Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 314: Mạc lưu tô phong tình




A - Long cười cực kì tà dị,nói nhỏ bên tai Mạc Lưu Tô nói!

“ Nàng xem thường mị lực của mình rồi a, ta thấy có một con hồ ly tinh còn xinh đẹp quyến rũ hơn nàng Triệu Nhã kia gấp trăm ngàn lần a ”

- Mạc Lưu Tô chu môi đẹp, cực kỳ bất mãn những khuôn mặt không cách nào che giấu đi nét vui mừng, lúc này nàng thấy giữa hai chân của mình, nàng cảm thấy có vật gì cứng cứng nóng hổi như một khúc côn,cách qua vài lớp vải va chạm vào nơi huyền bí kín đáo nhất của nàng, nàng khuôn mặt đỏ lên, nàng sống trong hoàng tộc, nàng biết rõ đây là thứ gì, nàng muốn chạy trốn khỏi tay tên sắc lang này, nhưng mà tâm của nàng như con nai con nhảy loạn, chỉ một chút nữa thôi, là nàng cảm thấy tâm nàng muốn nhảy ra khỏi cổ họng!

- Nàng rất muốn phản kháng, nhưng mà khí tức nam tu trên người hắn, làm nàng không cách nào phản kháng được, nàng thân thể mềm xuống, như một bãi xuân thủy mà rúc vào lòng hắn, nàng mị nhãn như tơ, ánh mắt câu hồn đoạt phách, hơi thở như lan, mùi hương nữ nhân trên người nàng làm cho hắn máu huyết sôi trào,hắn nuốt nước bọt một cái nhìn nữ nhân đang dâng lên môi đỏ mọng xinh đẹp này, hắn mà không biết nàng muốn gì, liền là cái ngu xuẩn nhất thế gian a!

- Hắn cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi xinh đẹp đỏ mọng của nàng, đôi môi chạm vào nhau, nàng thân thể khẽ run,tay nàng như co giật,ngón tay thon dài, móng tay như những tác phẩm đẹp nhất thế gian, bấu mạnh vào sau lưng hắn, đủ để nói lên nàng hồi hộp cỡ nào, nàng sau khi giật mình, nàng hai tay khoác lên cổ hắn, vô cùng yêu thương mà dâng lên nụ hôn đầu tiên của mình, nàng từ khi bị hắn thu phục, nàng không lúc nào không nhớ tới hắn, có lẽ nàng đã say mê hắn, ngày từ màn đá tông ngớ ngẩn của hắn ở Thiên Cơ Cốc kia, nàng thấy một nam tử hết sức bá đạo,lại cực kì uy mãnh,hắn như một con trâu cực kì sung mãn, một cơn bão quấn đi trái tim của nàng!

- Nàng thấy hình bóng của hắn trên trời, tâm nàng đã loạn nhịp, lại muốn thử hắn, hắn rất làm nàng hài lòng, hắn khác biệt hoàn toàn so với nam tử mà nàng đã gặp trước đây, nam tử trước đây gặp nàng đều khúm núm,không thì cố gắng ra vẻ đạo mạo,thậm chí còn giả bộ chính nhân quân tử, làm nàng tối ngày cứ phải lấy ra chiếc mặt nạ giả dối mà đối đáp, nhưng nàng ở trước mặt hắn, nàng như một thiếu nữ ngây thơ bị sói già lừa gạt, ở trước mặt hắn nàng như trở về nàng trước đây hồn nhiên trong sáng,ở trước mặt hắn tiếp xúc với hắn, nàng như là đang ở bên cạnh một khu rừng đẹp như mơ, với khe suối chảy róc rách, ở bên hắn, nàng có cảm giác được yên bình hơn bao giờ hết!

- Rồi nàng khiêu chiến hắn ở thứ mà nàng kiêu ngạo nhất, nàng bị hắn đánh bại, nàng lại muốn cùng hắn tranh chấp, tính khí đại tiểu thư nổi lên, nàng lại bị giáo huấn rất thảm,bị hắn lột cái quần ra, đánh vào cái mông nhỏ của nàng, vừa đánh vừa mắng nàng đủ điều, đây là điều mà nàng chưa từng được dạy trước đây, từ trước tới giờ lại không có ai dám đánh hay mắng chửi nàng cả, hắn bá đạo không thể nào nói được, nàng đối với hắn chỉ như là một tiểu nhi nữ nhà bên mà thôi, trong mắt nàng hắn thật to lớn, còn hắn như một cây đại thụ, có thể che mưa che gió cho nàng, ở bên cạnh hắn, nàng cảm thấy rất an toàn, mặc dù mới gặp những cảm thấy thật là thân thiết, nàng muốn mãi mãi ở bên hắn!

