Duy Ngã Độc Tôn

Chương 358: Được




Tần Lập lao tới ôm lấy Tần Hàn Nguyệt, không thốt lên lời! Địa vị của Tần Hàn Nguyệt trong lòng hắn không thể thay thế được. Dù sao cũng là cốt nhục chí thân, huyết mạch tương liên. Lúc này, cảm giác xấu hổ khi đối mặt với Tần Hàn Nguyệt ngay khi vừa xuyên giới tới thế giới này cũng đã hoàn toàn tiêu biến.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Con, con trở về là tốt rồi, là tốt rồi!

Tần Hàn Nguyệt ôm con, tất cả sự lo lắng, quan tâm đều lộ ra hết!

Mọi người của Tần gia hốc mắt ai cũng đều ửng đỏ. Giờ phút này, trong lòng của tất cả mọi người đều rất phấn khởi!

Ngay cả Tần Tỏa, trong lòng cũng âm thầm than thở:

- Hảo huynh đệ của ta, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại! Nếu còn không về thì ca ca có thể đã không gắng gượng được nữa rồi!

Tần Lập đợi cho tâm tình của mẫu thâm ổn định lại một chút rồi mới trầm giọng nói:

- Mẫu thân, đưa con đi gặp phụ thân!

Tần Hàn Nguyệt nghe thấy thế thì ngẩn ra, lập tức hốc mắt lại đỏ lên, cúi đầu nhẹ "ừm" một tiếng, trong lòng lại dâng lên niềm vui khôn tả. Nàng biết nhi tử của mình đến lúc này mới coi như chân chính chấp nhận phụ thân của nó! "Văn Hiên, tội của ông đã được tha thứ rồi!" Tần Hàn Nguyệt cao hứng hét lên trong lòng!

Đẩy cửa phòng ra, Tần Văn Hiên đang nằm đó nhắm mắt dưỡng thần. Những thương thế này sẽ không lưu lại di chứng gì cho hắn, qua mười ngày nửa tháng rồi cũng sẽ tốt! Nhưng sự phẫn nộ và ấm ức trong lòng thì không thể dễ dàng qua đi được! Hơn nữa, ở trong thành Phong Sa, trong Tần gia, Tần Văn Hiên cũng được coi là một người có danh vọng. Thậm chí còn có nhiều người biết rằng hắn chính là phụ thân của Tần Lập!

Đánh vào mặt hắn thì trên thực tế chẳng khác nào đánh vào mặt Tần Lập!

Trên thực tế, việc sỉ nhục Tần gia của người Phong gia của Phong Thành này là đang thăm dò trước khi có hành động mạnh mẽ hơn một chút. Bọn họ muốn thử xem Tần gia sẽ có phản ứng như thế nào, là phản ứng dữ dội hay là vẫn ẩn nhẫn chịu nhục!

Nếu là mạnh mẽ phản kháng thì thật là tốt! Tất cả những gia tộc chuẩn bị giây máu ăn phần đối với tài phú của Tần gia đều muốn thấy trường hợp này! Còn nếu cứ ẩn nhẫn chịu nhục thì cũng không sao! Cứ như thế, như tằm ăn dâu, hao mòn dần sự tôn nghiêm của Tần gia. Cuối cùng, cho dù Tần Lập trở về thì Tần gia lúc ấy cũng chỉ là một đám xác không hồn!

Chỉ sợ là người của Phong gia không tính trước được là Tần Lập đã trở về! Tuy nhiên, bọn họ đã đi tới bước này, cho dù Tần Lập trở về thì bọn họ cũng không cảm thấy có gì không ổn!

Tần gia và các gia tộc môn phái khác hiện tại đang vây trong một trạng thái cân bằng vi diệu! Một khi có phương này đánh vỡ trước thì sau đó sẽ dẫn đến cục diện không chết không ngừng!

