•- Mị Nương vừa nói thế, hắn liền vung tay một cái, ở cách đó không xa, không gian chợt vặn vẹo,rồi xuất hiện ra một bóng hình xinh đẹp, đang cố gắng lau đi những dọt lệ đang còn vương trên khoé mi, không để cho hắn nói gì, thì nàng đã nhanh miệng nói!
“ Thiếp chỉ là vô tình đi qua, không phải thấp đang khóc gì đâu ”
- Nàng càng cố gắng giải thích thì càng lộ ra nhiều thứ, còn Mị Nương ở một bên cũng hiểu vô cùng rõ, nếu giữa đường không phải nàng nhảy ra,thì nữ nhân đầu tiên của hắn chính là người trước mặt, nàng cũng từng nghe hắn nói qua về ngươi trước mặt, hẳn là thanh mai trúc mã với hắn chỉ là.... Nàng cũng bắt đầu cảm thấy khó xử
- Thấy tình huống như thế này, Mị Nương muốn mở miệng cũng không thể nói lên được, nàng đang muốn nói gì đó cho đỡ xấu hổ,thì đã nhìn thấy cá vàng hành lễ nói!
“ Tiểu Muội tên là Vương Thư Dĩnh, tiểu muội xin ra mắt đại tỷ, mong đại tỷ lượng thứ cho sự đường đột này của muội ”
- Hắn nào không nghe ra ý khuất phục trong lời nói của nàng cơ chứ, nàng là một cô gái vô cùng quật cường,ngay cả ông ngoại của nàng, cũng không thể khiến nàng chịu cúi đầu, huống gì trước một người không quen biết như Mị Nương, người đã cướp đi danh phận chính thất đáng lẽ ra đã là của nàng!
« Nàng đã vì hắn mà vứt đi tôn nghiêm, vứt đi thể diện và mặt mũi của con gái tể tướng, mà chịu cúi đầu xưng như thế,nàng có biết bao nhiêu nghị lực mới làm được như thế»
- Hắn và Mị Nương cũng vô cùng bất ngờ trước hành động của Cá Vàng, Mị Nương thấy Cá Vàng đã lùi một bước, mà không tranh dành chức vị chính thất của nàng, nàng cũng hiểu điều xử ở trong đó nên cũng cố gắng để không mất tự nhiên gượng gạo đáp!
“ Muội là Thư Dĩnh, ta đã nghe Vũ nói rất nhiều về muội”
- Rồi vô số lời khách sáo được hai nàng nói ra, hắn nghe thấy thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh, cũng may mà hai nàng không vì hắn, mà mới gặp nhau đã đánh ra oai phủ đầu, nếu mà hai nàng xảy ra xung đột thì hắn ở giữa cũng chẳng tốt đẹp gì, hắn thấy hai nàng không nội chiến,hắn cũng thở phào nhẹ nhõm!
- Rồi Cá Vàng hỏi Mị Nương rằng!
“ Tỷ tỷ làm sao mà quen được cái tên hoa tâm này, có bị hắn khi dễ gì không, nói xong Cá Vàng tiến lại gần để nhìn thấy người đối diện rõ hơn ”
- Mị Nương là ai kia chứ, sao lại không nghe ra ý thăm dò của Cá Vàng trong lời nói!
« Nếu là nàng nàng cũng sẽ làm thế, nàng và cá Vàng đều sợ, sẽ có một ả nữ nhân nào đó có ý đồ bất chính, muốn lợi dụng A - Long để đạt được mục đích»
- Mị Nương cũng rất hiểu chuyện, mà mở lòng ra, tâm sự với Thư Dĩnh, hai người càng nói càng thấy hợp nhau, chỉ hận tại sao không quen biết sớm hơn chút nữa, nàng rất muốn nhìn xem vị Tỷ tỷ này hình dạng như thế nào, mà khiến nam nhân khô khan máu lạnh với người ngoài như hắn lại chúng tình với nàng như vậy!
