Chương 5 Thế thân Bạch Nguyệt Quang(5)
Editor:KL
Mặc dù buổi tối một ngày trước trời mưa cả đêm không dừng lại, nhưng ngày thứ hai mặt trời chói chang, ánh nắng tươi sáng, thời tiết thật tốt.
Lúc này, Đường Ninh đang đứng ở cửa khu mua sắm Đế đô, ánh nắng ấm áp chiếu vào người cô, cả người tâm trạng cũng trở nên rực rỡ không ít.
54088 bay lên bay xuống bên cạnh Đường Ninh rất khó hiểu, [Đường Bảo, Đường Bảo, chúng ta ở đây làm gì?]
Tuy có giáo huấn trước đây nhưng nó lăn qua lộn lại đọc kịch bản thật là nhiều lần, vẫn như cũ vẫn không hiểu túc chủ nhà mình tại sao muốn xuất hiện ở lối vào khu mua sắm lớn nhất kinh đô, nơi nổi tiếng bán hàng xa xỉ phẩm .
Phải biết rằng nguyên chủ vì yêu Phó Nguyên Khải mà tính toán cho hắn,dù hắn có đưa thẻ cho cô nhưng cô cũng không xài cái gì, chỉ nghiêm túc khờ dại vì hai người cuộc sống sau này mà tính toán.
Bất quá nó cảm thấy Đường Bảo làm việc nhất định là có lý do của cô, chắc chắn không chỉ đơn giản tới mua xa xỉ phẩm như vậy.
54088 Phá lệ tràn đầy lòng tin.
Nhìn tiểu hệ thống ra vẻ "mặc kệ,ta chỉ cần ôm đùi, ta nhất định sẽ thắng", Đường Ninh không nhịn được cười thành tiếng,nhưng trở ngại là đang ở bên ngoài, không thể đánh cái đầu nhỏ của nó, sau khi cười xong,cô bước chân đi đến trung tâm mua sắm.
Ngay khi bước vào trung tâm mua sắm, cô đã đi thẳng đến một cửa hàng với giá ổn liền mua một bộ quần áo.
Mua xong quần áo, Đường Ninh đi xuống lầu, đi dạo một vòng, nhưng lại dừng lại ở lối vào của một cửa hàng thiết kế trang phục dạ hội, kinh ngạc nhìn chiếc váy dạ hội màu cánh sen quá mức xinh đẹp trong cửa hàng. Cũng không biết nhà thiết kế dùng chất liệu gì, vải lụa chiếc váy như sóng nước, mềm mại thoải mái, phần ngực được may ôm sát, phần lưng khoét sâu và có một số tua kim cương đứt rời treo trên vai.
Không thể không thừa nhận, thật sự rất mộng ảo làm cho người khác hướng tới.
Nhưng còn chưa kịp nhìn một hồi, cô đột nhiên bị vỗ vai, quay đầu lại, nhìn thấy một vị nữ sĩ trung niên mặc lễ phục màu đen nở nụ cười, "Tiểu thư, xin chào."
Đường Ninh có chút mờ mịt hướng đối phương gật đầu.
"Tiểu thư tôi nhìn cô xem váy trong cửa hàng chúng tôi rất lâu,cô giúp chúng tôi thử một chút được không? Dáng dấp tiểu thư thật sự rất xinh đẹp, tôi tin cô mặc lên nhất định sẽ càng xinh đẹp. Đương nhiên giúp chúng tôi thử đồ không phải không có đền bù, đến lúc đó chúng tôi sẽ đưa tặng một phần nhỏ lễ vật cho tiểu thư."
Nữ nhân nói đến mười phần lễ phép, phải biết cửa hàng này là nhãn hiệu nổi danh toàn cầu , rất nhiều người trong giới giải trí đều chủ động tới cửa định chế lễ phục, cửa hàng lại mở ở chỗ cái tấc đất tấc vàng như thế,không thể nào là lừa gạt.
Chính là chiến thuật của "ai đó" quá thẳng thắn,thật sự xem cô là nữ sinh viên đại học đơn thuần, không biết gì sao?
Liền nghĩ ra biện pháp thử đồ có thù lao, may mắn dung mạo của cô thật sự nhìn rất đẹp.
Mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, Đường Ninh trên mặt vẫn là lộ ra vẻ mặt kinh ngạc kinh hỉ, "Tôi...... Tôi sao? Thật sự có thể chứ?"
