. . ." Triệu Tiểu Đường còn muốn nói chuyện bị Thư Hân đánh gãy: "Đường cứ đợi ở nhà đi, chờ em trở lại."
Lisa nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Triệu Tiểu Đường bản thân cảm thấy có chút bất đắc dĩ mím môi ho nhẹ, nín cười. Người trước mặt nơi nào còn có nửa phần khí thế bức người khi ở công ty cơ chứ, bây giờ Triệu tổng rất giống một người bình thường hoàn toàn vì người yêu mà lo lắng. Lisa đỡ lấy Thư Hân :"Đi thôi."
Bây giờ em bé ngày một lớn bụng của Thư Hân cũng đã lộ rõ nên Thư Hân cũng dần chuyển đổi qua trang phục rộng rãi. Ngày hôm nay nàng chọn cho mình một chiếc váy maxi dài rộng, mái tóc dài uốn xoăn nhẹ xõa sau lưng. Nếu nhìn Thư Hân từ phía sau thì thân hình của nàng không có quá nhiều sự thay đổi, vẫn dáng người thon gọn, tấm lưng tinh tế. Lisa dìu Thư Hân lên xe sau đó cô mới hỏi nàng: "Em hôm qua đi đâu?"
Đối mặt Lisa quản lý riêng của mình Thư Hân cũng không muốn giấu cô: "Em đi du lịch."
"Hứng thú còn rất cao nha." Lisa tuy rằng nói như vậy nhưng không mang ngữ khí trách cứ, cô nói: "Chỉ là vui đùa một chút cũng được, thần kinh căng thẳng sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của đứa nhỏ, ra ngoài cũng tốt."
Ngu Thư Hân híp mắt cười, hai người ở trên xe ô tô vừa đi vừa tán gẫu, hôm nay địa điểm kí hợp đồng là ở phòng làm việc của Trương đạo diễn gần trung tâm thành phố. Sau khi xuống xe Thư Hân đội mũ và đeo khẩu trang lên theo chân Lisa từ bãi đậu xe đi vào tòa nhà văn phòng đến lầu sáu. Đến nơi thang máy vừa mở ra có không ít người nhìn về phía hai người, Ngu Thư Hân coi như không nhìn thấy những cặp mắt kia đặt trên người mình nàng đi theo phía sau lưng Lisa nghe chị ấy dặn dò : "Đợi lát nữa mấy diễn viên chính khác đều sẽ đến đây vừa vặn em cùng họ gặp mặt chào hỏi nhau đi."
Bộ phim này cũng chỉ mới bắt đầu các trình tự cần có, áp phích trên tuyên truyền vẫn chỉ để lộ mỗi Thái Khôn vai phụ, những người khác đều chưa thả ra bất cứ tin tức gì. Ngu Thư Hân nhỏ tiếng hỏi quản lý: "Chị Lisa, chị có biết nam chính là ai sao?"
Lisa quay đầu lại: "Trương đạo không có nói, em biết?"
Sau đó Lisa nghĩ đến Triệu tổng liền vỡ lẽ vỗ trán một cái: "Ai vậy?"
Ngu Thư Hân tiến đến bên tai Lisa nhẹ giọng nói: "Du Khinh Chu."
Lisa nghe được danh tự này suýt chút nữa không tự chủ được hai chân vấp ngã xuống nền nhà, cô cảm thấy chuyện này khó mà tin nổi hỏi lại lần nữa: "Ai?"
Chị Lisa lúc này dáng vẻ khiếp đảm như kia y hệt mình lúc mới nghe tới tên này, Ngu Thư Hân cười: "Du Khinh Chu."
Lisa làm động tác hít sâu hai lần mới tin tưởng chuyện này là sự thực, vốn dĩ ban đầu Lisa cho rằng diễn viên phối diễn có độ nổi tiếng nhất đoàn phim sẽ chỉ có Tuyết Nhi là thị hậu gia nhập, trời ôi không ngờ còn có thêm một ảnh đế đến tham gia nữa sao?
