-Ánh mắt vừa mới mở ra, một gương mặt tuyệt mỹ đã hiện ra trước mặt hắn, đôi mắt đẹp kia không nháy lấy một cái mà nhìn hắn
- Hắn bừng tỉnh nghĩ" chết cmnr ngủ quên mất,nếu hôm qua nàng có sát ý với mình thì sao" mồ hôi lạnh không khỏi toát ra
- Hắn rút tiểu huynh đệ ra khỏi người của nàng,liền nói:
- Nàng tỉnh rồi,sao không gọi ta?
- Ta thấy chàng đang ngủ ngon nên ta không đánh thức
- Hôm qua... Tối hôm qua ta là bị buộc thôi, ngươi... Ngươi đừng xằng bậy à
- Không nên tự sát hay làm việc gì dại dột a" thật ra tối hôm qua "
- Hắn điể́m huyệt ngủ của Yến Vô Song,rồi đem Triệu Như Hoa ra hành quyết
- Tuy ả không có tấm thân xử nữ,nhưng hắn đâu có cần cái đo
- Hắn dùng song tu công pháp,Thái Bổ nàng tước đoạt sạch tu vi nàng tu luyện
- Sau khi xong việc hắn định Thái Bổ luôn Yến Vô Song, để đột phá lên Thiên Mệnh Cảnh
- Mới hấp Thu được một nửa thì lại đột phá, hắn một lần nữa mất đi kiểm soát
- Giờ nhớ lại cảnh tối qua,hắn nghi hoặc hỏi nàng
- Vậy nàng có biết mình bỏ lỡ cái gì không
- Nàng gật đầu biểu hiện là biết " Giết hắn ư,mình nhiều lần muốn xuống tay mà không được,cứ mỗi lần cứ nghĩ làm được,nàng lại nhớ tới những gì mình thấy trong ký ức của hắn,lòng mình lại mềm đi"
- Nàng bắt đầu nói!
-Về sau ta là nữ nhân của ngươi rồi, ngàn vạn đừng không quan tâm ta! Đôi mắt nàng tràn ngập tình ý nhìn A - Long
Thanh âm của nàng có ý khiến người thương tiếc nói không nên lời,một chút bi thương trong lời nói của nàng khiến cho tim hắn như bị cứa vài nhát dao vậy
A long lòng quặn lại, bàn tay hắn nắm lấy đôi tay ngọ̣c,nhỏ nhắn mềm mại có phần lạnh lẽo của nàng
- Kẻ thù của nàng chính là kẻ thù của Long Hạo Vũ ta
Chỉ cần một ngày ta còn sốn trên đời,ta sẽ che chở và chiếu cố nàng cả đời!
- Yến Vô Song khẽ lên tiếng,nghe thấy hắn nói như vậy,cũng không khỏi lệ tràn khóe mi
- Vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc của hắn,nàng vùi sâu vào hắn,càng cảm thấy sự ấm áp an toàn mà trước giờ nàng chưa từng có
- Đúng rồi,Vô Song cơ thể nàng giờ thế nào? Sao lúc ta giao chiến với nàng cảm thấy cơ thể nàng có gì đó rất lạ
- Vô Song khẽ đỏ mặt khi nghe hắn nói như vậy,làm nàng nhớ tới chuyện nàng và hắn tối hôm qua,nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn nàng cung trở nên nghiêm túc
- Yến Vô Song dịu dàng nói! Thiếp và mẫu thân bị người ta khống chế linh hồn thức hải
- Nếu không nghe lời,chỉ một đạo ý niệ́m thiếp và mẫu sẽ chết ngay lập tức
- Nghĩ tới những chuyện đau khổ mà mẫu thân phải chịu,nàng không kìm được mà lại ôm,cái lồng ực ấm áp,và an toàn kia mà khóc lên
- Hắn thấy người ngọc trong lòng khóc như lê hoa đái vũ, Vô Song a,để phu quân giúp nàng khai mở cấm chế linh hồn nhé
- Phu Quân chàng có thể giúp mẹ con chúng thiếp thật sao?
- Thật nhưng giờ ta chưa thể giúp nàng được! Yến Vô Song có chút thất vọng
- Không sao,thiếp có thể chờ được mà! Chàng đừng cố quá sức,tuy nói vậy nhưng mắt nàng có vài tia mất mát
- Hắn nhìn thấy tất cả ở trong mắt! Liền nói
- Ta không nói không thể mở cho nàng bây giờ,mà là giờ chưa phải lúc,đánh rắn động cỏ,khai mở cho nàng kẻ kia sẽ biết cứu mẫu của nàng thêm nguy nan
- Hắn lấy ra hai cái ngọc giản đưa cho nàng,có ghi cách giải cấm chế,chỉ cần dùng tinh thần lực truyền vô rồi bóp nát là xong
- Yến Vô Song,gượng cười nụ cười chua chát
- Linh hồn và Thức Hải của thiếp bị thương,bọn chúng sợ thiếp phá cấm chế,nên trước khi đặt cấm chế,đã làm tổn thương linh hồn lực của thiếp,còn mẹ thiếp lại là người bình thường
-Hắn giờ mới biết được nàng từ bé bị ghẻ lạnh trong Yến Gia,vì mẹ của nàng chỉ là nha hoàn,sau một đêm say rượu của gia chủ nên mới có nàng
Khi lớn lên có chút tư sắc,và có thiên phú tu luyện,nên cuộc sống của mẹ con nàng mới tốt hơn chút!
