Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1326




CHƯƠNG 1326

“Tử Hàn…”

Một giọng nói rụt rè vang lên.

Ba người cùng quay đầu lại, nhìn thấy cách đó không xa Sở Thu Khánh mặc quần áo bệnh nhân kéo giá truyền dịch di động đi về phía bên này.

Trông cô ta có vẻ thê lương, vô cùng yếu ớt: “Dì… Dì thế nào rồi?”

Lời nói còn chưa dứt, nước mắt đã lăn dài trước.

Sở Thu Khánh nghẹn ngào nói: “Đều tại em, nếu như lúc đó em không ngã xuống, chắc chắn dì sẽ không xảy ra chuyện. Tại sao em lại vô dụng như vậy chứ…”

Cô ta giơ tay lên, “chát” một tiếng, tự tát mình một cái thật vang.

Tiếng tát vang dội khiến ba người đàn ông nghe được đều cau mày.

Tưởng Tử Hàn đè nén đau buồn và tức giận, thản nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Sở Thu Khánh: “Đây không phải là lỗi của em. Thu Khánh, bây giờ em cố gắng khỏe mạnh là đang giúp anh rồi. Trở về phòng bệnh nằm nghỉ cho khỏe, tự chăm sóc tốt cho mình đi.”

Sở Thu Khánh giàn dụa nước mắt: “Nhưng Tử Hàn à, em lo lắng cho anh, em…”

Tưởng Tử Hàn bước tới, vỗ nhẹ lên lưng cô ta: “Không sao đâu. Có anh ở đây, tuyệt đối sẽ không để mọi người xảy ra chuyện lần nữa đâu!”

Đang nói thì cuối hành lang chợt có tiếng bước chân gấp gáp truyền đến.

Cố Vũ Tùng hớt hải chạy tới.

Anh ta liếc nhìn phòng cấp cứu, th ở dốc hỏi: “Em vừa nghe nói đã tìm được dì rồi à, dì ấy sao rồi?”

Ánh mắt của Tưởng Tử Hàn vô cùng lạnh lùng và tức giận: “Cậu vừa đi đâu đấy?”

Cố Vũ Tùng sững sờ, vội nói: “Tống Hân Nghiên xảy ra chuyện rồi, cảnh sát nắm được chứng cứ mới, chỉ ra chị ấy là người đã lên kế hoạch vụ PL bị nổ, đã bị cảnh sát đưa đi rồi…”

Tô Thần Nam và Lục Minh Hạo vô cùng khiếp sợ: “Sao có chuyện đấy được!”

Cố Vũ Tùng nói sơ qua về tình hình.

Tô Thần Nam và Lục Minh Hạo nhíu chặt mày.

Trên mặt Tưởng Tử Hàn vẫn còn tức giận, nhưng lại mím chặt môi không nói gì.

Không biết tại sao, sau khi nghe nói người phụ nữ đáng ghét kia bị bắt đi, trong ngực anh liền ngột ngạt đến khó chịu.

Lửa giận cuồn cuộn trong lồ ng ngực giống như lớp đất đang dâng lên, phóng lên nhảy xuống, nhưng làm thế nào cũng không thoát nổi.

Sắc mặt Tưởng Tử Hàn đè nén đến mức cực kỳ khó coi, áp suất không khí khắp người hạ thấp với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Ba người Cố Vũ Tùng, Tô Thần Nam và Lục Minh Hạo lẳng lặng lui sang một bên.

Chỉ có Sở Thu Khánh đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình vẫn chưa nhận ra.

Đôi mắt đang cụp xuống của cô ta nhoáng hiện vẻ sắc bén rồi chợp tắt, khóe môi cũng nhếch lên khẽ tới mức khó mà nhận ra được.

Người phụ nữ kia bị bắt rồi ư, ha!

Cô ta còn chưa tìm được cơ hội thích hợp để giải quyết Tống Hân Nghiên đây, vậy mà Tống Hân Nghiên lại tự đưa mình vào cục cảnh sát rồi à?