Phương Kỳ ở trên máy tính, thấy tin tức của Ngài Phỉ Thúy nhắn đến: trưa 12 giờ ngày mai đến lầu hai khách sạn Hoàng Đình, nhớ mang theo lãoTào, tin tức của cô bây giờ đáng giá rồi
Phương Kỳ do dự một chút, sau đó trả lời: lão Tào đi công tác rồi
Ngài Phỉ Thúy: Phải không? Vậy thì mai cô đi, đêm chuyện xưa của cô ta nói ra, ngày mai phải xem biểu hiện của cô rồi
Sắc mặt của Phương Kỳ tối sầm lại, cô biết người này nhắc tới"cô ta" là chỉ Lăng Vi, nhưng những ngày gần đây cô ta đi lại với khá nhiều người, ông Chung, Tấn Húc NGhiêu, hai phe này chắc chắn đứng về phía Lăng Vi cùng Tôn Viêm Thần, mà bọn họ muốn lấy chuyện tốt để che miệng cô lại, mà người lần trước bắt cóc lại cảnh cáo cô không nên làm loạn, trong tình hình như vậy, nếu thật sự cô làm gì mọi chuyện sẽ không thể khống chế được mất
Cô nhanh chóng nhắn lại: tôi cũng không hề xa lạ với họ, nếu như tôi đến, sẽ không có ai nghi ngờ chứ? Tôi nghĩ anh nên tìm người khác đến giúp đỡ
Tay của Phương Kỳ có chút run rẩy, cô đem tin nhắn gửi đi rất lâu rồi, mà không thấy bên kia có phản ứng gì, đang muốn thoát ra thì đột nhiên điện thoại reo. Một giọng nam trầm thấp ôn hòa nói:" Cô Phương, sự hợp tác của chúng ta vẫn đang rất vui vẻ, sao cô lại nói ra lý do như vậy? Chẳng lẽ cô muốn kết thúc quan hệ của chúng ta?"
Phương Kỳ im lặng cười lạnh, nhưng giọng nói vẫn giữ thái độ cung kính:" Làm sao có thể trước đây anh cung cấp cho tôi ít tài liệu thực tế, nếu có thể giúp đỡ, tôi nhất định sẽ làm, nhưng anh có biết lần này, tôi không tiện xuất hiện, nếu không tôi sẽ tìm người giúp anh? Tôi có một bạn thời đại học, cô ấy ngày mai sẽ đi đến đó, để cho cô ấy nói mấy câu..."
Lời của cô ta còn chưa nói hết, bên kia điện thoại vang lên tiếng cười nhẹ:" Cô Phương đừng gấp, cô đã không rảnh, tôi sẽ tìm người khác, chỉ là hy vọng cô Phương đừng có bận rộn quá, tôi sợ là sẽ không khống chế nổi cái miệng của mình, các nhà báo luôn muốn tìm ra cô, cô chắc hẳn không thích tôi nói gì đó với bọn họ?"
Phương Kỳ còn tưởng sẽ nghe tiếp, nhưng bên kia điện thoại đã cúp máy. Tiếng điện thoại Tút tút tút làm cho cô ta vô cùng tức giận muốn đập điện thoại
Lão Tào đi ra từ phòng tắm, vuốt nước trên mặt rồi từ phía sau ôm lấy Phương Kỳ, đôi môi ướt át hôn lên cổ cô ta, nói nhỏ:" bảo bối, ai chọc giận em vậy?"
Phương Kỳ chán ghét đẩy hắn ta ra, mắng:" Cái đồ vô dụng này, làm sao lại bị người ta để mắt dễ dàng như thế? Nếu không phải tại anh, tôi sẽ không phải chịu cơn giận của Ngài Phỉ Thúy, thật là làm hỏng việc hơn là thành công"
Lão Tào cười ngượng ngùng, cầu xin tha thứ:" Em cũng không thể trách anh, ai biết người kia từ đâu xuất hiện, anh như vậy cũng là cẩn thận lắm rồi". Đang nói chuyện hắn ta vạch áo, để lộ vết thương trên cánh tay, nhe răng trợn mắt mà nói:" Anh cũng vì em mà chịu khổ nhiều rồi, có phải em nên báo đáp cho anh không đây?:. Nói xong bàn tay bắt đầu sờ soạn trên người Phương Kỳ
Phương Kỳ đưa lưng về phía hắn, hận đến cắn răng, nhưng không hề đẩy ra. Cô muốn thành công, nhất định phải mượn tay người này ra mặt giải quyết một số chuyện. Nhưng thời điểm áo ngực bị cởi ra, cô ta vẫn là khinh thường nhổ nước bọt
Lão Tào nuốt nước bọt:" Chết tiệt, lần sau nếu như em thông minh hơn 1 chút, anh cũng không giữ nổi em"
***
Lúc Tòng An về đến nhà, thì trời cũng đã khuya lắm rồi, chị Lý nói Viêm Thần đang tắm. Ở công ty mệt mỏi cả ngày, Tòng An xoa xoa cái cổ, cô nói Chị Lý đi nghỉ ngơi trước, còn mình thì vào phòng, muốn nghỉ ngơi một lát
