Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 234: San bằng!




- Sau khi nói chuyện với Dạ Chân, nói tuy lâu nhưng hành động thì lại nhanh không thể nào ngờ,cuối cùng hai người cùng nhau thương lượng đưa ra điều kiện của mình, hai bên hợp tác vui vẻ mỗi nguồn trong lòng đều có ý đồ riêng của mình, càng nói càng quan sát, A - Long hắn mới biết, cái kia Dạ Chân không hề giống như vẻ bề ngoài của mình là một tên phóng túng, ham mê tửu sắc a,mà là một tên lòng dạ rất sâu,một phần là do A - Long kiếp trước gặp đủ loại người, một phần là do hắn sử dụng tinh thần lực, âm thầm xâm nhập vào đầu của Dả Chân tìm hiểu ký ức của hắn, Dạ Chân hắn làm những chuyện như, khi nhục vợ của quan lại, chủ yếu là muốn che mắt người khác mà thôi, Dạ Chân này tâm tư vô cùng kín đáo,hẳn là như vậy nên mới có thể sống sót trong gia đình đế vương tràn ngập máu tanh và thu đoạn này!

- Lại phải nói là hắn và Yến Gia tuy có chút đụng đột, đầu tiên là phá hủy âm mưu của Yến Gia muốn một chân với tới tể tướng phủ, muốn dùng thủ đoạn thông hôn Cá Vàng, nào ngờ lại bị hắn phá đám, làm hôn sự của Cá Vàng và Yến Kỷ Phong tan thành bọt biển, lại vô tình gặp được Dạ Thanh Nguyệt vì tưởng nàng là Cá Vàng, một lần nữa lại phá đám âm mưu của Yến Gia,mà yến gia lòng dạ quá hẹp hòi, ánh mắt quá thiển cận,có trách thì trách tộc nhân của mình quá ngu xuẩn ấy, tán gái không được liền dùng thủ đoạn đưa các nàng lên dường,bị phá bởi A - Long hắn vô tình đi qua, bởi vì đám thuộc hạ éo có não, lại liền đổ thừa cho kẻ khác chơi xấu,hỏi thử đời này có cái gì là công bằng hay sao?

- Yến Gia nhiều lần muốn hãm hại dồn hắn vào chỗ chết, cũng không phải có Gia Đình của Cá Vàng âm thầm bảo vệ hắn, lại có Phong Thải Vận âm thầm đi theo quan sát hắn, lại nhiều lần âm thầm ra tay cứu hắn, lúc đó hắn còn quá nhỏ yếu, lại lần giao tranh với người của Lưu Vân Tông, không phải có Yến Vô Song tới báo tin cho hắn,lại ra tay đóng băng 3 tên đi theo nàng tới âm thầm ra tay hạ sát thủ với hắn, thì hắn ngày hôm nay đã nằm dưới đất, vạn kiếp bất phục rồi, mà hắn bây giờ cũng không có khả năng, có thể thong thả như bây giờ, cũng chẳng có cơ hội xây dựng thế lực cho bản thân, Thiên Tài cũng phải có thời gian để phát triển chứ,mới ngóc đầu liền bị bóp chết trong trứng nước thì thiên tài có ích gì kia chứ!

- Ở đời này “ Nghèo thì nó khinh, mà giàu thì nó ghét, mà thông minh bị tiêu diệt " ở đời " Người không vì mình trời tru đất diệt a" hắn cũng chẳng tự ngạo mà hăng máu chó ra mặt, một mình cân cả thế giới, tự nhiên đứng ra chống lại một cơn sóng dữ, hắn cũng chẳng tự tin rằng chiến lực của mình có thể khiến kẻ khác cố kỵ,chỉ có thằng ngu mới tự cho rằng nắm đấm mới là vương đạo a,kẻ ở trên chính là kẻ có thể sai khiến kẻ khác liều chết vì mình, chứ không phải làm một con tốt thí cho người ta tính toán trên đầu mình, bị người bán đi mà còn vui vẻ giúp hắn đếm tiền kia chứ!

