Edit: Violet
Beta: Vi Vi
Cố Hàm Ninh mím môi cười yếu ớt, trong đôi mắt ánh sáng lóng lánh, tươi đẹp như tâm tình của cô giờ phút này.
Tuy rằng cô thích đùa Triệu Thừa Dư,
nhưng những chuyện này quả thật cũng cần nói cho rõ ràng, nếu không khó
tránh trong lòng cậu có vướng mắc, mà nếu như cái vướng mắc đó là Cao
Thần, cô sẽ cảm thấy càng thêm không đáng.
“Triệu Thừa Dư, trước giờ đều là chuyện
của hai chúng ta. Mình căn bản không hề thích Cao Thần, ngay cả một tia
ấn tượng tốt cũng không có, càng chưa từng do dự vì cậu ta. Cậu ta thậm
chí ngay cả vai phụ đều không có, nhiều nhất chỉ là một con tốt mà
thôi.”
Trong kiếp này.
Trong lòng Cố Hàm Ninh bổ sung, nét mặt cực kỳ nghiêm túc.
“Chỉ là mình thấy cậu dường như thỏa mãn với giữ nguyên quan hệ bạn bè, bạn học giữa hai chúng ta, có chút không nhịn được. Vừa lúc Cao Thần đến, mình tự nhiên thuận tiện lấy ra kích
thích cậu một chút! Trước mắt xem đến, hiệu quả tốt vô cùng đấy!”
Triệu Thừa Dư bất đắc dĩ nở nụ cười, đáy lòng đối với việc mình như trút được gánh nặng hoàn toàn thích thú khẽ thở dài một cái.
“Nhưng Cao Thần cậu ấy, có lẽ là thật lòng thích cậu. . .”
“Cậu ta thích hay không, là chuyện của
cậu ta, không liên quan đến mình.” Cố Hàm Ninh nói rất kiên định, mặc dù có chút vô tình, nhưng trong tình cảm, cũng không cần do dự phân vân,
lằng nhà lằng nhằng. “Có lẽ cậu ta thích thật lòng, như vậy cậu nguyện ý vì sự thực lòng của người anh em, mà đem mình chắp tay nhường cho sao?”
Triệu Thừa Dư căng thẳng trong lòng,
liền vội vàng lắc đầu: “Sẽ không! Cậu có ý nghĩ của cậu, chứ không phải
vấn đề bọn mình có nhường hay không. Huống chi, coi như là có thể, mình
cũng sẽ không nhường!”
Cố Hàm Ninh trong lòng vừa lòng, nhoẻn miệng cười.
May mắn, bây giờ ý nghĩ của mình không giống trước đây.
“Về phần mình tại sao không nói với Miêu Miêu sao. . .” Cố Hàm Ninh dừng một chút, nhìn vẻ mặt hơi căng thẳng
của Triệu Thừa Dư, “Cậu không thấy, chúng ta như vậy rất thú vị sao?”
Cố Hàm Ninh nói lời này là thật, cô là thật lòng thích cảm giác như vậy nha!
“. . .” Triệu Thừa Dư im bặt nhìn chằm chằm Cố Hàm Ninh đang ra vẻ vô tội.
“Cậu là thích tình yêu bí mật lén lén lút lút?”
Cố Hàm Ninh cười hắc hắc: “Đúng rất thú
vị nha! Nhưng mà cũng chính là một khoảng thời gian ngắn, chúng ta đâu
có thể nào thật luôn luôn chơi tình bí mật nha! Sớm muộn cũng bị Miêu
Miêu các bạn ấy thấy.”
Triệu Thừa Dư bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu.
Cũng phải, trừ phi Cố Hàm Ninh trong trường học tránh cậu, nếu không thế nào cũng đụng phải bạn học quen biết.
Cố Hàm Ninh lấy lòng hướng tới Triệu Thừa Dư cười cười, lôi kéo cánh tay của cậu lắc lắc.
“Chúng ta lại đi dạo đi?”
Hai người như vậy liền tính đại khái là bàn bạc xong.
Vấn đề về phần Cao Thần, Triệu Thừa Dư than thở, dứt khoát đem một tia cảm giác tội lỗi cũng quẳng ra sau đầu.
Được rồi, tuy rằng Cố Hàm Ninh làm như vậy, quả thật có chút không đạo đức!
