Em Chính Là Người Tôi Yêu

Chương 22: Em thích anh




Còn nó quá chời sướng lun, được An dẫn đi ăn rồi đi chơi nữa. Từ trò tàu lượn siêu tốc đến rồng bay, toàn là những trò kinh dị mà lần nào nó cũng xanh mặt còn An thì cười hề hề

- Haizz..mệt quá đi

Nó ngồi lên cái ghế đá ở khu vui chơi

- Ai mượn Vy chơi cho lắm trò

- Thì lâu lâu đi chơi với bạn cũ thì phải chơi cho nhiều trò cho nó vui chứ bộ

- Ừ.

- Mà lúc hồi lớp 9 á, ông đi đâu mà biệt tích thế?

- Lúc đó nhà tui chuyển đi vì ba mẹ tui có công tác nên tui cũng chuyển trường lun

- Bây giờ ba mẹ ông đâu?

- Ba mẹ tui giờ lo làm ăn, tui thì cũng khôn lớn rồi nên tự sống thôi

- Ông sống 1 mình sao?

- Hông...ba mẹ tui đi làm đến tối mịt mới về, ở nhà còn người giúp việc nữa

- Ba mẹ ông lo làm ăn đến nỗi bỏ bê con cái sao?

- Hông hẳn là zậy, có dịp rãnh thì gia đình tui đi du lịch zậy đó

- Ồ.

- Còn ba mẹ Vy đâu?

- À.ờ. ba mẹ tui cũng đi làm ăn lun

- Rồi cũng bỏ bê Vy lun chứ zì? haha

- Xí..

"Mà cũng gần mấy ngày rồi sao ba mẹ hông gọi về cho mình ta?" Là câu hỏi mà nó tự đặt ra cho mình. Nó gọi thì ba mẹ nó hông nhấc máy, làm nó nhớ kinh khủng

- Vy à, cậu muốn về chưa?

- Ừm. Mình về

- Để mình chở Vy về

- Áa...hông cần đâu, ông chở tui tới trường là được rồi

- Sao zậy? Bộ nhà Vy chuyển nhà hả?

- Hông có đâu. Thôi chở tui tới trường thôi nha

- Ừ...đi

~~~~~~~~~~~~~~

Khi An chở nó đến trước cổng trường

- Vy tự về được hông?

- Được mà..ông về đi

- Tui hông an tâm đâu, lên xe đi tui chở về nè

- Về trước đi, tui còn phải đi mua đồ nữa

- Thật hông?

- Thật mà

- Zậy tui về trước, cò zì cứ gọi cho tui nha

- Ừ.

Khi An chạy xe đi khuất rồi nó mới móc điện thoại ra

- "Alô. thưa cô?"

- Bác đưa xe đến rước cháu dùm được hông ạ?

- "À. dc thôi thưa cô"

- Bác gọi cháu là Vy được rồi ạ.

- "Vâng. Cô..à cháu đang ở đâu?"

- Cháu đang ở trước cổng trường đây ạ

- "Vâng. Bác đến ngay"

Tít tít..

5p sau.

Chiếc xe màu trắng chạy đến gần nó. Cánh cửa mở ra, bác quản gia bước xuống

- Cháu lên xe nè

- Vâng ạ..

Nó bước lên xe và cùng bác quản gia về nhà

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

5h 52p pm

Tại nhà

- Haizz...tới nhà rồi

Nó uể oải bước vào nhà

- Tui tưởng cô chết ở đó lun rồi chứ?

Hắn đang ngồi trên sofa xem tivi, nói nhưng không quay qua nhìn nó

- Anh cho tui đi chứ bộ

- Tui chưa từng nói là cho cô đi

- Ê...ăn gian thế, chính anh đồng ý cho tui đi mà

- Tui hông có nói cho cô đi

- Mà anh chỉ nói "tùy" thôi.

- Tui nói tùy nhưng có cho cô đi hả?

- Anh ngang ngược vừa thôi chớ

- Tui hông có ngang ngược

- Thì kệ anh chứ, hứ

Nó vùng vằng bỏ lên phòng

Rầm...

- Aaaaaaaa..

Hắn ở dưới lầu nghe tiếng thét của nó liền chạy ngay lên phòng nó

- Cô bị sao zậy?

Nó đang ngồi dưới nền gạch, xung quanh nó là tập sách, bút, truyện, giấy báo...tùm lum thứ mà thứ hắn để ý nhất là cái thùng xốp kế bên nó

- Có chuyện zì zậy?

- Grừ...đúng là xui xẻo mà

- Tui hỏi cô có chuyện zì?

- Chỉ tại cái thùng này đấy

- À. tui hiểu rồi. Thì ra là cô làm biếng dọn phòng nên mới chất đồ vô cái thùng này chứ zì? Con gái xớn xác nên làm cái thùng ngã lên đầu chứ zì?

- Tui...tui có xớn xác đâu

- Ừ, hông có xớn xác đâu. Mà để tới đồ rớt tùm lum lun ha

- Ờ thì...lỗi kĩ thuật chứ bộ

- Làm zì thì làm phải dọn dẹp cái hiện trường của cô bày ra đi

Hắn chỉ tay về phía cái giường của nó

- Lúc nãy cô đi chơi, bày bừa quần áo khắp phòng rồi đấy. Tự dẹp đi, à. Tiện thể dẹp cái phòng tui dùm lun đấy

Nói xong hắn đi ra ngoài

- Grừ...biết zậy đi bụi lun còn sướng

Nó bắt tay vô dọn dẹp.