Cho nên bọn họ tin tưởng rằng, Tần Lập tuổi còn trẻ như thế, có thể tu luyện đến cảnh giới như vậy, hơn nữa căn cứ vào những biểu hiện của hắn thì cũng là một người thông minh. Hắn sẽ không đến mức làm ra hành động tự hủy đi gia viên như thế!

Tần Văn Hiên mở to đôi mắt, đột nhiên ngẩn ra, khóe miệng co giật kịch liệt! Hắn tuyệt đối không nghĩ tới rằng lúc này đây lại đối diện với nhi tử mà mình rất tự hào này! Hắn tuyệt đối không muốn đưa bộ mặt hiện tại ra gặp nhi tử của mình! Hắn chính là một nam nhân, là một người cha! Bị người ta đánh cho thành bộ dáng như thế này lại bị nhi tử của mình nhìn thấy, cảm giác xấu hổ trong lòng khiến Tần Văn Hiên cực kì giận dữ, thậm chí muốn lập tức chết đi cho đỡ nhục nhã!

Chính là Tần Lập lại mở miệng nói một câu khiến tất cả sự xấu hổ và giận dữ của hắn hóa thành cảm động tràn trề, thậm chí có cảm giác muốn khóc thét lên!

- Phụ thân, con xin lỗi! Do con về chậm mới khiến phụ thân chịu khổ!

Tần Lập quỳ một gối xuống, nắm lấy tay của Tần Văn Hiên, một cỗ Tiên Thiên Tử Khí theo kinh mạch Tần Văn Hiên tiến vào cơ trong cơ thể, khiến những miệng vết thương trên người hắn dần dần bình phục!

Hai mắt Tần Văn Hiên lặng lẽ ứa ra hia hàng lệ. Người trung niên nho nhã anh tuấn này có bao nhiêu lời nhưng giờ khắc này tất cả đều mắc nghẹn nơi cổ họng, không thốt ra được chữ nào!

Tần Hàn Nguyệt cũng lệ tràn đầy mặt, lặng lẽ đứng một bên. Còn những người khác cùng tới là Lãnh Dao và Xà Nữ thì đều yên lặng rời đi, giữ ngoài cửa. Không ai muốn lúc này có người đến quấy rầy ba người một nhà này!

Theo Tiên Thiên Tử Khí từ Tần Lập tiến vào, một màn kinh người đã xuất hiện. Tần Hàn Nguyệt nhìn lại thậm chí quên cả khóc, khóe miệng nhếch lên, giật mình nhìn sự biến hóa trên khuôn mặt trượng phu mình!

Tần Văn Hiên chỉ cảm thấy những nơi bị thương thì cảm giác đau đớn đã dần biến mất. Những nơi này đang truyền tới một cảm giác hơi nóng ấm, cực kỳ thoải mái khiến hắn cảm giác như muốn ngủ thiếp đi! T

Thanh âm của Tần Lập như có ma lực thần kỳ. Cảm xúc của Tần Văn Hiên có chút kích động, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nhẹ nhàng phát ra một tiếng rên khẽ! Tần Lập quả thật bị tình thương trầm lắng của phụ thân làm cho cảm động! Cho dù ở sâu trong nội tâm vẫn có chút mâu thuẫn với phụ thân mình nhưng thân thể và máu huyết của Tần Lập là do ông mà có. Tần Lập cũng đã sớm chấp nhận sự thật người này chính là phụ thân mình! Tuy nhiên, Tần Lập cũng tạm thời để ông ngủ đã, cũng tránh đi tình cảnh xấu hổ không biết nên nói điều gì!

Mà lúc này, trên mắt Tần Văn Hiên chỉ còn lại những vết thương mờ mờ. Trên người ông gần như đã không còn thấy cảm giác đau đớn từ những vết thương kia nữa. Cả người cũng đã hồi phục lại bộ dạng tuấn tú như thế!

Ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, Tần Hàn Nguyệt trợn mắt há mồm, không kìm nổi phải lên tiếng hỏi:

- Tần Lập, con làm như thế nào?

Tần Lập cười cười nói:

- Lực lượng này cũng bình thường mà thôi, không tính là khó! Nếu mẫu thân thích, hôm nào có thời gian con sẽ dạy cho người! Hiện tại con muốn đi ra xem thế nào đã!

Tần Lập nói xong liền thu liễm nụ cười, hai mắt cũng dần trở nên âm lãnh!

Tần Hàn Nguyệt nhìn thoáng qua trượng phu của mình đã nhanh chóng rơi vào giấc ngủ say, mở cửa phòng đi ra ngoài, sau đó nhẹ giọng hỏi:

- Con muốn xả giận cho phụ thân con ư?

Tần Lập hít sâu một hơi, chậm rãi gật gật đầu, sau đó cười lạnh nói:

- Đúng thế, con cũng nên vì Tần gia mà xuất thủ một lần!

- Con đã từng nghĩ tới mình làm như thế thì sẽ có hậu quả như thế nào không?

Lúc này Tần Hàn Nguyệt ngược lại rất tỉnh táo, tuy thấy bộ dáng của trượng phu như thế nàng đã rất đau lòng, cực kỳ thống hận những kẻ bại hoại đó nhưng trong lòng nàng lại càng lo lắng cho an nguy của Tần Lập. Nàng hiện tại cũng đã hoàn toàn hòa nhập vào Tần gia, tự nhiên cũng lo lắng cho gia tộc này! Tần Hàn Nguyệt không muốn rằng vì cừu hận cá nhân mà liên lụy tới cả Tần gia!

Tần Lập gật gật đầu nói:

- Mẫu thân, con biết người đang lo lắng điều gì. Nhưng mẫu thân hãy yên tâm đi, con sẽ có chừng mực! Có một số người, một số gia tộc môn phái, nếu không thật sự giáo huấn cho thật đau thì vĩnh viễn cũng sẽ không biết...cái gì mới là giáo huấn chân chinh!

Tần Lập nói xong, bước đi ra ngoài!

Trước đại sảnh, đám người Tần Tỏa hầu như đều đã ngồi ở đó. Nếu nói trong Tần gia người nào hiểu Tần Lập nhất, ngoại trừ những người thân thiết bên cạnh Tần Lập thì chỉ có thể là Tần Tỏa!

Tần Tỏa rõ ràng rằng vẻ bề ngoài ôn hòa anh tuấn của Tần Lập kia lại thực sự luôn ẩn chứa một tâm tính cao ngạo! Đây cũng chính là nguyên nhân mà Tần Tỏa căn bản không chút ghen tị với địa vị đặc biệt của Tần Lập trong Tần gia!

Tần Tỏa rất rõ ràng, dù thế nào đi nữa thì Tần Lập cũng không thật sự coi trọng vị trí gia chủ của Tần gia. "Nếu hắn thật sự coi trọng thì nhường cho hắn là tốt nhất, bởi vì hắn nhất định cường đại hơn mình rất nhiều lần!

Thực lực của Tần Tỏa mặc dù có hạn, thiên tư võ học cũng có hạn nhưng về mặt nhìn người thì cũng không thua kém gì Trầm Nhạc, cực kì tinh tường!

Thấy Tần Lập đi tới, Tần Tỏa lập tức đứng lên. Hắn tuy rằng không cảm nhận được chút sát khí nào trên người Tần Lập nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ Tần Lập lúc này muốn làm cái gì nhất!

Bởi vậy, không đợi Tần Lập lên tiếng, Tần Tỏa cũng đã chủ động nói:

- Những người đó ta vẫn cho người giám sát. Lúc này bọn chúng đã trở lại quán trọ ở ngay trên một con đường ở phía Tây! Ta mang ngươi tới đó!