- Yến Gia và hắn đã là tử thù không chết không thôi từ lâu rồi, hắn rất muốn tiêu diệt Yến Gia, nhưng đánh trận mà đánh theo kiểu cầu may 5 ăn 5 thua, hắn tuyệt đối không làm, huống hồ gì Yến Gia còn có một Yên Vô Song, lúc nàng bị linh hồn kia khống chế, cũng chính là cái linh hồn đã báo tin cho mình, thì hẳn nàng sẽ không ra tay hạ sát với hắn đâu, nhưng lúc nàng kia bị mất khống chế, trở lại bản thể tự nhiên thì lúc đó hắn chết là cái chắc, hắn chỉ là một cái Linh Giả phế vật nhất,nhưng cũng đủ sức chém giết Võ Hoàng cấp như thái rau,nhưng Yến Vô Song là Linh Giả chân chính, đừng nói hắn, mà trăm cái như hắn cũng chẳng đủ cho nàng giết a, trừ khi hắn tung hết thủ đoạn, cũng chỉ có tỷ lệ 3 phần trốn thoát mà thôi!

- Yến Gia muốn dùng thủ đoạn âm hắn, thì hắn cũng mượn tay Dạ Chân tiêu diệt một cánh tay của Yến Gia, Yến Gia tuy lớn, nước cũng khá sâu, nhưng mà chống lại Hắc Kim, với tội chứng của Dạ Chân, cộng với một ít ám chiêu của hắn, thì nhất mạch Yến Chấn đi đời chắc rồi, nếu yến gia chống lại thì sẽ phải tội phản quốc, với lại nhất mạch Yến Chấn cũng chỉ là chi thứ phụ thuộc Yến Gia,cũng không hề có Võ Hoàng toạ trấn,cũng không phải dòng chính, Yến Gia sẽ vì một nhất mạch nghèo nàn, sống với tư cách làm cẩu nô tài mà chống lại Tam Hoàng Tử sao,tất nhiên là không rồi, bọn họ thậm chí còn chắp tay dâng đầu nhất mạch Yến Chấn ra làm nguội cơn giận của Tam Hoàng Tử nữa là!

A - Long hắn biết, nhất mạch Yến Chấn tuy có khá nhiều người vô tội không hề đắc tội với hắn, nhưng ở đời mà ngươi không chết, thì người chết sẽ là ta, hắn muốn mượn thế giới này quy luật, đồ gia diệt tông là hết sức bình thường, hắn không làm ra uy danh, thì kẻ khác sẽ cho rằng hắn là quả hồng mềm mà muốn bóp thế nào thì bóp, huống hồ gì để tạo dựng được một thế lực, để giữ cân bằng thì đôi lúc buộc phải hy sinh không ít người vô tội, thậm chí làm ra khổ nhục kế tự đâm mình vài nhát,để củng cố tinh thần và ý chí cho thuộc hạ của mình, hắn kiếp trước tay cũng đã nhuộm không ít máu tươi của đồng đội, cũng là vì bọn họ biết quá nhiều không thể nào để thông tin đó rơi vào tay địch và, cũng là vì cái chết của bọn họ sẽ củng cố ý chí cho quân mình, và ngay cả Hắc Ma hắn cũng không ít lần bị đồng đội truy sát, mà cũng từ chỗ chết mà sống sót qua và nhiều người cấp cao cũng như thế, để lấy một lý do hoàn hảo để kéo sự đồng tình, và hợp pháp hoá lydo để sinh sự với kẻ địch mà thôi!

