- Vậy vì cái gì...những gia tộc này lại chú ý đến Tần Lập? Nghe ý tứ lão tổ. vẫn là loại không có hảo ý?
Hải Kim Tôn không ngại học hỏi. Bởi vì hắn nghe ra ý tứ trong lời nói của Hải Ngự Phong, dường như là Tần Lập cho dù ở trên lôi đài thắng lợi. cuối cùng cũng sẽ không có kết cục tốt. Điều này làm cho Hải Kim Tôn kia trong lòng cảm thấy thỏa mãn. hắn cảm thấy được thực sự là sảng khoái.
Hải Ngự Phong tự nhiên rõ ràng Hải Kim Tôn trong lòng muốn cái gì, không kìm nổi thầm than một tiếng:
- Chính hắn một hậu thế. cùng Tần Lập so sánh. có cảm giác Tần Lập như là đã sống hơn năm trăm năm. còn Hải Kim Tôn, thì còn chua thành thục.
Trong lòng nghĩ như vậy. Hải Ngự Phong ngoài miệng lại giải thích nói:
- Tần Lập trong người mang trọng bảo. Hải gia cũng từng có chủ ý. tuy nhiên loại tâm tư này, về sau sẽ không nên nghĩ tới.
Hải Ngự Phong nói xong, nhìn thoáng qua những người con cháu dòng chính Hái gia, nói tiếp:
- Các ngươi lần này trở vê, cũng muốn báo cho mọi người, không nên có chủ ý với bảo vật trên người Tần Lập. nếu là trước kia chiếm được liền chiếm luôn. Nhưng bây giờ. ai chiếm được trọng bảo kia đều có thể đưa tới họa sát thân. Cho nên. Hải gia cùng Tần Lập. sau lôi đài luận vỗ, tất cả ân oán, đều xóa bỏ.
Hải Thế Hùng liên tục gật đầu, nói:
- Ngự Phong lão tổ nói đúng, hiện tại mọi chuyện đã vượt qua sự khống chế của chúng ta rồi. Bởi vậy. lợi dụng cơ hội lần này. chúng ta cùng với Tần Lập giải quyết xong tất cả ân oán là tốt rồi. Các ngươi nhớ lấy, nhớ lấy.
Không ai phát hiện Hải Kim Tôn móng tay cũng đã cắm thật sâu vào trong lòng bàn tay. hắn không có cảm giác đau đớn. nhất là hai mắt tràn ngập oán độc. trong lòng thầm nói:
- Tần Lập. ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bên trong Vĩnh Xuân tiểu trúc ở Nguyệt Diêu Tiên Cung. Vĩnh Xuân thượng nhân đứng trước mặt ba tuyệt sắc nữ tử, chính là Bộ Vân Yên. Triệu Thiên Thiên và Lệnh Hồ Phi Nguyệt đã lâu không thấy.
Bộ Vân Yên vẻ mặt tươi cười, năn nỉ nói:
- Sư phụ. ngài cho chúng ta đi đi. chúng ta thật sự rất nhớ Tần Lập. sư phụ ngài không nhớ hắn sao? Chúng ta cùng đi được không?
Triệu Thiên Thiên cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt không nói chuyện, nhưng cũng đều có vẻ mặt chờ đợi.
Vĩnh Xuân thượng nhân cười khổ nhìn các nàng, thu các nàng vào làm đệ tử. cũng không có cô phụ một phen kỳ vọng của nàng, hiện nay người mạnh nhất là Lệnh Hồ Phi Nguyệt đã thành công tiến vào cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, Triệu Thiên Thiên cùng Bộ Vân Yên, cũng đều đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không.
về thực lực, so sánh với với những người đồng tuổi, hơn nữa họ gần như không có dùng đan được đặc biệt tốt. có thể thấy. ba nàng đã phải cố gắng bao nhiêu.