"Mời vào."
Nhìn xem người này hình như là nữ quản lý của cửa hàng,bà mở cửa ra,làm ra động tác mời.
Thấy vậy,Đường Ninh siết chặt nắm tay nhỏ của mình,mỉm cười bước vào.
Quần áo mười phần đắt đỏ, Đường Ninh có thể chắc chắn rằng những viên kim cương trên chiếc váy này là thật 100%, chưa nói đến chất liệu, nghe nói chiếc váy này từng dành riêng cho hoàng gia Anh,cho nên dưới sự giúp đỡ của hai vị nhân viên cô mới có thể mặc lên bộ y phục này.
Vì để hợp với bộ y phục này, mái tóc xõa trước đó được một nhân viên cửa hàng nhẹ quấn lên một nửa tóc, còn dư lại vẫn như cũ rũ xuống cần cổ.
Chờ Đường Ninh đi ra gian thay đồ, nhìn chính mình trong gương, hơi nghiêng nghiêng thân, lẩm bẩm tự hỏi, "thật đẹp mắt sao?"
"Đẹp, rất xinh đẹp!"
Một âm thanh nam nhân lạ lẫm lại quen thuộc chợt ở sau lưng cô cách đó không xa vang lên.
Đường Ninh bỗng nhiên quay đầu, một mặt kinh ngạc nhìn người đứng ở phía sau cô cách đó không xa -- Phó Dần Tắc.
Cũng là lúc này cô mới phát hiện,nhóm nhân viên cửa hàng còn vây quanh cô trước kia lại không biết vào lúc nào lặng lẽ lui xuống, bây giờ hoàn toàn mất hết bóng dáng.
"Tại sao là anh?"
Kinh ngạc đi qua, Đường Ninh vội vàng hỏi.
"Tôi vốn ở đây, là Đường tiểu thư em tới sau."
"Như vậy sao? Thế nhưng ở đây tựa như là tiệm quần áo nữ ......"
Đường Ninh nhìn quanh phía dưới bốn phía.
"Tôi giúp mẹ lấy bộ y phục. Chẳng lẽ em cho rằng tôi tới cùng người khác sao?"
Nam nhân vẫn ung dung nói.
Thật không?Anh cho rằng tôi làm sao biết anh ở nơi này? Còn không phải bởi vì ở trong nội dung cốt truyện, anh cùng vị tình yêu mới mua quần áo ở đây,thấy tin tức kia Diệp Hi nửa đêm say rượu đến ven đường sụp đổ khóc lớn, cố ý đến tìm anh, anh hiện tại nói cho tôi biết anh không có cùng người nào khác tới.
Chậc.
Xem ra tôi còn làm nên một việc tốt, ít nhất vị tiểu hoa đán kia không cần nửa đêm say rượu khóc lớn .
Đường Ninh trong lòng cười rực rỡ, trên mặt lại cuống quít nắm áo, "Không có,không có, chẳng qua là cảm thấy anh xuất hiện ở nơi này có chút kỳ quái thôi. Còn có, lần trước đụng anh,anh không có vấn đề gì chứ? Lần thứ nhất bởi vì biểu diễn đi quá vội, về sau tôi trên xe buýt thấy anh , đáng tiếc chú tài xế nói giao lộ đèn xanh đèn đỏ không cho phép hành khách xuống xe, cho nên tôi mới...... Hôm nay hữu duyên gặp phải, vẫn là chính thức cùng anh nói lời xin lỗi ......"
"Có thành ý như vậy, không bằng dứt khoát mời tôi ăn một bữa cơm."
Nam nhân đi về phía trước hai bước, khẽ cười nói.
"Hả?"
Đường Ninh kinh ngạc nhìn lên, sau đó cũng cười theo gật đầu, "Đúng vậy, tôi nên mời anh, tôi nên mời anh ăn cơm. Vậy anh... hôm nay có rảnh không?"
Hắn hơi gật đầu một cái.
"Vậu...... Vậy anh chờ tôi một chút, tôi trước đem trên thân y phục này thay ra, xong ngay thôi."
Đường Ninh vội vàng nói như vậy.
"Không vội."
Nam nhân dùng tay làm dấu mời.
