Đang suy nghĩ vẩn vơ,luôn nghĩ tới câu nói của Lý Lão trước khi hắn rời đi!
“ Cậu có được thiên hạ thì sợ gì không có được mỹ nhân như người kia cơ chứ ”
- Lúc đó hắn cười trào phúng đáp lại!
“ Một đời ta đã là âm thầm lẻ loi đợi chờ,giờ lão nói thiên hạ ư, Lão đề cao ta quá rồi, thứ ta muốn chỉ là có một, hoặc vài người vợ hiền, nuôi dạy con cái theo cách bình thường, và chết như một người đàn ông bình thường, nằm trên dường nói những lời cuối cùng với con cháu rồi nhắm mắt xuôi tay như một người bình thường ”
“ Còn về việc bán vợ cầu vinh, lão nên chết cái tâm tư này đi, dù nàng không phải là nữ vương của một đất nước, dù nàng là một kỹ nữ ta mua được ở kỹ viện, ta cũng sẽ không từ bỏ nàng, trừ khi nàng không cần ta nữa”
- Nói xong hắn liền rời đi, để lại một bóng lưng hiu quạnh, dưới sự bất ngờ của Lý Lão và vô số người, trong đó còn có kẻ đứng sau màn!
- Hắc Long vệ ở xung quanh cũng đi theo hắn, dưới trạng thái ẩn hình, đi khoảng 5p thì một đạo thân ảnh lao tới với tốc độ kinh người, ôm chắc phía sau lưng hắn, như thể sợ hắn chạy đi mất vậy,lưng hắn cảm thấy ướt át,hẳn là nàng đang khóc đây mà!
- Khi đạo thân ảnh đó lao tới hắn cảm thấy người này không có địch ý,hắn cũng vẫy tay không để đám long phàm xông tới,,sau khi người này tới gần, xộc vào mũi hắn, là một mùi hương rất quen thuộc, mùi hương của cơ thể trên người nữ nhân, đó là hương hoa Lan thơm ngào ngạt, hắn chỉ mới ngửi là đã biết người đến là ai,người đó là nữ nhân của hắn, đó chính là Mị Nương, còn vì sao nàng lại ở đây, hắn cũng có thể đoán ra được!
- Sau khi bị nàng ôm chắc, hắn cũng không vùng vẫy thoát ra,hắn chỉ lấy tay,nắm lấy bàn tay đang run rẩy cua nàng, vỗ về an ủi nó, hắn cũng không nói gì chỉ lắng nghe tiếng đập của hai trái tim lại với nhau, thời gian trôi qua thật mau,rồi nàng nói chất giọng hơi run rẩy"
“ Chàng đã biết, thân phận thực sự của thiếp từ khi nào ”
- Hắn quay lại, ôm Mị Nương vào lòng, kéo nàng vào lòng, hắn cũng ngồi xuống để hắn có thể ôm trọn lấy tấm thân gầy yếu của nàng,tay hắn không ngừng sờ lên cái bụng đã có vài phần lớn hơn trước đây, hắn hôn nhẹ lên mái tóc mềm của nàng, điều này khiến nàng vô cùng hạnh phúc lẫn xấu hổ nép vào lòng hắn, như một con chim non!
- Sau một hồi an ủi vỗ về nàng,nàng cứ tiếp tục hỏi đi hỏi lại, rằng có phải Dạ Ưng cho hắn biết không, có phải Dạ Ưng uy hiếp gi hắn không
- Hắn,trên mặt hắn lộ ra biểu tình vô cùng xấu hổ, hoá ra là nàng lo lắng cho hắn nên mới không quản đường xa mà đi tới đây, khác với thường ngày mặt dày vô đối,mặt hắn có chút xấu hổ khi nghe nàng hỏi những câu như, làm sao hắn biết được thân phận của nàng, hắn nói!
“ Điều này ta Không nói có được không”
- Mị Nương yêu kiều trong lòng hắn,trừng mắt với hắn nói câu nói hắn thường hay nói, nhưng mà được nàng sửa đổi lại chút ít!