Vĩnh Xuân thượng nhân từ lúc từ biệt Tần Lập. trong đầu thinh thoáng vẫn hiện ra hình bóng người trẻ tuổi anh tuấn kia. Mỗi khi nghĩ đến. Vĩnh Xuân thượng nhân đều đỏ mặt. một mình nhốt ở trong phòng, ai cùng không gặp.
- Oan gia, thật sự là cái oan gia a.
Vì hắn. ta thu ba nữ nhân của hắn làm đệ tử, rồi đưa hai thầy trò Vu Tiểu Nghệ cùng Tiểu Anh quan tâm tới hắn mang lại đây. mà hắn lại liên tiếp vài năm bặt vô âm tín. Nếu không thường xuyên biết về tin tức của hắn. Vĩnh Xuân thượng nhân thậm chí hơi cho rằng hẳn đã mắt tích.
Tuy nhiên, lúc này nàng được Tần Lập tự tay viết thiệp mời. mời Nguyệt Diêu Tiên Cung cung chủ Minh Nguyệt thượng nhân, Vĩnh Xuân thượng nhân cùng tới thành Thông Thiên, chứng kiến trận đấu có khả năng là trận chiến sinh tử.
Vĩnh Xuân thượng nhân cũng vì hành động lần này tiểu oan gia mà cảm thấy lo lắng. Ngươi có bao nhiêu thực lực chứ? Cho dù ngươi có thể đánh tan Thiên Mộng sơn trang. Nhưng ngươi có biết, chân chính thế lực lớn. đều có nội tình lớn cỡ nào sao? Thế lực lớn truyền thừa nhiều năm như vậy. cũng có vài lão bất tử. ngày thường vẫn che dấu. một khi chân chính xuất hiện sinh tử nguy cơ. bọn họ khẳng định sẽ xuất hiện. Ngươi hiện tại khiêu chiến bọn họ như thế. vạn nhất những...Lão bất tử kia không giữ thể diện, thật sự lên lôi đài đánh với ngươi thì làm sao bây giờ đây?
Hơn nữa, còn có những gia tộc che đấu. ngay cả Vĩnh Xuân cũng chỉ nghe nói qua về truyền thuyết gia tộc che dấu mà thôi. Đèn tột cùng những gia tộc này tôn tại hay không. Vĩnh Xuân cũng không dám trảm phần trảm xác định.
Nhưng. Tần Lập hiện tại trong người mang theo trọng bảo. nhiều người mơ ước. đây là sự thật không cần tranh luận.
Cho nên. Vĩnh Xuân quyết định, chính mình nhất định phải đi Thông Thiên thành, đến lúc đó. không chừng sẽ ra tay giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này.
Vĩnh Xuân thượng nhân nhìn Bộ Vân Yên tam nữ đang có ánh mắt chờ đợi. lúc này tâm nàng cũng mềm nhũn không kìm nổi nói:
- Được rồi. vừa lúc Tần Lập cùng nói. có lễ vật tặng cho các ngươi, tuy nhiên các ngươi nhất định phải nghe lời của ta.
Tam nữ thập phần nhu thuận gật gật đầu. kỳ thật trong lòng Vĩnh Xuân. sợ nhất một loại khả năng xáy ra. đó chính là tam nữ sau khi nhìn thấy Tần Lập. sẽ không chịu trở về Nguyệt Diêu Tiên Cung nữa.
Lấy thực lực Tần Lập hiện tại. nếu muốn trợ giúp tam nữ tăng lên thực lực. cũng không phải là một việc khó.
Nếu tam nữ không bao giờ trở về, như vậy Vĩnh Xuân thượng nhân...Tự nhiên về sau cũng mất đi cơ hội gặp Tần Lập. Lần này Tần Lập xuất hiện, khiến cho Vĩnh Xuân có chút sợ hãi. tuy nhiên còn may Bộ Vân Yên ba nàng đều rất hiểu chuyện.
