Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 16: Tiểu tam giả bộ đáng thương






Renh reng reng tới giờ vào lớp....

.. Dương:Cả lớp Chào cô

- Cả tiết học Dương cứ để tâm hồn trên mây ý.

Hôm nay anh ấy men quá. Khác xa với anh ấy mọi ngày. Lát nữa ra chơi đem súp lên cho anh ấy mới được.

-Han : Hazz có người say tình, không lo học luôn kia

- Dương: Đâu có đâu, t đang học mà. (Ngồi cứ cười hoài thôi)

- Cô Đông nhi: Dương lên đọc bài cho cô, dương dương.... Sao cô gọi 3 lần rồi mà em không đứng dậy..

- Dương :Em xin lỗi cô.

-Cô ĐN: chú ý vào bài đi.


.. Reng reng reng...

Giờ ra chơi.

-Han: Đi uống nước không m?

-Dương:Không, t có việc rồi. M đi đj.

.Dương lên sân thượng nơi Nam hay ngồi. Để đem súp lên cho anh ấy ăn.

Ở trên sân thượng Nam gọi điện cho LM

Nam lấy điện thoại ra gọi.

-Nam: Alô LM em lên sân thượng nói chuyện với anh xíu. Chuyện rất quan trọng. Nhanh lên.

*Trong lúc chờ LM lên thì Dương đem đồ ăn tới"

... Quả nhiên anh ấy ở đây

- Dương rón rén để hộp đồ ăn khá gần Nam. Để đồ ăn xong cậu bước xuống, nấp vào 1 góc ném cục đá. Trúng ngay người Nam, Nam giật mình quay lai thì thấy hộp đồ ăn. ( Gửi Nam Cody) GỬI CHO MÌNH SAO?

Hôm nay mình chơi lớn cho học sinh cả trường. Vậy mà còn có nguòi quan tâm mình, làm đố ăn cho mình sao. Kỳ lạ thật. Ma ai làm cho mình ăn nhỉ?

Thôi kệ đang thèm súp cua. Mà sao người ta biết mình thích súp

- Nam : Ăn thôi, thơn quá đang đói bung. Sup cua ngon tuyệt cú mèo. Người này cũng đảm đang đây chứ.

"Nhìn anh ấy ăn ngon miệng quá. Vậy là anh ý hợp khẩu vị mình nấu rồi. Anh ấy khen mình đảm đang sao. Sao này anh mà yêu em thì ngày nào em cũng nấu đồ ngon cho anh ăn... Hì hì. Này má ới còn lạy má, bớt bớt ảo tưởng lại đi. Sao con người gì nhanh quên giữ vậy trời. Bộ má không giận anh ta xíu nào Sao. Đunvs yêu quá ngủ luôn rồi(Dương đáng đáu tránh tư tưởng đó mà). Chết anh làm rơi tờ giấy kia rồi. Giờ làm sao đây"

Dương vui vẻ chưa được bao lâu. "

LM đi tới, anh đợi em có lâu không?

"Anb ấy đợi LM sao? Vậy là do mình nghĩ nhiều rồi. Anh ấy chỉ giúp mình với tư cách là 1 nguòi bạn mà thôi. Chứ k hề có chút tình cảm gì,như mình đã nghĩ"


... Dương thất vọng đi xuống khỏi sân thượng. Cậu thất vọng vì điều gì?

...+Thất vọng vì người anh ấy đợi là LM...

...+Thất vọng vì anh ấy chỉ coi mình là một người bạn...

...+Thất vọng vì anh ấy chưa bao giờ cho mình cơ hội....

LM lại gần Nam thì vô tình thấy tờ giấy nhỏ xinh. Có vẽ hình con dê. Bả vôi lượm lên đọc, biết ngay là có ng tỏ tình. Bả cất vào túi áo khoác.

- LM:anh tìm em có việc gì ạ?

Nam quay xung quanh tìm, hình như anh nhớ là có một tờ giấy bên trong mà. Sao giờ không thấy nữa, không biết anh làm rơi đâu rồi.