- Lúc này hắn dùng chiếc lưỡi vô cùng xấu xa của mình, tách miệng nàng ra, vô cùng tham lam mà nút lấy những, mật dịch trong miệng nàng, nàng cũng từ từ, lúc đầu chiếc lưỡi của nàng rụt rè sợ hãi, cuối cùng cũng quen với việc có sự hiện diện của hắn ở trong miệng nàng, nàng một lần nữa đưa chiếc lưỡi mềm mại nhỏ nhắn, thổ khí như lan,cũng không chịu thua kém mà quấn lấy chiếc lưỡi của hắn....một màn hoa diễm cực kì nóng bỏng xuất hiện trong phòng, hai phút sau, nàng đẩy hắn ra, tâm của nàng như muốn nhảy ra khỏi ngực, nàng tay vuốt vuốt bộ ngực ngạo nhân, mặt đỏ bừng thở gấp, yêu kiều mắng hắn tay không quên nhéo nơi da mỏng nhất éo hắn cực kì bất mãn nói!

“ Ngươi đã hôn qua bao nhiêu nữ nhân, mà ngươi lại hôn giỏi như vậy, xém nữa làm ta ngạt thở mà chết ”

A - Long làm ra vẻ mặt vô cùng bị thương, vô cùng uy khuất nói!

“ Nàng là nữ nhân đầu tiên của ta a”

- Ý hắn là đầu tiên trong ngày hôm nay,mà Mạc Lưu Tô là nữ nhân nào kia chứ, làm sao nàng tin được mặc dù như vậy, cảm giác hư vinh, khiến tiểu tâm tư nữ nhân của nàng cực kì cao hứng a,nàng sảng giọng mắng, không khỏi trong lòng hắn yêu kiều nói!

“ Có quỷ mới tin ngươi, ngươi đừng tưởng ta không biết, trước khi tới đây, ta đã điều tra, trong nhà ngươi, ngươi còn không ít tiểu hồ ly tinh, giữa ta và các nàng, ai đẹp hơn Hứ...!!”

A - Long sau lưng chảy ra không ít mồ hôi lạnh cười khổ haha, cố dìm chuyện này nói!

“ Tiểu Quân Chúa của ta, mỗi người một vẻ làm sao ta có thể nói ai đẹp hơn ai được a, với lại bây giờ trong mắt ta chỉ có tiểu quận chúa ngươi, ngươi nói ta làm sao liếc mắt nữ nhân khác mà đánh được a,sắc đẹp của nàng, làm cho tâm ta xao xuyến,ngày không ăn, đêm ta không ngủ, chỉ vì sắc đẹp của nàng làm tâm ta mê luyến,đánh giá về đẹp của nữ thần như nàng, ta thật thấy, ta thật giống như là thiên cổ tội nhân a,nếu em là một giấc mơ,anh nguyện mãi mãi không bao giờ tỉnh, để được trong giấc mơ ở mãi bên em ”

A - Long ánh mắt cực kì thâm tình,nói những lời cực kì ghê tởm như thế, mắt không chớp, tim không loạn, mặt dày vô sỉ tới cực điểm a, còn khi nghe được những lời này của hắn, khiến nữ nhân nào đó, lòng ngọt ngào như mật ngọt, như ăn hàng trăm ngàn hũ đường vậy, cái gì mà giấc mơ, lại không muốn tỉnh kia chứ, nàng biết là hắn muốn hống nàng vui,nhưng mà nàng không hiểu sao cực kì vui vẻ kia chứ, mặc dù nàng nghe những lời tương tự như thế nhiều rồi, nhưng từ miệng tên nào đó, làm nàng khác đi một phen tư vị a

“ Đồ miệng lưỡi trơn tru, không biết ngươi đã lừa đi phương tâm của bao nhiêu nữ nhân rồi, ngươi có biết rằng bổn quận chúa không hề thích nghe những lời xu nịnh của ngươi, nhưng thấy ngươi có lòng như thế, bổn quận chúa miễn cưỡng nhận thành ý của ngươi vậy,sau này ngươi nên nói nhiều những lời như thế này.... Không phải bản quận chúa thích ngươi hay gì đâu... Ngươi không được hiểu lầm ”

- Mạc Lưu Tô nói như thế, rõ ràng là thích ra mặt mà nói như thế, thật là làm cho đầu óc của A - Long quay vòng vòng, đầu A - Long không khỏi nổi lên mấy vạch hắc tuyến a,lòng thầm nghĩ!