Phương bắc Cực Hàn Băng Tuyết, bên trong Thánh Hoàng lĩnh vực. Lý Kế mới đây đảm nhiệm Thánh Hoàng, diện mạo hết sức trẻ trung, ngồi ở ghế dưới. Trong phòng, ngồi ở ghế trên còn có bốn lão già nhìn qua trông rất là già nua.
Bọn họ đều mặc hoàng bào. đầu đội vương miện.
Thần kỳ chính là, bốn lão nhân này. không ngờ là tứ bào thai trông giống nhau như đúc.
Bốn lão nhân ngồi ở một chỗ. gần như không nhìn ra sự khác biệt, thậm chí ngay cả biểu tình cử chi. đều nhìn không thấy sự khác nhau.
Bốn lão nhân toàn thân, lực lượng nhìn qua vô cùng tràn đầy. dường như xuất hiện ngay cả nếp nhăn trên mặt. đều ẩn chứa lực lượng làm cho người ta run sợ.
Ánh mắt bốn lão nhân lưu động ra thần quang làm cho mọi người cũng không dám nhìn vào. dường như không phải ánh mắt của nhân loại bình thường.
Tân Thánh Hoàng Lý Kế đối với bốn vị lão nhân này vô cùng cung kính, tuy rằng trên người hắn cùng mặc hoàng bào đầu đội vương miện, nhưng tại trước khí thế của bốn vị lão nhân, hắn giống như như một tên chạy việc bình thường.
Nhưng trên mặt Lý Kế. cùng không có lộ ra vẻ mặt bất mãn. khuôn mặt vẫn luôn tươi cười.
- Bốn vị lão tổ tông, ta thật sự là không có biện pháp, mới gõ chuông cảnh báo. mời các ngươi xuất quan chủ trì công đạo. Tần Lập. cùng con gái Cơ gia. hủy đi căn cơ mười vạn năm của Thánh Hoàng lĩnh vực chúng ta, ít nhất trong vòng ba. năm ngàn năm chúng ta mới có thể hồi phục, cho dù ba. năm ngàn năm. vẫn còn rất nhiều loại đan dược không thể luyện chế. Tần Lập quả thực là muốn hủy Thánh Hoàng nhất mạch chúng ta, lão tổ tông, ngài nên vì con làm chủ. trên người Tần Lập có đan phương thái cổ. mỗi một cái phối phương đều có thể luyện chế ra thần dược cường đại, chỉ tiếc bọn họ thực lực quá mạnh mẽ. con phái rất nhiều cao thủ kết quả vẫn là không tránh khỏi bại vong, còn đánh mất đi Bảo Khí Long Thủ Kiếm.
Bốn sắc mặt cũ kỳ biểu tình giống nhau, có một lão già ngồi ở giữa, mở miệng chậm rãi nói:
- Chuyện này chúng ta đã biết, là phụ thân ngươi vô năng, hắn là một cái ngu ngốc, dùng sức mạnh ép lấy nữ nhân Cơ gia. Nếu hắn còn ở trước mặt ta, ta sẽ một Chưởng vồ chết cái loại vô năng ngu ngốc này. Nội tình Cơ gia, các ngươi quả thực chỉ nghĩ đến những biểu hiện ra ngoài vài thứ kia sao? Dòng tộc Thánh Hoàng siêu quần xuất chúng, ta xem đám hậu thế các ngươi, thật sự ánh mắt thấp kém. nghĩ đến có thể muốn làm gì thì làm Cơ gia sao. ngươi truyền lệnh xuống dưới, tất cả thủ đoạn nhăm vào Cơ gia. phải đình chỉ ngay lập tức. Bằng không, bốn lão già chúng ta, không ngại tự mình chấp hành gia quy. đi quét sạch những thứ...rác mơi kia của dòng tộc Thánh Hoàng.
