Duy Ngã Độc Tôn

Chương 166: Trút giận!




Giọng nói giống như mệnh lệnh của tử thần. Vốn luồng uy áp kinh thiên đang bao phủ ờ vùng này, cũng đã khiến hơn ba mươi tên đệ tử Cực Nhạc Thiên Cung có loại cảm giác tận thế.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Nếu như nói khí thế khiến người ta cảm thấy sợ, không thể thở dốc, cảm thấy kinh sợ. Áp lực như vậy mới chính là áp lực thật sự, lực lượng không thể địch nổi!

Tàn sát, đây mới chính là tàn sát!

Sát hại nghiêng về một phía!

Máu chảy thành sông!

Sát khí đầy trời giống như thực chất, khiến cho những đệ tử Cực Nhạc Thiên Cung này ngay cả tâm tư phản kháng cũng hoàn toàn mất đi, tinh thần hoàn toàn hỏng mất!

Cảnh tượng này quả thật là nhân gian luyện ngục!

Đối mặt với đám người này, Tần Lập không có một chút ý niệm lưu thủ trong đầu. Người như bọn họ giết chết cũng chính là ban ân to lớn. Nếu như dựa theo đánh giá của đám cô bé này thì đám bại hoại của Cực Nhạc Thiên Cung nên dùng ngàn ngàn vạn vạn thủ đoạn hành hạ mà bọn họ nói, tra tấn đến chết!

Lão già dâm tà làm nhục Lý Cầm, là người thứ nhất bị Tần Lập bắt, nhưng lại không giết hắn! Đây cũng là một người còn sống dưới tay Tần Lập. Tần Lập muốn tạo một cơ hội cho những thiếu nữ này trút giận!

Nếu không cho dù có thể làm cho bọn họ hoàn toàn không tổn hao gì rời khỏi nơi thần bí, nhưng đám thiếu nữ này nhất định để lại bóng ma trong lòng.

Nhất là người xuyên qua từ thế giới văn minh hiện đại như Tần Lập, càng thêm hiểu được đạo lý này.

Nếu như quyết định làm người tốt thì làm người tốt đến cuối cùng đi.

Vẻn vẹn trong nháy mắt, chiến đấu chấm dứt.

Phía trên bình đài sườn núi, nơi nơi đều là thi thể, phần lớn bị đâm cổ họng. Đấy chính là trường hợp Tần Lập không muốn có quá nhiều máu tươi. Nếu không, nhất định sẽ khủng bố hơn hiện tại vô số lần!

Nhưng là như thế cũng khiến đại đa số khoảng một trăm cô gái đều có sắc mặt tái nhợt. Mùi máu tươi tràn ngập khiến cho rất nhiều người cứ ngồi xổm trên mặt đất nôn mửa. Tuy nhiên, trên mặt mỗi người đều lộ ra cảm xúc giải hận, nhìn bọn họ giống như hận không thể tự mình xông lên đi giết đám sức sinh kia mới được.

Đến cuối cùng chỉ còn lại một lão già mặt vàng như đất, bị Tần Lập dùng một cước đá nát đan điền, run lẩy bẩy, trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ sợ hãi.

Lý Cầm hiểu được ân công làm vậy là vì cái gì. Nàng là một số người trong đám con gái không đổi sắc mặt nhất, cũng không phải không có một chút cảm giác nào với loại sát hại kinh khủng. Mà loại hận ý ngập trời hoàn toàn áp chết sự sợ hãi của nàng. Nàng chậm rãi đi về phía lão già.

- Ngươi...ngươi muốn như thế nào?

Tinh thần lão già này suy sụp, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn vì sự khẩn trương và hoảng sợ mà càng nhăn nhúm lại.

Vừa rồi đối phương là thịt bò, còn lão là dao thớt, nhưng trong nháy mắt, tình thế đã hoàn toàn đổi chiều. Hiện tại người không có bất cứ năng lực phản kháng nào là lão!

Chết là chuyện không tránh khỏi. Trong mắt lão già này bỗng nhiên lóe ra một chút hào quang tàn nhẫn, lè lưỡi ra dùng hết một chút lực lượng cuối cùng, nhẫn tâmmuốn cắn lưỡi tự sát!

Mà đúng lúc Lý Cầm đến đến gần lão vừa lúc thấy, không hề chần chờ, mạnh mẽ đá một cước vào miệng lão.

Phốc!

Một tiếng vang lên, lão già này vừa há miệng, bị đá đến nát vụn!

Miệng ngập răng bị một cước của Lý Cầm đá rụng hoàn toàn!