“ Chúng ta đã là phu thê bao năm, ngay cả hài tử còn có, chàng còn ngại cái gì, thiếp là nữ nhân không ngại thì thôi, chứ một nam tử,sắp làm cha như chàng thì ngại gì ”
« Khụ Khụ » Hắn ho khan hai tiếng, nàng đáp lại nguyên lời nói của hắn, cứ mỗi khi hắn muốn vào tắm chung với nàng, thi lại mặt dày nói câu đó, lâu ngày Mị Nương cũng thành quen nên không để ý tới những câu nhảm của hắn nữa,mà để hắn vào tắm cùng, giờ thì hắn tự lấy đá đập vào chân mình rồi!
- Hắn lần này hết chối cãi rồi, chỉ đành nói!
“ Ta mà nói ra,nàng không được nhéo ta,hay là cấm ta lên dường đâu đó, trời đông rồi, ngủ dưới đất lạnh lắm, ta không chịu được đâu,ta lạnh thì được, nhưng bảo bảo thì không được lạnh đâu đó”
- Nói xong tay hắn lại tiếp tục vuốt ve cái bụng đã bắt đầu lớn thêm vài phần của nàng, nói thế thôi chứ, hắn là võ giả, cũng có Cực Hạn Băng Khí trong cơ thể, hắn làm gì biết lạnh là gì, hắn nói thế để lừa Mị Nương và đám nữ nhân trong nhà, các nàng cũng biết rõ điều đó, nên nhắm mắt giả điếc để cho hắn có lý do năn nỉ các nàng để được lên dường thôi!
- Mị Nương nào không biết cái mưu đồ xấu xa của hắn cơ chứ, mặt nàng đỏ lên, nàng liền dùng tay nhéo tai của hắn, tức tối nói!
“ Chàng mà không nói, thiếp nhéo chết chàng ”
- Hắn biết nàng chỉ nói vậy thôi, chứ nàng không nỡ làm hắn đau liền nói!
“ Vậy ta nói xong rồi có được gì không, không như là được nàng phục vụ một hồi massage bằng.... Nói tới đây hắn nhìn vào bộ ngực cao vút của và vô cùng đầy đặn của nàng, tay heo của hắn cũng không khống chế theo bản năng quen thuộc, mà phá tan lớp áo giáp của nàng, mà lần mò lên đỉnh núi cao ngất trước ngực của nàng mà đi dạo một vòng, tay kia cũng không quên chiếm hết tiện nghi của nàng ”
- Nàng cũng hiểu Massage kiểu đó là gì, hắn nhiều lần yêu cầu nàng làm chuyện đó với hắn, nàng nào không biết được tâm tư sắc lang của nam nhân của mình cơ chứ, nàng nhéo mạnh hơn, hắn cũng làm liều tay heo không ngừng loạn động trên ngọc phong của nàng!
- Nàng thở gấp, mặt nàng đã đổ như một trái cà chua, phải biết lúc này, cơ thể nàng cực kì nhạy cảm,chỉ cần một hành động nhỏ thôi cũng khiến nàng bị kích thích, với lại trên đời này có ai hiểu những chỗ nhạy cảm trên cơ thể nàng hơn nam nhân của nàng cơ chứ, nên khi hắn làm càn trên đỉnh ngọc phong của nàng!
- Cơ thể nàng như thoát lực, vừa muốn chống cự lại vừa không muốn, dù sao người đang chiếm tiện nghi của nàng chính là cha của đứa nhỏ trong bụng nàng đó!
- Hắn thấy nàng không thể chống cự, dù sao ở đây cũng là rừng hoang đường vắng, hắn muốn thịt nàng thì cũng phải kiếm chỗ nào tốt tốt đã, rồi mới nên làm thế, hắn cũng buông tha cho nàng, nói nhỏ vào tai nàng!
“ Nàng thật sự muốn biết sao ”
- Nàng chỉ gật đầu không nói, mà nàng có muốn nói cũng không nói nổi nữa, chỉ nép vào lồng ngực ấm áp và vững trãi của hắn, nghe từng tiếng tim hắn đập, khiến nàng cảm thấy vô cùng an toàn và hạnh phúc!