Thật sự, ngọa hổ tàng long.
Nghĩ đến ngày hôm qua phía đoàn phim úp mở về nam chính để cho giang cư mận đoán xem nam chính là ai thì giang cư mận đem danh sách toàn bộ tiểu thịt tươi trong vòng đoán hết. Này ai có thể nghĩ tới, hóa ra là ảnh đế Du Khinh Chu a!
Lisa lắc đầu cảm thán cùng lúc đó văn phòng của Trương đạo diễn vang lên tiếng mở cửa, trợ lý đi ra ngoài vừa hay nhìn thấy Lisa liền gật đầu chào hỏi :"Quản lý Lisa, Ngu tiểu thư."
Lisa gật đầu nhàn nhạt nói: "Trương đạo diễn đâu?"
"Trương đạo diễn ở bên trong." Trợ lý dẫn Lisa cùng Ngu Thư Hân đi vào, trước mặt Trương đạo diễn còn có một người đang ngồi, đó là Tuyết Nhi. Trước mặt hai người là bản hợp đồng được soạn sẵn, nhìn dáng dấp của hai người có lẽ là vừa mới ký xong. Ngu Thư Hân nhìn thấy Tuyết Nhi thì bản thân có chút kinh ngạc: "Tuyết Nhi?"
Tuyết Nhi quay đầu: "Cô đến rồi!?"
Ngữ khí rất rất quen thuộc đối phương, Ngu Thư Hân nói: "Cô không phải đang ghi hình cho show tạp kỹ sao?"
Tuyết Nhi đáp: "Ngày hôm nay được nghỉ."
Cứ cách ba ngày ghi hình sẽ có một ngày để nghỉ ngơi, Ngu Thư Hân đúng là đã quên mất chuyện này rồi. Tuyết Nhi nói xong liền đứng lên cô hướng về phía Trương đạo diễn đưa tay ra: "Vậy thì cám ơn Trương đạo diễn."
"Tuyết tiểu thư khách khí rồi, để tôi bảo Tiểu Mạnh mang cô ra ngoài ngồi chờ chút nhé?"
Tuyết Nhi cười: "Được chứ."
Tuyết Nhi một thân một mình đến đây bên người không có trợ lý cũng không có quản lý, Ngu Thư Hân nhớ tới trợ lý của Tuyết Nhi trước đây đều là không rời khỏi cô ấy nữa bước. Hiện tại Tuyết Nhi một mình xuất hiện ở đây nghĩ như thế nào đều thấy quái dị, liên tưởng đến lời nói trước đó của cô càng khiến Ngu Thư Hân suy nghĩ thật lâu. Ngu Thư Hân vừa mới chuẩn bị hỏi Lisa điều gì đó nhưng khi quay lại nhìn Tuyết Nhi chỉ còn lại bóng lưng ngày càng đi xa của cô ấy. Ngu Thư Hân nuốt lời mình vừa định nói lại sau đó đi lên phía trước ngồi lên ghế sofa.
Trương đạo diễn cất bản hợp đồng vừa ký tên đi, một lần nữa lấy ra một phần hợp đồng mới đưa cho Ngu Thư Hân. Đến lúc này cũng không có gì phải che giấu nữa, Trương đạo diễn nói cho hai người biết nam chính là ai. Người này Lisa biết rồi nhưng cô vẫn giả vờ diễn bản thân có chút kinh ngạc, sau đó cô gật đầu mỉm cười khen: "Trương đạo diễn thật tài tình."
Trương Tố Nhân cùng Lisa quan hệ cũng không cần dùng tới mấy lời vuốt mông ngựa này của cô đo đếm, hắn bật cười: "cô cũng đừng cất nhắc tôi cao như vậy, tôi có bao nhiêu cân lượng cô còn có thể không biết à?"
