Đến bây giờ, Tần Lập rốt cuộc rõ ràng làm sao mới tới được cảnh giới Đế vương. Vì sao trong cùng một thế giới, không thể cùng lúc xuất hiện nhiều cường giả cảnh giới Đế vương được. Thì ra, từ Thần Vương thắng cấp đến cảnh giới Đế vương, không chỉ đời hỏi tích lũy năng lượng trong cơ thể, trong cơ thể một người có tích lũy năng lượng nhiều thế nào, cũng phải có hạn chế.
Giống như Tần Lập trước đó, toàn bộ bên trong tinh thần thức hải, bởi vì ngũ hành lực tụ tập đủ, hình thành một tiểu thế giới mạnh mẽ. Lực lượng của một tiểu thế giới, đè chết một Thần Vương đỉnh cấp rất dễ dàng, nhưng Tần Lập lại vẫn không đột phá đến cảnh giới Đế vương.
Chỉ có khi hắn vừa thông qua lực lượng không gian, mở ra cấm chế thế giới này, đồng thời vận chuyển ngũ hành lực quanh người, dung hợp cùng lực lượng toàn bộ thế giới Giới Hạ, mới hiểu được loại cảm giác này.
Loại cảm giác này rất huyền diệu, nhưng rất rõ ràng. Vô số vết tích khắc vào trong tiểu thế giới giữa tinh thần thức hải Tần Lập, đồng thời đạo vận trên người Tần Lập, trong nháy mắt cũng trái rộng khắp thế giới Giới Hạ.
Khiến cho Tần Lập giải thích cùng nắm giữ pháp tắc thiên đạo, trong nháy mắt này đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới. Cảnh giới này, có một loại khác biệt bản chất so với cảnh giới Thần Vương trước đó. Đây...là cảnh giới Đế vương!
Muốn thắng cấp đến cảnh giới Đế vương, chỉ dựa vào khổ tu, tỷ lệ thành công quả thật quá thấp. Mà sau khi nắm giữ pháp tắc thiên đạo một thế giới, loại tập trung lực lượng toàn bộ thế giới, có thể nháy mắt đánh vỡ bình cảnh của Tần Lập!
Đây, cũng là vì sao năm đó Thông Thiên Đại Đế lại đánh cắp Kinh Hồn KỲ trọng bảo siêu cổ ở Tử Long có khoáng, chính là vì nháy mắt mượn dùng toàn bộ lực lượng nơi Thần Vực, đánh vỡ bình cảnh bản thân, để cho ông ta nâng lên đến cảnh giới Đế vương!
Sau khi bước vào cảnh giới Đế vương, toàn bộ thiên địa ở trong mắt Tần Lập, giống như thân thể của mình. Mỗi một lần hít thở, liền cho thể làm vạn vật tự nhiên sinh trưởng diệt vong!
Theo lĩnh ngộ cùng giải thích thiên đạo pháp tắc, mỗi khi đột phá một tầng, thực lực sẽ tăng lên gấp mấy lần. Cảnh giới Đế vương nhất trọng, so sánh với Đế vương thất trọng, loại chênh lệch này thật là quá lớn.
Cho nên, Tần Lập đột phá cảnh giới Đế vương thành công, cũng không kiêu ngạo tự mãn, mà tĩnh tâm lại, cảm ngộ pháp tắc thiên đạo trong nháy mắt thay đổi, thiên địa sinh ra đủ các loại đạo, muốn thoát khỏi bóng ma Thông Thiên Đại Đế, biện pháp duy nhất chính là không ngừng lớn mạnh, tiếp tục mạnh lên, đến cuối cùng vượt qua ông ta!
Muốn làm được điều đó, Tần Lập còn phải đi con đường rất dài!
Mọi người môn phái Viêm Hoàng phía dưới, lúc này ánh mắt nhìn Tần Lập ở trên cao, toàn bộ tràn ngập cuồng nhiệt. Kể cả các nàng Thượng Quan Thi Vũ, thậm chí là Tiểu Lục tinh thần uể oải, cũng tràn ngập không thể tưởng tượng nhìn Tần Lập.
- Cứ như thế...liền đột phá đến cảnh giới Đế vương?
Tiểu Lục lẩm bẩm bị rất nhiều người nghe được, đều không nói gì. Tận mắt thấy thế giới này xảy ra biến hóa, dù hiện giờ có người nói Tần Lập đã vượt qua Thông Thiên Đại Đế, trở thành Bất Tử Chân Thần, những người này cũng chịu tin tưởng!
Ánh mắt Tần Lập thâm thúy xa xưa, nhìn về một hướng chân trời xa xôi, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh. Người của Thông Thiên Đại Đế, tới thật là nhanh mà!
Ba bóng người từ cực xa, trực tiếp đánh về phía môn phái Viêm Hoàng. Đối với Lâm Đại Lâm Tam Lâm Tứ cảnh giới Thần Vương ngũ trọng, muốn tìm được hang ô Tần Lập. quả thật quá đơn giản!
Chẳng qua, bọn họ đều vô thức bỏ qua bóng người sừng sững ở trên trời cao.