- Hắn cười nói!
“ Nàng con nhớ lần đầu tiên ta và nàng gặp nhau, trong tình cảnh như thế nào không, ý ta là trong hang động ấy ”
- Nàng cực kì xấu hổ trừng mắt với hắn, đánh hắn vài quyền!
“ Giờ là lúc nào rồi mà chàng còn nhớ tới chuyện đó nữa ”
- Da mặt của nàng rất mỏng,trong vấn đề này nói nữa nàng sẽ xấu hổ mà giam hắn ở ngoài phòng cả tháng cũng nên, nên hắn cũng rất biết điều cũng không muốn trêu nàng nữa nói!
“ Lần đó khi ta làm chuyện đó với nàng, xong hắn chỉ vào cổ tay của nàng nói, lúc đó ta nhìn thấy dấu ấn thụ cung sa,trên tay nàng, nên cũng đoán ra nàng ít nhất cũng là một cung nữ ở trong cung,nhưng dấu ấn này của nàng lại khác hoàn toàn so với cung nữ, chỉ có hoàng tộc mới có dấu ấn này,nên ta nghi ngờ, nói tới đây liền dừng lại để tạo sự tò mò cho nàng!
- Còn Gì nữa! Mị Nương hỏi!
“ Còn, còn ”
- Còn gì chàng mau nói,tối nay đừng hòng lên dường mà ôm thiếp, xuống đất mà ngủ!
- Ôi hắn sợ nhất là điều này, hắn lúng túng nói!
« Dù sao thì lần đó, hắn đã cường bạo nàng, rồi bị nàng truy sát một cách thê thảm,phải dụ dỗ nàng miết nàng mới tha cho hắn một mạng, dù sao đó cũng là sự thất bại của một nam nhân, nên hắn ngại nói ra sự thật, dù là nói với nạn nhân nay đã là vợ của hắn đi chăng nữa »
- Hắn cúi đầu, xấu hổ nói!
“ Lúc đó ta còn nhìn thấy, bộ quần áo trên người nàng, đó đâu phải là một bộ quần áo bình thường của cung nữ được ”
- Mặt nàng càng đỏ hơn!
“ Nàng hiểu rõ hắn muốn nói gì, hắn nói tới không phải quần áo bên ngoài của nàng,mà là quần áo bên trong,lộ ra khi bị hắn lột trần, lúc đó nàng giả mạo thân phận, nên mặc một bộ quần áo bình thường, chỉ có thứ quần áo kia thì nàng không thay đổi,vì điều đó không cần thiết chính là......!
- Nàng cực kì xấu hổ, tay nàng nhéo hắn thật mạnh, nàng lý nhí hỏi tiếp!
“ Còn gì nữa, không mau nói tối nay đừng hòng thiếp cho chàng lên dường ”
- Hắn cũng rất hợp tác nói ra vì sao hắn nhận ra được thân phận của nàng hắn nói vì khí chất trên người nàng, nàng không giận tự uy,lại có thể sắp xếp hậu cung cho hắn một cách êm thấm,và hắn cũng từ lâu nhìn ra!
- Lam Như Nguyệt và Kỷ Yên Nhiên hẳn là hai người hầu hoặc là phụ tá của nàng, Kỷ Yên Nhiên tính tình thẳng thắn, hẳn là hộ vệ của nàng, còn Lam Như Nguyệt tính tình ôn nhu dịu dàng vô cùng chu đáo,hẳn là người giúp nàng sắp xếp mọi công việc trong cung đi, còn 50 người kia,,sau này là vợ của hắn, hẳn là nữ cận vệ của nàng đi,nên ngoan ngoãn nghe lời nàng!
- Nàng không phải bị huyết tôn giả bắt đi, mà là nàng hợp tác với Huyết Tôn Giả để cứu nàng và đám người kia ra xong thì nhận tiền, nhưng hắn quá xui, âm mưu bị bại lộ, nên bị truy sát chết trong rừng, còn gặp phải A - Long, tưởng đoạt xác thành công, trộm gà không được còn mất nắm thóc,lại bị hắn ăn thịt mất khách hàng hợp tác với Huyết Tôn Giả mất!