“ Muốn tán gái,mà hiểu được nữ nhân nói gì và suy nghĩ trong đầu, thật là hắn có xung động muốn quay về trái đất, mượn bộ não của Einstein xài vài hôm a ”

- Lúc này Mạc Lưu Tô như một con gà mái nhỏ, lúc này hắn đang ngồi trên ghế dựa, nàng leo lên người hắn, nàng không hề cố kỵ mình là nữ nhân, nàng hai chân ngọc dưới váy dài dang ra, kẹp lấy eo hắn, như muốn giam giữ hắn lại, nàng tay đẹp đưa tới trước mặt hắn, hai mắt to tròn nhìn hắn chằm chằm, nàng kéo chiếc áo mũ trùm đầu của hắn ra, để lộ ra khuôn mặt kiến nghị, cường tráng săn chắc như dao gọt, bốn mắt nhìn nhau, hai bên không hề che giấu gì cả, để cửa sổ tâm hồn,như mở cửa hai bên nhìn thẳng vào nhau, không hề che giấu gì cả, nàng nhìn hắn không chớp mắt, như thời gian muốn dừng lại, lúc này nàng tay đẹp vuốt ve mặt của hắn, nàng mới vô cùng ôn nhu, nàng lần đầu tiên lấy hết sự ôn nhu của nữ nhân mà cả đời nàng tích tụ, vuốt ve bên khuyết nhãn hỏi hắn!

“ Ngươi có còn đau không, ta không phải muốn nhìn thấy đôi mắt giả được tạo ra từ Long huyết mạch này, hãy cho ta một lần được nhìn thấy đôi mắt của ngươi ”

- Nàng hỏi hắn đau, không phải thân thể hắn, hay cái nhéo yêu thương khi nãy,mà lại hỏi nội tâm của hắn, nàng có thể nhìn thấy dưới mắt rồng hung giữ kia, là hắn đang cố gắng ẩn giấu cái gì đó, nàng lúc trước khi nhìn thấy hắn ở Thiên Cơ Cốc, nàng có thể nhìn thấy đôi mắt của hắn dưới Thiên Long Khải,làm cho nàng cảm thấy điều gì đó, thứ mà nàng rất tò mò, nàng không nhìn thấy cái gì cả, mặc dù hắn đánh thắng Thiên Cơ Cốc các trưởng lão, nhưng mà, nàng không thấy đôi mắt hắn có cái gì hưng phấn, hay vui mừng cả, có chi là đau đớn,cứ mỗi một sinh mệnh bị hắn tước đi, nàng lại thấy đôi mắt đó càng lúc đau đớn hơn mà thôi, chính đôi mắt này, làm nàng không bao giờ quên được, nàng từ lúc đó đã rất tò mò nam nhân này!

A - Long lắc đầu, từ chối,hắn cũng không muốn tỏ chuyện cũ với ai, lúc nãy nàng sử dụng thủ thuật, nàng muốn nhìn thấu ký ức của hắn, hắn có thể cảm nhận nàng không có ác ý với hắn, nhưng mà hắn ngay cả Long Nhu, hắn cũng chưa nói ra bí mật của hắn, ngay cả hắn là con cháu nhà họ Phượng, hắn cũng chưa từng nói với Long Nhu cả, mặc dù Long Nhu biết hắn có niết bàn huyết, nàng là ngươi vợ hiền thục,nàng cũng chưa từng hỏi hay ép hắn nói ra cả, nàng muốn để hắn tự nói, còn Mạc Lưu Tô này, sớm hay muộn hắn sẽ biến nàng làm nữ nhân của hắn, nhưng mà không phải chuyện gì nàng muốn, hắn cũng phải chiều lòng nàng đâu!

- Thấy hắn lắc đầu, nàng trên người hắn cũng chỉ có thể thở dài, nàng biết dù là hắn không muốn nói, nàng có hỏi thêm hắn cũng không nói với nàng, nàng hỏi thêm chỉ làm hắn thêm phản cảm mà thôi, nàng là nữ nhân thông minh, nàng nhìn xuống cổ áo của hắn, thấy trên cổ hắn có mấy vết sẹo cực kì sâu, để lại thương tích không thể lành này, nàng ánh mắt thâm tình hỏi hắn!