Tần Lập như cười như không nhìn về phía Tần Tỏa ngày càng ưu việt hơn, nói:

- Huynh không sợ ta sẽ kéo gia tộc vào vũng bùn ư? Còn các vị?

Tần Lập nói xong lại nhìn thoáng qua những nhân vật cao tầng của Tần gia đang đứng trong phòng.

Tần Tỏa cười hắc hắc, thanh âm tràn ngập mùi vị huyết tinh:

- Tới cũng một đao, lùi cũng một đao! Con mẹ nó! Dù sao cũng là chết! Còn không bằng lừng lẫy thanh danh một chút, khiến cho đám vương bát đản kia mở to đôi mắt cẩu của chúng nhìn mà xem Tần gia ta cũng không phải là thứ dễ chọc!

Có người nhỏ giọng lầm bầm:

- Gia chủ nói sai rồi, vương bát đản thì ánh mắt cũng là vương bát đản!

Đám người này lập tức cười ầm lên, cỗ không khí bi tráng liền tiêu tan đi một phần!

Đám nhân vật cao tầng này đều lên tiếng:

- Tần Lập thiếu gia, chúng ta đi với ngươi!

- Giết mẹ chúng nó đi, lão tử nhẫn lâu lắm rồi!

- Tần Lập thiếu gia, chúng ta cũng không sợ chết! Nhưng chúng ta sự nhất là bị sỉ nhục! Đi cho bọn chúng biết tay đi!

- Đúng vậy! Phong gia rất khinh thường ta, bọn họ muốn thăm dò cũng đã thăm dò! Đầu tiên là thô bạo đoạt hàng hóa của chúng ta ở Phong Thành, đạp phá cửa hàng của chúng ta. Hiện tại lại tìm tới tận cửa sỉ nhục chúng ta! Huynh đệ, ngươi không cần lo lắng gia tộc sẽ như thế nào. Nếu lần này Tần gia chúng ta không thể tự mình đứng dậy thì không bằng giải tán mẹ gia tộc này đi, ai lo thân người nấy thì cũng còn hơn là bị người ta làm nhục như lúc này!

Vẻ mặt Tần Tỏa quyết đoán nhìn Tần Lập nói:

- Từ lúc này trở đi, toàn bộ Tần gia sẽ do Tần Lập điều hành, bất kì ai cũng không được cãi lời!

- Vâng!

Tất cả nhân vật cao tầng trong phòng đại biểu cho tất cả mọi người trong Tần gia, khi tới thời điểm chọn lựa sinh tử tồn vong đều ngưng tụ lại, không còn chút ân oán cá nhân nào nữa!

Tần Lập cười khổ, khoát khoát tay nói:

- Nếu các vị đã tín nhiệm ta như thế thì được! Tất cả mọi người hãy yên tâm, không nghiêm trọng như các vị đã nghĩ đây, cho nên cũng không cần bi tráng!

Muốn tấn công Tần gia ta sao? Muốn đánh phá tất cả cửa hàng cửa hiệu của Tần gia ta sao? Muốn từ đó mà hủy đi Tần gia của ta sao? Thật là đáng chê cười! Trên Huyền Đảo này, tất cả âm mưu quỷ kế của các gia tộc, môn phái nhằm vào Tần gia thì dưới con mắt của Tần Lập thì tất cả đều giống như trò đùa mà thôi!

Nếu tất cả mọi người đều cảm thấy Tần gia ta yếu đuối thì như vậy lại càng tốt! Lấy đồ của ta, ta muốn cho các ngươi phải tự thân mang trả gấp đôi! Đánh phá của ta, ta muốn ngươi phải sửa chữa, chỉnh trang lại thật tốt rồi ta lại đánh phá các ngươi một phen! Còn các ngươi lại còn muốn ăn chia gia tài của Tần gia ta sao, muốn hủy Tần gia ta sao? Thật xin lỗi, các ngươi đều đi chết đi!