Hắn có thể mời được Du Khinh Chu thì đã sớm hò hét ăn mừng với Lisa rồi. Chuyện này chắc chỉ là trùng hợp mà thôi, nguyên bản có một người trong văn phòng làm việc của Du Khinh Chu chả biết từ đâu lấy được nội dung kịch bản đưa cho nghệ sĩ nhà mình xem qua, ai ngờ Du Khinh Chu xem xong kịch bản quyết định tham dự bộ phìm này. Trương đạo diễn ngày đó nghe được tin tức còn cảm thấy không chân thực, sau đó Du Khinh Chu tự mình lại đây thử vai ông mới biết không phải giả.
Lisa nói: "Bất kể nói thế nào, hợp tác vui vẻ."
Có thể cùng Du Khinh Chu hợp tác là chuyện mà biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ. Ngu Thư Hân có thể có vận may này quả nhiên rất vui vẻ ah, Trương Tố Nhân nắm chặt tay hai người bắt tay hớn hở nói: "Hợp tác vui vẻ."
Sau khi ký tên vào bản hợp đồng xong Thư Hân vẫn chưa đứng dậy rời đi thì cửa phòng làm việc lần thứ hai bị mở ra. Nàng quay đầu xem thấy một nam nhân ăn mặc tây trang màu đen theo sau là ba bốn người chen chúc theo tới. Nam nhân kia âu phục thẳng tắp, vóc người cao mà hơi gầy, ngũ quan rất cường tráng, quang minh lẫm liệt, chính là người trên TV mọi người thường nhìn thấy -- Du Khinh Chu.
Ngu Thư Hân cùng Lisa đứng lên chờ Trương đạo diễn giúp hai người giới thiệu: "Ngu tiểu thư, còn đây là quản lý Lisa."
"Vị này chính là Du tiên sinh."
Du Khinh Chu trên mặt mang theo nụ cười rất nho nhã so với trên TV nhìn thấy càng thêm thân thiết. Anh ta chủ động đưa tay ra cùng Ngu Thư Hân và Lisa bắt tay chào hỏi, sau đó Trương đạo liền làm chủ bầu không khí : "Đều ngồi đi."
Du Khinh Chu sau khi ngồi xuống mấy người đi theo anh ta cũng ngồi xuống bên cạnh, có một người có dáng dấp khá già dặn nét mặt rất nghiêm túc. Lisa nhìn bọn họ muốn nói chuyện hợp tác liền đối với Trương đạo diễn nói: "Vậy chúng tôi đi ra ngoài trước."
Trương đạo diễn để Tiểu Mạnh dẫn hai người đi qua phòng bên chờ.
Trong phòng chờ Tuyết Nhi một người ngồi ở đây, một tay cô khoanh trước ngực, một tay khác dùng để chơi di động. Nhìn thấy Lisa và Thư Hân cùng lại đây không khỏi nghi vấn: "Kết thúc rồi à?"
Ngu Thư Hân gật đầu đi tới bên người Tuyết Nhi cau mày nói: " Trợ lý của cô đâu?"
"Trợ lý?" Tuyết Nhi quan sát ánh mắt của Lisa rồi nhàn nhạt nói : "Cô ấy đi rồi."
