Edit: Mây
Thật ra Thường Trăn Ly có cho người bám sát bên phía paparazzi, nhưng luôn có cá lọt lưới.
Cho nên hình ảnh Du Cẩn Niên vừa hôn vừa ôm Thư Vãn ở trước nhà cô đã bị người ta chụp lại được.
Với độ hot gần đây của Du Cẩn Niên, cùng với đêm khuya thường là khoảng thời gian tốt để quần chúng ăn dưa, đối phương nắm chặt cơ hội, lập tức đăng ảnh lên.
Không chỉ có có ảnh chụp, còn có video, hơn nữa rõ ràng mức độ rõ nét cũng không tồi, ít nhất có thể thấy rõ mặt hai người.
Làm fan của Du Cẩn Niên chỉ cần liếc mắt là sẽ nhận ra ngay đây chính là anh.
Du Cẩn Niên ở trong mắt công chúng chính là một đóa hoa lạnh lùng đến mức người khác dám đến gần, mấy năm nay dù nổi tiếng cũng vẫn luôn giữ mình rất trong sạch, từ trước đến nay chưa từng có scandal với bất kỳ người phụ nữ nào.
Đêm nay là lần đầu tiên.
Cho nên mọi người đều cảm thấy rất mới mẻ, cũng khá chú ý đến chuyện này.
Hơn nữa từ trên video, Du Cẩn Niên không hề lạnh lùng một chút nào, ngược lại dịu dàng đến kỳ lạ, gần như hoàn toàn khác biệt với Du Cẩn Niên mà mọi người biết.
Vốn dĩ Du Cẩn Niên đã ngủ rồi, nhưng lại bị cuộc điện thoại của Chu Sóc đánh thức, nói anh và Thư Vãn lên hot search.
Anh khẽ nhíu mày, cầm lấy điện thoại mở Weibo ra, bấm vào hot search có liên quan đến anh và Thư Vãn rất nhiều lần mới vào được.
Du Cẩn Niên còn chưa cúp cuộc gọi với Chu Sóc, Chu Sóc hỏi anh phải làm sao bây giờ, muốn công khai hay là giữ im lặng.
Du Cẩn Niên vừa mới tỉnh ngủ nên giọng nói hơi khàn, bình tĩnh nghe không ra cảm xúc gì, nói: “Chụp rõ ràng như vậy, cũng không cần phải giả vờ không có gì nữa. Tôi đăng một bài Weibo là được.”
Chu Sóc đáp một tiếng, rồi sau đó lại nói: “Em đọc bình luận, có một vài người tự xưng là bạn học cũ của Thư Vãn, nói ba của cô ấy phạm tội vào tù……”
Du Cẩn Niên lạnh lùng nói: “Nhanh chóng xóa bình luận đi. Đêm nay chú ý nhiều một chút, đừng để những bình luận bất lợi này làm ảnh hưởng đến Vãn Vãn.”
“Ừm, em biết rồi.” Chu Sóc nghe được lời Du Cẩn Niên nói, lập tức hiểu được chuyện của ba Thư Vãn chín mười phần là sự thật.
Sau khi cúp điện thoại Du Cẩn Niên trầm ngâm một lát suy nghĩ tìm từ ngữ, ngay sau đó đã đăng một bài viết lên Weibo.
【Du Cẩn Niên V: Không phải scandal, cũng không phải tin đồn, cô ấy là bạn gái của tôi. Mọi người vui lòng không đến quấy rầy cô ấy, cũng hy vọng mọi người đừng quá chú ý đến cuộc sống của tôi, cảm ơn. 】
Sau khi Weibo này của Du Cẩn Ngôn được đăng lên, độ hot nhanh chóng nhảy vọt lên, trong chớp mắt đã thành một bảng hot search mới.
Sau nửa đêm anh không ngủ tiếp, điện thoại vẫn không ngừng vang lên, vô số bình luận ùa đến.
Phần lớn là những lời chúc phúc, cũng có người nói thoát fan, nhưng thật ra Du Cẩn Ngôn không quan tâm.
Anh lại hơi lo lắng cô Thư Vãn.
Hy vọng có thể vượt qua một cách bình yên, không xuất hiện bất kỳ chuyện xấu gì.
Khi anh thừa nhận chuyện tình cảm, thân phận của Thư Vãn cũng sẽ bị lột ra.
Có điều một số bình luận nhanh chóng trở nên phổ biến vì nói những chi tiết nhỏ mà mọi người không dễ phát hiện.