- Sau khi nghe hắn nói tất cả mọi chuyện, Mị Nương vô cùng xấu hổ,nàng cứ nghĩ nàng vẫn giấu diếm được hắn, nghĩ tiểu nam nhân của nàng bình thường ngây ngô cả ngày đi bắt thú kiếm thức ăn, nhưng lại bị hắn biết được hết mọi chuyện, nhưng nàng vẫn không phục nói!
- Chàng chỉ là ăn may đoán ra thôi, nhỡ thiếp là con gái của một vị Vương Công Quý Tộc thì sao,không phải nữ hoàng của Thiên Vũ thì sao chàng sẽ thất vọng đó!
- Hắn thở dài nói!
“ Ta cũng mong là như vậy, nhưng mà hành động thường ngày của nàng đã tố cáo thân phận của nàng cho ta biết, haizz”
- Thiếp làm sao cơ!
“ Từng hành động của nàng, từng cách ăn uống, đi lại, từng tiếng nói của nàng, đều là thứ được giáo dục từ nhỏ, những thứ đó đã ăn sâu vào cốt tuỷ của nàng, như một thói quen rồi, nàng có che giấu cỡ nào cũng không thể làm được ”
“ Với lại, nàng hay dùng nhiều giờ liền bàn luận với ta về cách trị quốc, làm sao để an dân, làm sao để thu phục triều thần làm sao để bọn họ tự kiềm chế lẫn nhau, nàng hỏi ta vài lần,thì thôi đi, nhưng mà khi nào ta rảnh nàng lại hỏi ta,đặt ra cho ta những câu hỏi hóc búa ”
“ Lúc đầu ta nghĩ nàng hứng thú nhất thời, nhưng sau này, nàng lại si mê điều đó, thế là ta kể chuyện Tam Quốc Chí cho nàng nghe, nàng lại chăm chú lắng nghe, nàng chăm chú không phải vì cốt truyện ta kể mà là chăm chú nghe với mưu kế ở. Trong đó, rồi nàng lại ngẩn ngơ suy nghĩ”
- Có lần nàng lại hỏi ta!
“ Chàng có tài trị quốc tới như thê, vậy chàng có muốn làm vua không ”
- Lúc đó ta hỏi lại nàng!
“ Nước của nàng là ai ”
- Nàng liền nói!
“ Thiên Vũ”
- Sau đó nàng lại nói là, đó là quê hướng của nàng, nên nàng nói chơi thôi!
- Nhưng mà thứ khiến ta chắc chắn chính là mùi hương trên cơ thể nàng!
- Mị Nương đỏ mặt nói, bộ trước đây chàng từng gặp thiếp rồi a!
- Hắn gật đầu đáp!
“ Có lần ta cũng giao dịch đoàn tới hoàng cung thiên vũ gặp nữ hoàng để bàn chuyện làm ăn ”
- Sao lúc đó thiếp lại không nhớ mặt chàng nhỉ!
- Hắn thở dài nói!
“ Không phải nhờ ơn của nàng sao”
- Sao lại nhờ ơn của thiệp!
“ Không phải năm đó, ta qua Thiên Vũ, bàn luận với nàng về kinh doanh nước hoa, nhưng trong số mà đang làm không có hương hoa lan,thế là sau khi bước vào phòng chính sự của nàng ”
“ Ta lại ngửi thấy mùi hương Hoa Lan khắp nơi, lúc đó ta không kìm được hỏi, đây là mùi hương hoa gì, sau một hồi suy nghĩ, ta lại không kìm được mà nói, đây không phải nước hoa,mà là mùi hương của cơ thể ”
- Phì!!! Một tiếng nàng cười như chuông bạc nói!
