Em Chỉ Là Của Riêng Tôi

Chương 13: Trò cười




- Hả??? Cái gì mà cạn lời cơ chứ? Anh nói vậy là sao?- tôi thực tình không hiểu Khải đang nói cái gì hết!

- Nói ra ở đây không tiện! Trưa về bang em sẽ biết thôi. Hai cậu lát tan học thì tự tới bang ngay! Đừng để tôi ra tay! Như vậy không hay đâu!- hắn ra lệnh cho hai tên bạc mệnh kia.

- Nhưng buổi trưa thì làm có ai được về đâu! Sao anh lại bắt họ đi được!- tôi băn khoăn.

- Dạ đúng đó ạ!- hai tên kia vừa sợ vừa hùa theo. Tôi thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Mọi thứ thật hỗn độn.

- Hư! Cứ nói tôi là người sai mấy người đi là được!-quay sang tôi- Chúng ta về chỗ thôi, em yêu!

- Yêu cái đầu anh!

Tôi bực mình với tên điên này quá. Lúc thì lạnh lùng, tàn ác, khi lại nhõng nhẽo, đáng ghét! Mà cái tên này không biết đang giấu tôi cái gì nữa. Thật là tức mà! Tôi về chỗ ngồi mà vẫn chưa thấy cái Linđa tới, tôi lo lắm. Không biết hôm qua anh John có sao không nữa? Tôi là người có lỗi mà!

- Cả lớp đứng!- Cái Hiền lớp trưởng hô.

- Mời cả lớp ngồi! Hôm nay bạn Linđa và Alex xin nghỉ phép, lớp trưởng ghi vào sổ đầu bài nha!- cô chủ nhiệm nghiêm nghị.

Trời ơi! Cái Linđa sao lại nghỉ vậy? Chẳng lẽ anh John xảy ra chuyện gì sao? Tôi bất an quá!

- Nè! Em sao vậy? Cô ấy nghỉ thì kệ đi, chắc gia đình cố có việc gì đấy thôi. Em khỏi lo đi!- Khải thấy tôi thấp thỏm nên lên tiếng.- Hay để tôi giúp em vui trở lại hen!

Hắn ta nói vậy khiến tôi cũng chẳng để ý lắm cho tới khi:

- Bây giờ cô muốn hỏi cả lớp ta một câu! Như các em biết, các con số luôn đại diện cho một điều gì đó cho bản thân mỗi chúng ta! Bởi vậy, các em thích số nào nhất? Cô hỏi vậy vì muốn biết các em có tính cách như thế nào!

- Dạ cô! Em thích số 12345 ạ! Bởi con số này cho ta thấy sự tăng tiến của cuộc sống ạ!- Cái Loan nhanh nhảu.

- Ý kiến đó cũng đúng nhưng em lại thích số 99999 hơn. Bởi đây là con số 9 to nhất trong bảng chữ số.- Long khẳng định.

......bla....bla....

Tôi thấy cô thật là kì! Nếu cô muốn biết tính cách học sinh thì lẽ ra nên làm sơ lược học sinh chứ. Đời ai lại làm như thế này bao giờ. Nhưng khi nghe một loạt con số mà các bạn đưa ra, tôi thấy thật thú vị.

- Dạ thưa cô! Những con số các bạn đưa cũng được. Nhưng...- Khải trả lời cô trong khi hắn vẫn còn ngồi yên vị trên ghế.

- Nhưng sao?- cô giáo hỏi khi hắn ấp úng.

- Nhưng em thấy con số hay nhất là 21193.

-Why?

- Dạ bởi khi 2 người làm cùng 1 chuyện trong 1 đêm, sau 9 tháng sẽ có người thứ 3 đó cô!

- Hahaha...

Cả lớp tôi ồ lên khi hắn vừa kết thúc lời hùng biện. Không ngờ một lãnh chúa như hắn mà cũng nói ra được những điều ấy.

- Em... Thật là! Thôi cả lớp trật tự đi!

- Nhưng anh Khải ơi! Ai sẽ là người cùng anh 21193 vậy?- cái Quyên õng ẹo, và thực tình tôi cũng muốn biết ai là người thực sự hắn chọn.

- Thì là Hà Vy chứ ai? Em nhỉ!- hắn nói với giọng kiêu chảnh.

- Anh biến thái vừa thôi!- hắn nói khiến tôi đỏ bừng mặt.

- Thôi! Chúng ta học bài nha!

Và cứ thế những tiết học trôi qua êm thắm. Tiếng trống trường vừa reng thì ngay lập tức tôi đã bị Khải lôi đi rồi. Chúng tôi đang ngồi trên chiếc xe của hắn! Không biết chuyện hắn muốn làm là gì đay, mờ ám quá!

" Két"

Tiếng phanh xe kít lại. Chắc đây là nơi hắn gọi là bang mà. Mọi thứ thật "lạnh"! Đây quả là căn cứ rồi! Nó to lắm, dài lắm, sa hoa lắm và rùng rợn lắm. Bước xuống xe, hai hàng dài chỉ người và người đang đứng ngổn ngang ngay trước mặt tôi. Ai trong số họ đều to cao, lạnh lùng và kính nể hắn.

- Anh hai! Anh mới tới!

Cả đoàn đồng thanh làm tôi giật bắn mình.

- Được rồi! Đây là chị hai! Mấy cậu từ nay xưng hô cho đúng!

- Dạ! Chị hai!

{ P/s: xl các độc giả vì ra chap chậm! Ichi dạo này hơi bận nên chỉ có thể viết ngắn thui! Sắp tới kì thi rồi! Mình có lẽ sẽ rất bận nên mong các bạn độc giả thông cảm nếu mình ra chap chậm và ngắn nha! }