- Nhất mạch Yến Chấn phải chết, bọn chúng chỉ có thể trách lão tổ nhà mình chọn sai phe mà thôi,muốn ám hại hắn phải chấp nhận hậu quả, bọn chúng chết bởi vì bọn chúng quá yếu,kẻ yếu còn không có tư cách lựa chọn cái chết cho bản thân mình,hắn nếu không có thực lực không có thứ để người uý kỵ thì kè phải chết chính là hắn, và hắn cũng không muốn chết,hắn không muốn người thân của mình phải đổ máu,thì kẻ khác sẽ đổ máu thay cho họ, họ cũng sẽ chết để khởi động bánh xe của thế giới này, ngay cả hắn cũng như thế, nhưng mà phải hy sinh làm sao cho xứng đáng,"lấy thứ ta nên có, mà đừng thua ở thứ không nên thua" hắn sẽ không vì một cái Yến Gia mà chết, hắn còn kẻ địch rất mạnh, mấy trăm năm nữa kẻ đó sẽ tới đây giết hắn và gia đình và cướp đi hỗn độn thần cách trong đầu hắn,và cũng là kẻ sẽ hủy diệt thế giới này, hắn cũng không có nhiều thời gian, chỉ cần kẻ nào cản đường hắn đều phải chết, thế giới này là bàn đạp để hắn tiến tới thế giới kia, đó mới là thế giới cho hắn lăn lộn, đó mới là đất diễn của hắn!

- Lúc này thời gian đã hết, hắn cũng cáo biệt với Lý Lão và Đồng minh mới gia nhập Dạ Chân này, hắn đi từng bước chậm tiến lại gần sơn tư yến, nói hắn cũng chẳng thèm nói nhiều, một cái vung tay Thiên Long Mâu ngay lập tức bay về phía hắn, đừng nhìn hành động lỗ mãng,ném Thiên Long Mâu treo vô số đầu người gim vào trụ chính mà lầm, hắn trước khi ném Thiên Long Mâu đi, hắn đã sưu hồn những cái đầu đó rồi,hắn biết đồ ma liên minh gồm có những ai,hắn sử dụng một trong thiên phú của Thiên Lòng Mâu, chính là đánh dấu kẻ địch, chỉ cần những kẻ nào có trong ký ức mà hắn sử dụng tinh thần lực chuyển vào Thiên Long Mâu, thì chỉ cần phạm vi không quá 10 dặm tất cả đều được đánh dấu và mọi hành động của kẻ đó đều không thoát được phạm vi quan sát của Thiên Long Mâu!

- Thiên Long Mâu có nhiều khả năng thiên phú ngay cả hắn cũng chẳng biết xài như thế nào cho hết nữa, nhưng trong đó hắn lại thích ba điểm từ Thiên Long Mâu rất chi là thích hợp!

- Thứ Nhất: Phệ Huyết, cắn nuốt huyết nhục và linh hồn kẻ địch, chỉ cần giết một người nó sẽ cắn nuốt toàn bộ tinh hoa của kẻ địch, mà truyền tới cho chủ nhân sử dụng nó nguồn sức mạnh vô cùng vô tận,còn bao nhiêu nó sẽ tự động sửa chữa những vết nứt khi giao đấu với kẻ địch, dù có bị vỡ nát nó cũng có thể tự tái tạo lại được, nó không phải là vũ khí mà là thân xác của một con hàng dị ma không gian hoá thành,đặc biệt chỉ cần hắn giết càng nhiều người thì hắn càng ngày càng mạnh, hắn hấp thụ trực tiếp năng lượng của người chết mà bổ sung cho cơ thể mình, hắn cố gắng kiềm chế năng lực này, bằng không người mà bị hắn chém giết sẽ ngay lập tức biến thành tro bụi chứ không phải tay chân đứt rời máu me tung toé như thế này đi!

