Duy Ngã Độc Tôn

Chương 425: Tu luyện dưới áp lực nặng




Tiên Thiên Tử Khí của Tần Lập, không ngừng đưa vào trong Ấn Chương (con dấu), mà cái Ấn Chương này giống như là một cái hồ sâu khô cạn nước, dường như rót vào bao nhiêu cũng không no! Mãi đến khi đứa trẻ màu tím trong cơ thể Tần Lập kia màu sắc có hơi trở thành nhàn nhạt, trong đầu Tần Lập cũng hơi cảm thấy từng cơn mê muội, lúc này cái Ấn Chương đó mới ngừng hút thu. Mà lúc này, Tần Lập mặc dù đã gần như xuất hiện triệu chứng hư thoát, nhưng lại có thể hoàn toàn không chế Ấn Chương này! Tần Lập ý niệm vừa động, Ấn Chương vù một cái liền bay ra ngoài, dựa theo điều khiển của Tần Lập, hướng tới nghiên mực màu đen phong cách cổ xưa nổi lơ lửng trên không trung kia muốn đụng vào nó! Kết quả, còn chưa dụng tới nghiên mực kia thì cái Ấn Chương liền bởi vì Tần Lập kế tiếp không còn chút lực nào, từ không trung lại bay ngược lại theo con đường cũ, vù một cái, tự động bay vào trong đan điền của Tần Lập.

Tần Lập hoảng sợ, vội nội thị quan sát, phát hiện Ấn Chương xuất hiện trong đan điền, liền bị đứa trẻ màu tím chộp cầm vào tay. Dường như được bú mẹ, đứa trẻ màu tím rất nhanh trở lên sinh cơ bừng bừng, Tiên Thiên Tử Khí lưu động qua lại giữa hai bên như ân cần chăm sóc lẫn nhau.

Mà Tần Lập lúc này đã hoàn toàn thoát lực, không thể không lộ vẻ mặt cười khổ ngồi dưới đất, bắt đầu khôi phục trở lại.

Đồng thời, trong đầu hắn hiện lên một loạt tư liệu về Bảo Khí.

Về Linh Khí, võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không có thể khống chế, sử dụng, có thể phát huy gấp mấy lần thực lực bản thân võ giả. Thậm chí cho dù chống lại cường giả Đan Nguyên Anh Hóa cũng có cơ hội ngang tài ngang sức! Về Bảo Khí, võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không miễn cưỡng có thể khống chế, tuy nhiên, mỗi ngày nhiều lắm chỉ có thể sử dụng một lần! Bởi vì sau mỗi lần sử dụng sẽ tiên hao hết toàn thân lực lượng không còn gì. Cho nên, cho dù võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không có được Bảo Khí, dơn giản cũng vẫn là không muốn xuất ra thì tốt nhất. Chẳng những vạn bất đắc dĩ, mà ngàn vạn lần không thể sử dụng.

Nếu không cho dù ta dùng Bảo Khí diệt xong một cường giả Đan Nguyên Anh Hóa, nhưng nếu có người khác dòm ngó bảo vật của mình, trong lúc lực lượng của mình hao hết, gần như rơi vào trạng thái hư thoát, thì dù là ngay cả một tên Chí Tôn cũng có thể dễ dàng giết chết mình! Bởi vậy, Bảo Khí đối với võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không mà nói, thật đúng là không có tác dụng lớn lắm, kẻ có được nó ngược lại sẽ bị người ta dòm ngó.

Mà võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, sử dụng Bảo Khí, mỗi ngày có thể sử dụng ít nhất hơn một trăm lần! Nói cách khác, võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, gần như là có thể thoải mái khống chế Bảo Khí tiến hành đối địch.