Khi cô thay quần áo xong, nữ quản lý cửa hàng mời Đường Ninh vào tặng cô một món quà nhỏ, một chiếc khăn lụa định chế.
Đường Ninh nói câu cảm ơn, liền mang theo y phục của mình còn có khăn lụa được tặng cùng Phó Dần Tắc đi ra ngoài.
Vừa đi vừa hỏi, "Anh muốn ăn gì? Ở đây kỳ thực tôi không quá thường tới,anh muốn ăn gì có thể tự mình quyết định."
"Vậy thì lên xe đi!"
Đường Ninh trơ mắt nhìn đối phương đi ra cửa tiệm,chiếc xe Rolls-Royce đậu sẵn,cô hít vào một hơi, sau đó nói câu cảm ơn liền ngồi vị trí phụ lái trên xe .
Trên đường, Phó Dần Tắc dư quang liền chú ý đến tiểu cô nương tựa như là lớp trưởng thành tích tốt ở tiểu học(*kiểu học sinh nghiêm túc), ngồi chỉnh chỉnh tề tề, ưỡn lưng thẳng tắp không phải nói, hai tay còn quy quy củ củ đặt ở trên đầu gối của mình, dọc theo đường đi không dịch chuyển một chút nào.
Nhìn thấy thế hắn suýt nữa không nhịn được cười.
Nói thật ra,hắn đã lớn như vậy, mặc dù cũng có từng quen qua nữ sinh, nhưng hắn xưa nay chưa bao giờ gặp kiểu này.
Càng là nhìn bộ dáng mắt nhìn thẳng của cô, Phó Dần Tắc thì càng muốn cười.
Mà chờ đến lúc hắn chọn phòng ăn ,anh thấy cô rõ ràng kinh ngạc vô cùng nhưng vẫn cố gắng làm ra bộ dáng trấn định thì càng buồn cười.
Cô sẽ không cảm thấy hắn thật sự muốn cô mời hắn ăn cơm chứ?Sống đến bây giờ Phó Dần Tắc hắn chưa bao giờ xài qua tiền của nữ nhân.
Để cho cô mời ăn cơm cũng bất quá là muốn một bước cùng cô mượn cớ tiếp xúc thôi, mà cái cớ này khi hắn ngồi ở trong tiệm trông thấy cô đứng tại cửa sổ thủy tinh nhìn trấn điếm chi bảo liền đã nghĩ kỹ.
(*Bảo vật của cửa hàng?)
Thậm chí hắn còn vì chuyện này đuổi vị tân tiểu hoa trước đó đi cùng hắn đi ra ngoài, đồng thời để vị quản lý kia chủ động mở miệng mời cô đi vào thử một lần trấn điếm chi bảo kia.
Nghĩ tới đây, Phó Dần Tắc kéo cửa phòng ăn ra , "Mời".
"Cảm...Cảm ơn anh".
Không thể không thừa nhận, Phó Dần Tắc thật sự là một cao thủ tình trường, cũng là một thoại thuật cao thủ(*ý là biết cách nói chuyện),cùng hắn nói chuyện phiếm,Đường Ninh mới vừa vào phòng ăn cao cấp này làm sinh ra cảm giác quẫn bách, cuối cùng rất nhanh trừ khử,không còn cảm giác xoắn xuýt vì phí mời khách kếch xù nữa, cả người chậm rãi buông lỏng xuống, bắt đầu hưởng thụ bầu không khí thưởng thức mỹ thực.
"Chà, ăn thật ngon."
Ngay khi vừa nếm thử bữa tiệc thịnh soạn của nhà hàng Pháp này, Phó Dần Tắc liền kinh ngạc nhìn đôi mắt phút chốc phát sáng của cô gái trước mặt, đôi mắt thậm chí so với khi bên ngoài cửa tiệm khi nảy còn muốn tươi đẹp động lòng người hơn nhiều.
Thấy vậy,ý cười khóe miệng Phó Dần Tắc càng sâu,đôi mắt đen như mực kia cũng nhu hòa xuống.
"Ưa thích liền tốt."
"Ừm, tôi rất thích, hoàn cảnh cũng rất tốt, anh thật sự rất biết chọn chỗ......"
Nói đến chỗ này, Đường Ninh mới giống như là đột nhiên nhớ ra cái gì, cầm lấy khăn ăn lau đi khóe miệng, "đúng rồi, tôi đến bây giờ còn không biết tên của tiên sinh, tên của tôi anh đã biết, Đường Ninh,Đường trong hải đường,Ninh trong an ninh."