【Niệm Niệm có Du: Bạn gái của anh trai tên là Thư Vãn, không biết mọi người có còn có nhớ bản nhạc cuối cùng anh trai nhắc đến trong buổi hòa nhạc không, cũng là bản nhạc tự sáng tác đầu tiên của anh ấy《Vãn》, lúc ấy không hiểu vì sao lại lấy cái tên này, bây giờ đã hiểu được rồi đúng không! Hơn nữa sau khi buổi hòa nhạc kết thúc anh trai nhận phỏng vấn ở hậu trường, nói để lại vé cho một người, nhưng cô ấy lại không thể nào đến, lúc ấy tôi cũng có ở hiện trường của buổi hòa nhạc, vừa khéo chính là chỗ ngồi hàng 5 số 21, bên cạnh tôi số 20 là chỗ trống! Trống không! Mọi người có biết nó có ý nghĩa gì không! Trong bài phỏng vấn anh trai có nói 2120 có ý nghĩa đặc biệt với anh ấy, cho nên hội trường chỉ có 2120 ghế ngồi, những người bạn à, 2120, yêu em yêu em, tìm hiểu một chút! Người đàn ông này cũng quá lãng mạn rồi!】
Sáng sớm Chu Sóc lại gọi một cuộc điện thoại cho Du Cẩn Niên.
“Anh Du, bên phía mẹ anh cũng đang xử lý những bình luận trên mạng bất lợi với Thư Vãn, hiện tại gần như đã sạch sẽ, những bình luận đó đều là acc phụ, đã khóa rồi, bình luận cũng đều xóa, chắc là không có ảnh hưởng gì lớn.”
Ngay khoảnh khắc Du Cẩn Niên biết được mẹ thế mà cũng đang âm thầm ra tay giúp Vãn Vãn, trong lòng có một cảm giác không thể nói thành lời.
Anh trả lời, sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Chu Sóc lập tức gọi điện thoại cho Thường Trăn Ly.
“Sớm như vậy gọi đến đây làm gì?” Thường Trăn Ly lạnh lùng nói.
“Mẹ, cảm ơn mẹ đã giúp Vãn Vãn.” Du Cẩn Niên chân thành nói cảm ơn, cảm động không có cách nào nói ra, tới bên miệng cũng chỉ hóa thành một câu cảm ơn.
Thường Trăn Ly im lặng một lát, như là ngẩn người, rồi sau đó mới như thường bình tĩnh và lạnh lùng nói: “Không phải giúp cô ấy, là giúp con.”
Du Cẩn Niên đối với sự mạnh miệng của mẹ cũng rất bất đắc dĩ, thở dài phụ họa: “Tóm lại, cảm ơn mẹ.”
“Những chuyện còn lại để con giải quyết, mẹ yên tâm nghỉ ngơi đi, đừng lo lắng.”
Thường Trăn Ly thờ ơ đáp một tiếng, sau đó cúp điện thoại.
Tối qua Thư Vãn giống như một cô bế, dù thế nào cũng phải ngủ cùng một phòng với Vãn Tĩnh, ngủ trên một giường.
Hai mẹ con đã không được ở chung gần gũi với nhau như vậy quá lâu rồi, tảng đá đè ở đáy lòng đã bị dời đi, không còn không thở nổi nữa, cho nên đêm nay hai người ngủ rất an ổn.
Nhưng mà một đêm ngủ ngon qua đi, nghênh đón Thư Vãn, là chuyện tình cảm của cô và Du Cẩn Niên công khai.
Cô ngẩn người khi nhìn thấy WeChat trên điện thoại.
【Vãn Vãn, dậy rồi thì mở cửa cho anh.】Thư Vãn lập tức xuống giường, để chân trần chạy xuống dưới tầng, vội vàng mở cửa cho Du Cẩn Niên đang chờ ở ngoài.
Người đàn ông xách theo bữa sáng đi vào, mang theo một người lạnh lẽo.
Cô hơi đau lòng nói: “Sao anh lại không gọi em? Ấn chuông cửa gọi điện thoại cũng được, sao cứ phải ở bên ngoài chịu lạnh……”
“Đã biết chuyện tối hôm qua rồi đúng không?” Du Cẩn Niên hỏi.
Thư Vãn mím môi, gật đầu.
Bỗng nhiên cô ngửa đầu lên, rất nghiêm túc nhìn anh hỏi: “Em không có Weibo, có hiện tại em nên đăng ký một cái, cũng đăng Weibo không?”
“Không cần.” Du Cẩn Niên giơ tay sờ sờ đầu cô, “Không chơi thì đừng đăng ký, cũng thanh tịnh.”
“Ăn sáng đi, ăn xong đưa em đến đoàn múa.”
