Duy Ngã Độc Tôn

Chương 887: Công chúa muôn năm!




Những kẻ muốn bỏ chạy, bị mấy người Phong Tử Ngạc trấn áp bốn phương tám hướng trực tiếp quay trở về. Tất cả đều là cảnh giới Đế vương, mỗi người đều hùng mạnh đến mức làm người khác khó mà tin nổi!

Khắp bên ngoài Thú Thần Thành, quả thật biến thành địa ngục nhân gian, nơi này, chính là một Tu La Trang!

Máu chảy thành sông?

Không, nơi này là máu chảy thành hồ!

Mấy chục dặm khu vực ngoài Thú Thần Thành, bị Linh Nhi đánh ra vô số hố to hố nhỏ. Bên trong những hố sâu này, nước ngầm chảy ra, hòa lẫn cùng với máu tươi, hình thành những chiếc hồ máu!

Nhìn vào đó, chói mắt giật mình!

Hơn vạn người, không ai sống sót!

Linh Nhi giết đến cuối cùng, cả người giống như người Sát Thần, mái tóc dài như thác xõa tản ra, trên người không nhiễm một chút máu lại tản ra sát khí kinh thiên, người bình thường ngay cả dũng khí đến gần nàng cũng không có!

Giết xong một địch nhân cuối cùng, đôi mắt Linh Nhi cũng đã trở nên đỏ đậm, còn là do Thượng Quan Thi Vũ đi tới gần Linh Nhi quát bảo nàng tỉnh lại.

Nếu không như thế, coi như là cảnh giới Đế vương giết chóc như vậy, cũng sẽ làm mình rơi vào trạng thái giết chóc tẩu hỏa nhập ma.

Trận giết chóc kinh thiên động địa này, chấn động toàn bộ Thú Thần Thành, những nhân loại đến từ Nhị Địa Tam Địa cùng với các Thánh địa khác, mỗi người đều hoảng sợ câm lặng.

Cỗ máu tanh nồng đậm kia, tiếng gào thét kinh thiên, từ ngoài mấy chục dặm cũng có thể nghe được rất rõ ràng!

Một ông chủ đang dùng roi da quật nô lệ Thú tộc, vừa nhấc roi lên, nhìn ánh mắt thù hận cùng bất khuất của nô lệ Thú tộc kia, lại nghe tiếng hô chém giết khủng bố ở bên ngoài thành, hung hăng quất một rơi xuống, đánh lên trên mặt nô lệ Thú tộc kia. Một vết máu dài xuất hiện, tiếp đó máu tươi tràn ra.

- Mẹ nó, nhìn cái gì đó? Nhìn nữa móc mắt ngươi ra! Đám ti tiện các ngươi, trời sinh là mệnh làm nô lệ, còn không làm việc tốt lành cho tạ lão tử sẽ làm thịt ngươi ăn sống!

Ông chủ cửa hàng tàn bạo nói, nhưng thần sắc có chút e dè.

Ngày hôm trước, một vị phó thành chủ Dương Quang Thành cùng hai vị thành chủ đại nhân có thân phận vương tử Nhị Địa Tam Địa bị giết, trực tiếp kinh động Vương tộc Nhị Địa cùng Tam Địa, phái đông đảo người tới vây giết đoàn người Tần Lập.

Nhưng nghe nói một thân thực lực Tần Lập kia đã đạt đến cảnh giới Đế vương. Cảnh giới Đế vương đó, dễ giết vậy sao?

Chẳng qua ông chủ cửa hàng này vẫn cảm giác bên mình nhiều người như vậy, dù là không giết được Tần Lập, nhưng đánh hắn thành trọng thương, vẫn không thành vấn đề chứ?

Đúng Lúc này, ngoài đường phố bắt đầu trở nên hổn loạn, rất nhiều người điên cuồng chạy về phía cửa thành ngược với phương hướng chiến đấu, quả thật là hoảng loạn không thể ở lại được dù chỉ một ngày.