“ Ta chỉ biết ngươi họ Long, nhưng tại sao ngươi lại lấy tên là Hắc Ma, ta biết đó không phải tên của ngươi, ta rất tò mò rất nhiều điều về ngươi ”

A - Long thở dài trong lòng miễn cưỡng đáp!

“ Nàng muốn biết gì nào ”

- Mạc Lưu Tô ánh mắt cực kì hoan hỉ, nàng như một tiểu nữ nhân được người cho kẹo,nàng rất vui vì nam nhân trước mặt này mở lòng ra với nàng dù là một chút thôi, nhưng nàng tin với mị lực của nàng, nàng sẽ biết được bí mật về con người hắn, nàng muốn biết đơn thuần chỉ là tâm tư nữ nhân tò mò mà thôi, ân oán hay âm mưu quyền lực không hề dính dáng một chút nào ở đây,nàng vui mừng sau đó thu lại vẻ mặt của nàng, nàng ánh mắt mong chờ cùng hỏi!

“ Hắc Ma, ta đã được nghe rất nhiều sự tích về ngươi,ngươi luôn là người chiến thắng trong mọi cuộc chiến, nhưng ta chưa nghe ngươi thất bại bao giờ, ta biết đó chỉ là lời thế nhân đồn đại, ta tin tưởng trực qua của ta, để có được những chiến thắng đó, ngươi đã trả ra cái giá rất đắt, ngươi nói cho ta có phải hay không ”

A Long nhìn nữ nhân đang ngồi trong lòng đối diện mình này, trong lòng không khỏi mềm xuống a,nữ nhân này thật giống như một cái hồng nhan tri kỷ,nhu một người bạn, luôn lắng nghe thấu hiểu cho hắn, quả như lời nàng nói Ám Vệ tung hô hắn, rồi người đời kính sợ hắn, mắng chửi hắn, âm mưu tính kế hắn,đố kỵ hắn, nhưng ai biết hắn để đạt thành công như thế này, đã phải trả giá như thế nào kia chứ, chỉ có người ở kẻ bề trên như hắn, như nàng mới có thể hiểu được mà thôi, hắn cười khổ, hắn chẳng biết nói thế nào, chỉ lặng lẽ cầm lấy tay ngọc của mềm mại, có phần run rẩy của nàng!

“ Xoạc ”

- Một tiếng xé áo vang lên, vài chiếc cúc áo sơ theo phong cách hiện đại của hắn, từ bên trong lớp áo choàng đen bao phủ người của hắn bay ra ngoài, để ra bộ ngực cường tráng do hắn nhiều lần thay đổi cải tạo thân thể mà hình thành, cùng với vô số vết sẹo trên ngực của mình, sau lưng hắn có thể có rất nhiều vết sẹo do bị hành hạ, nhưng mà trước ngực đều là những vết sẹo khi chiến đấu để lại, khi chiến đấu hắn không bao giờ lùi bước, mặc dù trước ngực có bị đao kiếm người khác mổ toang ra, hắn cũng không bao giờ lùi bước, từ trước hắn là người thường cũng vậy, và giờ hắn là Hắc Ma cũng thế, không hơn!

- Mạc Lưu Tô tay che miệng nhỏ, nàng không thể nào tin được mà nhìn chằm chằm vào từng vết sẹo to lớn như thế, khi thành sẹo đã là như thế này, vậy lúc bị thương thì sẽ kinh khủng như thế nào kia chứ,lúc này A - Long cầm tay ngọc mềm mại như không xương của nàng,một tay đặt lên ngực của hắn, cảm nhận hơi ấm, từng tiếng tim đập chậm rãi vô cùng chắc chắn của hắn, từng vết gồ ghề do sẹo hình thành, làm tay nàng cảm nhận được sự khủng khiếp của những vết thương đó, tình mẫu tử của nữ nhân trong lòng nàng lại quần quận như sóng trào nổi lên,hai mắt nàng rưng rưng ngấn lệ, nghẹn ngào giọng có chút run hỏi hắn!

“ Những vết sẹo này, ngươi vì sao mà có ”

A - Long chỉ có thể thở dài trong lòng nói!

“Như nàng nói, cái giá đổi lấy thành công ”

- Mạc Lưu Tô nghẹn ngào hỏi!

