Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1313-1314




CHƯƠNG 1313

Mà trong quá trình này, có vẻ người phụ nữ kia không vừa ý, còn cướp lấy dụng cụ trong tay một người đàn ông rồi tự mình làm…

Sắc mặt của cô ta, động tác của cô ta, thậm chí đến cả biểu cảm nhỏ như nhướng mày bĩu môi, đều được camera quay lại rõ ràng.

Mà những thứ này… hoàn toàn giống y hệt thói quen thường ngày của Tống Hân Nghiên!

Tống Hân Nghiên nhìn mà khiếp sợ, trong đầu vang lên hồi chuông báo động.

Không đợi video được chiếu hết, cô đã kích động nói: “Người trong đó không phải là tôi!”

“Không phải là cô thì là ai?” Cảnh sát thẩm vấn.

Tống Hân Nghiên không biết!

Cô lắc đầu, sắc mặt tái nhợt: “Tôi không biết, nhưng đó tuyệt đối không phải là tôi, tôi chưa từng tới nơi đó!”

Lần đầu tiên cô cảm thấy hoảng sợ.

Nhiều năm như vậy rồi, đã bị vu oan, nghi ngờ, hãm hại quá nhiều lần… Mỗi lần vì sự trong sạch của mình mà cô đều có thể không kiêu ngạo không xu nịnh, có thể đấu tranh bằng chứng cứ.

Nhưng lần này, trong lòng cô vô cùng hoảng loạn.

Cho dù là chính cô, nhìn thấy người tình nghi trong video này, cũng sẽ tưởng rằng đó đúng thật là mình!

Nếu không phải có thể chắc chắn bản thân tuyệt đối chưa từng tới nơi đó, chưa từng làm những việc đó, cô thực sự sẽ phải thừa nhận người phụ nữ trong video kia là chính cô.

Nhưng, tuyệt đối không phải!

Cảnh sát vỗ bàn, tức giận nói: “Đã là lúc này rồi mà cô còn giảo biện à! Tống Hân Nghiên, tốt nhất là cô hãy thành thật khai báo đi. Bây giờ chứng cứ đã xác thực rõ ràng như vậy, cô nói không phải là cô, vậy cô lấy bằng chứng ra để chứng minh đó không phải là cô đi. Nếu không thì cô đang không hợp tác xử lý vụ án, khi lập án và kết án thì tội sẽ thêm một bậc!”

Tuy rằng Tống Hân Nghiên rất hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.

Rốt cuộc người phụ nữ kia là ai?

Thân hình khuôn mặt giống cô thì cũng thôi đi, vì sao động tác của cô ta, tư thế đi đứng của cô ta, một cái nhíu mày một nụ cười, thậm chí đến cả khí chất cũng giống y hệt cô vậy?

Sao lại như thế chứ!

Tống Hân Nghiên thở hổn hển: “Tôi không có động cơ gì cả! Động cơ để tôi làm như vậy là gì?! Trên đời này đầy người trông giống nhau, chắc chắn là người khác hãm hại tôi. Tôi không có lý do gì để làm như vậy cả!”

Đúng thật là cảnh sát cũng không tra ra được động cơ.

Cuộc thẩm vấn lâm vào bế tắc.

Trong bất lực, bọn họ chỉ đành nhốt Tống Hân Nghiên vào phòng giam trong trại giam.

Tống Hân Nghiên nhìn mặt tường ẩm ướt xám xịt trước mặt, đúng thật là… một chuyến thăm lại chốn cũ mà.

Cô tuyệt vọng ngồi phịch xuống chiếc giường sắt.

Video vừa xem mang lại cho cô cú sốc quá lớn.

Rốt cuộc là ai, là ai dệt một tấm lướt kín kẽ như vậy, muốn dồn cô vào chỗ chết!


Chương 1314


Nguồn thiếu chương.