Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 750




CHƯƠNG 750

Trái tim Tống Hân Nghiên bỗng nhiên trùng xuống, cô lo lắng nhìn Dạ Vũ Đình.

Trên mặt anh ta không có biểu cảm, nhưng nét mặt vẫn coi như còn bình tĩnh.

Dạ Vũ Đình đẩy Tống Hân Nghiên ra, nhanh chân bước ra ngoài: “Lập tức gửi tôi xem đơn trả hàng của bọn họ, mặt khác, triệu tập các quản lý cấp cao của công ty, về công ty chờ lệnh.”

Từng mệnh lệnh tỉnh táo được đưa ra.

Dạ Nhất đã cho người xử lý tốt các lý do trả hàng của công ty, trực tiếp gửi vào trong điện thoại của Dạ Vũ Đình.

Dạ Vũ Đình xem một hồi, sắc mặt càng ngày càng trắng.

Chắc chắn là đối phương có chuẩn bị.

“Cái đám vô ơn kia, giá trang thiết bị mà trước kia chúng ta cho bọn họ đã là giá thấp nhất trong ngành, bây giờ bọn họ chẳng những hủy hợp đồng, làm trái với hợp đồng, vậy mà còn đặt đơn ở Tưởng thị, chọn thiết bị mới của bọn họ.”

Dạ Nhất giận đỏ cả mắt, tay nắm chặt điện thoại: “Phần lớn linh kiện máy móc của Tưởng thị đều là hàng nội địa, cho nên giá tiền thấp hơn chúng ta, cộng thêm Tưởng Tử Hàn vốn dĩ là bác sĩ, anh ta có tiếng tăm và lực ảnh hưởng nhất định ở lĩnh vực này, cho nên có rất nhiều bệnh viện, các tổ chức y tế đều không hề do dự mà lựa chọn anh ta, ngay cả cơ hội muốn thương lượng cũng không cho chúng ta.”

Khí tức quanh người Dạ Vũ Đình càng ngày càng giảm xuống.

Dạ Nhất không cam lòng: “Các vấn đề chuyên nghiệp này chắc chắn là do chuyên gia chỉnh sửa lại giúp bọn họ, ngoại trừ Tưởng thị, tôi thật sự không thể nghĩ ra còn có người nào có lý do làm như vậy… Tưởng Tử Hàn thật sự quá âm hiểm, chắc chắn là anh ta vẫn còn đau đáu chuyện cô chủ cung cấp thuốc cho Ninh Bội, bây giờ đang trả thù chúng ta, thậm chí còn có khả năng bởi vì…”

“Ngậm miệng.” Dạ Vũ Đình quát chói tai.

Dạ Nhất lập tức im bặt.

Dù anh ta chưa nói xong, nhưng mà Tống Hân Nghiên có thể nghe hiểu.

Nhớ tới lời cảnh cáo của Tưởng Tử Hàn vào ngày hôm qua lúc cô rời đi, sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch.

Cuối cùng, Tưởng Tử Hàn cũng đã ra tay.

Dạ Vũ Đình nhắm mắt lại, trầm giọng nói: “Là do thiết bị của chúng ta chiết khấu thấp, hiệu quả lại không cao bằng người khác, cho nên mới tạo cơ hội cho người khác.”

Tay chân Tống Hân Nghiên phát lạnh.

Cô biết không phải là như thế này.

Thật sự là sự trả thù của Tưởng Tử Hàn.

Đồng thời, không phải bởi vì chuyện Dạ Như Tuyết cung cấp thuốc hạ độc Tưởng Minh Trúc, mà là bởi vì cô.

Bởi vì sự phản bội của cô, bởi vì sự vứt bỏ của cô, anh đang trả thù cô, cũng đang trả thù Dạ Vũ Đình là người đăng ký kết hôn với cô, từ đó mới liên lụy sang nhà họ Dạ.

Chuông điện thoại vang lên phá vỡ sự trầm mặc trong phòng.

Dạ Vũ Đình nghe điện thoại.

Giọng nói giận dữ của Dạ Khải Trạch truyền ra từ điện thoại, trong phòng bệnh đang yên tĩnh, nó rõ ràng hơn mọi thứ.

“Lập tức về nhà.”