“ Có đáng hay không ”

“ Đáng...!! ”

“ Vậy sau khi đó, ngươi còn lại gì ”

A - Long một lần nữa thở dài ra, một hơi cực kì nặng nề, hắn không hề trả lời mà ôm lấy nàng,Ưm một cái, hắn ôm cổ Mạc Lưu Tô, để nàng cúi đầu xuống hôn hắn, hắn ở dưới hôn lên đôi môi ngọt ngào như hoa hồng của nàng, hắn tham lam mút lấy, như một tên sơn tặc bắt lấy thiếu nữ nhà lành mà chiếm đoạt, không để nàng phản kháng, Ưm...!!! Ưm... Mạc Lưu Tô trước tiên phát ra tiếng kinh hô trong miệng nhưng mà bị A - Long bá đạo không cho kêu lên,tay nàng tức giận, phấn quyền như mưa đánh tới ngực hắn, lực mà đánh một con muỗi cũng không chết nổi, cuối cùng nàng buông xuôi, mà ôm lấy cổ của hắn, nhưng hai mắt nàng mê ly,ngay lập tức lại mê say trong nụ hôn dài với A - Long thân thể mềm nhũn như nước, cánh tay không tự chủ quấn lấy cổ A - Long, bắt đầu nồng nhiệt đáp lại hắn, nàng không tự chủ được mà hai mắt chảy xuống hai hàng thanh lệ,

- Nàng trong đầu như trống rỗng đáp lại nu hôn của hắn, nàng trong lòng tự hỏi theo bản năng của nữ nhân, nàng tự hỏi cũng là một nụ hôn,nhưng mà tai sao nụ hôn lúc đầu của nàng, và nụ hôn bây giờ lại có tư vị khác biệt tới như vậy kia chứ,nàng lúc đầu là muốn biết tư vị nụ hôn là như thế nào, bởi vì nàng biết người nam nhân này là chủ nhân của nàng, mệnh nàng trong tay hắn, đừng nói chi là thân thể của nàng,nàng lúc trước muốn phản kháng, muốn biết nàng thời gian này, mong nhớ là thích hay cừu hận,hay chỉ đơn thuần là hiếu kỳ hay thôi, còn bây giờ là nàng thật sự biết rằng nàng.... hắn, nàng không muốn rời xa hắn!

- Nàng không phải loại nữ nhân dễ dãi,hay là loại ham mê vật chất, nàng xuất thân quý tộc, lại là viên ngọc quý trên tay Thần Phong Đại,cầm mạnh sợ bể,cầm nhẹ sợ rơi, nàng từ cũng có sự kiêu ngạo của mình, tên nam nhân trước mặt, mà là loại nàng không ưa, dù tên đó có đặt ấn ký trong đầu nàng, uy hiếp nàng nàng cũng không theo,mà dù nam nhân kia không thích nàng, mà nàng có cảm tình với hắn,mà trước mặt nàng mặt nặng mày nhẹ, thì nàng cũng không mặt dày mà theo đuổi,nàng cũng có sự tôn nghiêm của mình, không vì một người mình có cảm tình mà đánh mất đi danh dự hoàng gia thiên nữ đâu, nhưng mà nam nhân trước mặt nàng làm cho nàng cảm thấy rất thân thiết, như thể tay với chân vậy, nàng không muốn tách rời hắn a!

- Mà A - Long cũng vô cùng hưởng thụ tư vị này, hắn cũng thấy Mạc Lưu Tô như thế, hắn cũng rất vui lòng, hắn không ngại đem về hậu cung một nữ nhân nữa a,hắn có thể cảm nhận được nàng có chút thích hắn, hắn không biết nàng đến với hắn có lý do gì, nhưng mà hắn cảm thấy nàng không hề có ác ý gì cả, nàng thành tâm đến với hắn, với lực lượng linh hồn khủng bố của hắn, thì nàng có ý xấu hay có giao động gì bất thường điều này hắn có thể tin tưởng, còn nếu là nữ nhân như Triệu Nhã,tâm tư kiểu gì hắn không hay hay sao,với Mạc Lưu Tô là người thành tâm đến với hắn, hắn liền mở rộng cửa đối với nàng, nhưng mà như Triệu Nhã,giám bất kính hay dụ hoặc hắn nữ nàng này, không biết nàng kia đã chết không biết bao nhiêu lần rồi!

- Tay hắn cũng không một phút nào thừa thãi,cực kì siêng năng làm việc, nhanh chóng lướt qua khắp người Mạc Lưu Tô này, thám hiểm những nơi có lồi có lõm khắp người nàng!

Kết Chương!