Anh vội quay mặt đi để cắt đứt ngay nụ hôn đang diễn ra. Thấy anh dứt khoát từ chối nụ hôn, điều mà trước đây anh chưa bao giờ làm với cô ta. Thái độ của anh bây giờ quá khác biệt so với ngày trước. Cô ta bắt đầu giở trò ỷ ôi, khơi chuyện.
- Sao anh lại lừa dối em ?
Câu hỏi thình lình của cô ta khiến anh phải ngẫm nghĩ vài giây, anh chợt nghĩ đến tin nhắn cô ta từng gửi cho anh trước khi bỏ đi. Nhưng anh vẫn muốn biết rõ ngụ ý của cô ta là gì, anh điềm tĩnh trả lời:
- Anh lừa dối em chuyện gì ?
Cô ta rưng rưng nước mắt nhìn anh trìu mến:
- Anh thật sự vô tâm và bạc tình như vậy sao ? Chuyện lúc trước anh đã có vợ sắp cưới là Him Lam vậy tại sao anh vẫn hẹn hò với em ?
Anh khẽ mỉm cười nhếch môi, nụ cười rất nhẹ và chợp tắt rất nhanh. Trước lời "cáo buộc" tội lỗi từ chính miệng Diễm Chi thốt ra, anh không phản kháng lại, không giải thích lại càng không phân trần đúng sai.
Anh nhẹ nhàng hỏi lại:
- Him Lam đã đến gặp em ?
Cô ta được nước làm tới:
- Phải. Him Lam nói cô ấy là vợ sắp cưới của anh và bảo em hãy rời xa anh. Cô ấy còn nói những lời rất khó nghe xúc phạm đến em.
Anh nhìn cô ta, vẻ mặt không chút biểu cảm:
- Còn đoạn ghi âm ?
Cô ra khá bất ngờ khi anh đề cập đến đoạn ghi âm, nhưng sự mưu mô và xảo trá khiến miệng lưỡi cô ta lắc léo dễ dàng:
- Đoạn ghi âm đó khó khăn lắm em mới ghi lại được. Dù đó chỉ là một phần nhỏ trong cuộc nói chuyện giữa em và Him Lam.
Anh bỗng đứng dậy rồi nói:
- Anh thấy em chỉ sốt nhẹ thôi, không có gì quá nghiêm trọng. Anh sẽ nhờ người của khách sạn mang thức ăn và thuốc đến cho em. Anh về đây.
Cô ta ngớ người vì quá sốc trước hành động và lời nói dứt khoát của anh. Cô ta vội rời khỏi giường chạy đến ôm chặt lấy anh từ phía sau. Anh nhanh chóng khước từ cái ôm của cô ta rồi nói:
- Em nghỉ ngơi đi.
Vừa dứt lời anh đã bỏ đi mà không hề quay lại nhìn cô ta dù một chút. Cô ta đã cất công tắm nước lạnh và đi ra biển giữa trời nắng khiến bản thân bị sốt để lấy cớ liên lạc với anh, làm anh quan tâm, tạo cơ hội để anh đến bên cô ta, để gần gũi anh nhưng bây giờ anh đối với cô ta như tảng băng không hơn không kém, kế hoạch bất thành, công sức của cô ta xem ra lần này thật sự uổng phí.
Một sự thật to lớn là cô ta đến Boracay thật chất để du lịch cùng gã tình nhân của cô ta. Cả hai đã thuê phòng ở khách sạn này để thỏa mãn dục vọng. Nhưng kế hoạch du lịch của cô ta và gã tình nhân kết thúc sớm hơn dự định khi ông ta bị vợ nghi ngờ và làm ầm ĩ nên phải quay về nhà. Tình nhân của cô ta là đại gia Lạc Xuân Danh đã lớn tuổi, một nhà doanh nghiệp bên lĩnh vực marketing, ông ta đáng tuổi cha chú của ả và cũng đang là đối tác làm ăn của Minh Nim.
Sau khi cô ta bỏ ra nước ngoài khoảng nửa năm thì trở về nước và biết được tin công ty của Minh Nim vẫn đang hoạt động rất bình thường và thậm chí cả tập đoàn vẫn đang phát triển ngày một lớn mạnh. Biết sự việc ngày trước là do cô ta hiểu lầm mà ra nên ả đã tìm cách tiếp cận Minh Nim vì tiền tài nhưng chưa tìm ra cách.
Không biết trời xui đất khiến thế nào mà ngay lúc ông Xuân Danh phải quay về thì cũng là lúc cô ta tình cờ gặp lại Minh Nim và Him Lam đang đứng ở khu tiếp tân để nhận phòng. Từ lúc đó người đàn bà thâm độc này đã quyết tâm giành lại "viên ngọc quý" mà trước đây chính cô ta đã tìm cớ "vứt bỏ". Lấy lý do đã lỡ trả tiền đặt phòng khách sạn nên bỏ về sẽ uổng phí và nếu về chung với nhau lỡ như bị phát hiện sẽ nguy to vì vợ của ông Xuân Danh đang rất nghi ngờ nên cô ta bảo sẽ về sau. Thấy lý do cô ta đưa ra cũng hợp lí nên ông ta đã bị thuyết phục và đồng ý cho cô tình nhân "bé bổng" của ông ta ở lại. Trước ngày ông ta rời đi, Diễm Chi và ông ta còn có một cuộc "mây mưa" dữ dội và đầy quyết liệt. Cô ta vì tiền tài, vì sa hoa vật chất mà thân xác từ lâu đã qua tay không biết bao nhiêu đàn ông...