- Thứ Hai: Là Phá Cấm! Ở thế giới này có khá nhiều cấm chế,đặc biệt là Cấm Khí,mỗi một thế lực lớn, khoảng có võ vương trở lên, sẽ có thể tự chế tạo thanh một loại tên là Cấm Khí,vũ khí dùng để tấn công thì chỉ có thể sử dụng 1 lần, còn Cấm Khí phòng thủ thì cung cấp cho hậu bối đeo lên người, chỉ cần công kích có ảnh hưởng tới tính mạng, cấm khí sẽ xuất ra lực lượng để bảo vệ tính mạng của kẻ đó, nên chỉ cần hắn để Thiên Long Mâu ra hình dáng của Phệ Hồn Tử Thần Liềm Đao thì, dù tên đó có mang trên người trăm ngàn kiện Cấm Khí cũng đều phải chết không thể nào nghi ngờ, dù núp trong trận pháp cũng phải chết, nhát chém đầu tiên chẻ sơn tư yến ra làm đôi chính là minh chứng rõ ràng nhất về sức mạnh của Thiên Long Mâu hắn đang cầm trên tay!

-Thứ Ba: Đây cũng là điểm hắn thích nhất, chính là một kỹ năng mà hắn tự đặt tên chính là Đánh Dấu, bất cứ sinh vật sống nào trong phạm vi tinh thần lực của hắn đều không qua được mắt hắn, với một điều kiện là hắn phải cầm Thiên Long Mâu trên tay,Thiên Long Mâu sẽ là rada quan sát thay hắn, chỉ cần Thiên Long Mâu có được hình ảnh của người mà hắn muốn truy tìm, ngay lập tức sẽ đánh dấu kẻ địch, và chỉ cần một ý niệm chém ra một chém, dù kẻ địch có ở trong sự bảo vệ của trăm vạn người, cũng liền bị Thiên Long Mâun giết chết không thể nào nghi ngờ, trừ khi là trên ngực kẻ đó có vật phòng ngự cao cấp đồng đẳng cấp với Thiên Long Mâu, bằng không chết là cái chắc!

- Hắn lúc này muốn tiến vào Sơn Tư Yến giết chết toàn bộ đám súc vật luôn tự cho mình là con cưng của trời này, một cái chết khó quên, hắn ngày lúc này có thể kích hoạt kỹ năng đánh dấu giết những kẻ này, nhưng làm như vậy sẽ quá lộ liễu, thằng ngu cũng có thể nhìn ra,vũ khí trên tay của hắn không được bình thường, mà trong lòng sẽ sinh dị tâm,lòng dạ con người còn sâu hơn đáy biển, với lại hắn tới đây gào thét muốn đòi mẹ, bây giờ mặc kệ sống chết cua mẹ mà đứng ở ngoài chém rụng đám người bên trong, thơ thiên hạ sẽ nghĩ hắn như thế nào, làm gì có ai biết hắn sau khi Sưu Hồn Diệt Ức kẻ địch hắn đã biết mẹ hắn ở chỗ nào rồi, hắn bên ngoài không giám vô, lại chém giết bừa bãi,ai thèm nghe hắn giải thích, mà hắn cũng lười giải thích,nhiều kẻ có tư tâm sẽ nhân lý do này mà kéo bè kéo cánh, đổ thêm ít nước bẩn trên đầu hắn mà làm ra một cái Đồ Ma Thứ hai thì sao, vả lại hắn cũng muốn vào giết vài tên Sưu hồn mấy tên nhị thế tổ này!

- Nhị thế tổ biết nhiều thứ hay ho hơn mấy lão tổ tối ngày bế quan đột phá cảnh giới đó, nhị thế tổ quen biết nhiều, biết được nhiều thông tin hơn, đôi lúc thông tin còn đáng giá hơn tiền bạc rất nhiều, hắn bước đi một vài bước, vác trên vai Thiên Long Mâu, đi qua bãi máu thịt của những tên quỷ xui xẻo nào đó đã bị hắn chém giết lúc đầu, đúng lúc này, thấy hắn rời đi, đám ma thú hung quang trong mắt chợt lóe,nước miếng tràn ra nhìn chằm chằm vào đám người Lý Lão, thấy thế Đám người Lý Lão sắc mặt tối sầm lại, lòng thầm nghĩ " xong thật rồi, không bị hắc ma giết mà bị ma thú ăn thịt" nhiều tên còn sợ hãi mà độn tốc bỏ trốn, nhưng ngay lúc đó lại bị ma trảo của ma thú bắt lại,không kịp hét thảm một tiếng, máu huyết đã tung toé, bị ma thú phân thây, chết không thế nào chết hơn được nữa!

