Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 121: Lại Có Thai






Cả hai cùng dùng bữa sáng.

Anh muốn đưa cậu đi ngắm bình minh, nhưng hôm nay hai người làm trễ giờ rồi.

"Em ăn đi, sữa nguội rồi để anh hâm nóng rồi uống"
Cậu nhìn anh cười "Dạ"
Anh hâm nóng sữa cho cậu.

Rồi cả hai cùng ăn sáng.

Hai người đi chơi biển Waikiki.

Tới đây chúng tôi được hòa mình vào làn nước biển trong xanh, nằm thư giãn tắm nắng trên bờ cát mịn màng và trải nghiệm vô vàn trò chơi hấp dẫn, thú vị.

"Anh thoa kem chống nắng cho em đi"
Cậu quay lưng lại anh thoa kem cho cậu.

Cả hai chỉ mặc một chiếc quần đùi cặp.

Anh nhẹ nhàng thoa kem lên tay, lên đùi, lên lưng cho cậu.

Các du khách khác có nhiều người nhìn họ với ánh mắt ghen tỵ vì độ lãng mạn và đáng yêu đó.

Có một nhiếp ảnh gia đi ngang qua thấy vậy liền xin chụp một tấm hình làm kỷ niệm.

Cả hai thể hiện tình yêu ngọt ngào trước ống kính.

Anh nhiếp ảnh gia có được những bức ảnh tuyệt vời, vợ chồng cậu cũng được tặng lại hai bức ảnh.

Cả hai dắt tay nhau đi trên bãi biển các vàng.


Tay vẫn nắm chắc như thế.

"Anh này nếu ngày đó anh không gặp em, không giúp đỡ em.

Vậy bây giờ chúng ta là gì của nhau nhỉ?"
"Nếu không gặp em, có lẽ anh giờ đã cưới một cô gái nào đó rồi sinh con rồi." Anh đáp
Cậu cười nhìn anh "Vậy giờ anh hối hận à"
"Anh chưa có một giây một phút nào hối hận cả.

Anh chỉ thấy tiếc cho em vì lấy một người chồng vô tâm như anh thôi."
Cậu đáp câu nói của anh bằng nụ hôn "Không có gì phải tiếc cả, tình yêu thì có lúc này, lúc kia.

Lúc giận hờn, lúc vui vẻ.

Chỉ cẩn hai người mãi yêu nhua, nhìn về nhau là đủ."
Cả hai cùng xuống tắm biển.

Nước biển trong xanh, từng cơn sóng nhấp nhô khiên cả hai thích thú.

Anh cõng em trên lưng cùng lao về phía cơn síng vỗ.

Nước biển táp vào mặt, vị mặn của nước biển.

Khiến cậu sặc sụa, anh cứ cười hoài thôi à...!
Cả hai cùng vào nghỉ ngơi, ăn một chút đồ hải sản.

Anh chăm chút chi vợ của mình, lột từng con tôm.

Đút cho vợ ăn, hạnh phúc chỉ đơn giản vậy thôi.

Tới gần chiều cả hai nắm tay đi ngắm hoàng hôn.

Nó thật đẹp anh nhỉ, ánh hoàng hôn màu cam đỏ.

Chúng ta hãy cùng nhau đón bình minh vào sáng sớm, đón hoàng hôn vài chiều tà.

...!
Ở Việt Nam
Không khí trong nhà ngày nào cũng vui.

Vì tiếng cười của các ông bà và dê.

Tất cả đều lo chăm chút cho cục kim cương bự chà bá của họ.

Quần áo, đồ chơi của dê được ông bà mua quá trời.

Ai sướng bằng dê đâu..

...!Ở Hawai
Tối về cả hai cùng vào bếp, em nấu ăn, anh nhặt rau.

Hạnh phúc chỉ đơn giản vậy thôi.

Đâu cần phải xa hoa tráng lệ, đâu cần phải tới những nhà hàng đắt tiền.

Bây giờ còn có thời gian thì hãy nấu cho nhau ăn.

Sau nay người quản lý công ty người đi show hằng đêm.

Thời gian dành cho nhau chắc sẽ không còn.


Em quét nhà dọn dẹp, anh lau nhà.

Ai làm việc đó, ấy vậy mà họ lại cảm thấy hạnh phúc.

Bữa cơm cùng nhau nấu ăn đaẹc biệt ngon, chén bát cùng nhau rửa.

"Anh ước gì chúng ta có thể mãi hạnh phúc như vậy"
"" Em cũng thế" Cậu lấy điện thoại ra quay tik tok
Quay cảnh hai người cùng nhau rửa chén.