Tốc độ làm việc của Triệu Tiểu Đường rất nhanh, ngày hôm trước Tuyết Nhi đã cùng Đỉnh Thịnh kết thúc hợp tác. Chỉ là vẫn còn mất hợp đồng có thời hạn trước đó còn hiệu lực vẫn phải hoàn thành lốt, cái này không thành vấn đề. Tuyết Nhi sẽ tiếp tục ghi hình mấy chương trình kia chỉ là Đỉnh Thịnh sẽ không để trợ lý đi theo giúp cô nữa dù sao hai bên lạnh nhạt rồi. Tuyết Nhi đối với chuyện này không phải rất lưu ý, có thể rời khỏi công ty kia là được rồi, quản lý và trợ lý có thể tìm sau. Cô không phải chưa từng trải qua cảm giác đơn độc làm việc, ngày trước trước khi gia nhập Đỉnh Thịnh Tuyết Nhi từng bị Lisa từ chối dẫn dắt chuyển qua cho một người bạn quản lý sự nghiệp của cô một cách hời hợt. Về sau gia nhập công ty giải trí Đỉnh Thịnh ngày đó Tuyết Nhi cũng không có tác phẩm gì thành danh nên gia nhập công ty cũng chẳng nhận được đãi ngộ nào, trợ lý không, quản lý cũng không. Cô phải dựa vào chính mình quật cường bò lên, thật vất vả có chút thành tích sau đó mới có quản lý cùng trợ lý, hiện tại tình huống của Tuyết Nhi có thể so với năm đó tốt lắm rồi. Bây giờ cô tốt xấu cũng là thị hậu, không biết bao nhiêu người tranh đoạt muốn làm quản lý của cô đây.
Ngu Thư Hân nghe Tuyết Nhi nói thế đầu lông mày càng nhíu càng sâu: "Cái gì đi rồi?"
Tuyết Nhi nhìn về phía Thư Hân khẽ mở miệng nói: "Triệu tổng không có nói cho cô sao?"
Triệu Tiểu Đường ? Nói cho nàng cái gì đây? Ngu Thư Hân theo bản năng liền liên tưởng đến ngày đó bữa ăn cơm Tuyết Nhi và Triệu Tiểu Đường đơn độc nói chuyện với nhau, nàng ngồi ở bên người cô nét mặt ngờ vực: "Chuyện gì chứ?"
"Tôi tiến vào Kinh Nghi."
Tuyết Nhi không nói thì thôi đi, cô mà mở miệng nói câu gì đều khiến người nghe kinh ngạc đến chết. Một câu nói đủ để Ngu Thư Hân ngây ngốc sững sờ, thật lâu sau nàng mới lấy lại tinh thần hỏi ngược lại: "Cô cũng tới Kinh Nghi?"
Cũng đã cùng Kinh Nghi chuẩn bị ký hợp đồng nên Tuyết Nhi không cần thiết giấu nữa, cô gật đầu: "Mới vừa đưa ra quyết định mà thôi."
Ngu Thư Hân đối với chuyện Tuyết Nhi đến Kinh Nghi đầu quân nửa phần ý kiến cũng không có, hai người bọn họ hiện tại cũng coi như là bạn bè. Có thể cùng nhau gia nhập chung một công ty chăm sóc lẫn nhau không phải tốt hơn sao nhưng là Triệu Tiểu Đường lại không nói cho nàng nghe chuyện này. Nghĩ lại hai ngày nay nàng cùng Triệu Tiểu Đường sớm tối ở chung mà cô không nói gì có chút muốn sinh khí, nàng không nói gì nữa.
Bầu không khí trong căn phòng trở nên yên lặng, vài phút sau cánh cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa đẩy vào, sau đó thanh âm của Tiểu Mạnh truyền đến: "Thái tiểu thư, mời tới bên này."
Thái Khôn đi vào trong phòng chờ cô ta hững hờ đảo mắt nhìn về phía sofa rồi đi tới đứng bên cạnh chỗ của Ngu Thư Hân. Ngu Thư Hân ngẩng đầu lên nhìn Thái khôn vẻ mặt cô ta rất tự nhiên không giống như dáng vẻ hôm buổi thử vai hai người tranh vai nữ chính. Trái lại Thái Khôn còn chủ động chào hỏi: "Ngu tiểu thư."
Ngu Thư Hân tuy rằng không phải rất thích cô ta nhưng cũng không có thất lễ, khẽ gật đầu: "Thái tiểu thư."