Trong lòng ông chủ cửa hàng lúc này run lên, chặn một người đang vội vàng chạy đi hỏi:

- Xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì rồi?

Người kia nhìn thoáng qua nô lệ Thú tộc đang quỳ, vẻ mặt không nhịn được nói:

- Mẹ nó, ngươi thật là to gan, còn dám ngược đãi Thú tộc. Liên quân Vương tộc Nhị Địa cùng Tam Địa bên kia bị giết đến thảm bại. Máu chảy thành sông, nhanh chạy trối chết đi, Thú tộc phải đổi rồi!

Người kia nói xong, xoay người liều mạng bỏ chạy, người trên đường ngày càng nhiều, gia nhập vào đội ngũ chạy trốn, ông chủ cửa hàng này mất hồn lạc phách sững sờ ở đó, khóe miệng co quắp, hai mắt vô thần thì thào:

- Sao lại có thể như vậy, tại sao có thể như thế được chứ?

Bỗng nhiên, hắn cảm giác eo sau lưng mình truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, hẳm quay mạnh đầu lại, căm tức nhìn nô lệ Thú tộc kia cắm móng vuốt vô cùng sắc bén vào eo lung mình, đau đớn dữ dội làm cho hắn gần như không nói ra lời được:

- Người...Người dám giết ta?

Nô lệ Thú tộc lang tộc kia khóe miệng hiện một tia cười lạnh hung tàn:

- Công chúa Thú tộc chúng ta đã trở về, cái tên không biết sống chết kia, giết ngươi thì tính là gì?

Cảnh tượng như thế diễn ra ở trong toàn bộ Thú Thần Thành, vô số nhân loại ngược đãi Thú tộc giải trí, tất cả đều bị Thú tộc vùng lên phản kháng!

Trên thực tế, ngay trong nháy mắt Linh Nhi mở ra hai cánh, triển khai tàn sát, tất cả Thú tộc trong Thú Thần Thành liền cảm giác được: công chúa của bọn họ đã trở về!

Hơn nữa, công chúa đã trở nên vô cùng hùng mạnh!

Thú tộc bị ức hiếp nhiều năm, sẽ đổi đời rồi!

Thú tộc đỏ mắt nhưng không phát điên, cũng không vì thế mà lạm sát vô tội. Cũng là bởi bọn họ biết rằng, giúp đỡ công chúa của bọn họ, còn có nhân loại!

Nhân loại, cũng không phải tất cả đều là người xấu, giống như bên trong Thú tộc cũng không phải tất cả đều là hạng người lương thiện.

Nhưng cỗ oán khí tích lũy nhiều năm, lửa giận bộ tộc Thú Vương bị diệt, luôn luôn phái tìm cách trút ra. Vì vậy, đám người vì chột dạ chạy trốn kia, liền xui tám đời.

Phương thức Thú tộc truyền đạt tin tức, mạnh mẽ vượt xa nhân loại tưởng tượng. Rất nhanh, Thú tộc trong phạm vi ngàn dặm quanh Thú Thần Thành đều chạy ra khỏi nơi ẩn nấp, bắt đầu vây đuổi chặn đường những nhân loại chạy trốn về phía truyền tống trận.

Còn có rất nhiều Thú tộc, dứt khoát trực tiếp vây quanh từng truyền tống trận, có thể thấy được xung đột giữa nhân loại cùng Thú tộc, ở Nhất Địa này sẽ ngày càng nghiêm trọng!

Khi Linh Nhi bay trở về Thú Thần Thành, toàn bộ Thú Thần Thành đã sôi trào!

Vô số Thú tộc, tất cả đều quỳ gối trước cửa nhà mình, hoặc là ở trên đường phổ. ở trên nóc nhà...khắp nơi đều là Thú tộc!