Đây cũng là nguyên nhân trong lòng Tần Lập nảy sinh nghi hoặc, nếu cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa có thể thoải mái sử dụng Bảo Khí, vậy vì sao mình chỉ dùng có một lần, liền gần như tiêu hao hết tất cả năng lượng trong cơ thể? Bỗng nhiên, Tần Lập nghĩ tới trọng lực bên trong đại điện, hắn như được khai sáng đầu óc: không nghĩ tới tầng hai của Hoàng Kim Cung này, ưu điểm lớn nhất không phải nguyên liệu liệu khí lơ lửng đầy trời kia, cũng không phải mấy món bảo vật thành phẩm kia, mà chính là bản thân loại trọng lực gấp trăm lần với bên ngoài này! Đây mới chân chính là giá trị của nó! Cảnh giới như nhau, vì sao có người lợi hại hơn so với người khác? Tỷ như nói cảnh giới Chí Tôn, từ thấp đến cao, lực lượng của võ giả có thể được từ hai vạn cân đến năm mươi vạn cân.

Võ giả cảnh giới Nhân Tôn, lực lượng có được hai vạn đến bốn vạn cân, có người, có thể đạt tới lực lượng ba vạn bảy ngàn cân, thậm chí ba vạn chín ngàn cân, mà có người, thì chỉ có lực lượng ba vạn hai ngàn cân, hoặc ba vạn ba ngàn cân.

Bọn họ cùng một tầng thứ, cùng một cảnh giới như nhau, nhưng thực lực lại xuất hiện phân biệt mạnh yếu.

Trong đó, có liên quan với thiên phú của võ giả, nhưng cùng hoàn cảnh, cùng phương thức tu luyện của Hậu Thiên, càng là có liên quan quan trọng nhất! Cố gắng hay không cố gắng, tự nhiên không cần phải nói. Võ giả có thể đột phá cảnh giới Dung Thiên, tiến vào cảnh giới Chí Tôn, không thể không cố gắng! Cho nên nói, hoàn cảnh cùng phương thức tu luyện này, mới là thứ nhân tố chân chính dẫn tới tính quyết định! Nói một cách đơn giản, nếu Tần Lập mỗi ngày đều có thể tu luyện ở chỗ trọng lực gấp trăm lần ngoại giới này, như vậy hắn có thể đạt tới trạng thái đỉnh của mỗi một cảnh giới! Có thể chạm tới mức giới hạn lực lượng tầng cao nhất kia! Nói cách khác, hắn trước sau vẫn dẫn đầu người khác! Trên cùng một cảnh giới, cùng cùng một cấp bậc, hắn sẽ chân chính trở thành tồn tại vô địch! Cho dù không có chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, cho dù không có Tiên Thiên Tử Khí Quyết, chỉ cần Tần Lập có được một chỗ tu luyện mà mọi người đều tha thiết ước mơ như vậy, cứ chiếu như thế hắn có thể trở thành một tuyệt thế cường giả! Nghĩ đến đây, một chút thất vọng trong lòng Tần Lập lúc trước vì không chiếm được nhiều bảo vật, đã hoàn toàn biến mất không còn! Ngược lại biến thành là vô tận vui sướng! Hơn nữa, Tần Lập cũng quyết định, cho dù đi ra ngoài, cái vật chất Ấn Chương này, cũng muốn cho nó thối rữa ở trong bụng! Ừ! Cứ yên vị ở ngay tại đan điền kia là tốt lắm! Không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối sẽ không lấy nó ra đối địch! Dùng lời nói của người trong giang hồ chính là:

- Cái Bảo Khí Ấn Chương này, chính là tuyệt kỷ con bài chưa lật của Tần Lập!" Không đến lúc sống chết trước mắt, tuyệt đối sẽ không sử dụng! Hơn nữa, với thực lực của Tần Lập hiện giờ, gần như cũng không có ai, có thể cho hắn sử dụng Bảo Khí! Đừng nói, ở loại địa phương này, tiêu hao tuy nói rằng rất nhanh, nhưng khôi phục cũng nhanh hơn rất nhiều lần so với bên ngoài. Không bao lâu, Tần Lập lại khôi phục đến trạng thái khỏe manh như lúc đầu.

