Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm

Chương 31: Duy nhất vì ngươi mà




"Em là muốn hỏi, anh có ý tứ gì với cô ấy hay không sao?" Cố Mục Niên nhìn cô với ánh mắt sâu như không thấy đáy.

Cố Mục Niên quả nhiên là hiểu cô. Khương Dao cũng thừa nhận: "Ân... Vậy ânh đối với cô ấy?"

"Khương Dao, em hi vọng đáp án của anh là cái gì?" Anh từng bước tới gần cô, đem bức cô lui đến góc tường.

Cô không rõ ý tứ của anh, cái gì gọi là hi vọng của cô?

Anh tiếp tục từng bước ép sát: "Em cùng với cái Lý tiểu thư kia hay gặp mặt như vậy, là vì cái gì? Là vì giúp cô ấy theo đuổi anh? Vẫn là em cũng rất hi vọng, anh cùng với cô ấy, cho nên bây giờ lại đây giúp cô ấy xem thử thái độ của anh sao?"

Trong lòng của Cố Mục Niên như gương sáng, kỳ thật đã sớm nhìn thấu tâm tư của Lý Trác Nhĩ.

Khương Dao không rõ Cố Mục Niên thế nhưng là muốn như vậy.

Tay cô chỉ giảo cùng một chỗ, tâm hoảng ý loạn, lại theo bản năng phủ định lối nói của anh.

"Em không phải tới đây giúp cô ấy xem thử thái độ của anh chỉ là tự em muốn biết..."

Cô cúi đầu nên không thấy được khóe miệng gợi lên ý cười thản nhiên của Cố Mục Niên.

"Khương Dao, ngẩng đầu nhìn anh."

Trong tai của cô toàn là thanh âm ôn nhu, trầm ấm của anh.

Phảng phất cô nhận được sự mê hoặc tựa như ngẩng đầu, cùng ánh mắt của anh giao hội.

Anh thoáng cúi đầu, nhìn về phía cô: "Vì cái gì mà em muốn biết tâm tư của anh đối với cô ấy?"

Khương Dao phảng phất bị anh giữ tại lãnh địa bên trong của nh, không có chỗ nào thể trốn, cô bây giờ giống như con mồi vậy. Gương mặt cô cũng đã rất chín.

"Em chính là... Rất hiếu kì a, anh cùng Lý tiểu thư cũng quen biết lâu như vậy, anh cũng biết cô ấy có ý với anh."

Cô đem nguyên nhân đổ tội cho tính hiếu kỳ, nhưng mà bản thân cô thì không phải là một người thích bát quát, nói đến cùng, là cô để ý đến thái độ của anh mà thôi.

Anh nhìn hai má đỏ ửng của cô, không có chọc thủng tâm tư của cô, rốt cuộc anh cũng giải thích: "Anh đối với Lý tiểu thư, không có loại tâm tư kia."

"Cho nên, chớ hiểu lầm. Cũng đừng nghĩ đến thủ đoạn tác hợp, ân?" Âm cuối của anh khẽ nhếch.

Khương Dao máy móc gật gật đầu, cô liền biết, nếu như mình thật sự dùng loại thủ đoạn kia để lừa gạt anh đi ăn cơm, anh nhất định sẽ để ý.

Cố Mục Niên xem một bộ dáng ngốc ngốc ngây ngây của cô, liền xoa xoa đầu của cô, "Ngu ngốc."

Khương Dao trừng mắt nhìn anh một cái, "Em đi về trước đây."

"Ân."

Cố Mục Niên đưa cô tới cửa, cuối cùng lại gọi cô: "Khương Dao, em cẩn thận một chút. Chớ bị người khác lợi dụng."

Cô nghe hiểu ý tứ trong giọng của anh.

Sau khi về đến nhà, cô ngồi trên sô pha, khoanh chân nghĩ tới lời nói vừa rồi của anh. Kỳ thật chuyện này, cô không có quan hệ thế nào, nhưng mà lúc biết được anh cũng không thích Lý Trác Nhĩ, trong lòng cô chợt thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tại sao cô có thể có ý nghĩ như vậy? Cô như thế nào lại có thể đối với Cố Mục Niên sinh ra tính "Chiếm hữu dục" như vậy?