Những nhân loại bình thường, tất cả đều đóng chặt cửa nhà, thành thành thật thật ngồi yên trong nhà, trong lòng vô cùng sợ hãi, không biết chờ đợi bọn họ sẽ là số phận gì.

Có trời mới biết Thú tộc nổi giận không kiềm chế được, sau khi đổi đời có thể lấy bọn họ khai đao hay không?

Linh Nhi hai mắt ngậm lệ, lăng không đứng giữa bầu trời Thú Thần Thành, một đôi cánh màu đen như mực, chậm rãi rung động:

- Các con dân của ta, các ngươi...chịu khổ rồi!

- Công chúa muôn năm!

- Công chúa muôn năm!

- Công chúa muôn năm!

Bên trong Thú Thần Thành, vang lên bốn chữ như sóng cuộn biển gầm, ban đầu còn không đồng đều, về sau ngày càng chinh tề đồng loạt. Tâm tình trong áp lực khuất nhục vô tận, tiếng hô bùng phát ra như muốn đánh văng cả vòm trời!

Thẳng đến một lúc lâu, những Thú tộc quỳ bên dưới lệ rơi đầy mặt, môi ngừng phát tiết rống giận rít gào, vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn công chúa trên bầu trời.

- Nhất Địa chúng ta đã thu phục được, còn Nhị Địa, Tam Địa đã từng thuộc về chúng ta, trong tương lai không lâu sau, một lần nữa cũng sẽ trở về trong tay Thú tộc chúng ta!

- Ngao!

- Công chúa muôn năm!

Thú tộc tâm tình kích động, một lần nữa phát ra tiếng gào thét như biển gầm.

- Thế nhưng, chúng ta không phải nhân loại Nhị Địa Tam Địa hung tàn. Chúng ta chỉ là báo thù, không phải lạm sát kẻ vô tội! Các ngươi nhớ kỷ, Thú tộc cùng nhân loại, có thể chung sống hoà bình! Đó, cũng là hy vọng của ta.Nguồn: http://truyenfull.vn

Linh Nhi tràn ngập cảm xúc chậm rãi nói.

- Chúng ta đều nghe theo lời công chúa!

- Lời công chúa, chính là ý chí của Thú tộc!

- Công chúa, lưu lại làm Vương giả Thú tộc đi, chúng ta cần công chúa dẫn dắt!

- Chúng ta cần công chúa dẫn dắt!

Tiếng hô rung trời, một lần nữa hội tụ lại, vẻ mặt tất cả Thú tộc đều mang theo mong chờ, nhìn Linh Nhi trên bầu trời.

- Ta, sẽ vĩnh viễn tồn tại cùng các ngươi!

Linh Nhi sắc mặt nghiêm túc trang trọng, nghiêm nghị nói ra một câu xa xưa nhất Thú tộc, truyền thuyết Thú Thần đã từng nói ra.

- Ngao!

- Rống rống!

- Công chúa muôn năm!

- Muôn năm!

Tần Lập mỉm cười nhìn Linh Nhi trên người đã bắt đầu tản mát ra khí tức vương giả, tràn ngập vui mừng. Tiểu nha đầu ngây thơ bướng bỉnh khi trước, rốt cuộc...trưởng thành rồi!

Lúc này, Linh Nhi quay đầu lại, thâm tình nhìn Tần Lập.

Không đợi nàng mở lời, Tần Lập khẽ cười nói:

- Linh Nhi, nàng yên tâm ở lại đây. Xây dựng Thú tộc còn cần có nàng, con dân Thú tộc cũng cần sự lãnh đạo của nàng. Cứ yên tâm, tương lai của chúng ta còn rất dài, rất dài!

Linh Nhi dùng sức gật đầu, đôi mắt đẹp như thu thủy ẩn một tầng hơi nước:

- Phu quân, thật xin lỗi, Linh Nhi không thể ở bên cạnh chàng. Chỉ cần chuyện bên Thú tộc ổn định xong, Linh Nhi nhất định sẽ đi tìm phu quân, đến lúc đó chúng ta sẽ không chia cách nữa!

