Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 13: Chợt nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn.






Thịnh lôi Nam ra ngoài đấm cho mấy phát. Nam biết mình sai nên đứng im. Không đánh trả

- Thịnh: Tao không biết giữa mấy người có chuyện gì. Cậu hiểu lầm gì em ấy. Nhưng tao nói thẳng cho mày rõ. Em ấy là người vô cùng lương thiện. Chưa bao giờ đánh hay thậm chs nói xấu ai. Đối với ai ghét nó, nó cũng cười nhẹ bỏ qua. Chứ chưa bao giờ thù hằn với ai. Nên tao chắc chắn lần này mày hiểu lầm em ấy quá nhiều. Nếu lòng tự tôn của mày cao quá. Không thể xin lỗi em ấy ấy dù chỉ 1 câu. Thì cũng xin m tránh xa em ấy ra. Đừng làm khổ em ấy nữa. Từ lúc tao gặp em ấy tới giờ chỉ vỏn vẹn 8h20s 20s thôi mà mày làm em ấy khóc và phải vào phòng cấp cứu 2 lần rồi. Mày nghĩ mày là ai mà có quyền làm tổn thương em ấy như thế.

Tao đã thích em ấy suốt 10 năm qua nhưng chưa bao h em ấy cho tao cơ hội. Em ấy chỉ muốn tao làm 1 người ạnh trai để lúc cần em ấy có thể dựa vào. Nhưng lần này tao về nước, tao quyết tâm sẽ theo đuổi đựơc em ấy. Dù cho em ấy thích một thằng khốn như mày ?

-Nam: mày nói gì? Mày không phải bạn trai em ấy sao? Mày nói em ấy thích tao sao?

- Thịnh:Mày có bị ngu không, ai nhìn vào cũng biết em ấy thích mày. Vậy mà m không biết sao.


... Nói xong Thình vào thăm Dương

- Nam khụy xuống gục đâu xuông. Hai tay ôm đầu. Em ấy thích mình là sự thật sao? Vậy tại sao em ấy nói thế. Vì mình làm em ấy tổn thương. Em ấy sợ mình sao?

Nam đứng dậy 2 tay đấm mạnh vào tường, đấm liên tục vào tường đấm tới khi Hai tay chảy đầy máu quá . "Hình như tôi yêu em mất rồi"

...

-Thịnh: Mọi người về nhà hết đi. T là hàng xém sát nhà em ấy. Để tôi đưa em ấy về. Nhớ kêu thằng Nam về đi, tôi k muốn để em ấy gặp nó lại khóc.

....

Nam quay lại gặp mọi người.

- Nam: Dương sao rồi.

"Han là người thẳng tính, vì nể a là bạn thân của ng iu, là ng bạn thân iu của bạn thân nên cô nhịn. Nhưng chuyện này vượt quá sức chịu đụng của cô rôi."

-"Han giơ tay tát Nam 1 tát Nam 1 cái"


- Han: anh còn mạt mủi đến đây để gặp cậu ấy sao.

- Em tưởng anh phải vui khi thấy D như vậy chứ. - Thôi anh về với Linh Mai yêu dấu của anh đi.

- - Tiện thể hỏi nó xem tại sao là bạn cùng lớp với nhau mà hại nhau thê thảm thế.

- Nói k chừng mấy tấm hình kia cũng là nó làm đấy

.... Dương tỉnh lại... Thịnh vào 1 mình và bảo mọi người về đi...

- Thịnh:Em tỉnh rồi à, em đỡ chút nào không. Nếu buồn quá cứ khóc đi. Ở đây có anh rồi.

-Dương: Òa lên khóc, em sợ, em sợ anh ấy... Anh ấy ghét em, anh ấy chửi em. Anh ấy không tin tưởng em chút nào hết. Em không nói dối. Em không làm gì sai. Dù sao em cũng cúi đầu xin lõi rồi mà anh ấy vẫn không tin. Em nói em đau mà mà anh ấy cũng không buôn tay. Em nói em khó thở mà anh ấy cũng nói em giở trò.... Em... Em...

Thịnh rơi nước mắt khi nhìn Dương khóc, Thịnh đau xót cho Dương

-Thịnh: ôm Dương vào lòng lau nước mắt cho Dương. Em nín đi, có anh ở đây rồi.

Từ giờ em hãy nhớ:


...Nếu em buồn có anh đây...

...Nếu em muốn khóc có vai anh đây...

...Nếu EM cô đơn có anh đây...

...+Nếu em ốm có anh đây...

.. Anh luôn ở đây, mãi ở đây. Chỉ cẩn em quay lại thì lúc nào cũng có anh ở đó.

...

Nam ở ngoài nghe tiêng Dương khóc mà lòng quặn thắt. A giơ tay lên tính đẩy cửa chạy vào. Nhưng sợ lại khiến em tổn thương. Nam ngồi bệt xuống đất dựa đầu vào tường và nước mắt rơi. Người đàn ông lạnh lùng đó lần đầu rơi nước mắt vì cậu còn trai..... Liệu rằng anh còn cơ hội nào không? Anh mong rằng amh ta sẽ mang lại hạnh phúc cho em.