Thiên phú của nàng rất cao được nhiều gia tộc để mắt tới,và nhiêu lần đem sính lễ tới cầu thân,nàng vô số lần từ chối,có khi phải dùng cái chết ra để uy hiếp
- Rồi một ngày gặp được đại sắc lang là hắn chiếm hết tiện nghi của nàng
Nữ nhân thủ thân như ngọc, thường thường càng khiến nam nhân yêu nhất.
Hắn càng ôm nàng thêm chặc,Vô Song a,giờ nàng đã có ta rồi,ta sẽ chiếu cố cho hai Mẹ con các nàng
- Còn về linh hồn bị thương,thì đã có phu quân,nam nhân của nàng là Ngũ Phẩm Luyện Dược Sư,sẽ giúp nàng chữa mọi vết thương! Hắn vỗ về lưng nàng
- Chàng là ngũ phẩm luyện dược sư! Yến Vô Song che miệng,mắt không tin nổi nhìn tên nam nhân này!
-Chỉ là ngũ phẩm thôi mà,nàng có cần phải ngạc nhiên thế không, ta là ai cơ chứ Nam Nhân của nàng đó,làm sao có tí bổn sự đó mà cũng làm không xong
-Hắn nói chuyện một cách bình thường như mua rau cải ngoài chợ vậy
- Nàng không tin,cho đến khi hắn truyền tinh thần lực vào bên trong thức hải của nàng,giúp nàng khôi phục linh hồn bị tổn thương
- Khi nàng cảm nhận được cái gì đó vội kêu lên,Cửu Thải Dược Hồn làm sao có thể! Nàng nhìn hắn như thể quái vật vậy,rồi ánh mắt nàng trở nên ảm đạm
- Hắn chỉ mỉm cười nụ tươi ấm áp như ánh nắng mai
- Nàng là nữ nhân của ta, và ta là nam nhân của nàng,sẽ nắm tay nàng cùng nàng đi khắp cuộc đời còn lại,chỉ vậy thôi
- Hắn nói xong,không chờ nàng kịp phản ứng,hôn lên đôi môi có phần trắng bệch,vì nàng tự cắn lấy vì tự ti của bản thân
- Nàng gượng gạo đáp lại đôi môi của hắn," từ khi biết hắn là ngũ phẩm luyện dược sư,nàng biết nàng không xứng với hắn,lại còn cửu thải dược hồn nữa, linh hồn luyện dược sư trong truyền thuyết"
- Nàng càng tự ti hơn,nàng nhiều tuổi hơn hắn,tuy hắn không nói,nhưng nàng lại biết tuổi thật của hắn,giờ mình còn chút nhan sắc,tuổi thanh xuân của mình đã qua gần hết,về sau hắn còn thích mình nữa không
-Như tâm tinh tương thông,hắn cảm nhận được sự lo lắng của nàng
- Vô Song a,nàng có muốn giữ mãi tuổi thanh xuân không! Hắn lấy ra một bình dịch thể trong suốt,và một viên đan dược đưa cho nàng
- Nàng cầm lên không cần suy nghĩ mà uống vào
- Lòng hắn thầm nghĩ "ôi Nữ nhân,nữ nhân a,chết cũng phải đẹp,chỉ cần có thể làm đẹp,thì không cần biết nó là cái gì cũng phải dùng thử,chết cũng không hối a"
- Hắn đang tính giải thích công dụng cho nàng,nhưng thấy nàng uống nhanh hơn nghĩ, hắn cùng chỉ biết cảm khái không thôi a
-Nàng vừa ăn vào, da nàng lập tức tách ra một cổ hào quang màu vàng, da thịt trở nên như em bé mới xinh, dung mạo càng thêm có sức sống, quả thực xinh đẹp đến khiến cho người hít thở không thông
.-Yêu tinh,thật đ́úng là yêu tinh mà đây là những điều hắn có thể nghĩ tới bây giờ
- Nàng trong lòng mình,với Yến Vô Song trước đây khác nhau hoàn toàn đặc biệt là khí chất,
- Nàng giờ như một tiên tử không nhiễm bụi trần chốn nhân gian,làm hắn miệng đắng lưỡi khô,
- Thấy hắn ngẩn ngơ,nàng hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì
- Hắn lao vào thân hình xích lõa của nàng như ́một con sói đói lâu ngày,thế là một tràng xuân sắc nữa lại ngập tràn sơn động