Nhưng, ai kêu cô là Cố Hàm Ninh đây? Về sau có vấn đề, Cao Thần phẫn nộ liền để cậu tới gánh vác đi.
Hai người lại lôi kéo tay, đi dạo mấy
quầy hàng, Cố Hàm Ninh bụng cũng no rồi, dứt khoát kéo Triệu Thừa Dư, đi dạo trong quảng trường thương nghiệp bên cạnh sân vận động, như vậy,
đương nhiên càng không gặp phải những người còn lại.
Có lẽ là do bên cạnh mỹ thực tiết, quảng trường vốn coi như là náo nhiệt không có mấy người.
Ngay từ đầu chỉ là tùy tiện đi dạo một
chút, chờ hai người đi dạo đến cửa hàng giày dép động quyền nổi tiếng,
cô cũng thật thích thú.
Thật ra, cô rất thích mua đồ tình nhân, giày tình nhân, khăn quàng cổ tình nhân gì gì đó, trước kia. . .
Được rồi, Cố Hàm Ninh lắc lắc đầu, hiện tại đâu cần nhắc đến trước kia, chính là hiện tại!
Từ giờ trở đi, cô lại là có thể thường xuyên đi dạo phố mua đồ tốt, cho Triệu Thừa Dư ăn diện phải càng đẹp trai!
Hừm. . . Cũng không tốt, dáng người
Triệu Thừa Dư thật ra rất đẹp, tùy tiện một bộ quần áo thể thao cũng rất có dáng rồi, lại ăn diện nữa, không phải càng thu hút ánh mắt của người khác?
Nếu cô đã bỏ vào trong túi rồi, vẫn là
khiêm nhường một chút! Cái tốt của Triệu Thừa Dư, phải che giấu đi, bản
thân mình biết là được!
Khi từ cửa hàng đi ra, Triệu Thừa Dư
xách hai đôi giày vải bạt một nam một nữ kiểu giống nhau màu sắc khác
nhau, ngoan ngoãn để Cố Hàm Ninh khoác tay, lại bị kéo đi siêu thị.
Tuần trước, Cố Hàm Ninh và bạn cùng
phòng đã mua một nồi cơm điện, Cố Hàm Ninh liền nhớ tới mua một ít gia
vị cùng nguyên liệu nấu ăn.
Chờ đến ra khỏi quảng trường, đã là chín giờ, trên tay Triệu Thừa Dư trừ hộp giày, còn xách một túi đồ.
Cố Hàm Ninh nhìn thời gian, nhắn tin với Thôi Hà Miêu, nói mình đi trước, liền cùng Triệu Thừa Dư hai người cứ
thế ngồi xe buýt đi, để khỏi chờ một chút gặp bọn họ không khỏi lộ bộ
mặt thật, còn phải cùng Triệu Thừa Dư tách ra đi.
Mỹ thực tiết kinh doanh đến đêm khuya,
lúc này người đi tự nhiên còn không nhiều, thuận thuận lợi lợi trên xe
buýt, hai người còn tìm đến hai chỗ ở phía sau, vai kề vai, tay nắm tay, một đường ngọt ngào trở về trường học.
Bởi vì là thứ sáu, hai người chỉ có thể
chia tay ở sảnh lớn dưới phòng ngủ, Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm Ninh lên
bậc thang, lúc này mới xoay người trở về phòng ngủ của mình.
Chuyện tình mình và Triệu Thừa Dư, sớm
muộn cũng phải thẳng thắn với đám người Thôi Hà Miêu, nhưng Cố Hàm Ninh
thật sự lười phải ứng phó Bạch Vũ Hân, dứt khoát lưu loát đánh răng rửa
mặt, lại cùng Triệu Thừa Dư nói mấy phút điện thoại, chúc lẫn nhau ngủ
ngon, liền lên giường ngủ.
Chờ đến đám người Thôi Hà Miêu trở lại phòng ngủ, tự nhiên chỉ có thể nhìn đến Cố Hàm Ninh đã ngủ say sưa không nhúc nhích.
Trong lòng Thôi Hà Miêu thật ra rất buồn bực, thế nhưng cũng không thể thật lôi người đang ngủ dậy tra khảo, chỉ có thể kềm chế cả bụng nghi vấn, tạm thời buông tha.
