Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 97: Giải cứu




Hắn di chuyển tới một cách nhanh chóng, chân hắn như theo bản năng, di chuyển không một tiếng động, hắn đi bằng mấy đầu ngón chân để giảm thiểu tiếng ồn,mặc dù trời đang mưa!

- Có thể với nhiều người thì cho rằng hắn làm một việc thừa, nhưng đối với hắn, đó là bản năng sinh tồn, hắn kiếp trước được huấn luyện để phục tùng mệnh lệnh một cách tuyệt đối, không phải để cãi lại, nên dù là bây giờ không cần thiết thì hắn vẫn làm, hắn di chuyển một cách nhanh chóng, di chuyển vào mấy góc chết của những tên này!

- Để đề phòng những tên kia nghe thấy tiếng liền quay sang ngó,thì hắn đã đứng ở góc chết, khiến tên kia không thể nào nhìn thấy, trừ khi hắn có một con mắt ở đằng sau lưng!

- Hắn rút ra một thanh chuỷ thủ, ( dao găm) Tiến tới một tên đứng ở xa nhất, đang muốn xem chuyện vui, thì hắn, sử dụng liễm tức công, thu mọi hơi thở, ngay cả tim hắn cũng đập chậm đi vài lần, hắn thu liễm sát khí lại,chuẩn bị ra tay!

- Hắn được huấn luyện, để thu liễm sát khí, nếu gặp người bình thường thì không thể nhận ra,nhưng với một kẻ giết người, và có khả năng bị người giết bất kì lúc nào, thì rất nhạy cảm với sát khí, thứ đó chính là bản năng sinh tồn và tránh mọi nguy hiểm mà con người vì môi trường xung quanh mà tạo ra được!

- Chỉ có một kẻ giết người mà không để lộ ra sát khí, giết người mà xem như giết một con sâu cái kiến, chính là con người của hắn trước kia, chỉ trừ người nhà, và đồng đội, hắn ai cũng có thể giết, kiếp trước hắn không biết hai chữ nhân từ viết như thế nào, đôi khi đi tới tiêu cực, mỗi lúc như vậy thì hắn lại được đội trưởng can ngăn mới khiến hắn dừng tay lại được, đó cũng có thể là bản năng của hắn, cũng có thể quy trình biến đổi gen đã biến hắn thành như vậy!

- Vào lúc này, hắn đang ở đây, con dao của hắn đã roi khỏi vỏ rồi, và bây giờ không còn đội trưởng, không ai có thể khiến hắn dừng lại được nữa, không một ai, không một ai!

- Hắn đi tới sau lưng tên kia, tay trái thật nhanh bịt miệng hắn, tay phải lấy thanh chuỷ thủ, đâm mạnh vào cổ họng tên đó, không đợi hắn kịp kêu, tay trái dùng toàn lực, vặn cái đầu tên kia quay về sau,tên kia bị giết không kịp kêu ngã về phía sau!

- Hắn nhanh chóng lấy hai tay luôn qua nách hắn, kéo hắn vô một góc khuất gần đó, hắn nhanh chóng, lấy thêm một con dao từ trên người tên kia ra, vì tên này cách quá xa đám người kia, nên hắn ra tay mà không ai hay biết!

- Hắn đi tới gần hai tên khác, đang đứng xem trò vui, hắn đi vào giữa hai tên kia,quay ngược lưỡi về phía mình,, tay trái đâm một phát vào tim tên bên trái, trong lúc đó hắn sử dụng tinh thần lực, khiến đầu hai tên đó mù mờ đi, không biết chuyện gì xảy ra, tên bên phải, thấy có người đứng giữa hai người, liền quay sang nhìn xem là ai,mà tự nhiên đi vào giữa!

-Bỗng tên đó thấy cổ họng mình lạnh đi, bắt đầu một cảm giác đau không thể tả trào tới não hải của hắn, hắn đưa tay lên cổ,thì thấy một thứ nóng ấm và có mùi tanh trào ra từ cổ của hắn, hắn muốn hét to lên là!

“ Có Người!!! ”

- Nhưng thanh âm của hắn không thế nào thốt ra được, hắn chỉ nhìn thấy một bóng lưng rồi mọi thứ trong mắt hắn mờ đi, tên này hẳn đã bị A - Long cắt đứt cổ họng mà không ai biết!

“ Bịch!!! ” Tên kia ngã xuống!

Một tên gần đó, thính lực lại cao, quay lại, thì thấy một bóng đen tới gần!

“ Phập!!!” Cổ họng của tên đó bị lấp đầy bởi một lưỡi dao sắc bén!

“ Bịch!!! Bịch!!!! Bich!!!”

- Thế là chỉ trong chưa tới 1 phút, hắn đã xuống tay với 8 trong 10 tên lưu manh đó, điều này với người bình thường, hoặc là hắn ở kiếp trước thì không thể, bởi vì kiếp trước, kẻ đối đầu với hắn, là những tên được huấn luyện một cách vô cùng bài bản, và kinh qua trăm trận, tên tay nhuộm không ít máu người, còn những tên lưu manh này trong mắt những tên kia chỉ là sâu kiến cũng không bằng!

- Lúc này thanh âm ngã xuống của những tên lưu manh kia đã rõ mồn một, tên hay nịnh bợ tên được gọi là Lão Đại kia, nhìn thấy A - Long vô thanh vô tức xử lý hết 8 tên đồng bạn kia!