- Các ngươi, tới rồi?
Tiếng nói kia vang lên từ trời cao, trực tiếp xuất hiện trong lòng Lâm Đại Lâm Tam Lâm Tứ. Ba vị cường giả cảnh giới Thần Vương ngũ trọng, khoảng khắc ngừng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía trên cao.
Phát hiện ở trên bầu trời cao xa, có một điểm đen nhỏ như con kiến, nhìn thật kỹ, lại là một người!
Sắc mặt Lâm Đại càng thêm ngưng trọng, trong lòng đã có vài phần hiểu được chuyện pháp tắc thiên đạo Giới Hạ thay đổi, thầm nghĩ: Thật đúng là sợ cái gì tới cái đó, Tần Lập kia đã có được năng lực thay đổi pháp tắc thiên đạo, đây là năng lực mà chính bọn họ cũng không có. Còn muốn bắt giữ, sẽ còn dễ dàng như tưởng tượng hay sao?
- Giả thần giả quỷ!
Lâm Tam cười lạnh một tiếng, nhắm phía bóng người nhỏ như con kiến ở hư không, vươn tay hư không nắm lại. Một bàn tay to trăm trượng, bồng hình thành giữa trời cao, hung hăng vồ tới bóng người kia!
- Chết đi!
Lâm Tam quát to một tiếng, bàn tay to lớn trăm trượng ở trên cao, dùng một tốc độ khó tin, phát ra uy thế khủng bố trực tiếp làm sụp đổ không gian! Bậc uy thế này, quả thật khủng khiếp vô cùng!
Tất cả mọi người môn phái Viêm Hoàng phía dưới chợt sững sờ, giật mình không nói nên lời, Nam Cung Tử Lăng khẽ giọng nói:
- Hỏng rồi, người Thông Thiên Đại Đế đuổi tới!
Hô Diên Kiêu Dưởng tế cổ Chuông Hoang cổ trên đầu, quát lạnh:
- Đây là Giới Hạ! Dù là chết, ta cũng sẽ không để cho bọn họ thực hiện được!
Hạ Văn Vũ phun ra thanh kiếm nhỏ xanh lục, nhanh chóng bay vòng quanh thân thể hắn, cười cười:
- Đúng thế, nơi này là Giới Hạ!
Mạc Bắc vác theo lang nha bổng thật to, cười lớn một tiếng, lao lên trên cao:
- Để cho đám cháu nhỏ kia biết, nơi này không phải là chỗ cho chúng dương oai!
Kiền Kính một lời không nói, cùng lúc xông thẳng lên, nhắm phía trời cao!
Hai nàng Nam Cung Tử Lăng cùng Ngọc Châu không đi, mà bảo hộ các nàng Thượng Quan Thi Vũ ở phía sau, Nam Cung Tử Lăng khẽ giọng nói:
- Các ngươi đều phải cẩn thận, người tới là cường giả cảnh giới Thần Vương, các ngươi không thể đối đầu. ngàn vạn lần đừng xung động!
Đúng Lúc này, chợt nghe trên trời cao truyền tới một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ầm ầm ầm!
Trên trời cao vô tận, một bàn tay khổng lồ càng lớn hơn dài tới ngàn trượng, trực tiếp đánh tan nát bàn tay do Lâm Tam ngưng tụ thành. Năng lượng khổng lồ làm cho cả không gian đều toàn một cảnh vặn vẹo, trời cao hổn loạn như ngày tận thế!
Bàn tay lớn ngàn trượng kia, sau khi đánh nát bàn tay trăm trượng của Lâm Tam, không chút dừng lại, trực tiếp vỗ về phía Lâm Tam ở giữa trời cao. Bàn tay to lớn ngàn trượng, giống như một ngọn núi lớn, thế to lực nặng, lại cực kỳ nhanh!
Bùm!
Mặc dù không nghe được một chút tiếng động, nhưng những người ở bên dưới dường như nghe được một tiếng động thanh thúy. Thân thể Lâm Tam cảnh giới Thần Vương ngũ trọng, trực tiếp bị bàn tay to lớn ngàn trượng đánh bay!
Giữa trời cao, một dải máu đỏ tuởi phun ra từ miệng Lâm Tam, màu đỏ hoa lệ mà thê lương nhuộm đỏ hư không vô tận! Lâm Đại cùng Lâm Tứ phát ra một tiếng rống giận bi phẫn, không lao về phía Tần Lập, mà nhằm thắng tới Lâm Tam bị bàn tay ngàn trượng của Tần Lập đánh bay!
- Tamđệ!
- Tam ca!
Tứ đại cường giả dưới trướng Thông Thiên Đại Đế, hưởng thụ mọi người biết tới trong vạn năm qua ở nơi Thần Vực. Cho dù là người đứng đầu Vương tộc các Thánh địa gặp bọn họ, cũng mặt đây khiêm tốn ai dám dương oai trước mặt bọn họ?