" Sau này nếu có lúc nào đó chúng tôi giận dỗi nhau.

Thì hãy lấy video này ra xem để biết chúng tôi từng hạnh phúc thế nào.

" Kết thúc video là nụ hôn ngọt ngào của chúng tôu
Video nhanh chóng được chia sẽ rộng rãi.

Fan của anh khen chúng tôi, chúc chúng tôi hạnh phúc.

Một số người lớn họ cũng chúc phúc chúng tôi.

Vì chúng tôi chân thành với nhau, thật lòng yêu thương nhau, chúng tôi đáng được xã hội tôn trọng.

Cậu nhìn anh "Nếu có kiếp sau, em nhất định cũng sẽ tìm anh làm vợ của anh"
Cả hai cũng móc tay hứa.

Dù rằng họ biết sẽ chẳng có cái gọi là kiếp sau.

Nhưng họ nói vậy chỉ vì họ muốn cho đối phương biết họ yêu đối phương nhiều tới cở nào.

Dù nước sông có cạn, dù núi kia có mòn đi thì tình cảm của họ vẫn còn đó không hề đổi thay.

Suốt hai tuần ở bên nhau cả hai nhày nào cũng làm vài ba trận.

Cảm giác lâu ngày ứ đọng, nên nhìn nhau là chỉ muốn hòa quyện vào nhau.

Anh là cà phê, em là sữa mình hòa quyện vào nhau xong rồi chửa.

Ha Ha Ha bà tác giả nói
Cả hai cũng hạnh phúc bên nhau được gần một tháng rồi.

Nhớ những ngày đầu mới tới em thường dậy sớm.

Hai vợ chồng thường đi ngắm bình minh.

Vậy mà gần một tuần nay, em hôm nào cũng ngủ nướng.

Lúc nào cũng ngủ, ngủ nhiều.

Ăn thì nhiều, cái gì cũng đòi ăn.

Mới đi chưa bao lâu mà nhìn em tròn trịa quá.

Hôm nay chúng tôi cùng đi triễn lãm tranh.

"Anh ơi hình như em đau bao tử rồi,",
"Em cảm thấy thế nào?" Anh dịu vợ ngồi xuống ghế
"Em đau bụng, ợ chua, rất khó chịu.

Dạo này người thường xuyên nhức mỏi."
Có bác sĩ khoa sản đi xem triển lãm tranh đứng gần họ.


Ông bước lại gần.

"Tôi là bác sĩ, hai người có cần giúp gì không?"
Nam tay người đàn ông kia nhờ giúp đỡ "Vợ tôi liên tục kêu đau bụng, khó chịu.

Tôi đang lo quá, gọi xe đi bệnh viện mà chưa có"
Anh bác sỉ nắm tay Dương bấm mạch.

Cảm thấy mạch tượng hơi lạ.

"Lên xe tôi, chở đi về bệnh viện của tôi kiểm tra đi"
Cả hai tới bệnh viện của bác sỉ đó.

Anh hướng dân xchi hai người vào trong.

"Đưa vợ cậu qua siêu âm đi"
"Sao lại siêu âm,vợ tôi bị gì sao"
"Tôi không chắc, đưa vào đi"
Câu trả lời của bác sỉ khiên sanh lo lắng.

Vợ chồng anh luôn gặp xui xẻo, vợ ạn lúc nào cũng bị thương, bị đau, tới bệnh viện.

Giờ không chỉ vợ anh mà cả anh cũng ghét bệnh viện.

Cậu nằm xuống giường kéo áo lên bác sĩ siêu âm bụng cho cậu.

Cậu cũng từng sinh con nên biết.

Cậu nhìn thấy cái gì ở trong bụng cậu.

Cậu đoán rằng mình có em bé.

Nhưng lại không tin mình may mắn tận hai lần
"Có thai cũng không biết sao?"
Cậu vui mừng dứng dậy hỏi lại bác sỉ.

Bác sĩ đè cậu nằm xuống lại "Bĩnh tĩnh để tôi siêu âm thai nhi"
Cậu đi ra ngoài thấy anh cậu bước tới gần ôm anh chặt cứng.

Nước mắt nhạt nhòa
"Em sao thế, bị đau ở đâu à" Anh lo lắng khôn nguôi
Cậu đặt tay anh lên bụng mình "Em lại có thai rồi"
"Thật...!Thật sao"
Caụa gật đầu, anh nừng quá ôm cậu xoay vòng vòng.

Bác sĩ thấy vậy "Anh kia, bỏ thai phụ xuống.

Không muốn gặp con à"
"Anh...!Anh xin lỗi..."