A - Long không nói gì chỉ im lặng một hồi sau đó truyền âm với lão giả, không hề vòng vo nói!
“ Giao kiện Ngụy Thần Binh ngươi để, Mạc Lưu Tô tiểu nha đầu kia, để trong đan điền kia ra, ta chỉ lấy trận văn trong đó lấy xong bao nhiêu thứ còn lại là của các ngươi ”
- Nghe thấy thế lão giả kia, vô cùng khó xử nói!
“ Hắc Ma công tử, công tử làm như thế có phải hơi quá rồi hay không? Dù sao môn đồ này cũng là của Thiên Cơ Cốc biếu tặng Thần Phong Đại Đế chúng ta, công tử làm như thế có phải...”
- Lão Giả nói tới đây, tỏ ra ý khó xử trong lời nói, A - Long cũng biết điều đó, không phải vì món ngụy thần binh kia là cùng một bộ với Thiên Cơ Bàn thì hắn có 3 4 kiện Thần Binh, chân chính hắn cần gì một cái Ngụy Thần Binh kia chứ, hắn chủ yếu là muốn đánh vào trận văn được khắc trên đó a, Thiên Cơ Bàn, nghe tên như là một cái trận bàn suy đoán âm dương bặt đạo bói toán a,nhưng thực ra đó là do mấy thằng ngu tự cho mình là đúng nói mà thôi, đó thực ra không phải gọi là Thiên Cơ Bàn, mà là Hư Không Tinh Bàn a!
- Cái này sử dụng khi đi ra ngoài hư không có thể định hướng các hành tinh có sinh vật sống a,để tránh bị lạc vào hư không mênh mông thì phải có nó, còn tuy theo đẳng cấp cua Hư Không Tinh Bàn mà có thể tìm ra hành tinh hay những phế tinh có bảo vật a, thứ này rất quý giá cũng cực kì có lai lịch, chỉ có điều Thiên Cơ Cốc lại không biết hàng, lấy Hư Không Tinh Bàn gọi là Thiên Cơ Bàn lấy đi định vị không phải hành tinh, mà là định vị vật, để tính toán bặt đạo,y như lời A - Long nói, mấy con hàng này là Thần Côn a!
- Năm đó Thiên Cơ Tử cũng tính toán ra hắn và âm hại hắn a,lại dùng món này phong toả hắn Thiên Cơ, Số Mệnh, tuy cái Hư Không Tinh Bàn này được Thiên Cơ Cốc lấy từ Đại Cốc của bọn chúng trước khi tách ra làm hai, gọi là Thiên Cơ Âm Dương Gia a,tuy ngay cả Thiên Cơ Âm Dương Gia cũng biết lai lịch của món này, nhưng không có Âm Dương chi lực trong cơ thể lấy gì xài món này, tuy bọn chúng may mắn kích hoạt được chưa tới 1% công năng, nhưng cũng làm, A - Long hắn một thời khốn đốn!
- Cũng may trong lúc lưu lạc lại gặp được lão sư phụ của hắn,cũng là người hắn tôn kính nhất, cũng dạy cho hắn vô số thứ, thứ đạo đức sinh tồn trong xã hội này, cách làm một cái ma đầu chân chính a, lão cũng là cha của Phong Thải Vận chỉ có điều nàng không biết, mà hắn cũng không muốn nói rằng, hắn từ ngàn dặm xã xôi này để tìm nàng, hắn không nói với nàng rằng hắn từ lâu đã biết sự hiện diện của nàng, hắn làm mọi thứ rất tự nhiên, hắn không muốn để nàng biết bởi vì hắn đã hứa với lão Phong Ma sẽ chiếu cố cho nàng, lúc đó hắn còn chưa biết mình la ai, nàng thân phận thực sự là ai, cho dù nàng không phải là nàng kia hắn cũng sẽ vì Phong Ma mà chiếu cố nàng này,cũng sẽ cưới nàng làm vợ mặc dù nàng là một cái ma tộc kia nữa, nhưng khi gặp được nàng, hắn biết mình lại thiếu Phong Ma một cái nhân tình nữa, bởi vì con gái của lão cũng chính là....
