Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1278




CHƯƠNG 1278

John chau mày: “Bằng chứng là gì?”

Tống Hân Nghiên cũng không trả lời luôn mà lại bắt đầu phân tích ngay từ đầu: “Hôm qua, giám đốc phụ trách thị trường có nói một câu, ‘Bởi vì dung dịch gốc của chúng ta được dùng để sản xuất đồ trang điểm và mỹ phẩm chăm sóc da, là thứ tiếp xúc trực tiếp với da, cho nên chất liệu của thùng chứa có những yêu cầu đặc biệt’.”

“Đúng, những lời này là tôi nói.”

Lập tức có một vị giám đốc tiếp lời.

Tống Hân Nghiên gật đầu: “Đó chính là lời nhắc nhở chúng ta. Nếu như ngay lúc xuất từ tổng công ty, thùng dung dịch gốc của chúng ta đã có áp suất quá lớn, như vậy thì trong quá trình vận chuyển bằng đường hàng không, ở độ cao một ngàn mét trong không khí, sự chênh lệch áp suất giữa bên trong và bên ngoài sẽ đạt đến đỉnh điểm, từ đó sẽ gây ra một vụ nổ lớn trên không trung. Thế nhưng dung dịch gốc của chúng ta đã hạ cánh an toàn không gây thiệt hại gì. Cho nên, từ điểm này, chúng ta có thể loại trừ vấn đề áp suất quá lớn ngay từ tổng công ty.”

Lúc cô nói, thư ký Owen của John đang bận rộn cầm bút tốc ký, sau đó khoanh tròn điểm này.

“Còn nữa.”

Tống Hân Nghiên tiếp tục nói: “Dung dịch gốc là hàng nhập khẩu, khi đến nước Z, trước tiên sẽ được hải quan lấy mẫu kiểm tra lại lần nữa. Bọn họ sẽ lấy mẫu các thùng, nếu như áp suất quá lớn, lúc mở thùng cũng sẽ phát nổ, nhưng sự cố vẫn không xảy ra vào lúc này. Cho nên, xét về thời gian thì đã có thể khẳng định, trong khoảng thời gian dung dịch gốc rời khỏi công ty, đến khi hải quản kiểm tra ngẫu nhiên thì tuyệt đối không có vấn đề. Vậy thì sau đó chính là quá trình từ hải quan đến nhà kho của chúng ta.”

Hình ảnh chiếu trên tường thay đổi, một tấm biểu đồ quá trình xuất hiện.

Ở giữa có một phần được Tống Hân Nghiên dùng bút đỏ khoanh tròn.

“Sau khi hải quan kiểm tra ngẫu nhiên thì sẽ dán nhãn lên rồi đợi chúng ta đến lấy hàng. Trong khoảng thời gian này, sản phẩm vượt qua kiểm tra sẽ được chất đống tại nhà kho hải quan. Mà sau khi chúng ta lấy hàng về, lúc đồ đạc được chất lên xe và nhập kho sẽ có camera theo dõi toàn bộ quá trình, nhìn từ video giám sát và thời gian cũng không phát hiện ra vấn đề. Cho nên, vấn đề chỉ có thể xuất hiện ở đây.”

Cô chỉ vào một đoạn mà cô đã khoanh tròn.

“Sau khi qua kiểm tra lấy mẫu, hải quan sẽ không còn để ý đến lô hàng này, mà chúng ta cũng chưa đi lấy ngay. Hàng ở trong kho, do quản lý kho trông giữ. Lúc này, nếu có người muốn động tay động chân thì thật sự rất dễ dàng.”

John nghi ngờ nói: “Cảnh sát đã lấy video giám sát từ kho hải quan để kiểm tra, nhưng cũng không tìm ra điều gì bất thường.”

Tống Hân Nghiên gật đầu, cũng không nói nhiều về vấn đề này.

Cô mở slide mà cô đã làm tạm vào tối qua.

Lại là ảnh chụp hiện trường vụ nổ đầu tiên được chiếu lên tường.

Ảnh chụp cuộn xuống từng bức.

Tất cả đều là những hình ảnh chi tiết về hiện trường sau vụ nổ vào thời điểm đó.

Sau khi những bức ảnh đã được lựa chọn cẩn thận lần lượt trình chiếu, Tống Hân Nghiên hỏi mọi người: “Mọi người có phát hiện trong những bức ảnh này có điểm nào khác nhau không?”

Tất cả mọi người đều đã xem những bức ảnh này vô số lần, nhưng cũng không phát hiện ra điều gì khác thường.

Đường Vũ Diệp cau mày hỏi: “Hân Nghiên, rốt cuộc em đã phát hiện được gì, cứ nói thẳng ra đi.”

Tống Hân Nghiên mở một bức ảnh, phóng to ở mức tối đa, sau đó khoanh đỏ vào một chỗ.