-LM0:Chắc anh nhìn nhầm á, chứ em có thấy tờ giấy nào đâu.

- LM:Mà rốt cuộc anh tìm em làm gì?

- Nam: Anh muốn em nói rõ chuyện tấm hình và video ngày tại nạn. Ai là người đã chụp, ai là người đã quay vìeo. Ai là người đã đăng lên mạng xã hội. Chỉ cần em nói ra thì anh sẽ tha thứ.

-Lm: Em không biết, sao anh lại hỏi em?

-Nam :Nói thật đi, anh biết đó là do em gây ra..

-LM: Sao anh lại nghĩ ngờ em. Sai anh lại có thể vì Dương mà nghỉ ngờ em. Rõ ràng em là người bị thương mà.

Nam lấy miếng băng gạc dính máu ra, ném thẳng trước mặt LM.

-Nam: Rõ ràng em bị thương trước đó rồi. Nhưng sao em đổ lỗi cho Dương lái xe đâm em.

-Lm: Em đâu có nói D đâm em. Là anh tự nói, tự nói, tự chửi cậu ta mà. Tất cả lỗi đều do anh, trước đây anh hại chết chị Mina. Giờ em và Dương vì anh mà chịu tổn thương... Lỗi do anh..

-Nam : Im đi, đừng nói nữa. (Nam lại lên cơn tức giận)

- Lm: Bị em nói đúng rồi tức giận chứ gì. Lỗi là do anh, do anh, do anh... Em ghét ạnh..


(LM giả bộ giận dỗi bỏ chạy(vì sợ Nam hỏi thêm chuyện đăng hình lên fb) . Tới chỗ cầu thang bả đá 1 chiếc giày xuống. Nghiêng người lại và lăn xuống. Miệng kêu to á..á....)

..

Nam nghe tiếng LM kêu liền hốt hoảng chạy lại. Thấy LM nằm im dứoi đất không cử đông.

"Không lẽ em ấy nói đúng. Những ai gần gũi mình đều không có kết quả tốt đẹp"

Nam vội vàng bế LM đưa xuống phòng y tế.

.. Đi ngang qua Dương, Han và Tùng đang ngồi ở ghế đá nói chuyện...

"Dươnv nhìn thấy Nam Bế LM tay đang cầm ly nước, rơi xuống đất lúc nào cậu không hay"

"Anh ấy vừa mới bế LM đi sao. Đây là lần thứ 2,mình thấy anh ấy hốt hoảng lo lắng cho cậu ấy như thế. Có lẽ em đã quá ảo tưởng khi nghĩ rằng anh đã thích em thêm q chút. Có lẽ em sẽ phải rút ngắn thời gian ở đây thôi."

"Khi nhìn thấy LM đến và bày tỏ cùng “Anh”,quàng tay ôm anh. Hôn má anh. là bấy nhiêu lần em chỉ đứng sau và lẳng lặng nhìn theo. Em ngưỡng mộ cậu ấy , cậu ấy dám can đảm biểu hiện tình cảm với “Anh”. Còn em, em luôn sợ mất đi một tình bạn tốt đẹp nên chỉ dặn lòng mình phải kìm nén lại mà thôi.em sợ noỉna rồi anh sẽ xa lánh em. "

- Sáng nay em còn nghĩ, mình có chút cơ hội. Nhưng xem ra bây giờ thì hết rồi."

"Em lúc nào cũng dặn lòng rằng “Anh” chưa bao giờ nghĩ về em để lòng mình nhẹ nhõm hơn, nhưng không, càng dặn lòng thì lòng lại càng dâng trào cảm xúc."

......

"Yêu đơn phương giống như một vòng tròn, ta đi mãi, đi hoài vẫn không tìm thấy điểm dừng. Kẻ đứng ngoài gọi ta là ngây ngốc, người không hiểu kêu ta khờ dại. Nhưng tình yêu đơn phương của chúng ta đẹp đến nhường nào, họ có nhìn bao nhiêu cũng không thể hiểu được. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng ít nhiều đã từng rơi vào mối tình đơn phương "