Chờ đến tới khi ba người nhẹ chân nhẹ
tay rửa mặt xong nằm ở trên giường tắt đèn, Cố Hàm Ninh mới ở trong bóng tối, mở mắt ra, không tiếng động mím môi nở nụ cười.
Ai nha, thì ra tâm tình tốt cũng có thể gây ra mất ngủ nha!
Ngày hôm sau là thứ bảy, tuy rằng tối
qua Cố Hàm Ninh ngủ muộn, tỉnh lại tinh thần cũng rất tốt, nửa chống
đứng dậy, thấy ba người còn ngủ, liền rón ra rón rén ngồi dậy, nhẹ chân
nhẹ tay rửa mặt xong, lặng lẽ ra cửa.
Tối hôm qua cô liền cùng Triệu Thừa Dư hẹn ước, hôm nay đi nội thành một chuyến.
Bây giờ giữa hai người đã hiểu rõ, tự nhiên phải làm xong chuyện đã kéo dài một tuần.
Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư dưới lầu
chạm mặt lúc chưa đến 7:30, hai người dứt khoát trực tiếp lên xe buýt,
đến nội thành ăn bữa sáng.
Phòng giao dịch chứng khoán chín giờ mở
cửa, ăn xong bữa sáng, hai người nắm tay, kề vai nói chuyện, đi dạo trên đường cái một lát, cho đến giờ.
Giao tiền, Cố Hàm Ninh lại mua hết.
Lần này, cô như cũ viết giấy vay nợ cho Triệu Thừa Dư.
Triệu Thừa Dư tự nhiên không muốn, nhưng Cố Hàm Ninh nói mượn một đồng trả một đồng, anh em ruột còn tính sổ rõ
ràng đấy, chờ đến về sau cô cảm thấy tình huống thích hợp, tự nhiên sẽ
quỵt nợ.
Cố Hàm Ninh một câu: “Cậu không cần phải gấp gáp!” Cũng chọc cho Triệu Thừa Dư đỏ mặt, bất đắc dĩ ngậm miệng.
Được rồi, đến bây giờ, cậu mới phát
hiện, hóa ra, trừ ra rất nhiều ưu điểm khác, Cố Hàm Ninh còn có ưu điểm
là một da mặt dày nha!
Lần trước cùng đi nội thành là một đám
người, tuy rằng Triệu Thừa Dư cũng đi theo Cố Hàm Ninh lén lút rớt lại
sau, nhưng ngày đó đối với Cố Hàm Ninh mà nói là làm chính sự, hôm nay
đi, thời gian kế tiếp, tự nhiên muốn hai người đi chơi.
Hai người lại ngồi xe buýt trở về bên Nam Hồ, Cố Hàm Ninh đột nhiên liền muốn ngồi thuyền nhỏ.
“Nha! Cố Hàm Ninh?”
Triệu Thừa Dư dắt Cố Hàm Ninh đang hướng bến tàu nhỏ đi, liền nghe được phía sau một tiếng thét kinh hãi.
Cố Hàm Ninh quay đầu, phía sau một cô gái trẻ tuổi vô cùng quen mắt đang cười chào hỏi cô.
“Cố Hàm Ninh! Thật là đúng dịp a! Thật sự là cậu!”
Đối phương kéo tay Cố Hàm Ninh, thân mật nói, Triệu Thừa Dư ở một bên thả tay tự nhiên
“Nha, đúng a! Mình cũng không nghĩ tới sẽ gặp được cậu.”
Cố Hàm Ninh híp mắt, nhăn mày suy nghĩ:
người này thật nhìn rất quen mắt a, nhưng rốt cuộc là ai? Cái tên đó
dường như rất sống động, nhưng thế nào đều nghĩ không ra!
“Cuối tuần trước mình gọi điện thoại cho cậu, để cho cậu tới trường học mình chơi, cậu ngoài miệng đáp ứng,
nhưng sao lại không có gọi điện thoại cho mình!” Đối phương bĩu môi oán
hận, Cố Hàm Ninh trong đầu chợt lóe, rốt cục nghĩ tới, là bạn học cấp ba của cô, Đỗ Na!