Tuyết Nhi từ đầu tới cuối cúi đầu xem di động, nghe thấy Ngu Thư Hân chào hỏi mới ngẩng đầu nhìn người kia. Thái Khôn đứng cách cô mấy mét, mặc một chiêc váy màu sắc tươi đẹp toàn thân khoan thai quyến rũ, cổ áo có chút lớn lộ ra vòng một trắng như tuyết rất câu người. Tuyết Nhi hờ hẫng nhìn cô ta một cái rồi thu tầm mắt lại nhìn vào chiếc điện thoại trong tay không có ý muốn Thái Khôn chào hỏi.
Vừa rồi nét mặt tự nhiên của Thái Khôn bị Tuyết Nhi tính khí nhàn nhạt lướt nhìn một chút khiến cô ta trong tích tắc thân thể có chút cứng ngắc. Cũng không ai ở đây lưu ý tới sự sượng trân này của Thái Khôn, trong phòng vang lên tiếng giày cao gót đi ở trên sàn gỗ tạo ra âm thanh lanh lảnh. Thái Khôn đi tới đối diện chỗ Tuyết Nhi đang ngồi đặt mông ngồi xuống, Tuyết Nhi như cũ cúi đầu chơi di động rất ít lời.
Phòng chờ bầu không khí từ khi Thái Khôn bước vào có cảm giác vi diệu không giống khi nãy, nói chung nơi này bầu không khí càng thêm lúng túng. Tuyết Nhi tựa hồ đã tìm thấy chuyện vui nào đó trên mạng, cô quay đầu: "Thư Hân, sang đây xem cái này."
Ngu Thư Hân hướng về bên người Tuyết nhích gần một điểm, nhìn về vào màn hình điện thoại của cô đang chiếu một phân đoạn ở tập thứ 3 【 Tuần trăng mật 30 ngày]. Cái đoạn mà mọi người đi câu tôm hùm đất biểu cảm rất tự nhiên và đặc sắc cộng thêm kiểu edit của chương trình đặc biệt hài hước. Ngu Thư Hân xem một chút nhịn không được cười phá lên nàng liền hỏi Tuyết Nhi : "Bây giờ ghi hình thế nào rồi?"
Tuyết Nhi dùng ngón tay tinh tế chơi di động ậm ừ nói: "Như cũ."
"Chỉ là không có các cô nên chơi cũng không vui như ban đầu được."
Này ngược lại là lời nói thật, Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh hai người cùng mọi người trong chương trình dù sao cách biệt không phải chỉ là một điểm. Bình thường nhìn thấy hai người Cảnh Viên và Cố Khả Hinh mọi người đều theo bản năng một mực cung kính, quy củ đối đáp. Ngoại trừ Hứa Giai Kỳ tình cờ cùng hai người đó có thể tán gẫu về vài đề tài ra, những người khác hoàn toàn là miệng một câu Cảnh lão sư, một câu là Cố lão sư. Căn bản liền không dám phóng túng thân ái trò chuyện như lúc có Ngu Thư Hân tham gia cùng, được cái tỉ lệ xem chương trình cũng không hề giảm đi. Có hai người này tham gia chính là không nói lời nào cứ đứng một chỗ cũng đủ thu hút một lượng người coi, tỉ lệ xem truyền hình có phá vỡ mốc cũ.
Ngu Thư Hân đắn đo vài giây: "Kỳ thực Cảnh lão sư rất tốt."
Tuyết Nhi quay qua nhìn nàng: "Tôi nghe nói là cô giới thiệu đúng không ?"
Tổ chương trình khi biết việc này đều ngoác mồm kinh ngạc, Ngu Thư Hân cùng Cảnh Viên, Cố Khả Hinh đóng cùng một bộ phim cũng không tệ. Nhưng cũng không nghĩ tới các nàng quan hệ sẽ tốt như vậy, lại sẽ tới game show cứu trợ. Mà Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh đều rất lâu rồi không có cùng chung một khung hình trên show tống nghệ, quả thực là thần kỳ. Ngu Thư Hân bị Tuyết Nhi hỏi như vậy cảm giác có hai phần khó chịu: "Là tôi nói."