- Lý Lão và Dạ Chân sắc mặt vô cùng kho coi, không cùng mà cùng có chung một ý nghĩ, " chẳng lẽ Hắc Ma muốn dùng tay ma thú giết bọn họ sao" cũng lúc này động tĩnh ở đây truyền tới tai A - Long, hắn nhíu mày thật sâu, mắt rồng lạnh lẽo, không giận tự uy,hư ảnh chân long giận dữ gầm thét, hắn quay qua liếc đám ma thú một liếc, ngay cả đám ma thú cấp 8 thực lực cũng có thể sánh ngang với 3 Võ Hoàng, đỉnh phong cũng sợ hãi nằm sát đất như một con cún con vậy, còn đám ma thú cấp thấp ngay lập tức lăn ra té xỉu, có con thực lực hơi mạnh còn không thể nào đứng vững,một đàn ma thú vô cùng vô tận lập tức quỳ rạp xuống cựa cũng không giám cựa, mọi người ở đây thấy cảnh này, âm thầm hít vào một hơi khí lạnh, " chỉ với một cái liếc mắt cũng có thể chấn nhiếp vô số ma thú,thực lực kẻ này mạnh tới cỡ nào "

- Còn vô số người buôn chuyện, thay vì sợ hãi, tán thưởng sức mạnh của A - Long nhưng lại cười trên nỗi đau của người khác " Đồ Ma Liên Minh lần này đá phải tấm thiết bảng rồi, Hắc Hắc ta cũng rất muốn xem Đồ Ma Liên Minh ứng phó tình huống này như thế nào đây " còn lúc này một bên Lý Lão thấy tràng cảnh này,tuy mặt không có biến sắc như bao nhiêu người khác, nhưng trong lòng lại âm thầm cười to!

“ Không sai quả là không sai! Con trai và cháu gái của lão ánh mắt không tệ, không đối địch với Hắc Ma là điều chính xác nhất, bằng không lão cũng không thế nào còn sống tới bây giờ ” lại nhìn qua đứa cháu gái đang ánh mắt đầy tình ý nhìn theo bóng lưng của A - Long, lão lại nghe cháu gái mở miệng nói thầm " đẹp trai, quả là rất đẹp trai a" Lý lão nghe thấy thế,lão xém nữa chết sặc bởi chính nước bọt của mình, lão âm thầm lắc đầu trong lòng có chút vui mừng " cháu gái hứng giữ của lão đã thật sự tinh căn thâm chủng với tên xú tiểu tử Hắc Ma này rồi, thật là gái lớn không thể nào giữ lại mà "

- Lúc này mọi người ở Sơn Tư Yến mới kip lui ra ngoài hết, nhiều kẻ vì không muốn mất mặt mũi liền ở lại, một vài tên ngu xuẩn thấy A - Long bước vào liền che giấu sợ hãi, cho rằng vài kiện cấm khí trên người, với thế lực sau lưng bọn chúng nên bọn chúng không hề sợ hãi A - Long, một tên đứng ra, sau đó vài chục tên đứng ra trỉ trích A - Long đe dọa rồi đủ kiểu, cũng giống như một tên tuổi trẻ tài tuấn vô cùng kiêu ngạo của nước bên cạnh,hắn ngạo nghễ mà đứng, cả người tản phát ra khí thế hách nhân,hắn có tên là Kiệt Tư,thực lực bán bộ Võ Linh cấp, bình thường được gia tộc nâng niu liền sinh ta tí kiêu ngạo liền đứng ra nói!