Cô khó chịu gãi gãi đầu, ngả mình vào trên sô pha.

——

Hai ngày sau, Cố Mục Niên tiếp nhận một nhà tạp chí xã hội sưu tầm, chủ đề sưu tầm lần này là có liên quan tới Chí Sinh cùng WNF hợp tác cộng đồng thiết kế "Ảo mộng" giới thiệu hệ liệt đồng hồ. Vốn Cố Mục Niên là người tiếp nhận phỏng vấn, sau này tạp chí xã hội bên kia thông tin, tổng thanh tra thiết kế bên WNF cùng tiếp nhận phỏng vấn, như vậy sẽ càng có lượt xem cao một chút.

Tạp chí xã hội ở quốc nội rất nổi tiếng, là có liên quan tới thiết kế trong tạp chí độ nổi tiếng cao nhất. Như vậy lần tuyên truyền này, đối với Chí Sinh là rất có lợi.

Sáng sớm, Cố Mục Niên trực tiếp đi tới địa điểm đó, không tới công ty. Khương Dao đang làm việc vừa mới nghe nói tin tức đó không bao lâu, Giang Dung liền tới đây tìm cô.

"Khương Dao, cô đem bản thảo thiết kế của chúng ta đưa đến khách sạn. Cố Tổng ở bên kia tiếp nhận phỏng vấn, nói cần phần tài liệu này. Vừa vặn sáng sớm nay cô không việc, liền đi qua đi."

Khương Dao gật đầu, "Tôi lập tức đi."

Cô lấy túi xách, cầm lấy tài liệu rồi đi. Đến khách sạn, cô đi vào liền nhìn thấy tiểu lý đứng ở cửa.

Tiểu lý nghe theo lời dặn của Cố Mục Niên nên xuống dưới đón với Khương Dao, "Khương tiểu thư, đi theo tôi."

"Ân."

Tiểu lý mang cô đến địa điểm phỏng vấn, liền nhìn thấy có một đám người bận rộn. Cô cũng liếc mắt liền thấy Cố Mục Niên và Lý Trác Nhĩ.

Lý Trác Nhĩ đang trang điểm, mà Cố Mục Niên ngồi cách đó không xa, anh đang xem bản thảo, có nhà tạo mẫu tóc đang xử lý tóc của anh, hai người họ không có trao đổi.

Khương Dao liễu định ánh mắt, liền thấy tiểu lý đi đến bên người Cố Mục Niên nói vài câu, anh liền ngẩng đầu lên.

Ánh mắt của anh tìm thấy cô, liền gọi cô lại đây.

Lý Trác Nhĩ nghe được thanh âm, cũng nhìn thấy Khương Dao. Mày của cô ta khẽ nhướng. Khương Dao như thế nào lại tới chỗ này?

Khương Dao không sợ ánh mắt của cô ta, tự nhiên mà đi qua.

Ngại bên người có người, cô mở miệng nói: "Cố Tổng, bản thảo thiết kế mà anh cần đây."

"Ngồi xuống."

Cô ở bên cạnh anh ngồi xuống. Lý Trác Nhĩ vừa thấy, trong lòng càng không thoải mái.

"Sáng nay không có việc gì thì ở nơi này đợi, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau trở về?" Anh hỏi Khương Dao.

"... Vâng"

Người tạo hình ở bên cạnh nghe được những lời này cho nên nhìn Khương Dao vài lần, vị này là...bạn gái của Cố Mục Niên?

Một lát sau, thời gian phỏng vấn đã đến. Cố Mục Niên và Lý Trác Nhĩ đứng dậy đi đến khu phỏng vấn. Khương Dao cũng đi theo rồi ở bên ngoài nhìn xem.

Một MC nữ ngồi xuống ở đối diện bọn họ, trước mỉm cười đến đoạn lời dạo đầu, sau đó liền bắt đầu vào thẳng chủ đề, hỏi đôi chút về việc hai công ty hợp tác, cùng với việc thiết kế hệ liệt đồng hồ.

Người MC hỏi Lý Trác Nhĩ: "Lý tiểu thư, nếu như có cơ hội nữa thì cô cũng sẽ lựa chọn hợp tác với Chí Sinh sao?"