~~~~~~~~~~~~~~~~

7h1p pm

- Biết dọn xong chưa nữa?

Hắn qua phòng nó

Cạch

- Chời ơi...

Nó đang nằm ngủ lăn lóc dưới nền gạch, đồ tùm lum chưa dọn luôn. Hắn lặng lẽ bế nó lên giường, đắp chăn cho nó. Xong, hắn don dẹp phòng dùm nó rồi về phòng

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

7h56p pm

Hắn từ trong nhà wc bước ra, hương thơm nam tính của những loại nước hoa đắt tiền. Body chuẩn, cơ bắp chắc chắn, làn da rám nắng nâu đồng. Ôi..cộng thêm gương mặt lạnh lùng điển trai sao mà đẹp quá. Xin nói thêm, hắn thay quần áo rồi, đừng hiểu lầm t/g nhé ^_^

Hắn mặc chiếc áo tay ngắn màu đen hình đầu lâu, quần jean rách cộng thêm đôi giày đen trông thật bảnh trai. À quên, hắn còn mang thêm 1 chiếc bông tai hình đầu lâu nữa. Hắn bước ra cổng chỗ chiếc xe phân khối lớn màu đen, bước lên rồi chạy như bay tới 1 nơi qun thuộc...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Quán bar Dark

Hắn bước vào 1 căn phòng lộng lẫy, sang trọng, ở đó có 1 cô gái đang ngồi nhấm nháp ly rượu hảo hạng: Thu Minh

- Kêu tui tới có chuyện zì?

- Anh ngồi trước đi

Hắn bước đến ngồi lên cái ghế sofa gần đó, cách chỗ Thu Minh khoảng 1 bước chân

- Nói đi để tui còn về, tui hông có rãnh như cô nghĩ đâu

- Anh là Gia Huy đúng chứ?

- Ừm. Có zì sao?

- Em định nói chuyện với anh chút thôi

- Chuyện đó có liên quan đến tui sao?

- Đương nhiên là có

- Zậy nói mau đi, vòng vo mãi

- Anh có ny chưa?

- Hỏi làm zì?

- Em thích anh

- Nhưng quan trọng là tui thích ai kìa

- Anh làm bạn trai em được không?

- Tui hông có thích cô

- Nhưng em thích anh

- Thì kệ cô chứ.

- Zậy anh thích ai?

- Cô cần biết?

- Đúng, em sẽ trừ khử mọi thứ để có được anh

- Cô bị ảo tưởng à?

- Em chỉ nói nhiêu đó thôi, anh uống rượu hông?

- Hông cần, tui về đây

Nói xong hắn bước ra khỏi phòng, lên xe rồi ra về.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

8h30p pm

Tại phòng nó

Nó tỉnh zậy thấy trong người uể oải

- Ủa..mình nhớ mình ngủ quên ở đưới nền gạch mà ta? Còn đồ đạc nữa, ai dọn dùm mình zậy trời? Thôi kệ, làm giùm là tốt rồi. hehe

Nó bước vào nhà wc đánh răng rửa mặt rồi đi xuống lầu

Brừm Brừm..

- Tiếng zì zậy trời?

Nó nghe tiếng zì đó ngoài cổng nên chạy ào ra ngoài xem tình hình. Trời thì nhá nhem tối, còn người lái chiếc xe mặc đồ đen nên nó nhìn hông rõ cho lắm

- Ai đấy?

Rầm... bịch

- Ui zaaaaaaaaaaaa...