Bây giờ Thư Vãn còn chưa biết tối hôm qua có một vài bình luận có ảnh hưởng xấu đến cô, cô chỉ biết hai người bọn họ đột nhiên bị chụp lén không kịp đề phòng, sau đó anh lại thoải mái thừa nhận tình cảm, công khai.
Kỳ thật Thư Vãn hiểu vì sao Du Cẩn Niên thừa nhận, ngoại trừ việc bản thân anh không quan tâm lắm đến việc mối quan hệ của họ bị người khác phát hiện, còn là bởi vì video quay chụp tối hôm qua cũng đủ rõ ràng, cố gắng phủ nhận hầu như không có tác dụng gì, còn không bằng thừa nhận thản nhiên.
Dù sao cũng chỉ là yêu đương mà thôi, cũng không phải làm chuyện gì không thể để người khác nhìn thấy.
Thư Vãn lên gọi Vạn Tĩnh xuống dưới, ba người cùng nhau ăn bữa sáng.
Sau đó Thư Vãn đi theo Du Cẩn Niên ra ngoài.
Anh đưa cô đến bên ngoài Trung Ba, khi Thư Vãn sắp xuống xe, bỗng nhiên cô gái xoay người lại, nhanh chóng hôn lên sườn mặt anh một cái.
Ngay sau đó nhảy xuống xe, bước chân vội vàng đi về phía trước, đầu cũng không dám quay lại.
Du Cẩn Niên cong cong môi, khởi động xe rời đi.
Buổi chiều Thư Vãn bị đoàn trưởng Dương Mai Thanh gọi riêng ra ngoài, hai người tìm một nói không có những người khác, Dương Mai Thanh lên tiếng hỏi Thư Vãn: “Ba em…… Là Thư Ninh Viễn xảy ra chuyện mấy năm trước sao?”
Trái tim Thư Vãn bỗng dưng chìm xuống, vẻ mặt của cô lập tức thay đổi, qua vài giây mới cắn cắn môi, trả lời: “Đúng vậy.”
Dương Mai Thanh khẽ nhíu mày, “Như vậy à.”
Thư Vãn thấp thỏm bất an hỏi: “Đoàn trưởng, vì nguyên nhân của ba em, nên không thể tiếp tục ở lại nơi này sao?”
Dương Mai Thanh đang ở ngẩn người suy nghĩ thì nghe thấy cô hỏi như vậy, khôi phục tinh thần, giải thích: “Không đến mức đó.”
“Chính mà hôm qua tổ tiết mục của Xuân Vãn mới nhắc đến với tôi muốn em xuất hiện trong Xuân Vãn năm nay, nhưng sáng nay lại đột nhiên hỏi tôi, có phải ba em là Thư Ninh Viễn trong bình luận nào đó trên mạng khôn, nếu đúng vậy, có thể em sẽ không thể bước lên sân khấu Xuân Vãn được.”
Thư Vãn thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng.
Cô còn tưởng rằng bởi vì vết nhơ của ba cô mà đoàn múa không nhận cô nữa, kết quả chỉ là không thể lên sân khấu Xuân Vãn mà thôi.
Tuy rằng không thể lên sân khấu Xuân Vãn được cũng rất đáng tiếc, nhưng nếu quá trình xét duyệt của chương trình nghiêm khắc, cũng là không có cách nào.
Chỉ cần cô còn có thể tiếp tục múa ba lê sân khấu là được.
“Không sao, không thể lên…… Thì thôi bỏ đi.” Thư Vãn rất thoải mái đối với loại chuyện này, cũng không thấy quá mất mát.
Dương Mai Thanh thở dài, an ủi Thư Vãn nói: “Tôi lại đi xem một chút, chuyện này cũng chưa chắc chắn gì.”
“Vâng,” Thư Vãn chân thành nói cảm ơn: “Cảm ơn đoàn trưởng.”
“A đúng rồi, em và Cẩn Ngôn mới quen biết nhau mấy ngày, sao đã ở bên nhau rồi?” Dương Mai Thanh thấy hơi khó hiểu và tò mò.
Thư Vãn nhất thời hơi ngượng ngùng, cô đỏ mặt nhỏ giọng thừa nhận: “Đoàn trưởng, em và chú út Du…… Đã quen nhau hơn hai mươi năm, từ lúc em chào đời đã biết……”
“Hả?” Dương Mai Thanh hoàn toàn kinh ngạc, chậm lại vài giây mới tiêu hóa được tin tức này, rồi sau đó bất đắc dĩ cười nói: “Thì ra hai người quen biết nhau, lão Trần còn nói muốn tìm Cẩn Niên nói chuyện nữa đó, thế này xem ra không cần nói chuyện rồi.”