Lý Trác Nhĩ thoải mái cười, "Đương nhiên rồi. Chí Sinh là một nhãn hiệu châu báu rất tốt, ở phương diện thiết kế cũng cùng phù hợp với phong xách thiết kế của WNF, lần hợp tác của chúng tôi rất thuận lợi, hi vọng sẽ có lần sau."

Người MC nhìn thấy ánh mắt của Lý Trác Nhĩ luôn luôn không tự chủ mà dừng ở trên người Cố Mục Niên, hơn nữa còn luôn luôn mỉm cười. Trong lòng người chủ trì đối với quan hệ của hai người họ cũng nhìn ra chút ít, vì thế liền dẫn hướng đến đề tài cuối cùng.

"Ở phía dưới có người đặt câu hỏi, Lý tiểu thư, cô đánh giá Cố Mục Niên như thế nào?"

"Anh ấy là một người rất có tài hoa, rất có mị lực nam nhân, anh ấy đối với thiết kế thì có ý tưởng riêng cho mình, cùng với anh ấy ở một chỗ trò chuyện sẽ khiến bản thân cảm thấy được lợi rất nhiều."

"Nga? Còn Cố tiên sinh thấy Lý tiểu thư như thế nào?"

Lý Trác Nhĩ chuyển hướng sang nhìn anh, đáy mắt tràn đầy sự chờ mong.

Ai ngờ Cố Mục Niên trả lời rất bình thường lại không thất lễ: "Lý tiểu thư ở các phương diện đều rất ưu tú, tôi cũng thật thưởng thức cô ấy như vậy."

Cô MC nở nụ cười, "Trên mạng có vài người có suy nghĩ cho nên bát quái hỏi một câu, hai vị đây là có quan hệ như thế nào? Có khả năng phát triển trở thành người yêu hay không?"

Khương Dao ở bên cạnh nghe được, tâm cũng treo lên.

Lý Trác Nhĩ sắc mặt thoáng chốc cũng có chút mạo hồng, không khí có chút mập mờ, cô ta đang nghĩ nên trả lời như thế nào, liền nghe được giọng điệu của người bên cạnh một chút cũng không có bất kỳ biến hóa nào mà nói một câu: "Chúng tôi chỉ là bằng hữu."

Một câu sạch sẽ lưu loát, dọn sạch tất cả hoài nghi trong lòng mọi người. Lý Trác Nhĩ sắc mặt cứng đờ, lập tức cũng gật đầu.

Sau khi phỏng vấn kết thúc, Cố Mục Niên đi theo bên người Khương Dao, nói với cô: "Em vào xe trước đi, anh sẽ lập tức đi qua."

"Vâng."

Khương Dao nói xong, liền lần nữa đối mặt với ánh mắt của Lý Trác Nhĩ, mặt hai người đều không chút thay đổi.

Cố Mục Niên bận rộn xong chuẩn bị rời đi, liền nghe Lý Trác Nhĩ gọi lại, "Cố tiên sinh, xin anh chờ một chút."

Tiểu lý vừa thấy, liền nói với Cố Mục Niên là mình đi ra tiền sảnh của khách sạn chờ.

Giờ phút này, chỉ còn hai người bọn họ người.

Lý Trác Nhĩ đi lên trước, nói cười xinh đẹp, "Đêm nay anh có rãnh không? Em muốn hẹn anh đi ăn một bữa cơm."

Cô vốn định lần này lại nói ra mời, Cố Mục Niên hẳn là sẽ cho cô mặt mũi này, ai biết rằng anh lại uyển cự tuyệt: "Xin lỗi, đêm nay tôi có hẹn."

Cô biểu tình xấu hổ, trêu nói: "Cố tiên sinh quả nhiên là rất bận."

Anh cười nhạt, "Không có, chỉ là tôi đã đáp ứng Khương Dao đêm nay muốn nấu cơm cho cô ấy."

Lý Trác Nhĩ nghe vậy, khó có thể tin được. Đường đường là một Cố Mục Niên thế nhưng lại vì một người muội muội mà đi nấu cơm?!

Cô ta xót xa cực kỳ, cảm xúc cũng có chút kích động, cô ta bước lên một bước, nhìn chằm chằm anh, "Cố tiên sinh, anh thật không có nhìn ra tâm ý của em đối với anh sao? Không có nữ sinh nào thất bại nhiều lần như vậy mà vẫn như cũ nói ra mời."

