Em Có Tin Vào Định Mệnh Không

Chương 6: Chương 6 : Bước chân đi cấm kì trở lại





Mặc kệ sự đáng sợ của con bạn khi tức giận nó vẫn phải từ chối bằng được,nó bước những bước đầy quyết tâm và hậm hực về phía trước,ngay khi gần đến nơi bỗng nhiên cái Trang cười toe toét:
- Ôi may quá đi,tao đang định kiếm mày.
- Kiếm tao làm gì
- Cứ nói giọng ấy với tao không có kem mà ăn đâu nhá.
Nghe đến kem nó thay đổi ngay thái độ:
- Ơ thế mày định mời tao ăn kem à? Hì tao có hậm hực gì đâu,tao giả vờ ấy mà.Nhưng ăn ở đâu đấy?
- So cool.
- Ở đấy đắt lắm,mày có nói thật không vậy?
- Thế với 2 phiếu ăn mỗi phiếu 500k thì sao?
Sau câu nói ấy cái Trang xòe ra 2 tấm phiếu lấp lánh ánh vàng quyến rũ đến độ làm bay vù cái quyết tâm sắt thép trong lòng nó.
-------------

Hàng kem.
- 2 viên chocolate,2 viên vani,một ít hạnh nhân,một ít siro chocolate và ốc quế nha anh.
- 2 viên dâu,1 viên vani,siro dâu,ốc quế,cho em dâu tươi nữa
Ngay khi thìa kem đầu tiên chạm vào lưỡi nó lập tức hiểu tại sao người ta sẵn sàng bỏ ra ngần ấy tiền ột ly kem vị chua ngọt của dâu tây lan khắp miệng cùng hương thơm quyến rũ khiến nó có cảm giác như đang hòa mình vào con sóng biển mát lạnh làm từ sinh tố dâu vậy (eo nếu thế thật thì cũng hơi ghê nhỉ).
Đang mê man như người say thuốc trong vị kem ngập tràn,hình như Trang hỏi nó cái gì đó,nó không rõ lắm,đành ừ bừa,sau đó,cái Trang cầm tay nó làm gì đó nó cũng không nhớ rõ lắm,nó chỉ nhớ nó vui vẻ làm theo mà chẳng kịp nhìn đó là gì,rồi lại quay về với ly kem ngon nhất mà nó từng ăn.
Về đến nhà,nó vẫn còn nguyên cảm giác sung sướng vô cùng vì vị dâu dường như vẫn vương mãi nơi cuống họng.Bước những bước vui vẻ lên phòng,nó chợt nhớ đến quyết tâm quan trọng của mình(chết vì ăn mất),vội vàng rút điện thoại,nó gọi cho Trang:
- Mày,tao có chuyện quan trọng cần nói với mày.
- Ừ mày nói đi-giọng nó thản nhiên như kiểu biết trước rồi vậy
- Tao không làm vụ này cùng mày nữa đâu,tao nghĩ tao không đủ khả năng làm tiếp.Mày cứ nói toẹt ra hết với papa mày đi,có hề hấn gì thì tao với mày cùng chịu,mày lo gì.
- Không được-cái Trang lạnh lùng đáp.
- Tại sao không được? Tao nhất quyết không làm nữa,mày có nói thế nào cũng không thuyết phục nổi tao đâu.Mà chẳng nhẽ mày sợ bố mày đến thế.
- Có 3 lí do mà tao không thể để mày dừng việc này lại,một là tao muốn ở lại Việt Nam nên nhất định tao không được chọc tức bố tao,chỉ cần ép được tao sang Mỹ không lấy người này bố tao sẽ bắt tao lấy người khác thôi,mà ông tức lên bắt tao lấy lão gà 60 thì đi tong mất cả một đời nhan sắc của tao à.Có chết tao cũng không để mày rút lui như vậy đâu.
- Tao mặc xác mày,bố mày thương mày lắm,chẳng bắt mày lấy ông già đâu mà lo.Tao chịu đựng thằng hâm ấy đủ lắm rồi.
- Nhưng mày không thấy rằng kế hoạch chiều nay đã là bước đầu thành công vang dội đấy sao?
- Tao quên chưa báo cáo với mày về “kế hoạch thành công vang dội” của mày,mày có biết là chỉ mất có mấy giây lão ta đã trai mặt với cái kiểu điệu chảy nước ấy không hả?Còn tao thì suốt cả buổi chiều phải õng ẹo như thế đến nỗi về nhà tao tưởng cằm tao xệ đến tận chân tao luôn đấy.
- Ừm thì lần đầu mình chỉ thăm dò đối tượng xem bệnh nặng đến đâu để còn kê đơn chứ.Mày đừng lo,thua keo này ta bày keo khác mà,sau khi chiến bại mình phải quay lại lợi hại gấp đôi ý chứ.
- Mày chỉ ngồi mát ăn bát vàng thì làm sao hiểu được nỗi niềm của người như tao đây.Tao không làm nữa,nhất định không làm nữa.
- Ừ nhưng lí do thứ 2 cũng đáng lưu tâm lắm đấy- Giọng cái Trang càng lúc càng đáng sợ.
- Là gì?