"Đường Ninh......"
"Tôi họ Phó, tên Phó Dần Tắc."
"Phó?" Đường Ninh lặp lại , "thật là trùng hợp ha, bạn trai tôi cũng họ Phó."
Nghe vậy,mắt Phó Dần Tắc nheo lại, "Bạn trai?"
"Đúng thế, chúng tôi là bạn học thời đại học,quen nhau đã 4 năm , chỉ là hắn công tác bề bộn nhiều việc, chúng ta không thường gặp mặt."
"Phải không?"
Phó Dần Tắc xoa tay.
"Ân, hắn công tác thật sự rất khổ cực rất mệt mỏi, bây giờ chắc chắn cũng còn vội vàng, ở đây đồ ăn ngon, hoàn cảnh cũng tốt, lần sau tôi cũng dẫn hắn tới đây ăn."
Nói xong, Đường Ninh lộ ra chờ mong mà vui thích cười,sau đó cúi đầu tiếp tục ăn.
Không hiểu sao, Phó Dần Tắc cảm thấy nụ cười kia có chút chướng mắt, thậm chí ngay cả cái gì trước mắt cũng không muốn tiếp tục ăn.
"Tôi ăn no rồi, em từ từ dùng."
"Anh mới ăn không được bao nhiêu mà?"Đường Ninh kinh ngạc.
Phó Dần Tắc cười không nói.
Có thể kẻ có tiền chính là khẩu vị như thế, Đường Ninh cũng không khuyên nữa, chỉ dùng tâm đem đồ trong đĩa mình ăn xong.
Cảm thấy có chút không thoải mái sao? Không thoải mái là được rồi, bây giờ không thoải mái, đợi đến về sau anh biết bạn trai của tôi rốt cuộc là ai,biết hắn làm chuyện gì sau lưng tôi, anh sẽ tự dưng biến thành thành đau lòng cùng thương tiếc.
Tôi không tin là anh không biết rằng Diệp Hi đã lấy đứa cháu ngoan của anh làm lốp dự phòng.
Trước kia mặc kệ là bởi vì không quan tâm.
Nhưng bây giờ anh biết hắn còn có bạn gái bí mật 4 năm ,anh lại sinh ra một chút hảo cảm,hiếu kỳ cùng ý muốn chinh phục tôi không phải sao?
Cô cũng không cho rằng Phó Dần Tắc có cái gì như ranh giới đạo đức cuối cùng, trong vở kịch hắn có thể không để ý Phó Nguyên Khải thương tâm khổ sở ra sao, cuối cùng lựa chọn cùng Diệp Hi kết hôn, bây giờ đương nhiên cũng có thể đem bạn gái Phó Nguyên Khải không coi trọng đoạt lại!
Thời điểm thanh toán , Đường Ninh không có bỏ tiền, Phó Dần Tắc lại mang theo cô đi ra ngoài.
"Chúng ta còn chưa trả tiền!"
Cô kinh ngạc.
Chưa từng nghĩ cô không nói lời nào còn tốt,cô vừa nói Phó Dần Tắc đã kéo cánh tay cô liền chạy ra ngoài .
Bất ngờ không kịp đề phòng, Đường Ninh bỗng nhiên trừng lớn mắt, muốn trở về đưa tiền, lại không nghĩ trên tay nam nhân sức lớn như vậy, trực tiếp liền mang theo cô chạy đến xe.
"Chúng ta ăn cơm chùa......"
(???=)))))))???)
Đường Ninh không thể tin nói, "Anh làm gì vậy, tôi có mang thẻ, tiệm này chắc chắn có thể quét thẻ ,anh tại sao như vậy? Nếu như bị người bắt được chúng ta liền xong rồi, đến lúc đó toàn bộ trường học đều biết tôi đi ra ăn cơm không trả tiền ,Anh.....Anh có xe đắt như vậy sao còn muốn ăn cơm chùa....."
Càng nghe cô nói Phó Dần Tắc lại càng muốn cười.
Còn chưa cười thêm, liền thấy tiểu cô nương vậy mà gấp đến độ nước mắt tràn ra, tiếp đó mở cửa xe định quay trở về.