- Tuy Phong Ma lão này là một tên ma tộc, lại là một tên già rồi mà không nghiêm túc, thiếu đứng đắn, cực kì đê tiện và vô liêm sỉ, và những điều vô sỉ của hắn dùng để đối phó kẻ khác,thậm chí còn đối phó Phong Thải Vận, cũng là một tay lão chân truyền cho hắn mà ra, hắn kiếp trước chỉ là một cỗ máy giết chóc lấy đâu ra mấy thứ vô liêm sỉ kia chứ, nói chuyện không hợp liền rút súng,một viên đạn bắn chết ngay đó là cách giải quyết mâu thuẫn tốt nhất, đối với hắn lúc đó nhiệm vụ chính là cuộc sống của hắn, mà điều đầu tiên Phong Ma nhờ là chiếu cố,và cưới con gái của sư phụ làm vợ, cũng chính là Phong Thải Vận,điều thứ hai là tìm ra Hư Không Tinh Bàn,một lúc nào đó qua Cổ Ma Đại Lục đại náo một phen, sau đó đánh gục hoặc giết chết 3 tên đồ đệ của lão ở ba đại lục kia chém giết và thôn phệ lực lượng trong người kia của ba tên đó ở, Cổ Yêu Đại Lục,Cổ Ma Đại Lục, Cổ Thần Đại Lục!
- Phong Ma biết về lai lịch của Quân, lão muốn tìm cho ra, lão cũng biết kiếp nạn sắp tới, lão đi khắp đại lục này qua đại lục kia, nhận kẻ lão cho rằng là Quân hắn làm đệ tử, để bước vào thần lộ, nhưng lão lại nhận được ba con bạch nhãn lang làm đệ tử, không những không biết ơn mà còn muốn chém giết lão, cuối cùng lão ôm một thân thương thế chạy qua nhân loại đại lục này, lão lại tìm thấy Phong Thải Vận,nàng cũng không phải là con gái ruột của lão, lão chỉ tìm ra một phế tích của hồn trì, và lão gặp được nàng đang ngủ trong quan tài, từ đó lão xem nàng như con gái, vì bảo vệ nàng khỏi nguy hiểm, lão đem nàng để ở Hoả Lang Tộc này!
- Và lão cũng gặp được hắn, cuối cùng tâm nguyện của lão đã được hoan thành, lão đã gặp được chủ nhân chân chính của Hỗn Độn Thần Cách, nhưng lúc lão gặp được hắn, lão đã trắng tay, lão không còn cái gì có thể cho A - Long như hắn đã từng cho ba tên sư huynh kia của hắn, lão chỉ dạy cho hắn biết cách như thế nào làm một cái chân chính ma, dạy cho hắn cách sinh tồn,dạy võ kỹ bí thuật cho hắn,đặc biệt là cách đối phó nữ nhân thứ mà lão tâm đắc nhất, Song Tu Công Pháp của hắn cũng từ Phong Ma mà ra,lão còn truyền cho hắn nghiên cứu cả đời của lão là thay thế Linh Mạch bằng xương cốt,thay vì 120 cái Linh Mạch là tối đa, thì đổi thành xương cốt, một con người có tổng cộng 206 cái xương, nếu thành công thì tương đương 206 cái linh mạch cất chứa và hấp thụ Linh Khí,lão đánh đổi sinh mệnh, gánh vác Thiên Cơ thay cho hắn, hoán đổi số mệnh của hắn và lão cho nhau giúp hắn thay đổi số mệnh bị người tính toán,ban cho hắn một người vợ, rồi từ ngày hôm đó hắn và lão ly biệt, hắn biết lão không muốn liên lụy hắn nên mới rời đi!
- Hôm nay biết được từ những lời Phong Ma nói, Lão sư phụ già mà không đúng đắn kia của hắn đầu một nơi thân một nẻo kia, đầu nay đã treo Cổng Thành kia, hắn đã nợ Phong Mặc quá nhiều, hắn định khôi phục thân thể, sau đó đi tìm Thiên Cơ Cốc tính sổ một phen, sau đó lấy Hư Không Tinh Bàn này giải toả số mệnh cho lão, nào ngờ lão đã chết trước khi hắn kịp giúp lão thay đổi số mệnh kia, hắn nợ lão ơn tái tạo, hắn phải chém giết ba tên đồ nhi bất hiếu kia tế vong linh của lão, chiếu cố con gái của lão, muốn làm như thế dù có phải đắc tội Thần Phong Đế Quốc hắn cũng phải có cho bằng được Hư Không Tinh Bàn này, đặc biệt thanh Ngụy Thần Binh kia chính xác hơn là trận văn ẩn giấu trên cây kiếm đó, đó nhìn như một thanh kiếm, nhưng thực ra đó là một cây kim la bàn mà thôi,không có tác dụng chiến đấu, nên dù đã xuất hiện từ rất lâu, nhưng cũng chỉ là một thanh Ngụy Thần Binh mà thôi, nếu hắn có được đầy đủ Hư Không Tinh Bàn này, chỉ cần hắn muốn tìm thứ có tồn tại trên đời này, năng lực của hắn đủ mạnh, Hư Không Tinh Bàn cũng có thể trở thành một cái Sưu Bảo La Bàn a!