Viêm Thần để quần áo bừa bãi trên giường, Tòng An buông tay ra đi thu dọn quần áo, nhưng trong lúc vô tình sờ trong túi áo có một vất gì đó. Nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm vẫn không ngừng, cô đem đồ đó lấy ra, thì ra là 1 tờ giấy
Mở ra xem, cô cười lạnh lùng. Bởi vì công ty có sự điều động nhân sự, vẫn đang còn trống chức vị giám đốc thị trường, chuyện này Tòng An cùng Viêm Thần có nói qua, cũng cung cấp danh sách đưa cho anh, hy vọng anh có thể lựa chọn 1 người. Viêm Thần lúc đó chỉ nói anh có chủ ý của mình sau đó không nói chuyện này nữa, hai ngày nay thỉnh thoảng cô vẫn nhắc nhở anh về vấn đề này, nhưng anh vẫn không nói gì. Hôm nay rốt cuộc thì cũng quyết định rồi, chỉ là khi nhìn thấy tên này, cô chỉ có thể cười gượng
Nghe được tiếng động trong phòng tắm, Tòng An để tờ giấy về chỗ cũ, cô ngồi bên giường, ổn định lại tâm trạng
Viêm Thần quấn khăn tắm ngang hông, thấy Tòng An đã đến, anh thuận tiện hỏi thăm:" Em đã đến rồi? Anh tới cầm quần áo mặc, hôm nay anh ngủ ở phòng làm việc"
Tòng An đứng lên nhận lấy khăn lông trong tay anh, cười nói:" Em có việc muốn bàn với anh, ngồi một lát với em được chứ". Nói xong còn nhường một chỗ cho anh ngồi bên giường, còn cô thì cầm lấy khăn lông lau tóc cho anh, động tác dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng:" Hôm nay phòng thị trường suýt chút nữa là loạn cả lên, không phải có người phía trên áp chế, em sợ hôm nay sẽ gặp chuyện không may, anh muốn ai tiếp nhận vị trí này?"
Vẻ mặt Viêm Thần khẽ biến đổi:" Còn chưa có, chờ thêm một vài ngày chắc không sao chứ?"
Tòng An mỉm cười nói:" Em thì ngược lại, thật ra có 1 người rất thích hợp vào làm ở vị trí này, anh hãy suy nghĩ một chút". Cô không chờ Viêm Thần cự tuyệt mà tiếp tục nói:" Là Vi Vi được không,lúc học đại học chúng ta cùng nhau học quản trị kinh danh, hơn nữa cô ấy cũng ở trong hội học sinh, em nghĩ chức vụ này cô ấy có thể đảm nhiệm. Hơn nữa lúc này cuộc sống của cô ấy, cần có 1 công việc ổn định"
Trong mắt Viêm Thần hiện lên 1 chút kinh ngạc, anh vẫn chưa muốn nói, anh hiện tại đang đề cử Vi Vi vào vị trí này, hôm nay cũng đã chuẩn bị ủy nhiệm, không ngờ Tòng An cũng nghĩ như vậy. Giọng anh cũng mềm mại hơn, kéo Tòng An cùng nhau ngồi xuống:" Em cũng biết tính tình của Vi Vi, chúng ta muốn giúp cô ấy, nhưng chưa chắc cô ấy đã đồng ý"
Trên mặt Tòng An là nụ cười không hề thay đổi:" Không có việc gì, ngay mai là ngày gặp mặt bạn bè, chúng ta tìm 1 cơ hội nói với cô ấy, cô ấy là người hiểu chuyện, nhất định sẽ hiểu được tấm lòng của anh". Nói xong cô đứng dậy, đưa lưng về phía Viêm Thần:" Anh đi nghỉ ngơi đi, em còn chút công việc phải làm, tối nay để phòng làm việc lại cho em"
Viêm Thần có thể nghe ra Tòng An đang mở ra cho anh một lối đi, cô biết rõ anh không muốn sống chung 1 phòng với cô, nhưng đó cũng không phải là lỗi của cô, cô tại sao lại dễ dàng chấp nhận như vậy? Trong lòng Viêm Thần không hề thoải mái chút nào giống như có thứ gì đang đục khoét, không thoải mái vô cùng
Vào lúc Tòng An sắp đóng cửa lại, anh đưa tay khẽ ngăn lại, kéo Tòng An vào phòng ngủ nói:" Đừng liều mạng vì công việc như vậy, đi tắm rồi ngủ, giường khá lớn"
Nghe ra được ý trong lời nói của anh, đáy mắt Tòng An xẹt qua một niềm vui mừng, cô nói nhỏ:" Cám ơn, anh đi ngủ trước, em không mệt". Nói xong xoay người vào phòng tắm....
