Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 881




CHƯƠNG 881

Xong đời rồi, rốt cuộc thì anh ta đã dính cái vận cứt chó gì mà lần nào cũng trùng hợp đụng phải hiện trường chém giết thế này!

Im lặng!

Im lặng chết người!

Gân xanh trên thái dương Tưởng Tử Hàn cũng nhảy dựng.

Nếu không phải đối phương là bạn của Hân Nghiên thì bây giờ anh đã cho cô ấy chết tám trăm lần rồi!

Để tránh việc Hân Nghiên tỉnh dậy sẽ tính sổ với anh, anh trực tiếp ngắt máy trước khi không thể kiểm soát được cơn giận của mình.

Khương Thu Mộc ở đầu dây bên kia đang mắng hăng say thì bị cúp điện thoại.

Cô tức giận tiếp tục gọi cho Tưởng Tử Hàn nhưng điện thoại chỉ đổ chuông một lần rồi tắt máy.

Khương Thu Mộc: “…”

Đồ đàn ông chó!

Hơi lạnh thổi qua giúp cô ấy tỉnh táo lại, cô ấy rên rỉ và thả người ngã xuống giường.

Xong đời rồi, vừa rồi cô ấy nổi điên làm gì chứ, lại còn mắng Tưởng Tử Hàn nữa.

Cô ấy dám mắng Tưởng Tử Hàn!

Nhưng mà, Tưởng Tử Hàn nói Hân Nghiên đang ngủ, anh ta dẫn Hân Nghiên tới chỗ của anh ta chỉ để ngủ thôi sao?

Hoan Uyển.

Bên trong phòng ngủ chính, toàn thân Chúc Minh Đức đều cứng đờ.

Nhìn thấy ông chủ không để ý đến anh ta, anh lặng lẽ xoay người nhanh chóng chuồn ra ngoài.

Sau khi thoát khỏi tầm mắt của ông chủ ma quỷ, lúc này anh ta mới thở dốc thật mạnh, anh ta vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện cho cô Khương gan dạ.

“Cô Khương à, cô hiểm lầm boss rồi. Hôm nay sau khi cô Tống rời khỏi PL thì bị người của cô Sở bắt cóc, suýt nữa thì đã xảy ra chuyện rồi. Cũng may mà boss kịp thời chạy tới và cứu được cô ấy, cô Tống hoảng sợ quá mức nên bây giờ vẫn còn đang hôn mê…”

Ở đầu bên kia điện thoại.

Khương Thu Mộc vẫn đang chán nản không nguôi: “…”

Cho nên mới nói, cô ấy lại tự tìm đường chết lần nữa?

Chẳng những đổ oan cho Tưởng Tử Hàn mà còn mắng người ta?

Hu hu hu…

Gương mặt của Khương Thu Mộc kéo căng như muốn khóc, thế nhưng cô ấy vẫn liều chết không nhận: “Nè nè nè… Vậy thì tôi cũng không có mắng sai! Vì sao Hân Nghiên lại bị Sở Thu Khánh nhớ thương hả? Còn không phải là vì Tưởng Tử Hàn hay sao…”

“Cốc cốc cốc!”

Khương Thu Mộc đang nói chuyện thì có tiếng gõ cửa vang lên.

Cô ấy bàng hoàng, cô ấy “vụt” dậy khỏi giường và chạy ra ngoài.