- Khi tới gần Ca Vàng kia mới nhìn thấy người đối diện là ai, nam nhân của nàng chỉ nói được có một nữ nhân khác, có tình cảnh không nói nương tựa, hai người sống dựa vào nhau nên nảy sinh tình cảm, nhưng nàng có chết không thể nào tin được vào mắt mình nàng thốt lên!
“ Thiên Vũ Đại Đế ”
- Nàng chỉ có thể nói như vậy thôi, vì đó là danh xưng của Mị Nương, còn nói ra tên của một vị nữ hoàng là điều xúc phạm!
- Nàng có lần cùng Cha Nàng là Vương Lâm đi sứ, từng được gặp và tiếp kiến Thiên Vũ Đại Đế vị Nữ Hoàng duy nhất của Đại Lục này vì nàng cũng là nữ nhân,lại là con gái của tể tướng nên cũng đã được nhìn thấy và nói chuyện với Nữ Hoàng của Thiên Vũ đế quốc này!
- Cá Vàng từ lâu đã ngưỡng mộ, Vị nữ hoàng này từ lâu, cũng vì giữ lễ nghi, nên nàng cũng không được phép nói nhiều với người mà nàng luôn hâm mộ này,một nữ nhân không thua gì nam nhân, cũng có thể đứng ra làm chủ một phương, khiến nữ nhân chân yếu tay mềm như nàng không khỏi kiêu ngạo thêm vài phần!
- Sau đó tiếp tục là vô số câu hỏi của Thư Dĩnh, khi nghe tới bốn chữ Thiên Vũ Đại Đế!
- Mị Nương chỉ cười một cách yếu ớt nói!
“ Cáii tên đó đã không còn thích hợp với tỷ nữa rồi, giờ tỷ chỉ là một nữ nhân bình thường, không còn là cái gì Đại Đế nữa, tên tỷ. Là Vũ Mị Nương”
- Vương Thư Dĩnh lập tức che miệng của mình lại, để không nói ra những lời thất thố như « Không thế nào hoặc vvvv» nàng thật không thể tin nổi người đối địch với nàng, cùng nàng hưởng chung một nam nhân với nàng!
- Khi thấy tình cảm của Hắn đối với nữ nhân này, nàng đã rất oán giận, muốn tranh phong với ả hồ ly lẳng lơ kia,nhưng sau khi nàng bị A - Long bắt qua tang rình trộm, lại còn muốn giới triệu hai nữ lam quen với nhau!
- Nàng cũng biết hắn cũng rất khó xử, với nàng cũng biết rõ hắn không phải là cái loại vô tình bạc nghĩa, kêu hắn hoặc ép hắn từ bỏ nữ nhân kia, điều đó đều là việc không thể,nên nàng đành phải nhún nhường, nàng biết càng làm to chuyện thì người càng xa cách hắn chính là nàng không phải là ai hết, khi lại gần thấy người nữ nhân kia là ai, nàng cũng đã chết đi tâm tư tranh dành trong lòng dù mới chút cũng không còn!
- Nữ Nhân kia là Thiên Vũ Đại Đế, nàng là nữ nhân xinh đẹp nhất Thiên Vũ Đế Quốc, dưới sự thông minh và tài trí của nàng, đã kéo Thiên Vũ từ một đất nước nhỏ bé mà trở nên vô cùng hùng mạnh từ trước tới nay.dưới sự lãnh đạo của nàng, Thiên Vũ đi tới thời kỳ vô cùng huy hoàng!
- Rồi nàng cũng nhớ ra cuộc nói chuyện của Hắn với Ông nàng, hắn dương cung bạt kiếm với ông nàng vì một cô gái, mặc kệ nàng đang ở đó, tên nàng ta là... Không phải đồng tên với người tỷ muội trước mặt sao!
- Nàng liền hỏi!
“ Tỷ tên là Vũ Mị Nương ”
- Mị Nương Chỉ mỉm cười coi như đồng ý!