“Nếu đã quen biết nhau lâu như vậy, có nghĩ tới khi nào kết hôn không? Đến lúc đó đừng quên mời chúng ta uống rượu mừng.”
Hai má Thư Vãn đỏ lên, xấu hổ không thôi, ngập ngừng nói: “Sẽ…… Sẽ.”
Du Cẩn Niên vẫn chơi đàn dương cầm như bình thường, gần đây anh đang sáng tác bài thức hai, mấy ngày nay linh cảm như suối trào, đã hoàn thành hơn phân nửa.
Chu Sóc vội vàng sắp xếp lịch trình làm việc của anh đột nhiên quay đầu lại, nói với Du Cẩn Niên: “Anh Du, tổ tiết mục Xuân Vãn có ý định cho anh lên sân khấu năm nay, em nghe nói hình như ngay từ đầu còn định mời Thư Vãn lên sân khấu, nhưng là hôm nay truyền đến tin tức mới nhất nói có thể là Thư Vãn sẽ không được lên sân khấu, nguyên nhân hình như có liên quan đến ba cô ấy……”
Tiếng đàn dương cầm đột nhiên im bặt, Du Cẩn Niên ngừng đánh đàn, nghiêng đầu nhìn lại đây.
“Có vết nhơ chính là ba cô ấy, cũng không phải là cô ấy, làm như vậy không khỏi quá đáng.”
Giọng điệu của Du Cẩn Niên rất lạnh lùng, Chu Sóc nghe trong lòng cảm thấy sợ hãi, vội vàng phủi sạch quan hệ: “Đây đều là quyết định của tổ tiết mục bên kia, không liên quan gì đến em, em chỉ nghe nói, hơn nữa này không phải còn không phải là chưa quyết định sao, chỉ là tin tức nhỏ……”
“Vãn Vãn không thể lên sân khấu thì tôi cũng không tham gia.” Du Cẩn Niên ném lại một câu như vậy rồi đi về phía phòng khách.
Mặt Chu Sóc sầu thành quả mướp đắng, không thể làm gì được ngoài gọi anh: “Ông nội ơi, ông có thể đừng tìm vấn đề khó khăn cho con nữa được không? Thế này bảo con trả lời người ta thế nào đây?”
“Đó là chuyện của cậu.” Du Cẩn Niên rót ly nước, uống mấy ngụm, lạnh lùng vô tình nói: “Tôi chỉ cần kết quả.”
Sau khi nghe Dương Mai Thanh nói xong, Thư Vãn vẫn tải Weibo xuống.
Cô không ngốc, tối hôm qua mới xảy ra chuyện tình cảm bị phơi này, hôm nay đoàn trưởng đã nói tổ tiết mục tổ bên kia nghe nói ba cô là ai.
Khẳng định là có liên hệ.
Cô đánh tên mình trong thanh tìm kiếm, nhấn vào cột “thời gian thực”, kéo xuống từng cái từng cái một.
Không biết lật bao lâu, không biết thoát ra ngoài lại vào tìm kiếm biết bao nhiêu lần.
Rốt cuộc Thư Vãn cũng tìm được một bài Weibo mới đăng.
Người dùng 6471289650: woc! Nghe nói mấy năm trước ba Thư Vãn phạm tội bị bắt vào tù? Lật hơn nửa ngày cũng không thấy bình luận liên quan, nghe nói những acc có bình luận nhắc tới ba cô ta đêm hôm qua đều bị xóa bình luận và khóa acc, xem ra Thư Vãn này cũng không đơn giản [mỉm cười], Du Cẩn Niên sao lại yêu đương với người phụ nữ có gia đình như vậy chứ a a a a a a a không thể chấp nhận được tôi muốn thoát fan [tạm biệt].
Xóa bình luận…… Khóa acc……
Thoát fan……
Cô lại theo Weibo người khác tìm được siêu thoại fan tự tạo cho Du Cẩn Niên, phát hiện trong đó không chỉ có một hai hai bài viết đều đang nói muốn thoát fan.
Nguyên nhân đều là bởi vì Du Cẩn Niên yêu đương với cô.
Thư Vãn cầm điện thoại ngồi ở một góc trong phòng luyện múa không một bóng người, cúi đầu xuống mím chặt môi.
Ngay khi trong lòng cô rối như ma, điện thoại bỗng nhiên truyền đến một cuộc điện thoại.
ID người gọi —— Cẩn Niên.
- -----oOo------