“ Thế là thiếp ra lệnh Tống chàng ra ngoài ”
“ Thế nàng cũng nhớ rồi sao ”
“ Nhớ chứ, đó cũng là lần đầu tiên có người giám nói chuyện về mùi hương trên người thiếp, lúc đó nhìn thấy tên kia cứ như sắc lang,cứ ngửi ngửi thiếp tức quá tống tên kia ra ngoài ”
“ Ách!!! Ta giống sắc lang vậy sao! ”
“Còn không phải, nàng trừng mắt với hắn! ”
- Hắn xấu hổ cười khan!
“ Bệnh nghề nghiệp, bệnh nghề nghiệp, đừng nghĩ xấu về ta như thế chứ ”
- Nàng “ Khanh khách ” cười tươi như hoa
“ Không phải có tí thông tin như vậy, thì chàng lại chắc chắn thế chứ ”
- Rồi ta lại tìm hiểu một số thông tin,hoàng tộc Thiên Vũ là họ Vũ, nàng cũng họ Vũ, Nữ hoàng Thiên Vũ đã mất tích, được em gái nàng nhiếp chính quản lý đất nước thay nàng, tuy không ai thấy được mặt thật của nữ hoàng, nhưng ta có thể đoán ra được,cũng chưa gia tộc nào đủ gan để lấy họ của Hoàng Tộc đặt cho con cháu mình!
- Rồi khi ta bắt đầu nghi hoặc vì sao nàng lại ra nông nỗi này, ta bắt đầu kể chuyện Tam Quốc cho nàng nghe!
- Rồi sau khi nghe xong những trận chiến của Tam quốc, tới đoạn tào tháo thao túng triều thần, ép vua, những lúc như thế, nàng chẳng biết trời trăng gì nữa lúc đó nàng lại bộc lộ ra cái khi chất mà mà chỉ có mỗi quân Vương mới có, lại pha chút tức giận, lẫn hận ý trong mat ta làm sao không nhận ra được cơ chứ!
« Haizz»
- Nghe thấy hắn thở dài,Mị Nương liền hỏi hắn!
“ Chàng có giận thiếp vì đã giấu diếm chàng hay không, có ghét thiếp vì thiếp.....”
- Nàng biết với sự thông minh của hắn thì cũng đã biết Nàng và Dạ Ưng âm thầm gặp mặt!
- Sau đó nàng nói ra vô số vấn đề!
“ Ưm!!! ”
- Miệng của nàng bị hắn dùng đôi môi của hắn khoá lại, không cho nàng nói tiếp,lúc đầu nàng hơi bất ngờ, sau đó như quen thuộc, hai chiếc lưỡi quấn lấy với nhau, hai người lúc này như quên hết mọi thứ xung quanh,cũng không để ý tới có một đạo thân ảnh uyển chuyển đang đứng cách đó không xa nhìn thấy hết mọi chuyện, đôi mắt của nàng đã đẫm lệ từ khi nào!
- Sau khi khiến Mị Nương im lặng,một lúc sau nàng không thở được mà đẩy hắn ra,nàng càng xấu hổ hơn nữa,không giám nhìn nam nhân của mình nữa, lại nghe hắn nói bên tai!
“ Ta chỉ quan tâm ta có một người vợ tên là Mị Nương, cũng là mẹ của con của ta,thế là đủ rồi dù nàng muốn làm gì ta cũng sẽ ung hộ nàng, nếu nàng muốn trở về Thiên Vũ, ta sẽ giúp nàng đòi lại những gì đã mất, ban ngày trước mặt bao nhiêu người nàng làm một vị nữ hoàng sắt đá, nhưng khi về nhà, thì phải làm một người vợ một người mẹ tốt, với ta như vây với ta là đủ rồi ”
«Hắn có thể cho phép nữ nhân của mình có lòng dạ có dục vọng quyền lợi, nhưng lại tuyệt không cho phép nàng ở trước mặt của mình cũng như vậy. Nếu hôm nay hắn không tính nhanh, lòng dạ không sâu, thì có phải là đạt mưu kể chia rẽ của Dạ Ưng rồi có phải hay không »
- Hôm nay người đứng bên cạnh Dạ Ưng không ai khác chính là Mị Nương, khỏi cần nói hắn cũng biết vì sao nàng tới đây, nàng tới để bảo vệ hắn,nàng không muốn hắn vì nàng mà mất đi tính mạng, lại bị Dạ Ưng níu kéo, nàng cũng không muốn làm to chuyện, sợ lằm mất mặt của hắn, nên nàng gắng chờ đợi!