“ Ngươi phá hỏng nơi này, phá hỏng bổn hứng uống rượu của bản Thiếu Gia,Bản thiếu gia không có hứng thú hỏi tên của ngươi,hay tới đây với mục đích gì tự sát đi,ta không muốn tự ra tay,đừng làm ta phải bẩn tay ”

- Kiệt Tư nhàn nhạt nói, trong giọng nói mang theo tự tin vô cùng mãnh liệt, giống như đế vương cao cao tại thượng,thậm chí còn không để A - Long vào mắt,Kiệt Tư cho rằng đối diện hắn là một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu, cho rằng A - Long không hề có thế lực gì, chỉ là võ phu liều mạng mà thôi "

“ Thật ngông cuồng a”

- Lúc này đã có rất nhiều thiếu niên chạy ra xem náo nhiệt, còn có người cười lạnh không ngớt, bọn chúng luôn tự cho rằng A - Long không giám diết bọn chúng, bọn chúng được giáo dục rằng, cường giả vi tôn, kẻ ở dưới chính là sâu kiến, không cần cho sâu kiến mặt mũi, cũng chính là như vậy, trong lòng bọn chúng có một sự kiêu ngạo, tự cho mình là ưu việt nên không xem ai ra gì, nhưng bọn chúng nào biết bọn chúng vừa chọc vào một kẻ ngông cuồng, hơn bọn hắn, kiêu ngạo còn kiêu ngạo hơn bọn hắn gặp trăm ngàn lần!

- Nói cũng chẳng thèm nói, mở miệng A -Long cũng lười mở miệng,vung một cái Phệ Hồn Tử Thần Liềm Đao chém ra một cái, Kiệt Tư không kịp tránh né, ngay cả Cấm Khí Phòng Ngự của gia tộc cấp cho Kiệt Tư cũng không kịp phát huy công dụng, dù có phát huy được cũng chẳng là gì so với Phệ Hồn Đao,lập tức từ ấn đường của Kiệt Tư xuất hiện một đường chỉ màu máu,kéo xuống mũi, rồi miệng " Xoạch.....!!!” một tiếng từ đỉnh đầu tới giữa hai chân, bị một đao này chẻ Kiệt Tư ra làm đôi, " Bịch...!!!!" một tiếng hai nửa thân Kiệt Tư tách ra, hắn không kịp kêu một tiếng mạng đã ô hô rồi, hai nửa người ngã về hai bên, máu me từ vết thương chảy ra khắp nền nhà, vết chém rất ngọt, tới lúc chết rồi, mà trong ánh mắt kiệt tư còn có không thể nào tin được!

- Lúc này đám thiên chi kiêu tử đó khuôn mặt cười lạnh nay đã cứng ngắc lại, lúc này khuôn mặt bọn chúng vặn vẹo vô cùng, một tên chỉ vào mặt A - Long rằng " Ngươi ngươi, ngươi giám giết kiệt tư huynh,ngươi có biết chúng ta là ai không, ngươi có biết đắc tội chúng ta có hậu quả gì không, chúng ta là....."

“ Xoẹt..!!!!” một tiếng!

- Thứ mà tên to mồm kia đang nói dở thì, cảm thấy đầu mình tự nhiên bay bổng lên trời, hắn mất khống chế với thân mình, hắn không còn cảm nhận được thân mình nữa, thứ hắn nhìn thấy tiếp theo chính là một thân hình không đầu, chính là thân thể hắn, cổ phun máu tươi " Bịch..!! Một tiếng đầu hắn rơi xuống đất, hắn cũng nhìn thấy thân mình ngã xuống, máu từ cổ hắn chảy khắp nền nhà, cũng đồng dạng như Kiệt Tư vậy, nhưng thứ mà tên đó nghe thấy tiếp theo là những tiếng la hét thảm thiết của cả nam lẫn nữ,cũng chính là thanh âm kêu gào đau đớn của đồng bạn hắn,hắn lúc này đầu còn một ít thanh tỉnh trước khi chết, hắn lúc này hối hận rồi, hối hận vì sao không nghe lời, lại đến chỗ này, lại muốn gây sự với một tên sát tinh như thế,mà để ra tới nông nỗi này!