Khi đó Thư Hân chỉ là thử xem thái độ của cô ấy ra sao cũng không ôm nhiều hy vọng, ai biết Cảnh Viên lại lập tức đồng ý khiến Thư Hân cũng không hiểu nổi Cảnh Viên đang suy nghĩ gì.
Hai người đứt quãng tán gẫu, âm thanh rất thấp, Lisa ngồi ở bên cạnh Thư Hân có Thái Khôn ở đây cô cũng không tiện nói cái gì, chỉ cúi đầu cũng nhìn điện thoại.
Mà Thái Khôn từ đầu tới cuối dư quang vẫn luôn đặt trên người Tuyết Nhi.
Cô ta trước đó biết Tuyết Nhi cũng tham gia tiết mục kia nên cô ta cũng đã xem thử chương trình thế nào. Không nghĩ tới bây giờ Tuyết Nhi lại sẽ xuất hiện ở đoàn phim bên này, Trương đạo diễn cũng không có tiết lộ thông tin của các diễn viên khiến Thái Khôn khá là tò mò. Cô ta đã đoán trước khẳng định là sẽ có sự góp mặt của Ngu Thư Hân còn những người khác thì cô ta chưa nghĩ tới cũng không phải rất quan tâm, nhưng hiện tại có Tuyết Nhi quả là rất bất ngờ.
Thái Khôn thay đổi tư thế ngồi, đưa tay kéo lại cổ áo của chính mình, lưng ưỡn thẳng cả người ra vẻ phóng khoáng. Cửa phòng lần nữa bị đẩy vào, bất quá lần này người tiến vào là Trương đạo diễn. Phía sau ông còn có Du Khinh Chu, Tuyết Nhi lúc trước đã biết rồi, ở đây chỉ có mỗi Thái Khôn cô ta là run lên vài giây. Đội hình này Thái Khôn thật không có đến nhầm đoàn phim sao?
Trương Tố Nhân lại mở lời giới thiệu cho Du Khinh Chu biết tới Tuyết Nhi cùng Thái Khôn. Du Khinh Chu đối với hai người duy trì một thái độ rất tao nhã cùng hai người bắt tay chào hỏi, cuối cùng nói: "Vậy tôi liền không ở thêm."
Giọng nói của Du Khinh Chu rất giống với khi thế trên người anh ta, có loại cảm giác trầm ổn. Trương Tố Nhân gật đầu: "Tốt lắm, tôi để Tiểu Mạnh đưa cậu xuống lầu."
Du Khinh Chu khéo léo từ chối: "Cảm ơn, không cần."
Trương Tố Nhân không có miễn cưỡng, ông chỉ là để trợ lý đưa Du Khinh Chu đi đến thang máy. Sau đó quay đầu nhìn về phía đám người các cô nói: "Thật xấu hổ, Du tiên sinh có chút bận bịu vì lẽ đó bữa tối cậu ta không tham gia."
Ngu Thư Hân cũng không chuẩn bị tham gia bữa cơm này, ở trên xe nàng đã cùng chị Lisa nói qua chỉ là vừa rồi chị Lisa còn chưa kịp nói liền nhìn thấy Du Khinh Chu tiến vào văn phòng cho nên bị kéo dài tới hiện tại. Lisa nhìn vào mắt Trương Tố Nhân nói: "Vậy tôi cũng mang Thư Hân đi về trước."
Trương Tố Nhân nhìn về phía Lisa: "Các cô cũng muốn đi?"
Lisa nói: "Chuyện ăn cơm không vội vã sau này có nhiều thời gian, nghi thức khai máy ngày đó tụ hội đi."
Trương Tố Nhân nhìn về phía Tuyết Nhi cùng Thái Khôn, Tuyết Nhi nói: "Nếu không ngày hôm nay liền kết thúc tại đây đi, tôi còn muốn trở lại đoàn tống nghệ bên kia."
Tuyết Nhi đều nói như vậy, Trương Tố Nhân không thể làm gì khác hơn : "Cái kia tôi đưa mọi người xuống."