Lý Kế cả người khẽ run lên. vội vàng gật đầu xác nhận, hắn mới không cần ứng phó với Cơ gia hay không mới thoái vị Thánh Hoàng. Trong lòng hắn đối với Cơ gia vô cùng oán hận. Bởi vì con tư sinh của hắn chết ở Cơ gia. loại thâm cừu đại hận này sao có thể buông tha. Cho nên. hắn tuy rằng tự nhận lỗi muốn thoái vị, nhưng trong tay vẫn có một cỗ lực lượng rất mạnh, luôn luôn cùng với Cơ gia đối đầu không ngừng.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hiển nhiên chuyện này khiến cho bốn lão tổ tông bất mãn thật sự nếu không dừng tay, chỉ sợ thoái vị Thánh Hoàng cũng sẽ bị gia pháp xử Lý.
- Đương nhiên, dòng Thánh Hoàng chúng ta, cũng không phải dễ dàng khi dễ như vậy, Tần Lập nếu hủy đã hủy đi căn cơ của dòng tộc Thánh Hoàng, vậy đừng trách chúng ta cậy mạnh hiếp yếu. Các ngươi yên tâm đi. lân chúng ta đi ra ngoài, chúng ta tất nhiên mang đâu Tần Lập cùng với tất cả trọng bảo trên người hắn trở về.
Lý Kế thở dài nhẹ nhõm một hơi. cùng với mấy lão tổ tông giao tiếp, đối với tinh thần lực hao phí thật lớn, Bởi vì hai bên bối phận hơn kém nhau nhiều lắm. Bốn lão tổ tông đối với ai có chút không hài lòng, đều trực tiếp ra tay phế bỏ người đó.
- Vậy. kính nhờ bốn vị lão tổ tông.
Lý Kể vẻ mặt chân thành nói.
Bốn lão nhân lặng yên không một tiếng động, biến mất tại gian phòng, trong không khí không có lưu lại chút dấu vết, không gian thậm chí cũng không có dao động, tựa như cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện ở đây.
Lý Kế lấy ra một cái phù chú trên bàn. đây là phương thức truyền tin của dòng tộc Thánh Hoàng, trong vòng trăm vạn dặm, mặc kệ bao xa, nếu một bên thi triển bí thuật, bên kia có thể thu được.
Trên bàn tay Lý Kế. bỗng nhiên bốc lên một ngọn lửa. phù chú vô thanh vô tức hóa thành bột mịn. bay xuống mặt đất. Giờ khắc này. trên người Lý Kế khôi phục khí thế đầy uy nghiêm của Thánh Hoàng.
Hắn nhìn qua tuy rằng tuổi trẻ. nhưng một thân thực lực, cũng đã đạt tới cảnh giới Lôi Kiếp.
Lấy cảnh giới của hắn trước mặt bốn lão tổ tông, đều thật cẩn thận, thậm chí có chút hết hồn. thực lực bốn vị lão tổ. có thể thấy mạnh như thế nào.
So với các thế lực lớn nơi Cực Tây. còn có vô số gia tộc môn phái nhỏ, nghe thấy tin tức này. đều đi tới. rất nhiều gia tộc kéo đài mấy ngàn năm thậm chí mấy vạn năm ân oán, lúc này cũng hạ chiến thư. ước định ở trên lôi đài thành Thông Thiên, hoàn toàn giải quyết ân oán.
Đây là chỗ cao minh chân chính của Lý Long Xuyên nơi Cực Tây cực kỳ lớn. phạm vi trảm vạn dặm. dưỡng dục vô số môn phái cùng gia tộc. từ thời kỳ thái cổ đến nay. đã có mười mấy vạn năm lịch sử. quan hệ lẫn nhau, như thế nào có thể không có ân oán sinh ra?
Mà trước đó. chưa từng có loại này. thông qua lôi đài giải quyết ân oán. rất nhiều gia tộc ân oán kéo mấy vạn năm. nhưng đã trót đâm lao phải theo lao. ai cũng không dám. đứng ra trước tiên tiêu trừ ân oán.