“ Lão!!! ” Phập!!! ”

- Tên đó định kêu lên, thì hắn ăn trọn một phi dao của A -Long,lưỡi dao tràn ngập cổ họng, hắn muốn kêu những kêu không được, vì trước khi A-Long hành động,đã bôi chất độc trên lưỡi dao rồi, chính là chất độc Số 1 mà hắn bài trừ ra khỏi cơ thể của hắn, lại kết hợp với hàn băng chi khí,được lấy từ thử nghiệm máu của Cá Vàng!

- Lại thêm hai luồng đấu khí dung hòa của Vương Nhu,và Vương nhi, chỉ cần dính vào trong vòng 3s tim sẽ ngừng đập não sẽ bị đông cứng lại,kêu lên đó là điều không thể!

- Lúc này, tên Lão Đại của đám người, cũng phát hiện ra mọi chuyện xảy ra, đồng tử, hắn co rút lại, tính quay người lại, rút đại đao trên lưng, xuống thì lại cảm thấy sau gáy mình bị một bàn tay vô cùng lạnh lẽo nắm lại!

- Hắn muốn nói cái gì đó, thì “ Rắc!!! ” Một tiếng, đầu hắn bị vặn sang một bên, trước sự kinh ngạc của cô gái đó,cô ta đang nghĩ tới việc tự sát, thì lại có một người tới cứu, cô đang tưởng là hộ vệ của nàng tới, nào ngờ một tên vô cùng xa lạ!

- Hắn mỉm cười, giơ một bàn tay ra trước mặt nàng, hắn nói!

“ Nắm Lấy Tay Ta”

“ Làm Gì”

- Nàng nói vậy thôi, nhưng như theo bản năng, nắm vào thứ nàng cho là an toàn nhất,thứ mà nàng nghĩ sẽ giúp nàng được an toàn!

- Lúc nay,vô số người cầm trên tay vũ khí, chạy ra, hòng để đuổi theo hắn và nàng,, hai đầu con hẻm đều bị người ta chặn cứng, căn hẻm này không lớn, chỉ đủ rộng cho 3 người cùng đi vào theo chiều ngang thôi, bỗng có một tên từ trong đám người đi ra, đang chuẩn bị nói cái gì!

- Thì A Long lúc đó, lấy chân, hất một thanh kiếm lơ lửng trên không trung,khi bay tới ngang tầm hắn, hắn đạp một cước vào cán đao, tuy thân thể của hắn là phế vật không thể tu luyện đấu khí, chỉ có mỗi tinh thần lực siêu mạnh, nhưng hắn lại thông thạo sử dụng tinh thần lực của chính mình

- Một cước của hắn, khiến cho thanh kiếm đó bay vù đi, lúc đầu mọi người ai cũng không nghĩ thanh kiếm đó có thể bay và làm hại ai được, nhưng sau một khắc, bọn họ ngay lập tức thu hồi lại ý nghĩ đó!

“ Phập!!”

- Thứ mọi người nhìn thấy, là thanh kiếm đó, chính thanh kiếm mà mọi người xem thường, đã đâm xuyên tim của cái tên vừa đứng ra định nói gì đó lúc nãy!

- Mọi người thoáng chết lặng,sau vài giây ngây ngốc, bỗng có một người hỏi!

“ Bọn Chúng Đâu Rồi ”

- Đám lưu manh nhìn vào trong con hẻm tối.,thì chỉ nhìn thấy một mớ thi thể của hơn chục người, còn hai người kia đã biến đâu mất!

- Một người kêu lên!

“ Bọn Chúng Ở Trên Kia”

- Một tên trong đó hét lên!

“ Mau Đuổi Theo!!!”

- Mọi người, nhìn nhau nhìn thấy trong mắt của đối phương, không hẹn mà cùng chung ý nghĩ!

« Tên kia xuất hiện, làm hỏng kế hoạch của thiếu gia rồi, không bắt được hắn, thì chúng ta, chết là cái chắc ”

- Thế là cuộc truy đuổi bắt đầu!

- Còn A - Long, trong lúc đám người ngây ngốc, vì cái chết như sét đánh của tên kia, thì hắn đã ôm, Cô Gái kia vào lòng,,một tay giữ phần lưng nàng, một tay ôm lấy hai cặp chân ngọc của nàng, lợi dụng con hẻm nhỏ này!

- Cũng may là thời này không có nhà xây tô bằng phẳng, thay vào đó, là xây bằng đá,kết hợp với gỗ, mà bức tường đó trở nên lồi lõm, tạo cơ hội cho hắn, sử dụng lực bật của cơ thể, hắn đạp vào một bên bức tường, để nhảy qua bức tường bên kia,mặc dù trên tay bế một nữ nhân, nhưng đối với hắn thì rất bình thường, cuối cùng cũng nhảy lên được nóc nhà hai bên con hẻm!

- Hắn bế nàng trên tay,dưới màn đêm lạnh giá, là ánh đèn lắp ló của vài căn hộ nhỏ gần đó, dưới trời mưa rơi, hai người chạy trốn trên nóc nhà, mặc kệ bên dưới bao nhiêu người, thắp đuốc truy đuổi hai người!

Kết Chương

tg