"Lý tiểu thư, tôi lặp đi lặp lại nhiều lần cự tuyệt thì cô nên minh bạch tâm ý của tôi, xin lỗi."

Đây coi như là biến thành cự tuyệt.

Anh vừa mới bắt đầu cự tuyệt, nhưng không có đem tình cảm của cô ta để ở trong lòng. Nhưng mà lúc Khương Dao tới hỏi anh, một khắc kia, anh rốt cuộc cũng bắt đầu ý thức được chuyện này rất nghiêm. Nếu Khương Dao bắt đầu suy nghĩ, thậm chí làm cho Khương Dao hiểu lầm, vậy thì anh không thể để loại chuyện này xảy ra.

"Cố Mục Niên, anh căn bản tìm hiểu em, không biết em ưu tú. Nếu anh có thể... thử cùng em ở chung một chỗ xem thế nào?!" Cô ta không nghĩ đến, từ nhỏ đến lớn mình toàn được rất nhiều nam nhân theo đuổi, còn bây giờ thì lại đi theo đuổi người ta.

"Tôi đã có người trong lòng, cho nên chúng ta không có khả năng."

Trong mắt của Lý Trác Nhĩ xuất hiện ánh nước, chất vấn anh: "Là... Khương Dao sao?" Trừ cô ấy ra, cô ta tìm không thấy người nào có thể làm cho anh vướng bận.

Thấy anh trầm mặc, cô ta tiếp tục nói: "Nhưng mà, Khương Dao là muội muội của anh, cô ấy chỉ coi anh là ca ca!"

Thần sắc của Cố Mục Niên nhỏ liễm, khóe miệng mang theo ý cười như có như không, "Chỉ là tôi không coi cô ấy là muội muội mà thôi."

"..."

Sau một lúc lâu, Lý Trác Nhĩ xoa xoa khóe mắt, không mất tự tôn nói: "Không có việc gì, nếu Cố tiên sinh đã vô tâm, tôi đây cũng muốn thu hồi tâm tư của mình lại. Anh yên tâm chuyện hợp tác của chúng ta sẽ không bị ảnh hưởng."

"Nếu không còn chuyện gì, tôi đi trước đây."

Anh quay người rời đi.

Khương Dao ở trên xe đợi một hồi lâu, anh mới lên đến. Khương Dao liền nói với anh: "Cố Mục Niên, đêm nay có khả năng em không thể cùng anh về nhà ăn cơm. Bội Bội tới tìm em..."

"Cho anh leo cây sao?"

Khương Dao bĩu bĩu môi, cầu xin tha thứ: "Lần sau đi? Lần sau lại để anh làm đại tiệc."

"Ân." Ạn nhéo nhéo mặt cô, tính là trừng phạt.

Khương Dao mặt đỏ tai hồng, đẩy tay anh ra, "Anh anh anh, không cần động thủ động cước."

Anh cong môi, không hề khi dễ nàng.

——

Chạng vạng Khương Dao nhận được điện thoại của Hác Bội Bội, liền cùng cô ấy hẹn ở nhà hàng Vân Nam

Hai người gặp mặt, Khương Dao đem trọng trách gọi món ăn giao cho Hác Bội Bội.

Hác Bội Bội ngạc nhiên: "Bình thường không phải đều là cậu gọi món ăn sao?"

"Cậu gọi đi, tớ không có tâm trạng." Cô chống đầu, ánh mắt nhìn xa xăm.

Hác Bội Bội ngồi ở bên cạnh lật thực đơn, cười cười, "U làm sao, ai lại quấy phá tâm tư của tiểu tiên nữ vậy?"

Vốn Hác Bội Bội chỉ là thuận miệng hỏi, Khương Dao lại trả lời thật

Chờ phục vụ đi rồi, Khương Dao giữ tay của Bội bội lại, vẻ mặt buồn rầu: "Bội Bội, tớ xong rồi..."

"Cái gì, cậu xong cái gì?!"

"Tớ giống như đã rơi vào võng tình."

"?!?!" Hác Bội Bội khiếp sợ, "Cùng cái đại móng heo nào a!"

"Là... Là... Cố Mục Niên..."