Lúc này, lão già liền đau đến bất tỉnh, trong khoảnh khắc trước khi hôn mê, vị lão nhân này từ nhỏ đã tiến vào Cực Nhạc Thiên Cung đột nhiên có loại hy vọng xa vời:

- Nếu hiện tại chết đi như vậy, thật là hạnh phúc biết bao!

Tần Lập từng cước, từng cước đá toàn bộ thi thể xuống khe vực. Lúc này lại thấy đám cô bé kia vây quanh lão già kia tầng tầng lớp lớp.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết, tiếng chửi bới, cầu xin tha thứ không ngừng vang lên.

Đến cuối cùng, Lý Cầm lớn tiếng nói vào trong đó:

- Các tỷ muội không nên tranh giành, không nên giành, nhớ rõ đừng lập tức giết lão! Mỗi người đều có phần.

Tần Lập nhìn đám cô gái thanh xuân mười bảy mười tám tuổi không nói gì, trong lòng cảm khái hàng nghìn hàng vạn lần. Tuy nhiên, Tần Lập cũng hiểu được, cho dù người khác đồng tình, đó cũng phải đợi khi mình có thực lực đó mới có thể!

Cuối cùng, lão già Cực Nhạc Thiên Cung bị đám thiếu nữ tra tấn hơn nửa ngày, mới từ trong cơn đau kêu thảm thê lương rồi chết.

Sau khi xử lý thi thể của lão già, nhìn thấy các thiếu nữ ôm đầu khóc rống, Tần Lập biết bọn họ đã đem đại bộ phận ủy khuất thống khổ và sợ hãi tiết ra ngoài. Hiện tại mình phải làm là mang theo bọn họ an toàn rời khỏi vùng thần bí này.

Liên tiếp trong vòng ba ngày, lại có mấy mươi đệ tử Cực Nhạc Thiên Cung đi tìm cái chết. Cũng giống với đám trước kia, bọn họ cũng đều nghĩ đến chỗ này, không hẹn mà chạy tới hướng này.

Tần Lập ở đây ôm cây đợi thỏ, trong thời gian ba ngày, gần như giết sạch đệ tử Cực Nhạc Thiên Cung! Bao gồm nữ đệ tử muốn đến đây lẩn trốn, đều bị Tần Lập giết chết mà cũng không nương tay. Thật ra thương thế của Tần Lập cũng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là dưới tình huống vào lúc này, nếu hắn còn có thể vẫn trầm tĩnh như núi mà tránh đi dưỡng thương, vậy không phải Tần Lập, càng không xứng làm một người đàn ông!

Cho nên mấy ngày tiếp theo, Tần Lập vừa khôi phục vừa đánh chết người tới. Hơn mười ngày sau, không ai đi tới nơi này, mà thương thế của Tần Lập rốt cục cũng khôi phục hoàn toàn!

Đám người Hải trưởng lão và Văn trưởng lão, cho đến giờ cũng không xuất hiện, Tần Lập nghi bọn họ có thể đã rời nơi này.

Tuy nhiên, trong lòng Tần Lập cũng hiểu được, hai lão già này nếu không thể giết hắn, khẳng định sẽ không dễ dàng rời đi. Nhiều đệ tử của Cực Nhạc Thiên Cung bị giết như vậy, hắn không tin với chỉ số thông minh của hai lão già kia, không thể nghĩ được nguyên nhân là gì.

Cho nên, hắn rất kiên nhẫn chờ ở nơi này.

Đối với hiệu quả cải tạo kinh mạch mà Hồng Ngọc chu quả mang tới rất rõ. Giờ phút này cho dù Tần Lập không cần bế quan, nhưng đối với tốc độ hấp thu linh khí đã không gì so sánh được!

Mỗi ngày sáng sớm, Tần Lập đều vận hành Tiên Thiên Tử Khí Quyết, hấp thu một ít Tiên Thiên Tử Khí từ phía chân trời. Tuy nhiên khiến Tần Lập cảm thấy có chút kinh ngạc chính là, mặc kệ hắn làm thế nào hấp thu Tiên Thiên Tử Khí vào trong đan điền, luồng khí xoáy kia cũng có hai màu trắng tím đan xen!

Màu trắng cũng không thiếu chút nào!

Xem ra, hoa sen giống như bạch ngọc kia, cũng thật sự là cực phẩm trong cực phẩm!

Điểm này từ lúc thần thức của Tần Lập trở nên vô cùng cường đại đã có thể cảm giác được.

Tần Lập cũng lợi dụng lúc này, truyền thụ một ít kỹ xảo đơn giản cho bọn họ, họ không thể tu luyện chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, nhưng những võ công kiếp trước của Tần Lập thì bọn họ có thể học được một ít.

Đúng lúc linh khí ở nơi này tràn ngập, Lý Cầm lại cống hiến tâm pháp nguyên lực của mình. Đám thiếu nữ ý thức được tầm quan trọng của tu luyện lực lượng, ai ai cũng khắc khổ chăm chỉ tu luyện.