Tuy nhiên, lần này Tần Lập không hề vọng tưởng thu lấy toàn bộ bảo vật nổi lơ lửng trên không trung đại điện này nữa, mà là tung ra Bảo Khí Ấn Chương, không ngừng tiến hành tu luyện.

Tuy nhiên, mỗi lần sử dụng toàn thân lực lượng đều đã tiêu hao không còn, nhưng theo luyện tập số lần không ngừng gia tăng, bất kể là khống chế năng lực, cùng độ chính xác đánh vào mục tiêu, hay là tốc độ phi hành, đều có tăng lên thấy rõ so với lúc ban đầu.

Hơn nữa, mỗi lần Tần Lập hao hết lực lượng toàn thân, sau đó tiếp tục một lần nữa tu luyện trở lại, hắn luôn cảm nhận được lục lượng của chính mình có một chút tăng so với lần trước.

Tuy rằng thực rất nhỏ, gần như nhỏ đến khó có thể phát hiện, hơn nữa mỗi một lần đều khiến cho Tần Lập mệt đến gần như hư thoát, nhưng Tần Lập vẫn cảm thấy vô cùng mừng rỡ.

Vì thế, trong vô thức Tần Lập vẫn tu luyện suốt tại tầng hai trong Hoàng Kim Cung, thậm chí dường như hắn quên bẵng thời gian! Mãi đến khi Tần Lập cảm thấy cái loại áp lực cực lớn này, ép tới làm cho hắn cảm giác hít thở không thong, hắn mới đột nhiên hiểu rằng, dưới môi trường trọng áp này, cũng không thể ở trong đó lâu lắm! Dù sao Tần Lập cũng là người từ địa cầu xuyên qua tới, có chút hiểu biết phần nào về trọng lực, nhưng với người thường mà nói, chỉ sợ dưới trọng lực gấp hai, ba lần, cũng đã không thể chịu đựng, nếu là gấp một trăm lần, người thường đi vào, ngay lập tức sẽ bị ép thành bột mịn! Nếu không phải hắn đã đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, căn bản ngay cả tiến vào đây cũng là một loại hy vọng xa vời! Lúc này Tần Lập đã hiểu rõ dụng ý của Hô Diên Bác, hiểu rõ vì sao chỉ có đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, mới có thể đi vào tầng hai.

Rất hiển nhiên, loại trọng lực này giúp tăng lên thực lực võ giả, có chỗ tố đúng là kinh người! Vừa mới tu luyện đã giúp hắn thu được lọi ích phi thường lớn, lúc này v đã hoàn toàn củng cố cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa.

Hiện tại Tần Lập cũng hoàn toàn thích ứng với đủ loại uy năng của cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa này, ra tay cũng có thể khống chế tinh thuần và chuẩn xác, mà không còn xuất hiện loại tình trạng không khống chế được như trước đó.

Kỳ thật để hiểu rõ chỗ tốt này, tỷ như một người bình thường, đột nhiên trong tay hắn có lực lượng ngàn vạn cân, như vậy, giống như trước đó hắn chụp bắt các thứ, ví dụ như chụp phải một chai bia, như vậy chai bia này sẽ bị bóp nát ngay! Chỉ dựa vào hắn dần dần quen với việc khống chế lực đạo, như thế mới sẽ không xuất hiện loại tình huống này nữa.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Kim Điên bọn chúng đã đột phá, nhưng vẫn còn phải bế quan, bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể chân chính nắm giữ lực lượng chúng hiện đang nắm trong tay.

Nghĩ tới Lãnh Dao mấy người đều có thể đã xuất quan, hơn nữa từ khi Thần Miếu thái cổ xuất thế đến nay, có thể sẽ có rất nhiều cường giả từ địa phương cực Tây tới rồi, rời khỏi Huyền Đảo sớm ngày nào thì có thể yên tâm sớm ngày đó.

Tần Lập có hơi lưu luyến bước ra ngoài tầng thứ hai Hoàng Kim Cung. Mới vừa đến bên ngoài, trọng lực trở lại trạng thái bình thường.

