Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1020




CHƯƠNG 1020

Ngay cả nhân vật như Tưởng Tử Hàn và Cố Vũ Tùng, tra lâu như vậy cũng không có tin tức!

Nhưng Tống Thanh Hoa tại sao lại có những bức ảnh này?!

Vậy thì chỉ có một khả năng, bà ta là kẻ đứng sau hoặc người tham gia của năm đó!

Tống Hân Nghiên ngước đôi mắt đỏ ngầu nhìn Tống Dương Minh, khàn giọng hỏi: “Bà ta rốt cuộc là ai? Em rốt cuộc đã nợ bà ta cái gì? Bà ta tại sao muốn sắp đặt cái bẫy lớn như vậy để chơi em hại em…”

Nước mắt căm hận rơi xuống, cả người run rẩy.

Tống Dương Minh cực kỳ đau lòng, nhưng chỉ có thể trầm mặc.

Anh ta không biết, cũng không trả lời được.

Có điều một nghi hoặc cũng theo đó mà sinh ra: “Nếu cô đã để dì trở về bên cạnh em, bây giờ còn để em đi chữa bệnh cho dì, vừa làm người tốt để có được sự tin tưởng của em, hoặc nói là làm giảm sự cảnh giác của em, vừa lấy đứa trẻ ra uy hiếp, cô rốt cuộc muốn làm gì? Hoặc cô muốn cái gì?!”

“Phải, tại sao?!”

Khương Thu Mộc cũng ngây người, đầu óc lập tức phình to: “Chắc không phải người cô này của hai người có dính dáng với Dạ Khải Trạch chứ?! Cho nên mới giúp nhà họ Dạ như vậy?!”

Đầu óc của Tống Hân Nghiên rất loạn, nhất thời cũng không nghĩ ra.

Tống Dương Minh ngược lại nghiêm túc suy nghĩ khả năng này: “Khả năng không lớn.”

Anh ta lắc đầu: “Từ sự tiếp xúc của cô và Dạ Khải Trạch thì thấy, bọn họ không giống loại quan hệ đó. Dạ Khải Trạch đối với cô rõ ràng là cung kính hơn ám muội.”

Ba người đứng ở trong góc thảo luận nửa ngày cũng không đưa ra được kết luận.

“Cứ ở đây đoán cũng không phải là cách.” Tống Dương Minh thấy Tống Hân Nghiên mặt mày không tốt lắm thì nói: “Huống chi trạng thái bây giờ của em rất không tốt. Phiên tòa đừng tham gia nữa. Dù sao bất luận em có đi hay không, bên phía luật sư Vệ chứng cứ đầy đủ, kết quả cũng sẽ không có thay đổi gì.”

Tống Hân Nghiên do dự, vẫn chưa quyết định, một trận huyên náo ép về phía này.

Bước chân rối loạn, còn có các loại âm thanh hỏi han.

“Người ở đâu?!”

“Có người nhìn thấy bọn họ dừng ở góc bãi đỗ xe…”

“Tìm được rồi, ở bên này…”

Trong lòng ba người Tống Dương Minh bỗng cảm thấy không tốt, đang chuẩn bị rời đi thì bị một đám phóng viên tay cầm micro bút ghi âm vác máy quay vây không một kẽ hở.

Các loại câu hỏi của các phóng viên giống như thủy triều đánh vào ba người.

“Cô Tống Hân Nghiên, nghe nói quan hệ của cô và chị dâu của cô rất tốt, với mẹ chồng Lâm Tịnh Thi còn thân như mẹ con ruột, vậy xin hỏi lần này ra tòa, cô liệu có tha cho bọn họ không?!”

“Có lời đồn tình cảm của cô và cậu ba Dạ rất sâu đậm, trước đó chuyện anh ấy ở trước tháp PL cầu xin cô còn gây chấn động, cô sẽ vì anh ấy mà tha thứ cho người thân của anh ấy chứ?”

“Từ những bức ảnh lộ ra mấy ngày hôm nay có thể nhìn ra cô và cậu ba Dạ ở bên nhau chắc đã nhiều năm rồi, người nha của anh ấy nếu có ác ý với cô cũng sẽ không đợi tới bây giờ, vụ án này liệu có khi nào chỉ là một hiểu lầm không?!”

“Có lời đồn cô và tổng giám đốc đương nhiệm của Tưởng Thị – Tưởng Tử Hàn từng có một đoạn hôn nhân, nhưng từ trên ảnh thì thấy, thời gian cô và cậu ba Dạ ở bên nhau sớm hơn, nhưng ngày kết hôn của cô và cậu ba Dạ lại là tháng 10 năm nay, chuyện này có phải nói rõ thời gian cô ở bên cậu ba Dạ, từng ngoại tình với tổng giám đốc Tưởng, sau khi ly hôn thì quay lại với nhau hay không?”