Sau một tháng, các thiếu nữ vốn có chút yếu đuối, cũng trở nên vô cùng khỏe mạnh, trên mặt hiện lên vẻ rực rỡ hồng nhuận động lòng người. Khí tức thuộc về cô gái thanh xuân thoạt nhìn càng thêm động lòng người.

Mà Tần Lập cũng lợi dụng khoảng thời gian này, lại tóm lược hệ thống một thân sở học một lần. Đạt tới trạng thái Thiên cấp đỉnh, cách đột phá Thiên cấp, tiến vào cảnh giới Phá Thiên cũng chỉ kém một bước thôi!

Rốt cục, hôm nay có hai luồng khí tức cực kỳ cường đại, với một tốc độ cực nhanh xuất hiện ở trên bầu trời Tiên Nữ Diêu. Đám thiếu nữ đang luyện công, đều có loại cảm giác cả người lạnh như băng.

Mà Tần Lập đang tu luyện bên trong huyệt động, cũng chậm rãi mở to mắt, hắn đoán được, hai người kia sẽ không rời đi. Quả nhiên vẫn là tính tình bọn họ không nhẫn nại nên tìm đến đây!

Hai người Văn trưởng lão và Hải Thông Thiên, vẫn đang sống trong sự lo lắng và sợ hãi suốt tháng này.

Bọn họ không nghĩ rằng cứ như vậy rời khỏi nơi này. Bởi vì người khủng bố nhất vẫn còn sống! Người này là bóng ma lớn nhất đè bọn lão. Nếu không thể tận mất nhìn hắn bị giết, cho dù bọn họ đi ra ngoài, e rằng suốt đời cũng sống trong bóng ma. Cho nên, nhất định phải tìm ra Tần Lập và giết chết hắn!

Nhưng mà những đệ tử còn lại của Cực Nhạc Thiên Cung đều mai danh ẩn tích hết.

Ngay từ đầu, hai người còn tưởng rằng những tên đáng chết kia nhất định thấy chuyện không tốt đều trốn cả đi, cho nên trong sự nồi giận hai người đi khắp nơi tìm những đệ tử này. Một khi tìm được nơi ẩn nấp thì trực tiếp giết chết!

Lúc này trong lòng hai người, cái gì là Cực Nhạc Thiên Cung, cái gì là tương lai phát triển, đã hoàn toàn không còn ý nghĩ gì. Bọn họ còn sống, không muốn rời nơi này chi có duy nhất một mục đích, là muốn báo thù, muốn giết chết Tần Lập!

Nhất định phải giết chết hắn!

Rốt cục, hai người này tốn thời gian một tháng, tìm giết tất cả những đệ tử ẩn nấp. Nam thì trực tiếp giết, nữ thì trước thái bổ rồi sau đó giết!

Cứ như vậy, trong thời gian một tháng, thương thế hai người này cũng hoàn toàn khôi phục lại hơn nữa một lần nữa đạt tới trạng thái đỉnh. Thời gian kế tiếp hai người luôn luôn sưu tầm, tìm kiếm nơi mà Tần Lập có thể ẩn thân. Bởi vì cho tới nay, hai người canh giữ ở lối ra cho nên có thể xác định chính là, Tần Lập tuyệt đối chưa rời đi!

Nhưng mặc cho bọn họ thiếu chút nữa lật tung lên đất đai chung quanh sơn môn, cũng không thể tìm được Tần Lập. Đến cuối cùng, hai người không thể không bỏ qua cho việc lùng bắt Tần Lập.

Bởi vì con Hoàng Kim Cự Hổ khủng bố kia cũng tùy thời cũng có thể xuất hiện, bằng vào hai người, căn bản là không phải đối thủ của nó!

Cho nên, đến cuối cùng, hai người rốt cục nghĩ tới Tiên Nữ Diêu, nhớ rõ lúc trước Tần Lập đã từng đến qua nơi đó. Hơn nữa, hắn còn giết mấy môn nhân Cực Nhạc Thiên Cung trông coi Tiên Nữ Diêu.

Cho nên hai người quyết định đến chỗ tiên nữ để nhìn xem, nếu Tần Lập trốn ở đây vậy thì đánh chết hắn, giải quyết hoàn toàn khúc mắc. Sau đó, hưởng dụng toàn bộ đỉnh lô, rồi rời đi. Nếu Tần Lập không ở đây vậy thì hưởng dụng những đỉnh lô đó, sau đó vào thế tục, không quản biện pháp gì, cũng muốn tìm ra những người liên quan đến Tần Lập, giết toàn bộ bọn họ để giải mối hận trong lòng!