- Nghĩ tới đây khuôn mặt A - Long có chút lạnh đi,khắp nơi xung quanh A - Long đứng ngừng kết thành hàn băng, trên trời kéo tới muôn ngàn huyết vân, không khí như bị ngưng đọng lại như hoá thành thực chất, huyết vân trên đầu A - Long bắt đầu đánh xuống từng cơn Huyết Lôi,bắt đầu cày xới mặt đất, từng tiếng sấm uỳnh uỳnh không ngừng đánh xuống khiến mọi người ở đây đều sợ hãi, run rẩy không ngừng, không phải A - Long muốn hù dọa đám người này, mà là trong lúc tức giận khí thế lộ ra mà không hề hay biết ma thôi, khiến mọi người ở đây ngộp thơ không có cách nào chống lại uy áp, còn lão giả bên cạnh Mạc Lưu Tô kia,khuôn mặt khẽ tái đi, đồng tử co rút lại, cố gắng phát ra uy thế để cản trở khi tức của A - Long, dùng toàn lực che chở Mạc Lưu Tô!
- Lúc này Lão Nhân kia nhìn thấy Huyết Vân như thế,không những là thể xác lẫn linh hồn của lão khẽ run rẩy lạnh lẽo trong lòng, sau lưng hắn đã toát hết mồ hôi lạnh rồi, đầu lão chảy xuống từng từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu, lão biết huyết vân kéo tới có nghĩa là gì, một tên ma đầu, tay đã nhuộm vô số máu tươi, thực lực khủng bố đang nổi lên sát cơ a, mà ngay cả lão cũng không biết mình làm gì, mà khiến vị đại gia kia nổi lên sát cơ như thế, nhưng lão vẫn cố bình tĩnh lấy ra thế lực sau lưng đe dọa A - Long, truyền âm nói!
“ Hắc Ma công tử, công tử chẳng lẽ muốn cùng Thần Phong Đế Quốc chúng ta trở mặt sao? ”
A - Long mắt rồng chợt nộ, nhìn chằm chằm vào lão nhân, một tia khí thế rất nhỏ đè ép xuống người lão, khiến lão không tự chủ được mà bị đè ép xuống đất, xương cốt trên người kêu lên răng rắc, máu me văng chảy ra thấm đỏ áo bào của lão, lúc này Mạc Lưu Tô đứng ra ngăn cản trước mặt lão nhân nói!
“ Đừng làm hại nhị gia gia! Ngươi muốn gì để ta giao cho ngươi! ”
- Nhưng A - Long không vì nữ nhân kia mà động lòng tha cho lão kia, hắn cực kì căm ghét kẻ nào uy hiếp hắn, đặc biệt là những kẻ không biết điều, hắn đã không giết bọn này là may mắn nhất rồi, hắn không ra tay bọn chúng lại tưởng, A - Long hắn uý kỵ hay sao, hắn chỉ muốn trận văn chứ đâu phải lấy thanh vũ khí rẻ tiền đó, mà muốn khinh nhờn lời hắn nói chứ, lúc này trong thân thể của lão nhân kia 8 cái Thiên Mệnh bị rút ra khỏi cơ thể, cắt đứt liên kết với thân thể, từ một cường giả Thiên Mệnh 8 Mệnh, ngay lập tức bị rút ra rơi cảnh giới xuống Trúc Linh Cảnh, trong Chân Hồ nơi đan điền của lão chỉ còn một cái tàn hồn nhàn nhạt!
- Lúc này Mạc Lưu Tô còn gì là giữ thể diện của công chúa cao điệu khi nãy nữa, đang muốn quỳ xuống cầu xin A - Long tha mạng cho lão, thì lại bị một luồng nhu kình giữ lại, không cách nào quỳ xuống được, Mạc Lưu Tô nhìn qua nơi phát ra lực lượng đó, nàng nhìn thấy Phong Thải Vận lắc đầu, sau đó trong đầu của nàng khẽ có một thanh âm vô cùng mềm mại dễ nghe, như chân châu rơi vào khay bạc, nàng ngay cả cũng là nữ nhân cũng rất thích giọng nói này!