Lần này không có ai từ chối, mấy người đi theo Trương Tố Nhân tiến vào thang máy sau đó ông ấy có điện thoại liềm đi ra ngoài nghe. Cuối cùng để trợ lý đưa mấy người xuống lầu, đến bãi đậu xe dưới tòa nhà thì Ngu Thư Hân có hỏi Tuyết Nhi : "Cô bây giờ đi đâu ?"
"Trở lại khu nghỉ dưỡng sao?"
Ngày mai còn có lịch ghi hình nên Tuyết Nhi muốn bắt xe tới đó, cô gật đầu dùng ánh mắt kỳ vọng nhìn về phía Lisa vọng tưởng nghe được Lisa có thể nói ra câu tiện đường đưa cô tới đó. Lisa nhận ra được tầm mắt nóng rực Tuyết Nhi đưa tới, lòng bàn tay cô bất giác chảy mồ hôi, vừa mới chuẩn bị mở miệng liền nghe đến âm thanh của Thái Khôn: "Là khu nghỉ dưỡng Hải Đường sao?"
Tuyết Nhi nghiêng đầu: " Cô biết?"
Thái Khôn cười nhẹ gật gật đầu: "Tôi có bộ phim quay ở gần đó, nếu cô không ngại thì để tôi đưa cô đi một đoạn đường."
Tuyết Nhi lướt qua Thái Khôn nhìn về phía Lisa, từ đầu tới cuối người kia đều không có nhìn cô một chút, Tuyết Nhi cười khẽ: "Không ngại."
Nghe được câu này Lisa ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện cặp mắt kia của Tuyết Nhi, trong đôi mắt kia ngập tràn sự lạnh lẽo để nhìn Lisa. Lisa dừng một chút mới đối với Thư Hân nói: "Đi thôi, chúng ta lên xe."
Ngu Thư Hân nhìn Lisa lại nhìn Tuyết Nhi cảm thấy rất lạ nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi đầu đi theo Lisa lên xe. Tuyết Nhi nhìn bóng hai người rời đi nghĩ đến chính mình tựa hồ lãng quên chuyện nào đó.
Chuyện gì ah ?
Tuyết Nhi híp mắt suy nghĩ lại, phút chốc linh quang lóe lên, cô ngày hôm nay quên khen Triệu tổng! Đúng, chính là nó! ^o^
Ngu Thư Hân hướng về xe bên kia đi tới thì nghe phía sau có người gọi mình, nàng dừng lại quay đầu chờ đợi. Tuyết Nhi giẫm giày cao gót ba bước thành hai đi tới bên người nàng mở miệng âm thanh hơi thấp nói: "Ngu Thư Hân một chút tôi có câu nói muốn cùng cô nói."
Ngu Thư Hân đứng bên cạnh xe, nàng không để ý lắm mở miệng: "Nói cái gì?"
Tuyết Nhi ở trong đầu tận dụng tất cả những từ ngữ để hình dung khoa trương khen một người nhưng phát hiện mình thật giống như sẽ không có khen ai bao giờ vốn từ rất nghèo làn. Cô vẫn là tổn thương người ta quen rồi, giờ bảo cô nói ra lời khích lệ còn có chút khó khăn. Ngu Thư Hân ánh mắt không rõ nhìn sang, Tuyết Nhi cau mày, lông mày càng nhíu càng chặt, cuối cùng ở thời điểm Ngu Thư Hân không nhịn được lần thứ hai chuẩn bị hỏi xem cô làm sao thì Tuyết Nhi nhanh miệng nói rằng: "Tôi muốn nói..... "
Ngu Thư Hân nhìn về phía cô, Tuyết Nhi hít sâu một hơi vỗ vai Thư Hân thản nhiên nói: "Tôi muốn nói, Triệu tổng thật sự rất lợi hại, rất tuyệt."
Ngu Thư Hân : (-_-) ???