Tần Lập cười khẽ, kéo Linh Nhi tới, nhẹ giọng nói:

- Có thời gian, huynh sẽ thường tới gặp muội.

- Ừ.

Linh Nhi dùng sức gật đầu, nước mắt đảo quanh vành mắt, rốt cuộc nhịn xuống, không rơi ra.

Đứng ở truyền tống trận, Tần Lập ngóng nhìn phương hướng Thú Thần Thành bên kia, Linh Nhi đã đem Thú Thần Thành làm trung tâm Vương tộc Nhất Địa.

- Đi, chúng ta đi Nhị Địa!

Tần Lập nói xong, trực tiếp đi vào giữa truyền tống trận.

Những người khác, đều theo sát phía sau.

Thú tộc trông coi truyền tống trận, vẻ mặt cung kính nhìn theo thân ảnh đoàn người Tần Lập biến mất trong truyền tống trận, trong mắt đều hiện lên cảm tình sùng bái.

Những nhân loại này, là người thân cận nhất của công chúa...Không, hiện giờ phải gọi là Nữ vương Thú tộc, Linh Nhi bệ hạ!

Linh Nhi bệ hạ, cũng chính là nhờ bọn họ trợ giúp, mới có được thành tựu ngày hôm nay.

Thú tộc cảnh giới Đế vương!

Cả một Thú tộc, đã bao nhiêu năm rồi không xuất hiện loại cường giả này? Thú tộc chấn hưng quật khởi đã là chuyện không thể cản được nữa!

Vương tộc Nhị Địa, Đoàn gia.

- Cái gì? Sao...sao có thể được chứ? Lão tổ tông ngài...đã chết?

Vương gia Vương tộc Nhị Địa, Đoàn Ngọc Lâm, là một Thần Vương tam trọng. Người này diện mạo anh tuấn nho nhã, khuôn mặt trung niên, có lực sát thương chí mạng với nữ tính.

Thật ra, ngày thường thì vị chúa tể Nhị Địa này thích làm nhất, chính là thay đổi thân phận khác nhau, chạy đi dân gian Nhị Địa tìm kiếm nữ nhân, là một vị vương giả phong lưu.

Hơn nữa, gần như tất cả những người gặp qua hắn cũng phải khen ngợi: có phong phạm vương giả, gặp đại sự không biến sắc, vô cùng trấn tĩnh.

Nhưng vào Lúc này, vị vương giả phong lưu này lại sắc mặt mất hồn mất phách, cơ thịt trên mặt co rút kịch liệt, ánh mắt chóp lóe hiện rõ nội tâm không bình tĩnh của hắn.

- Lão tổ tông, tuyệt thế cường giả cảnh giới Đế vương nhị trọng, làm sao lại chết? Làm sao có thể chết được chứ?

Đoàn Ngọc Lâm không cách nào tưởng tượng, tin tức truyền trở về cũng không rõ ràng, nói thế nào cũng có.

Dù sao, hơn vạn người kia, tất cả đều chết ngoài Thú Thần Thành, không có bất cứ một người nào chứng kiến ngay hiện trường, có thể cung cấp tin tức chính xác cho hắn.

Tin tức mà hắn nhận được, chỉ là bổn chữ: Toàn quân bị diệt!

Mấy lão giả, đều là trưởng lão trưởng lão Vương tộc Nhị Địa, những người này thường ngày căn bản không xuất hiện trước mắt mọi người, tất cả đều thuộc về những lão gia hoá thạch sống.

Vào lúc này, cũng giống như Đoàn Ngọc Lâm Vương giả Nhị Địa, trợn mắt há mồm ngồi tại chỗ, khuôn mặt vốn phẳng lặng như giếng sâu, hiện giờ đều tràn ngập khiếp sợ, cùng với không thể tin nổi!