***
Hôm nay khách sạn Hoàng Đình vô cùng nhộn nhịp, không ít học sinh tốt nghiệp đai học G cùng nhau tụ tập ở đây, còn chưa đến trưa mà đã có rất đông người tranh thử thời gian để đến. Giữa họ có người biết nhau cũng có những người không biết, nhưng mà họ đều cầm trong tay chiếc thiệp mời xinh xắn, cũng có tin tức nói là chào đón Lăng Vi trở về. Nói thật, có bạn học nhìn thấy Lăng Vi xuất hiện ở sân bay, tin tức này truyền đi không ngừng, nhìn thấy trên báo nói tin tức của Lăng Vi cùng Tôn Viêm Thần tình cũ trở lại, rồi lại nghe tin tức Viêm Thần đính hôn cùng Tòng An, 3 người bọn họ chính là bạn tốt như hình như bóng thời đại học, bây giờ lại có tiết mục trình diễn 2 người tranh giành đàn ông, thật sự không biết bọn họ muốn làm cái gì
Vài bạn học nữ mặc lễ phục đẹp đẽ cùng nhau nói chuyện phiếm, không biết là ai nói ra một câu:" Các cậu nói xem, hôm nay Tôn Viêm Thần cùng Mộ Tòng An có đến không?"
Lời của cô ta còn chưa nói hết, có người lại nói tiếp:" Nghe cậu nói tớ mới nhớ, tất cả chúng ta đều nghe qua chuyện từ 3 năm trước, khi đó Lăng Vi bị nói xấu,nên Tôn Viêm Thần mới chia tay cùng cậu ấy, nếu không hôm nay người kết hôn với Tôn Viêm Thần chính là cậu ấy rồi"
Lời này nói ra, cả bọn im lặng, sau đó có người nói nhỏ:" Nhớ lại năm đó bọn họ được công nhận là một cặp đôi đẹp, lại ngọt ngào, chỉ tiếc Lăng Vi không có phúc....". Giọng nói không lớn, nhưng chung quanh mọi người lại có thể nghe thấy được, vì thế mà không khí lại giảm đi đôi chút
" A, Vi Vi cậu đến rồi". Có bạn học nhìn thấy Vi Vi đứng ngoài cửa liền gọi Lăng Vi, những cô gái kia sợ quá bắt đầu chuyển đề tài, nói đến chuyện công việc
Lăng Vi nhìn tình huống này, thật sự là cười không nổi, vừa rồi phục vụ nói lầu hai có người tìm cô, cô còn tưởng rằng đó là Du Bá Niên hoặc ai đó. Cô cũng không biết rốt cuộc ai muốn cô đến tham gia cuộc chạm mặt vô cùng xẩu hổ này, vừa muốn xoay người đi, lại có bạn học nhận ra kéo cô vào
Những lời nói vừa rồi, cô đều nghe thấy, tuy rằng đã là chuyện cũ, nhưng bị người khác lấy ra bàn tán cô vẫn không thích, nguyên nhân cô không muốn gặp mặt bạn bè cũng chính là đây
Không ít người lại hỏi mấy năm nay cô đi dây, cô bình tĩnh trả lời tất cả:" Tớ vẫn luôn ở Mỹ".
Bởi vì trên đường bị kẹt xe, nên lúc tiểu C đến cũng khá muộn, cô vội vàng lên lầu, cũng không có ít người đang nói chuyện với Vi Vi, cô xúc động kêu lên:" Vi Vi". Đồng thời nhanh chóng bước chân đến
Lăng Vi nhìn thấy cô gái này có chút quen, nhưng lại không thể nhận ra cô ta là ai, đã nhìn thấy cô ta nhanh chóng bước đến, bắt lấy tay cô:" Chị Vi Vi, chị còn nhớ em không, em là tiểu C "
Lăng Vi cẩn thận nhìn lại lầ nữa, có thể nhớ ra, tên gọi thật của tiểu C là gì thì cô không nhớ rõ, chỉ là năm đó cô bé này rất thích ăn thạch hoa quả CiCi, hơn nữa dáng người lại nhỏ, tính cách lại giống đứa trẻ, cho nên mọi người hay gọi là Tiểu C, khi đó ở trường học, cô bé thường xuyên đến gặp mặt, hơn nữa gặp ai cũng gọi chị, anh, làm cho người ta thích vô cùng.
Nghĩ ra, Lăng Vi nở nụ cười:" Làm sao có thể quên, em bây giờ còn thích ăn CiCi sao?"
Tiểu C oán trách nhìn cô, đang muốn cãi lại, lại nghe thấy ngoài cửa vang đến tiếng xôn xao, có người nói:" Bọn họ cũng tới rồi?"
Không ít người nhìn ra cửa chỉ thấy Tòng An đang kéo Viêm Thần, đang hướng về phía Lăng Vi mỉm cười.....