Ký ức thực tế của cô, thật ra rất xa
thời gian hiện nay, bạn học trước đại học, bởi vì thời gian quá dài
không gặp mặt, cô đều quên gần hết.
May mắn! Cuối tuần trước Đỗ Na gọi điện
thoại cho cô, nói là sau khi tốt nghiệp trung học Cố Hàm Ninh cũng không liên hệ cho cô ấy, cô ấy liền gọi điện thoại đến nhà, Diêu Tuệ Nhã dĩ
nhiên là cho số điện thoại di động Cố Hàm Ninh đang xài bây giờ nói cho
cô ấy biết. Khi Đỗ Na gọi tới, Cố Hàm Ninh đương nhiên không có nghe ra
rốt cuộc là ai, chỉ có thể lấy cớ không nhận ra số di động, giọng nói
trong điện thoại nghe khác với bình thường, thật sự đoán không ra, để Đỗ Na tự giới thiệu.
Tuy rằng thật lâu không gặp, nhưng nói
ra cái tên Đỗ Na này, cô vẫn là nhớ được, lúc cấp ba, bởi vì sống gần,
thường xuyên cùng nhau đi học, quan hệ cũng coi như thân mật.
Bây giờ, cuối cùng là lồng tên và người với nhau!
Trong lòng Cố Hàm Ninh lau mồ hôi một
phen! Nếu như vừa xa nhau mấy tháng đã không nhận ra bạn học cấp ba, cô
thật chỉ có thể là thanh niên ngu ngốc rồi . . .
“Được được được! Mình rảnh sẽ đi đến trường học cậu chơi!”
Thấy bạn học cũ, Cố Hàm Ninh thật ra cũng rất vui vẻ.
“Cậu cần phải nói giữ lời nga!” Đỗ Na
nhìn chằm chằm Cố Hàm Ninh nói, tầm mắt vừa chuyển, lúc này mới thấy bên cạnh còn một chàng đẹp trai, “Nha! Đây là ai?”
Vừa nói, tầm mắt hướng Cố Hàm Ninh, vẻ mặt trở nên ái muội, cười hắc hắc.
Cố Hàm Ninh bật cười cũng trợn mắt nhìn Đỗ Na một cái, quay đầu kéo tay Triệu Thừa Dư.
“Bạn trai mình, Triệu Thừa Dư. Đây là
bạn học cấp ba của mình Đỗ Na, cũng học trường trong thành phố H, hẳn là biết học viện Thương mại đi?” Một câu cuối cùng hỏi chính là Đỗ Na, cô
là thật sự có một số chi tiết không xác định, dù sao, bạn học cấp ba của cô, có mấy người đều là ở thành phố H, nếu như cô nhớ không sai, không
lâu sau sẽ có người tổ chức tụ hội.
Nhưng mà, bạn học cấp ba tụ họp ở thành phố H, năm thứ nhất đại học được một lần, sau mọi người bận rộn, rất ít liên lạc.
“Chào cậu, mình là bạn học cấp ba của Cố Hàm Ninh, trước kia mỗi ngày cùng đi học.” Đỗ Na đối với Cố Hàm Ninh có chút tuỳ tuỳ tiện tiện, xoay người cũng thục nữ rất nhiều.
“Chào bạn.” Triệu Thừa Dư gật đầu cười, trong lòng nóng hầm hập.
Bạn trai. . . Đây là lần đầu tiên Cố Hàm Ninh xưng hô mình như vậy….
“Chúng mình muốn ngồi thuyền đi, còn cậu?” Cố Hàm Ninh nói.
“Nga, vậy các cậu đi đi, mình đi với bạn cùng phòng, à, họ ở bên đó, mình cũng không tiện bỏ các cô ấy mà chơi
một mình. Nhưng mà, cậu phải nhớ kỹ, mau chóng tìm thời gian tới tìm
mình chơi nga!”
“Biết rồi!”
Cố Hàm Ninh nhìn bóng lưng Đỗ Na nhảy cà tưng xoay người, lắc đầu bật cười.
Năm đó, sau cùng những bạn học này mất liên hệ, kỳ thật cô rất tiếc nuối.
Cảm giác hôm nay, liền như là vui vẻ lúc gặp lại sau khi ly biệt đã lâu!
“Đi thôi, chúng ta ngồi thuyền đôi nhỏ, cậu tới chèo!”