Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 23: Ngủ chung giường






-Nam : Đó cũng là Lý do cháu muốn chữa khỏi bệnh. Cháu muốn bảo vệ cậu ấy. Cháu muốn lúc cậu ấy bị thương cháu đều có thể ở bên cánh cậu ấy. Cháu muốn đựơc yêu một lần nữa. Mặc dù cháu không biết liệu người ta còn cho cháu cơ hội không?

-Bs: Tự tin lên chàng trai. Ta thấy nó quan tâm cậu lắm đấy...

... Dương ra ngoài nghe điện thoại.

-Dương: Em nghe nè anh Tùng

- Tùng: Nam tỉnh chưa em. Tụi anh định sáng mai vào thăm.

-Dương: vậy ngày mai tụi anh vào thăm đi. Em còn có việc em cúo m đây. (cậu đã cố nén cảm xúc để không khóc trong điện thoại)..

Anh bị bênh, hằng đêm đều gặp ác mộng. Suốt hơn 1 năm qua, kể từ ngày chị ấy anh không được một giấc ngủ ngon. Anh luôn tự trách bản thân mình, là người gây ra tại nạn đó. Nhưng suốt 1 năm qua chưa đủ sao. Sao chị ấy còn không tha thứ cho anh ấy. Nếu chị ấy yêu anh ấy thì sẽ không như vậy. Em ước gì người bị bệnh là em. Em thương anh,em yêu anh...

-Dương: Gạt những giọt nước mắt đó sang một bên. "Dương m phải mạnh mẽ lên, vì bây giờ chỉ có m mới có thề giúo anh thôi. Nếu m cứ tiếp tục khóc như 1 kẻ yếu đuối thế này, thì chỉ thêm gánh nặng cho anh thôi. Dù m không biết anh có yêu m hay không. Nhưng m yêu anh nhiều như thế, thì không thể bỏ mặc anh kúc này. "

..." Dương quay lại phòng bệnh, cậu tìm bác sĩ nói chuyện riêng. "....

-Dương: Cháu có thể nói chuyện riêng với bác vài câu không.


-Bs : Cháu cứ nói

-Dương: Cháu đã vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người. Về bệnh tình của anh ấy. Cháu muốn biết cụ thề hơn, cháu muốn biết cháu có thề làm gì giúp anh ấy.

-Bs: Điều quan trọnh bây giờ là khúc mắc trong lòng nó. Cái chết của người thân, cứ ám ảnh trong đầu cậu ta. Thứ 2 là 1 người thật lòng yêu thương nó, ở bên quan tâm nó,yêu thương nó. Vì thằng nhóc này luôn sóng khép kín, không chịu mở lòng với ai. Nên phải cần người có lòng kiên nhẫn chờ đợi. Nghe cậu ta nói có người giúp nó có giấc ngủ ngon. Không lẽ là cháu sao?

- Dương: Dạ là cháu. Cháu sẽ giúp anh ấy chữa lành vết thương. Nhưng cháu mong bác sẽ giữ bí mất tất cả những gì chúng ta vừa nói. Không cho anh ấy biết. Cháu xin phép về trước ạ.

"Ra khỏi phòng Bs

Chuẩn bị bước vào phòng bệnh:" Mày phải mạnh mẽ. Mày phải kiên cường, để làm chỗ dựa cho anh ấy."

Dương nờ nụ cười tươi đi vào...

-Dương: Em về rồu đây, nước cam của anh. Coca của em.

-Nam : anh tưởng đâu em về luôn rồi.

-Dương: Mai em mới về hì hì.

-Nam vậy sao em đi lâu thế. Mà lúc nãy em có biết anh nói chuyên với BS không?

-Dương: Bs nói chuyện với anh rồi sao. Lúc nào, sao em không biết.

--Nam: Không có gì. Em uống nước đi.

-Dương: Anh ăn táo không? Em gọt cho anh nhé.

--Nam được, em gọt cho anh.

--Dương: nè! anh ăn đi

-Nam: ấy da.. Hình như tay anh đâu, không cử đông đựơc. Em đút anh ăn đi.

-Dương: Há miệng ra.. Thọt nguyên miếng táo bự vào miệng Nam

-Nam:Này, em muốn giết người à..


Dương cười tươi (ước gì anh ấy có thế mãi như kúc này)

..."Mong sao đựơc nhìn nụ cười của em ấy mãi mãi" ...

.. Hai nguỏi cú mãi nói chuyện với nhau thì đến tối..

--Nam: Này, em về nghĩ ngơi đi. Em ở đây với anh cả ngày rồi.

-Dương: Em không sao, ngày mai em về. Anh đói chưa, em đi mua ít cháo cho anh nha.

-Nam: Ừ, em đi đi. Cảm ơn em vì tất cả.

...

10 sau Dương mang cháo về... .

Em về rồi đây.

Cậu tự múc cháo ra chén, trộn đều rồi đút cho anh ăn

...

- Dương: Nào anh há miệng ra đi

--Nam:Em làm gì thế.

-Dương: Em đút cho anh ăn, chứ làm gì. Nhanh lên.

-Nam: Ngoan ngoãn nghe lời. (Chưa bao giờ cậu cảm thấy hạnh phúc hơn lúc này, cảm ơn em. Nam nghĩ)

..."Dương cứ thổi từ từ cho cháo nguội, rồi mới đút cho anh ăn" ...

...

Sau khi ăn xong. Hai người ngồi nói chuyện cả đêm. Anh nằm giường, em ngồi ghế.

Nam đôt Nhiên lại hỏi:Em đã yêu ai chưa?


-Dương: Yêu rồi, rất yêu. Yêu rất nhiều.

-Nam: Người ta có biết em yêu người ta không.

-Dương: Không biết, có lẽ sẽ mãi mãi không biết. Vì người ta yêu người khác rồi.

-Nam : em đã tỏ tình chưa?

-Dương: Chưa. Mà thôi không nói chuyện này nữa. Khuya rồi đi ngủ thôi...

..

Dương vẫn ngồi ghế, Nam nằm giường

- Nam:Kéo tay dương em lên đây nằm đi. Ngồi ghế cả ngày vậy, làm sao em trụ nổi. Mỏi đít kắm đấy kk????

Dương(nhớ tới lúc chiều lúc anh bị hoảng sợ và ám ảnh. Nhớ lời Bs nói anh hãy gặp ác mộng. Nên cậu đồng ý ngay)

-Dương:Cũng đựơc.

..

Cả hai cùng nằm trên chiếc giường nhỏ. Tim đập loạn nhịp, cả hai đều cảm nhận được hơi thở của nhau. Nhưng không 1 ai nói yêu đối phương cả.

-Nam: quan hệ giữa hai chúng ta là gì?

....... Các bạn thử đoán xem Dương sẽ trả lời như thế nào??? ...