Điều đó không phải chỉ bởi bốn người bọn họ là trọng thần tâm phúc của Đại Đế, càng nhiều hơn là bởi thực lực bản thân tứ đại cường giả này vô cùng mạnh mẽ! Có thể lực áp những người đứng đầu Vương tộc Thánh địa này một bậc! Chỉ có thực lực mạnh mẽ, mới có thể làm cho kẻ khác khuất phục!
Lâm Đại cùng Lâm Tứ, dọc theo đường tới đây, đã tổng hợp thực lực Tần Lập, đã cố đánh giá cao, lại càng thêm cao hơn. Sau khi nhìn thấy thiên đạo pháp tắc Giới Hạ thay đổi, trong lòng hai người đều mọc lên một cổ dự cảm không lành. Nhưng kỳ thật bọn họ cũng giống như Lâm Tam, không muốn không dám, cũng không chịu tin tưởng một người trẻ tuổi như Tần Lập, lại có thể đột phá đến cảnh giới Đế vương?
Mà vào lúc này, hai người Lâm Đại cùng Lâm Tứ đã không còn hoài nghi. Nếu như Tần Lập còn chưa tăng lên đến cảnh giới Đế vương, tuyệt đối không thể nào thi triển ra được bí thuật thần thông mạnh mẽ như thế.Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc Lâm Đại ôm lấy Lâm Tam, mới phát hiện tam đệ mình đã sớm tắt thở bỏ mình, toàn thân trên dưới đều mềm nhũn. Lâm Đại mắt như nứt ra, toàn thân trên dưới hai trăm khớp xương tam đệ, đã bị một kích của Tần Lập đánh tới nát bấy!
- Lão tam, đệ chết thật là thảm mà!
Lâm Đại lệ già ngang đọc, khóc không thành tiếng.
- Tần Lập, ngươi tới nộp mạng đi!
Ánh mắt Lâm Tứ trở nên đỏ đậ,. một pho tượng Thiên Ma tám cánh tay khổng lồ, cao tới ba trăm thước vùng lên từ phía sau lưng Lâm Tứ. Toàn thân ngưng thực, giống như một pho tượng Thần, tám cánh tay mang theo mười sáu kiện vũ khí to lớn, trực tiếp rời khỏi thân thể Lâm Tứ đánh về phía Tần Lập!
Huynh đệ bị giết, hai người Lâm Đại cùng Lâm Tứ đã quên đi muốn bắt giữ Tần Lập. Hơn nữa, hai người bọn họ cũng rõ ràng, Tần Lập hiện giờ căn bản không phải bọn họ có thể bắt được. Cường giả cảnh giới Đế vương, dù cho là Thông Thiên Đại Đế đích thân tới, cũng không dễ dàng bắt giữ được, càng đừng nói hai Thần Vương ngũ trọng bọn họ.
Lâm Đại tự tin, khẳng định Tần Lập vừa thắng cấp cảnh giới Đế vương không bao lâu. Hắn mắt đỏ bừng, muốn thừa dịp căn cơ Tần Lập chưa ổn cùng Lâm Tứ hai người lập tức chém giết, báo thù giết huynh đệ!
Trọng yếu nhất, là bởi Lâm Đại nắm giữ một loại bí thuật thần thông cực kỳ nghịch thiên, có tên Đảo Hành Nghịch Thi!
Đây là do Lâm Đại lúc còn trẻ, lấy được từ một chỗ đi tích siêu cổ ở nơi Thần Vực, dù là Thông Thiên Đại Đế cũng phải than thở: bí thuật này quá mức bá đạo ngang tàng!
Đảo Hành Nghịch Thi, một khi thi triển ra, sẽ có uy lực khủng bố, có thể biến một người nháy mắt trở về bụi bặm năng lượng hàng tỷ tỷ năm trước!
Nguồn gốc của con người, từ xưa đến nay đều tranh luận rất lâu, có một cách nói, sau khi người chết đi, linh hồn bất diệt, mà linh hồn chính là do bụi bậm năng lượng hàng tỷ tỷ năm trước tạo thành.
Thông qua bí thuật thần thông Đảo Hành Nghịch Thi, là trong khoảng khắc đem một người trở thành trạng thái linh hồn, thân thể gân cốt máu thịt, hoàn toàn biến mất!
Chẳng qua loại bí thuật thần thông này quá mức bá đạo ác độc, bản thân kẻ thi thuật nếu không có cảnh giới Đế vương cao cấp, sau khi thi thuật cũng chỉ có một kết quả: đó là cùng với kẻ bị thi thuật, bị hoàn nguyên trở thành bụi bậm năng lượng vũ trụ hàng tỷ tỷ năm trước!
Điều này đối với võ giả dưới cảnh giới Đế vương, quả thật là chiêu thức ôm nhau chết chung! Sau khi Lâm Đại nắm giữ loại bí thuật này, cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày, chính mình sẽ thật sự dùng đến nó!
Chẳng qua, lúc này khóe miệng Lâm Đại nổi lên một tia ý cười lạnh băng, trong lòng kích động: Đại Đế, thật có lỗi. Lâm Đại phụ một phen kỳ vọng của ngài, không thể tiếp tục theo bên cạnh ngài nữa. Tần Lập này, hôm nay...ta không giết ngươi không được!