Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1037




CHƯƠNG 1037

Dạ Nhất cùng Lệ Anh Vũ một trái một phải, đỡ anh ta đi ra ngoài.

Dạ Vũ Đình giãy dụa rống to: “Buông ra, thả tôi ra! Mẹ nó… Không biết ai muốn hại tôi, chẳng lẽ ngay cả tự do uống rượu cũng không có?”

“Có có có.” Lệ Anh Vũ nói, “Nhưng bây giờ quán bar của người ta sắp đóng cửa rồi.”

“Mấy người đều không phải thứ tốt!”

Dạ Vũ Đình mắng: “Nam Mặc Tầm đã đi lâu như vậy rồi… Tại sao… không để cô ấy yên chứ? Tại sao… lại muốn phơi bày cô ấy?”

“Phải, là lỗi của chúng tôi. Chúng tôi không giúp anh bảo mật được chuyện riêng.”

Lệ Anh Vũ tiếp tục phụ họa, giảng đạo lý với kẻ say rượu, không phải anh ta ngốc, mà chính là đầu óc anh ta bị cửa kẹp.

Dạ Vũ Đình không hiểu sao khổ sở, bắt đầu khóc: “Vì sao không buông tha cho cô ấy, cũng không, buông tha cho tôi? Mọi thứ đã trở nên như thế này… Sau này sao tôi có thể tiếp tục với Nghiên Nghiên chứ?”

Lệ Anh Vũ sửng sốt một chút, theo bản năng nhìn về phía Dạ Vũ Đình.

Từ khi anh ta quen biết người này, anh ta đã biết trong lòng Dạ Vũ Đình có một người, một cô gái đã qua đời.

Nhưng lúc này mới bao lâu mà anh ta cũng để tâm đ ến Tống Hân Nghiên rồi?

Lệ Anh Vũ kiềm nén phức tạp dưới đáy mắt, khuyên nhủ: “Sao không thể tiếp tục, hai người vẫn chưa ly hôn. Nếu như chưa ly hôn, hai người vẫn là vợ chồng, tất cả mọi thứ đều có thể.”

Dạ Vũ Đình không biết là tỉnh rượu hay là nghe được Lệ Anh Vũ khai đạo, không ngờ lại bình tĩnh lại.

Sau một lúc, anh ta bắt đầu cười.

Cười đến nước mắt chảy ra: “Con mẹ nó, chỗ đó đều bị chặt đứt rồi… đứt rồi!”

Anh ta vỗ ngực hét lớn: “Mẹ nó, ngay cả một người đàn ông bình thường cũng không làm được, cho dù giữ cô ấy ở bên cạnh thì có thể làm gì!”

Gào xong, tâm trạng anh ta bỗng dưng đổi hướng: “Cho dù hiện tại Nam Mặc Tầm trở về thì có thể làm gì chứ?”

Anh ta lảo đảo thoát khỏi kìm cặp của Lệ Anh Vũ và Dạ Nhất, chán nản ngồi xổm bên lề đường: “Tôi đã không xứng để có được cô ấy nữa.”

Anh ta không nói chuyện lắp bắp nữa, thậm chí ngay cả câu từ cũng rất rõ ràng.

Lệ Anh Vũ nhất thời không biết anh ta say thật hay giả.

Anh ta đứng bên cạnh Dạ Vũ Đình, khẽ cụp mắt nhìn, khuyên nhủ: “Hiện tại ngay cả tim hoại tử cũng có thể đổi, đừng nói chỗ đó của anh chỉ là bị thương. Không phải gia đình anh đang liên hệ với bác sĩ phẫu thuật chữa trị ở nước ngoài sao?”

Lệ Anh Vũ trấn an vỗ vỗ vai anh ta: “Anh xem hai tay anh kìa, gân tay hoàn toàn đứt hết mà còn có thể nối liền, hiện tại khoa học kỹ thuật càng ngày càng tốt, chỗ đó cũng có thể.”

Nhân viên phục vụ đỗ xe vừa vặn lái xe tới.

Dạ Nhất thở phào nhẹ nhõm: “Xe đến rồi.”

Đang chuẩn bị đỡ Dạ Vũ Đình lên xe, đột nhiên có một chiếc xe lao tới trước mặt bọn họ, ngăn cản đường đi.

Người lái xe mở cửa.