“ Tiểu cô nương a, lão nhân gọi là nhị gia gia của cô uy hiếp hắn, nên hắn giáo huấn một chút mà thôi, cô nương mà cầu xin thì lão nhân kia chết càng nhanh hơn mà thôi, nếu cô nương không muốn lão chết, thì chỉ cần cô giao ra thứ cô nhận được từ Thiên Cơ Cốc mà thôi ”
- Lúc này nghe được Phong Thải Vận nói thế, Mạc Lưu Tô như vớ được cọng cỏ cứu mạng, liền nhanh ý lấy ra một cây kiếm, gần giống như Côn Ngô Kiếm ra khỏi Đan Điền, sau đó cầm chắc trên tay, nhìn chằm chằm vào A - Long nói!
“ Thứ ngươi muốn đang ở trên tay ta, ngươi muốn thì cứ lấy, chỉ mong ngươi để tất cả chúng ta an toàn rời khỏi đây ”
A - Long nghe thấy Mạc Lưu Tô nói như thế, hắn không nhìn nàng, lại dưới ánh mắt liếc qua Phong Thải Vận một bên, thấy nàng ánh mắt cầu khẩn lắc lắc đầu với hắn, hắn thở dài trong lòng không thôi a, thật đúng là nữ nhân mà, nghĩ tới đây hắn không nói gì, một trảo chụp ra, thanh Ngụy Thần Binh hình kiếm kia bay tới tay của A - Long, hắn thu lại khí thế của mình khiến mọi người ở đây thở phào một cái, trước sự kinh ngạc của mọi người hắn một tay tế ra Côn Ngô Kiếm, sử dụng bí thuật, lấy đi vài cái trận văn vốn là sử dụng định hướng trên Hư Không Tinh Bàn,hắn dùng Đại Chú Thuật chuyển trận văn kia qua Côn Ngô Kiếm, mà không hề ảnh hưởng gì tới thanh Ngụy Thần Binh kia, khi xong việc hắn liếc thanh Ngụy Thần Binh này một cái cũng còn lười,một ném liền trả lại cho Mạc Lưu Tô!
- Thấy A - Long không lấy Ngụy Thần Binh của nàng, nàng đang lo không biết nên giải thích với cha của nàng là Thần Phong Đai Đế thế nào đây, thì lại được trả lại cho món vũ khí này, nàng hoan hô trong lòng, nàng ánh mắt không thể tin được nhìn A - Long nói!
“ Ngươi không lấy nó sao..??”
A - Long lười giải thích vì sao A - Long không lấy món vũ khí này, chẳng lẽ hắn lại nói món vũ khí này quá gân gà với hắn sao, hay lại nói món vũ khí này ngoại trừ có chút linh tính ra thì nếu so sánh với Hồn Binh thì chỉ giao thủ trực tiếp vài cái món hàng này liền bị Hồn Binh chém bể sao! Hắn lại hỏi lại Mạc Lưu Tô rằng!
“ Ngươi mong ta lấy thứ đó của ngươi sao? ”
- Mạc Lưu Tô khuôn mặt đỏ lên,nàng biết tiểu tâm tư của nàng bị nhìn thấu,nàng ôm thanh kiếm trên ngực chống chế nói!
“ Không có không có nha, người ta không phải sợ ngươi lấy gì đâu nha ”
A - Long khuôn mặt đen lại rồi, sao nữ nhân rắc rối như thế kia chứ,sợ thì cứ nói sợ, có ai thấy ngươi là nữ nhân mà tính toán với ngươi làm cái gì đâu, thoáng im lặng rồi, hắn cũng không muốn nói nữa,hắn thoáng nổi lên sát cơ với tên kia rồi, hắn không muốn để lại một mầm hoạ,hắn muốn tiên hạ thủ vi cường,tay hắn thu lại Côn Ngô Kiếm, cầm trên tay Phệ Hồn Đao chuẩn bị ra tay, một đao chém giết lão nhân này, thấy A - Long muốn ra tay với nhị gia gia của nàng, nàng không khỏi kinh hãi trong lòng, vô cùng luống cuống nói!