- Nàng cũng thừa biết quy kế của Dạ Ưng, nàng tuy ở nhà toàn bị A - Long khi dễ mà lầm,nàng dù sao cũng một thời đứng trên cao nhìn xuống,làm sao lại không đoán ra được tâm tư muốn li dán của. Dạ Ưng kia chứ!
- Nàng cũng muốn xem nam nhân của nàng, có thoát khỏi cám dỗ quyền lực mà bán nàng đi hay không, nên nàng mới ở lại, cùng Dạ Ưng diễn trò,nếu có chuyện gì xảy ra với hắn, nàng cũng sẽ cho Dạ Ưng đi cùng, hoặc bắt lấy Dạ Ưng để đổi lấy mạng cho nam nhân của nàng!
- Với lại cái chuyện hồi trước, mang tiếng là Phượng Ân để ý tới nhan sắc của các nàng nên đánh chiếm muốn bắt sống các nàng, trong mắt người thường là thế, nhưng trong mắt nàng, nàng từ lâu đã biết đó là quỷ kế của Dạ Ưng, muốn mượn tay Phượng Ân bắt nàng!
- Giao các nàng cho Thiên Vũ,vì điều này mà khiến không ít ma thú lẫn tỷ muội trong nhà bị bắt, mà phải giả vờ uống thuốc tự vẫn nên mới thoát được một kiếp, không thì chỉ có thể chịu sự lăng nhục, mối hận này nàng chôn vào lòng, nếu có cơ hội nhất định sẽ giết chết Dạ Ưng, nhưng nàng lại lo nam nhân của nàng sẽ phản đối, nên nàng không giám nói, chỉ nhiều lần ra ám hiệu!
A - Long hắn, chỉ giả ngu,để nàng cảm thấy được thanh thản, nhưng so với nàng, hắn là người muốn giết Dạ Ưng hơn bao giờ hết!
- Tiểu tâm tư của nàng, làm sao qua được mắt hắn cơ chứ, nếu nàng thật sự muốn phục quốc, chỉ cần bắt tay với Dạ Ưng là sẽ được, nhưng nàng giờ xuất hiện ở đây, cũng đồng nghĩa rằng, nàng chấp nhận vứt đi Vương Vị và sống một cuộc sống tầm thường với hắn, mà bỏ qua sự cám dỗ của quyền lực, nói thì dễ nhưng làm thì rất khó, nhưng nàng vẫn lựa chọn từ bỏ!
- Hắn nghĩ, nàng với bạn gái kiếp trước của hắn khác nhau hoàn toàn, một trời một vực, nếu là nàng kia,thì câu trả lời sẽ là đồng ý với Dạ Ưng ngay, còn với Mị Nương nàng lại từ chối!
“ Haizz ”
Thế giới này thật là tàn nhẫn, hắn ước gì mình có thể giống như mấy nhân vật vô lo vô nghĩ trong mấy tiểu thuyết võ hiệp, té núi nhặt được bí kíp, rồi xưng bá thiên hạ, còn yêu một cô gái, chỉ cần có vũ lực mạnh thì không kẻ nào giám có tâm tư bất chính với hắn,nghĩ tới hiện tại của hắn, hắn chỉ biết thở dài, thôi đi một bước tính một bước vậy!
Rồi hắn thấy một đạo thân ảnh nức nở dựa lưng vào một cái cây cách đó không xa,nếu dùng mắt thường thì sẽ không thể nhìn thấy, nhưng tinh thần lực của hắn rất mạnh, nên nhận ra có người đang ở gần đây, hắn nói với Mị Nương, lão bà của ta,nàng có một tỷ muội nữa, ta muốn giới thiệu với nàng, người này chắc nàng cũng biết đó!
Mị Nương nghi hoặc hỏi
“ Là Ai ”
Kết Chương