Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 562




CHƯƠNG 562

Có người khác nhìn lên màn hình trình chiếu, ngẫm nghĩ rồi nói: “Cổ đông bên MG quả thật không có ai họ Tưởng, nhưng mọi người đừng quên, bọn họ còn một cổ đông thần bí là Addison.”

“Người tên Addison này chưa từng ra mặt trước công chúng, chẳng lẽ…”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều kinh ngạc không dám tin nhìn về phía người đang ngồi ở vị trí chủ chốt.

Chúc Minh Đức ho khan một tiếng: “Trân trọng giới thiệu với mọi người, tên tiếng anh của sếp nhà tôi là Addison.”

Lúc nói mấy lời này, vẻ mặt của anh ta rất thản nhiên, giọng điệu không hề run rẩy chút nào.

Cũng chính bởi thế mà lại càng khiến người khác thấy được khí thế hiên ngang lẫy lừng.

Một trợ lý thôi mà đã như vậy, ông chủ lớn đang ngồi ở vị trí chủ chốt kia càng có khí thế ngợp trời hơn, đúng lúc này lại như chèn ép hết tất cả mọi người ở đó.

Cả đám không dằn được mà hít ngược một hơi.

Nhưng vẫn đều rất nghi ngờ như lúc ban đầu.

Chúc Minh Đức cũng không giải thích thêm nhiều, dùng remote điều khiển màn hình chiếu của Powerpoint.

Hình ảnh lóe lên.

Từ những tài liệu báo cáo tài chính và hợp đồng thu mua đều biến thành ảnh chụp.

Trong ảnh chụp là những lần hội nghị cấp cao, cấp công ty của công ty MG.

Trong tất cả những hình ảnh đó, đều có bóng dáng của Tưởng Tử Hàn.

Hơn nữa, vị trí của anh luôn luôn là ở trung tâm, bậc cao nhất.

Khẳng định là vị trí dành cho lãnh đạo!

Gió trong phòng họp cũng lập tức đổi chiều.

Những người lúc nãy còn không ngừng mỉa mai lại như thể rất biết cách lật mặt, từng người một, ai cũng đều lập vừa nịnh hót lại vừa lấy lòng.

“Không ngờ Addison thật sự là cậu ba, tuổi còn trẻ đã có thành tựu như vậy, quả nhiên là tre già măng mọc mà.”

“Hậu sinh khả úy.”

“Về sau đám già chúng tôi phải nhờ cậu ba đây dìu dắt nhiều hơn rồi.”

“Có chuyện gì cần tới chỗ của tôi xin cậu ba cứ mở miệng, lên núi đao hay xuống biển lửa cũng không từ chối.”

“Chúc mừng cậu ba đã tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của Tưởng Thị.”

Phòng họp vang lên tiếng vỗ tay giòn tan.

Tưởng Dĩ Bình và Tưởng Diệc Sâm ngơ ngác hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn lại được, trên mặt đều là một vẻ phức tạp cùng kinh hãi.

Nhìn thấy mọi người vỗ tay, cả hai cũng theo đó mà hời hợt vỗ vài cái.

Cuộc họp kết thúc.

Tưởng Tử Hàn quay trở lại phòng làm việc của tổng giám đốc.