Tần Lập lập tức có cảm giác như rồng về biển rộng, loại cảm giác này quả thực quá mỹ diệu! Tần Lập ngẩng đầu, nhìn thoáng qua mặt trời trên đỉnh đầu, xác định thời gian một chút, phát giác mình tiến vào tầng thứ hai Hoàng Kim Cung, thời gian đã gần tới một canh giờ, trong lòng thầm nghĩ:

- Hy vọng thời điểm lần sau tiến vào trong này tu luyện, có thể kiên trì thời gian lâu hơn! Chờ sau này khi nào mấy người Thi Vũ đạt tới cảnh giới này, liền để cho bọn họ cùng tiến vào trong này tu luyện!

Yên lặng vận dụng pháp quyết khống chế Hoàng Kim Cung, Tần Lập phát hiện, Hoàng Kim Cung đang chậm rãi nhỏ đi, thong qua ký ức kế thừa của Hô Diên Bác, Tần Lập cũng biết, thực lực của chính mình càng mạnh, tốc độ thu nhỏ của Hoàng Kim Cung sẽ càng nhanh. Hơn nữa, quá trình này là không thể bị quấy rầy! Cho nên, điều này cũng liền đánh mất ý niệm trong đầu của Tần Lập muốn mang Hoàng Kim Cung ở trên người, đi đến đâu mang đến đó.

Bởi vì một khi bị hậu duệ con ngươi màu tím hoặc đám người địa phương cực Tây kia biết lai lịch Hoàng Kim Cung mà phát hiện, như vậy sẽ dẫn phát một hồi chiến đấu kịch liệt! Phàm là người biết tồn tại của Hoàng Kim Cung, không nghi ngờ sẽ tìm cách thu lấy nó!

Dùng thời gian gần một canh giờ, Tần Lập mới thu nhỏ Hoàng Kim Cung, lại thành cỡ nắm tay, sau đó thu vào trong đan điền, ngay cả Tần Lập đã là chủ nhân của Hoàng Kim Cung, nhưng vẫn có cảm giác như trong thân thể đang chứa một ngọn núi lớn, vô cùng nặng nề.

Tuy nhiên lúc này đây, Tần Lập phát thề phải mang theo Hoàng Kim Cung, bởi vì Huyền Đảo nơi này đã không còn an toàn! Giải thi đấu Chí Tôn từ thượng cổ đến nay, đã thực hiện không biết bao nhiêu lần, một khi có người địa phương cực Tây tiến vào nơi này, biết được tin tức Hoàng Kim Cung, tất nhiên sẽ đi Huyền Vũ Phong tìm kiếm.

Tần Lập cũng không nghĩ rằng một cái trận pháp đó có thể mê hoặc mọi người.

Cho nên, cho dù hiện tại mang theo Hoàng Kim Cung có chút khó khăn, nhưng dù sao so với bị người khác phát hiện thì tốt hơn nhiều.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mang theo Hoàng Kim Cung, nếu muốn phi hành trên không trung như trước, đã không có khả năng, tuy nhiên tốc độ chạy của Tần Lập lúc này cũng đã đạt tới một loại cảnh giới khó tin.

Tuy rằng không nhanh bằng phi hành, nhưng cũng không tình là chậm lắm. Hơn mười ngày sau, Tần Lập về tới Tần gia.

Lúc này, mấy người Lãnh Dao vẫn chưa xuất quan. Linh Ưng, Mặc Ưng, Kin Điêu cùng Bạch Trung Hỏa, Bạch Trung Tuyết đều đã xuất quan. Thực lực cảu mỗi người đều có tăng lên trên diện rộng, kính ý trong lòng đối với Tần Lập, cũng đều khiến chúng nó thừa nhận tân chủ nhân này rồi!

Lại qua nửa tháng, rốt cục Lãnh Dao xuất quan, mà thực lực của Lãnh Dao tăng lên lai khiến Tần Lập cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không ngờ một lần lại đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, đạt đến Nhân Tôn đỉnh phong!