- Mày đã viết cam kết và điểm chỉ sẽ làm cùng tao hết vụ này rồi,nên dĩ nhiên là phải theo cam kết đến cùng rồi.
- Mày đừng có mà điêu toa.Tao điểm chỉ ày hồi nào hả?
- Ừ thì cũng mới chiều nay thôi ấy mà.
Nó bỗng nhớ lại lúc đang mơ màng với ly kem ngon nhất cuộc đời con bạn nó đã cầm tay nó làm gì đó một lúc,hèn gì ngón tay nó vẫn còn nguyên màu đỏ mực in.Đôi khi nó thật sự không hiểu nổi đây là bạn thân hay ác quỷ đời nó nữa.
- TAO GIẾT MÀY.
- Đừng quát tao mà cũng đừng có nghĩ tao là ác quỷ đời mày đấy nhé,tao có làm gì đâu,chỉ là muốn mày đã chót thì chét luôn đi,đã quyết định giúp tao thì phải giúp đến cùng chứ,gây ra một mớ lộn xộn xong giờ bảo tao giải quyết bằng cách đưa đầu chịu trận ư?
Nó bắt đầu xuôi xuôi rồi,lần nào cũng vậy cứ hễ là cái Trang nó chẳng bao giờ từ chối được cái gì cả.
- Mày cứ suy nghĩ lại đi,nha.
Nó cúp máy ngồi thụp xuống nhà.Bỗng chuông điện thoại lại reo
- A lô.
- Vy à,anh Quang đây,lần trước anh nói có bạn muốn thuê nhà của em,em đã tính xong chưa.
- À vâng,em cũng đang cần tiền lắm,anh cứ giục bạn anh chuyển đến lúc nào cũng được.Vì là bạn anh nên em cũng không xem trước là ai còn bình thường là phải qua mấy vòng thi đấy nhé
- Ừ cảm ơn em nhưng bạn anh là con trai đấy,ở cùng nhà như thế có sợ gì không?

- Bạn anh chẳng sợ em thì thôi chứ em thì sợ gì.
- Kể ra anh cũng hơi ngại nhưng thằng này được cái tốt lắm em à nhưng nó còn có thằng em trai ở cùng nữa đấy.
- Vẫn lấy 1 phòng à anh?
- Không 2 phòng em ạ.
- Vậy tốt quá,đúng lúc 2 phòng để cho thuê nhà em đều trống.
- Ừ nhưng hợp đồng để anh kí được không?
- Sao vậy anh?Bạn anh là tội phạm truy nã à?
- Hì,không,tại bạn anh mới về Việt Nam không rành thủ tục pháp lí lắm.
- Cũng được ạ.
- Vậy lát anh qua nhà em làm hợp đồng và mai dọn nhà luôn nhé.