Einstein Phì Và Trang Phú Quý

Chương 86




Ta bỗng nhiên nhớ ra đã lâu không lên weibo, quyết định lên weibo lượn một vòng xem thử.

‘Súp Cay đại đại vẫn khỏe chứ? Đã lâu không thấy đại đại xuất hiện…’

‘Đại đại, sao bỗng dưng lặn mất tăm vậy? Đã quen nhìn đại đại và Z thổ hào tú ân ái, đột nhiên hai người đều không xuất hiện. Hi vọng hai người vẫn ổn.’

‘Hỏi Sở đại đại, Sở đại đại nói đại đại ngã bệnh, đang tịnh dưỡng, đã ổn chưa?’

Ta thấy nhiều fan quan tâm hỏi thăm, thật sự cảm động, nhìn con trai đang ngủ ngọt ngào trong giường nhỏ, đăng tin: Tôi rất khỏe, vẫn còn sống! Mọi người thì sao?

‘Mẹ ơi, xác chết vùng dậy!’

‘Mau đến xem, mau đến xem! Súp Cay đại đại tái xuất giang hồ!’

‘Nhớ mấy năm trước đại đại cũng đột nhiên biến mất một khoảng thời gian rất lâu, sau đó đột nhiên trở lại, còn vẽ một bộ truyện dài, cho nên lúc đại đại biến mất, tất cả mọi người đều sốt ruột, riêng ta vẫn tin chắc đại đại sẽ lại xuất hiện!’

Đây nhất định là fan kỳ cựu, hẳn là đang nhắc đến khoảng thời gian khi ta chết biến thành chó, vô cùng xúc động!

‘Đại đại, có phải ngài chia tay với Z thổ hào, sau đó ẩn cư rừng sâu chữa vết thương lòng, vừa mới xuống núi?’

Đọc xong bình luận trên, ta nhịn không được bật cười ra tiếng, sợ đánh thức con trai, phải cố nén tiếp.

‘Súp Cay đại đại, nói Z thổ hào lúc nào rảnh cũng ho một tiếng cho mọi người biết vẫn còn sống đi!’

Đây nhất định là fan của An An.

Ta vui vẻ lướt weibo một hồi, nhìn đồng hồ thấy đã tới giờ, quyết định vào bếp nấu cơm.

Lúc ăn cơm tối, ta cho Hàn Hàn một cái muỗng nhỏ để nó tự chọc loạn, nói với An An, “Cậu đã lâu không lên an ủi fan của mình rồi! Đăng một cái tin báo bình an đi, họ rất lo lắng cho cậu đó!” Cực kỳ có tâm đúng không? diễn/đàn/lêq/quý.đôn Fan của An An biết ta lương thiện như vậy, nhất định sẽ yêu chết ta!

An An ít chơi weibo, nên thật lâu không lên cũng không thấy gì, nghe ta nói vậy, bèn hỏi, “Đăng cái gì?”

“Tùy ý! Cái gì cũng được.”

Ta tắm rửa xong, nằm dài trên giường lướt weibo xem thử An An đăng cái gì. Cái quỷ gì đây?!

Tin mới nhất trên weibo của An An: Tùy ý.

Bình luận:

‘Đã xảy ra chuyện gì?!’

‘Tùy ý? Là sao? Có điều đây không phải điểm mấu chốt, mấu chốt là Z thổ hào đã sống lại! Vui quá mà khóc!’

‘Vui tới mức muốn ở trần chạy rông! Súp Cay đại đại đăng tin mới, ngay sau đó Z thổ hào cũng đăng theo! Ai đó mau tới nói cho tôi biết hôm nay là ngày gì đi!’

‘Cặp đôi năm ấy chúng ta cùng theo đuổi đã cùng nhau biến mất lại cùng nhau xuất hiện trong cùng một ngày!’

‘Dường như đã vô tình phát hiện một bí mật không thể bật mí!’

Ta chuẩn bị cầm di động ra phòng tắm hỏi tội An An, chợt nghe Hàn Hàn vốn đã ngủ hừ hừ một tiếng, vội đặt di động xuống qua xem thử. dinlkễn.đànnlk/lêq/qnlkuý.đôn Chờ ta dỗ Hàn Hàn ngủ lại xong, An An đã tắm ra, đang ngồi trên giường vừa lau tóc vừa nhìn di động.

“Cậu đăng cái quỷ gì đó?!”

“Chẳng phải cậu bảo tôi đăng ‘Tùy ý’ sao?” An An nói với vẻ mặt vô tội.

Chắc chắn là cố ý! Còn dám giả bộ vô tội!

“Cậu lại đăng cái gì nữa đó?”

“Thấy nhiều bình luận nói không hiểu, nên giải thích cho họ biết.”

Ta vào weibo xem thử An An giải thích cái gì.

‘Hồ Súp Cay nói mọi người lo lắng cho tôi, kêu tôi đăng tin báo bình an. Tôi hỏi đăng cái gì, cậu ấy nói ‘Tùy ý’.’

Ta muốn hộc máu chết ngay tại chỗ, cố gắng dùng chút hơi tàn sót lại đăng một tin chú thích: Chàng trai ngay thẳng. *bái bai*

‘Đời này sống không còn gì tiếc nuối! Cặp đôi phát đường, ngọt khóc!’

‘Quá ngọt! Ta muốn lên sân thượng hóng gió một lát cho bình tĩnh lại!’

‘Hai người, đã thành đôi?’

‘Lúc trước cùng biến mất, phải chăng là đi hưởng tuần trăng mật?!’

‘Hưởng tuần trăng mật? Rất có khả năng!’

‘Ngọt ngọt ngọt!’