"Khoan đã, tôi xin lỗi, tôi chỉ đang trêu em thôi, thực ra tôi là khách VIP của cửa hàng đó,những người trong cửa hàng cũng biết tôi rất rõ, và họ sẽ tính tiền vào tài khoản của tôi,tôi nói để cho em mời khách cũng chỉ là chỉ đùa một chút thôi,em đừng vội......".Phó Dần Tắc vội vàng giải thích.
Đường Ninh dừng lại động tác mở cửa, trên mặt vẫn còn đọng nước mắt, "Thật sao?"
"Đương nhiên!Em xem!" Phó Dần Tắc chỉ hướng phòng ăn.
Đường Ninh theo ngón tay của hắn nhìn thấy trong tiệm không chỉ không có người tới truy sổ sách,còn 2 nhân viên ở cửa tiếp khách vẫy tay cười với bọn họ ,cô lúc này mới thở dài một hơi.
"Anh...."
Người ta mời cô ăn cơm,cô không thể thốt ra lời nói nặng,chỉ có thể ngồi ở ghế phụ tự mình phụng phịu.
Chờ đối phương lái xe đưa cô đến nhà, cô mới quay đầu nhìn về phía nam nhân bên cạnh, "bất kể như thế nào, hôm nay cảm ơn anh khoản đãi, bất quá tôi vẫn cảm thấy trước anh đùa tôi có chút quá phận, hy vọng lần sau anh không nên như vậy. Tôi đến nhà rồi,anh trên đường cẩn thận, cảm ơn anh."
Nói xong, Đường Ninh hướng về phía Phó Dần Tắc lộ ra nụ cười cảm ơn, liền mở cửa xuống xe.
"Chờ một chút!"
"Hả?"
"Cái này cho em."
Phó Dần Tắc bỗng nhiên từ chỗ ngồi phía sau lấy ra cái túi hàng tới,ra ngoài xe trực tiếp nhét vào trong ngực Đường Ninh ,rồi khép lại cửa xe.
"Đây là......"
Cô xem thấy logo tiếng Anh quen thuộc bên trên túi hàng , đây không phải bộ quần áo ban ngày cô thử hay sao? Làm sao lại......
"Chờ một chút!"
Cô vội vàng vỗ cửa xe, thấy nam nhân ngồi ở trong xe vẫy tay về phía cô.
"Ey,chờ......"
Đuổi hai bước,xe nam nhân liền chạy xa.
Đường Ninh đang đứng tại chỗ cầm túi trong tay,khóe miệng chậm rãi giương lên.
"Bao nhiêu?"
[85 , Đường Bảo, vừa nảy cô nói với hắn cô có bạn trai, ta rất sợ độ thiện cảm hắn sẽ rơi xuống a, không nghĩ tới ngược lại còn tăng lên, Đường Bảo! A a a a!]
54088 Bây giờ thật sự phục.
"Rơi xuống? Vậy là ngươi không biết rồi, loại người này trời sinh ích kỷ,tự phụ, bạn trai cái gì ngược lại càng sẽ kích phá ý muốn cướp đoạt của hắn!"
85, Không sai biệt lắm chính là Phó Dần Tắc yêu thích cực hạn, nói không chừng trước Đường Ninh, còn có vị tình yêu mới bị hắn đá đi cũng có thể có 85 ưa thích đó!
Khi trước nói rồi,thứ hắn yêu thích liền tiện tay đưa ra châu báu,quần áo, những thứ kia đối với hắn không đáng giá.
Nhưng 85 trở lên không chắc,có lẽ mỗi một phần đều cần cô lên kế hoạch tốt!
Nghe nói bởi vì vị tân tiểu hoa này, Diệp Hi bên kia hai ngày nữa hẳn là sẽ làm ra một ít chuyện để cho Phó Dần Tắc đi qua nhìn cô ta,đúng lúc vở kịch này bạn trai tốt Phó Nguyên Khải của cô thế nhưng chỉ là vai nam phụ!
Bây giờ, công tác chuẩn bị làm xong.
Cô cũng nên thuận theo kịch bản cho tiểu Nguyên Bảo của cô một điểm"kinh hỉ"nha!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tu La tràng sắp mở ra, thỉnh không phải nhân viên chiến đấu cấp tốc rút lui hiện trường!
10h14 7/8/2022-13h24 7/8/2022
Gần 3300 chữ