- Không phải nàng nghe ông và cha nói chuyện, thì không thể biết được tên của nữ nhân này, lúc hắn cùng ông ngoại tranh cãi, hắn có thể chết chứ không giao người con gái tên là Mị Nương ra!
- Lúc đó nàng vô cùng chua xót, hắn vì một nữ nhân khác mà tranh cãi với người nhà, nhưng nàng vô cùng kiêu ngạo, vì có một nam nhân giám đánh đổi sự nghiệp và tính mạng cũng không vì thế mà chịu từ bỏ nữ nhân của mình
- Nàng lúc đó đã biết mình chỉ có thể chấp nhận, và âm thầm lui ra ngoài chờ đợi hắn, muốn thay cha và ông nàng giải thích làm hoà, nhưng lại có một người nhanh hơn nàng tới trước!
- Sau khi biết được thân phận của Mị Nương, hai nữ bắt đầu nói đủ thứ chuyện, rồi vứt cái tên nam nhân của hai nàng sang một bên, mọi chuyện chủ yếu xoay quanh hắn, và những thói hư tật xấu của hắn, hắn mặt dày tính xem ngang thì bị hai nàng trừng mắt, hắn cũng chỉ biết đi sang một bên và vẽ vòng tròn thôi!
- Tối hôm đó, hắn phải làm đầu bếp phục vụ hai nàng, rồi bị đuổi ra khỏi trướng bồng, lấy ly do,« Chuyện của nữ nhân, nam nhân không được xen vào» thế là tâm tư Nhất Long Chiến Song Phượng của hắn chết từ đây!
- Cũng may là còn Tiểu Bạch luôn đi theo Cá Vàng cũng rất hiểu ý mà ở lại với Long Ca Ca của nó,thế là đêm hôm đó, hắn chỉ có thể ôm Tiểu Bạch và ngủ dưới đất, sống qua đêm vậy!
- Nhưng rất may, sau khi hai nàng nói chuyện cũng biết điểm dừng, nên cũng gọi hắn vô nằm cùng, vì trời bắt đầu có tuyết rơi, hai nàng cũng không muốn hắn chịu khổ,dù sao hai nàng cũng biết tuổi thật của hắn, nên cũng không muốn làm quá!
- Khi hắn đang tính hưởng cái phúc của người Tề thì bị hai nàng, mỗi người gối đầu lên một bên cánh tay hắn,, hắn cũng chết luôn tâm tư bất chính, cùng lắm hắn chỉ có thể ăn một ít đậu hũ của hai nàng mà thôi!
- Mị Nương nói!
“ Vũ Chàng kể chuyện đi ”
- Cá Vàng cùng Tiểu Bạch cũng đồng thanh van lên!
“ Kể Đi kể đi ”
- Hắn cũng chỉ biết cười khổ không thôi!
« Hoá Ra!! Hai nàng kêu hắn vào đây, để làm gối ôm, và là máy kể chuyện a»
“ Các nàng muốn nghe chuyện thể loại gì, tình cảm nhé ”
- Hai nữ đều đồng thanh lên tiếng phản đối!
“ Chàng kể về khi chàng gặp Dĩnh Muội đi ”
- Hai nàng cũng có thể đoán ra, từ bé hắn cũng chẳng sung sướng gì,mà hắn cũng không muốn nói, chỉ muốn quên đi, nên hai nàng định nói là kêu hắn kể về cuộc đời, nhưng lại thôi, kêu hắn kể về lúc hắn và Cá Vàng gặp nhau!
- Mị Nương thì cũng muốn biết cuộc sống trước kia của hắn, còn Cá Vàng thì lại muốn biết sau khi hắn rời đi thì hắn đã sống như thế nào!
- Hắn cũng chỉ biết cười khổ không thôi, thế là hắn lược bớt vài tình tiết xấu hổ đi, bắt đầu kể cho hai nàng nghe cuộc phiêu lưu của hắn!
« Mọi Chuyện Bắt Đầu từ ba năm trước »
Kết,Chương