Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 89: Ăn lẩu dê h+






1h40 sáng

"Anh dọn xong rồi, lau nhà rồi. Tới giờ ăn lẩu dê chưa?" (Một câu hỏi vu vơ của anh xã)

Em chỉ ngồi đó cười ngây ngô, vậy là tôi bị lừa sao?

"Nào qua đây ăn tối cùng em đi, nhanh lên." Duong kéo tay Nam ngồi xuống ghế

"


Trên bàn ăn là một nồi lẩu dê, mấy lon bia..

Để có một đêm lãng mạn, bé thắp nến xung quoanh bàn ăn. Tắt hết đèn, chỉ đẻ lại một cái đèn nhỏ trên bàn ăn.

" Lẩu dê đây sao"

"Thì lẩu dê, anh thích ăn lẩu dê mà" Cười khoái chí

Nam ngồi bệt xuống đất "Lẩu dê của tôi, dọn nhà, lau nhà, dọn giường.... Để giờ ăn cái này sao.. Trời ơi."

"Sao thế anh không vui à" Giả bộ hỏi.

Cả hai cùng ăn tối, uống bia trong không gian lãng mạn đó. Cả hai cũng bắt đầu hơi say . Có hơi men rồi, mặt cả hai đỏ bừng lên.

Nam bước đi loạng choạng vì hơi say, cậu bước tới gần Dương kéo tay Dương đứng dậy. "Anh mở nhạc rồi khiêu vũ với anh nha." Nam bấm nhạc rồi nhảy cùng Dương. Một tay anh đặt lên eo Dương, tay còn lại nắm tay Dương.

Khi say nhìn em đẹp hẳn ra,khuôn mặt thì đỏ ửng vì men của bia


Cả hai cùng nhảy theo điệu nhạc. Nam vừa nhảy vừa ghé sát vào cổ Dương hít hà mùi cơ thể của Dương, mùi quen thuộc với anh. Nhưng em nay cũng biết xài nước hoa nhiều hơn rồi. Nên mùi thơm càng quyến rũ. Anh hôn lên má Dương, hôn trán, hôi môi nụ hôn ngày càng mãnh liệt hơn. Cứ thê chúng tôi vừa hôn vừa di chuyển về phía chiếc giường của tôi.

Dương cởi áo của Nam ra nhìn cái ngực lấm tấm mồ hôi trông thật quyến rũ. Chỉ muốn cúi xuống và liếm nó. Nhưng vẻ đẹp nam thần của Nam như đang thôi miên Dương vậy,không thể ngăn nổi dục vọng của mình. Dương cúi xuống liếm bộ ngực săn chắc của Nam,rồi nút luôn hai đầu ti của Nam,nó thì vẫn nằm im như chết vậy,tay của Dương bắt đầu sờ soạn xuống dưới của Nam ,Dương bóp nắn nghịch cái ấy của chồng nhưng nó vẫn xìu không lên nổi,Dương tuột luôn cái quần của chồng xuống chỉ chừa lại cái xip màu trắng. Em đã cởi luôn cái quần xip trswngs của tôi. Chúng tôi cứ thể mà đưa đẩy khoảng 15 phút sau những dòng tinh đặc sệt tanh nồng ấy bắn tràn ngập người em. Tôu mặc quần áo lại cho em, rồi ôm em ngủ tới sáng.

Sáng mai thức dậy,

Dương hơi mệt nên dậy trễ. Cậu tỉnh giấc tay sờ sờ trên tấm nệm. Mà không thấy anh đâu "Anh ấy dậy rồi sao" Cậu đi xuống nhà bếp, nhìn thấy anh xã của cậu mặc chiếc tạp dề màu xanh dương đứng bên bếp nấu đồ ăn sáng cho cậu. Còn gì hạnh phúc hơn buối sáng thức dậy có người đàn ông của mình, nấu cho mình bữa sáng ngon lành. Dương bước tới nhẹ nhàng, ôm lấy bụng của anh. Giọng nói dịu dàng ấm áp lạ kỳ "Anh dậy sớm thế, sao anh không gọi em dậy làm cùng anh" Nam xoay ngườu lại hôn lên trán Dương "Bé yêu của anh dậy rồi à, anh thấy em những ngày anh bệnh em bận việc công ty tối lại chăm sóc anh không có thời gian nghỉ ngơi. Sáng nay thấy em ngủ ngon quá, anh không nỡ gọi em dậy...."

"Giờ thì ngoan nào, vào trong đánh răng, rửa mặt chuẩn bị ăn sáng thôi" Anh bế bé vào nhà tắm, "Anh thả em xuống, em tự đi được mà".

"Trật tự, rồi em ở đây vệ sinh cá nhân đi. Anh ra làm cho xong."

15 phút sau

"Em xong rồi nè, anh cần em phụ gì không ? Dương thỏ thẻ bên tai anh, giọng nói ngọt ngào

Nam nhấc bỗng Dương lên đặt Dương ngồi lên bàn " Giờ thì ngoan ngoãn ngồi đây cho anh. Đợi 5 phút anh dọn đồ ăn ra. "


" Rồi đây hôm nay anh nấu mì ý cho em đấy, em ăn thử đi "

"Wow nhìn ngon quá, anh học nấu ăn khi nào thế.?"

"Là thời gian 4 năm em bỏ anh đi, anh ngoài thời gian học và làm việc. Anh không muốn để mình nghĩ ngơi nên anh đã học nấu ăn. Anh muốn sau này em quay về anh sẽ nấu cho em ăn." Nói tới đây Nam nghẹn ngào "Đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất của anh. Khoảng thời gian anh không bao giờ muốn nhớ tới!!

Dương bước tới ghế của Nam ngồi nhẹ nhàng ôm anh vỗ về "Em xin lỗi, từ nay về sau dù có bất cứ chuyện gì, em cũng không bỏ anh đi nữa, thương anh, yêu anh,chàng trai của em.".

"Thôi mình ăn sáng đi, đừng nói mấy chuyện không vui nữa."

Sau bữa sáng cả hai cùng tới công ty..