“ Hắc Ma....!! A.... Ta nhầm...Ta không nói ngươi”
A - Long khuôn mặt có chút đen lại rồi, nữ nhân này thật là rắc rối a, khi hắn giao chiến với người của Thiên Cơ Cốc, ai ai cũng gọi hắn là Hắc Ma đó là điều rõ như ban ngày, nhưng mà nữ nhân này rõ ràng biết tên của hắn còn gọi hắn như thế, rồi lại giả bộ như không biết nữa, hắn có chút phiền rồi,nếu là nữ nhân của hắn, hắn có thể nhịn cố gắng thích nghi, cùng các nàng nháo cả tháng cũng được,nhưng nữ nhân khác thì hắn không muốn lãng phí thời gian dù 1s cũng vậy đối với hắn là phung phí, hắn giọng điệu uể oải,không kiên nhẫn nói!
“ Muốn gì..!!! ”
- Mạc Lưu Tô, như kiến bò trên trảo nóng,vân vê góc áo, cúi đầu nói!
“ Tha cho nhị gia gia của ta một lần có được hay không, ta... Ta có thể.... Đáp ứng ngươi... Một..... Một..... Một điều kiện ”
A - Long nghe thấy nữ nhân này mân mê cả nửa ngày mới nói ra, hắn có cảm tưởng mình giống như quái thúc thúc vô cùng cầm thú lừa gạt nụ hôn đầu của tiểu cô nương a, hắn mặt có chút đen lại a, hắn có nói là cần nữ nhân này điều kiện gì à, muốn thả người không phải không thể a, hắn bôi đen ký ức tất cả mọi người ở đây, ngay cả lão và nàng kia là xong a, hắn đang tính mở miệng phản bác, lúc này Phong Thải Vận một bên giọng vô cùng ôn nhu nói!
“ Tiểu cô nương! Hắn đang thiếu một cái nha đầu làm ấm dường, nếu cô nương chịu đồng ý một người đổi một người, ta nghĩ hắn cũng không phản đối a ”
A - Long nghe thấy thế thoáng im lặng rồi a! Hắn không biết từ khi nào hắn cần một tiểu nha đầu làm ấm dường nha, huống hồ gì cái kia Mạc Lưu Tô kia lá ngọc cành vàng, từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng bát ngọc, biết gì về phục thị,kêu nàng phục thị hắn chi bằng kêu nàng thay hắn đập phá đồ đạc của hắn có khi nàng lại làm tốt hơn đó nha, mà Phong Thải Vận làm như thế, có phải nàng ăn phải dấm chua không ta, không phải nàng cho răng hắn hứng thú với hai nữ Quang Minh Điện kia đó chứ!
- Hắn nhìn qua Phong Thải Vận muốn phản bác gì a, cũng lúc này Phong Thải Vận trừng mắt với hắn, không cho phép hắn mở miệng chối cãi a,hắn cũng cực kì không biết nói gì a, có nam nhân nào chê hậu cung của mình có thêm thành viên mới a, chê là thằng đó có vấn đề về sinh lý a,huống hồ gì nữ nhân kia cũng có không ít tư sắc a,thế là hắn để nàng giải quyết thay cho hắn, để nàng lựa chọn hậu cung cho hắn a, hắn cũng mới chỉ có Thanh Lăng, Long Nhu là cái lao bà ma thôi, thêm một người không nhiều a, một hồi lâu sau để Phong Thải Vận tự chủ trương hắn không nhúng tay vào,hắn cũng không quên công việc của mình sau khi cướp sạch đám người Thiên Chi kiêu tử này,mỗi một tên đều là bảo tàng di động a,hắn cướp sạch không chừa một ai,mỗi lần cướp xong hắn cũng không quên dùng linh hồn siêu mạnh của mình bôi đen ký ức của đám người này, hắn chỉ để lại Mạc Lưu Tô còn ký ức, để đề phòng hắn gieo lên thức hải và tim của nàng ấn ký,để đề phòng nàng dở trò phản bội hắn a, chỉ cần một ý niệm của hắn, nàng sẽ sống không bằng chết a!
- Thế là hắn cùng Phong Thải Vận trở về Hắc Phong Trấn,một đường vừa đi vừa nói chuyện trên trời dưới đất với nàng, còn chuyện thần giới một lời hắn cũng không nói tới, Phong Thải Vận cũng rất tinh ý, biết hắn không muốn nói, nàng cũng liền không hỏi, một được du sơn ngoạn thủy, cuối cùng cũng là buổi tối rồi, hắn cũng không biết nói gì với nàng nữa, và cùng lúc này thời gian dung hợp với Lạc Ảnh đã hết, hai người bị phân tách ra làm hai, hắn cực kì chật vật từ Cổ Thần 6 cánh biến thành Nhân Loại, con Lạc Ảnh thì khuôn mặt đã trắng không còn một chút giọt máu nào, hắn thấy nàng như thế liền cho Lạc Ảnh dùng ít đan dược khôi phục sau đó, giao nàng cho Phong Thải Vận nhờ nàng chiếu cố Lạc Ảnh một hai, Phong Thải Vận thấy hắn muốn quất ngựa truy phong, liền khó chịu hỏi!
“ Ngươi muốn đi đâu?”
A - Long ngửi thấy có mùi chua chua ở đây, hắn liền nói dối!
“ Ta đi dạo vòng vòng giải toả tinh thần tí a”
“ Để ta đi cùng với ngươi ”
A - Long có chút chột dạ a, hắn lúc này đã trở về bình thường rồi a, còn chiều nay hắn đã làm gì hắn cũng biết hết a, dù sao cũng là một người kia mà,hắn chột dạ nữa là bị nàng bắt quả tang hắn nói dối a,hắn có chết cũng không nói, là hắn muốn tới thành chủ phủ, thâu hương bắt trộm cá vàng a,hắn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc đáp!
“ Ta rất muốn cùng nàng ngắm trang đi dạo a,nhưng mà nàng còn phải thay ta chiếu cố Lạc Ảnh nữa a, nàng và nàng ấy đều là nữ nhân nha,ta một đại nam nhân không tiện, không tiện nha, ta sợ ta làm cầm thú nha ”
- Phong Thải Vận đoán ra được cái gì đó rồi, nàng cười cười đầy thâm ý,thấy nụ cười này hẳn không khỏi chột dạ, nàng lại vặn hỏi!
“ Không phải Long Nhu, và Thanh Lăng cũng là nữ nhân sao? Sao nhất định phải là ta mới được, có phải hay không ngươi muốn đi làm chuyện xấu ”
- Hán liền mắng to trong lòng, hôm nay nàng là keo dính chuột hay sao mà bám hắn ghê thế, chẳng lẽ hắn phải nói với nàng rằng, lão tử đi trộm Cá Vàng,đi giám sát tiến độ công trình xem coi Cá Vàng đã phát triển tới đâu rồi,vì một núi non trùng điệp sau này, vì những quả táo đang xanh cần được chăm sóc thật kỹ tới khi ngày chín mọng cần thu hoặch, hắn phải cố gắng nhiều hơn a,hắn phải chăm lo cho bộ... Ý hắn là Cá Vàng thật tốt a, tới khi nào nàng đạt quy chuẩn đánh bắt a,dưa xanh hái không ngọt nha!
- Hắn thấy Phong Thải Vận quấn lấy hắn như thế hắn chẳng lẽ hắn nói có nàng ở đây hắn làm ăn không được, nàng không táng cho hắn rụng hết răng đi, đúng lúc không biết phải làm thế nào, lúc trong đầu hắn Linh Quang chợt loé, lúc này này hắn nghĩ tới một thứ hay ho,hay dụ dỗ Phong Thải Vận tới phòng Cá Vàng, nhất long chiến song phượng a,nếu nghe thấy hai nàng không mặc gì,hai quả táo xanh,và hai quả táo đã chín mọng và phát triển quá cỡ trên rỉ dưới thân hắn nhỉ, hẳn nghĩ tới đây thôi đã cảm thấy rất kích thích a máu huyết không khỏi sôi trào nha,cảm giác thật kích thích nha, lúc này khuôn mặt hắn không khỏi nở một nụ cười vô cùng bỉ ổi và hèn mọn, trên mặt hắn chỉ hận không thể khắc lên hai chữ Dâm Tặc nữa thôi, hắn cười gian ác,cố gắng làm ra bộ dạng vô cùng thẹn thùng khiến Phong Thải Vận không khỏi nổi hết da gà, hắn xấu hổ nói!
“ Vận Nhi a, nàng hôm nay vì ta vất vả nhiều rồi, ta không có gì để trả công cho nàng cả, hay là ta đêm nay tới phòng nàng, lấy thân báo đáp nàng,để cho nàng tận tình hưởng thụ, phát tiết lên thân thể của ta a, đây là lần đầu của ta, mong nàng nhẹ nhàng với ta một chút a, miễn sao nàng đừng dùng, dây thừng, roi da, nến sáp a”
“ Cút..!!!! ”
Kết Chương