- Lúc này A - Long đã chém giết toàn bộ đám hoa hoa công tử này, ngay cả những nữ nhân đi theo đám người này, đều cũng không thoát khỏi số phận mà chết cùng, A - Long vốn là người lãnh huyết, dù nữ nhân có xinh đẹp như thế nào đi chăng nữa,, nếu không quen biết hay có giao tình thì đối với hắn nữ nhân đó chỉ là Hồng Phấn Khô Lâu mà thôi, muốn giết liền giết không quan trong ả là ai,hắn chỉ có thể mềm lòng với nữ nhân và gia đình của hắn mà thôi, và đó cũng là tia ôn nhu cuối cùng trong lòng hắn!

A - Long nhìn đống xác bị chém thành nhiều khúc này, hắn chỉ để sống sót còn lại 1 vài tên nô tài để thay hắn đưa tin mà thôi, một vẫy tay một nhu kình xuất ra, đầu của hơn chục tên Hoa hoa công tử bay lên, rơi vào tay của đám thuộc hạ của những tên đó, từng tên mặt trắng hơn tờ giấy, hai chân run rẩy,hai hàm răng đánh với nhau cầm cập, lại nghe A - Long nói rằng!

“ Hãy về nói với gia tộc các ngươi rằng! Ta tên là Hắc Ma, trong vòng 10 ngày lão tổ của các ngươi không đem lễ vật tới Hắc Phong Trấn bồi tội với ta, thì Đồ Ma Liên Minh chính là kết cục của các ngươi! ”

A - Long lại nói thêm, ngữ khí không cho cự tuyệt, như hàn băng ngàn năm không tan mà lạnh lùng nói rằng!

“ Đừng quên đem theo đầu của trưởng bối và thân thích của những tên này tới đây cho ta, bằng không ta sẽ tự tay tới nơi, và cắt đầu của lão tổ gia tộc các ngươi bù vào chỗ thiếu,ta không nói chơi các ngươi có 10 ngày, không tới liền C.h...ế.tttt!!!"!,bây giờ các ngươi có thể Lăn...!!!! ”

- Nói xong A - Long từ từ bước lên lầu, đi tới tầng 3 nơi này là đại bản doanh của Đồ Ma Liên Minh,lúc này đám thuộc hạ của những tên Hoa Hoa công tử mới tỉnh người lại, lại thấy cái đầu tên tay mình, ngay lập tức tay vì quá sợ hãimà rơi xuống đất, ngay lập tức làm gì còn nhớ tới lời nói của A - Long kia chứ, mà vắt chân lên cổ chạy trốn mất, bọn họ lúc này muốn chạy thật xa,càng xa càng tốt tránh né tên sát tinh này!

- Lúc này đi được tới tầng hai. Hắn kích hoạt kỹ năng đánh giấu của Phệ Hồn Đao,vô số đạo vô hình đao quang chém ra, " Uỳnh.. Uynh...Uỳnh...Uynh....!!!" tất cả những người ở tầng ba bị đánh giấu ngay lập tức bị từng đạo vô hình đao quang, xuất ra từ Phệ Hồn Đao chém ra thành bọt máu,một chút cặn cũng không thế nào còn lại một miếng được!

- Ngày lúc A - Long muốn quay mình rời đi, thì dị biến xảy ra, một cỗ thanh hương, không cạn son phấn mùi vị, đã theo gió phiêu đầy toàn bộ thiên địa.lúc đầu, là tràn ngập Sơn Tư Yến, nơi này mùi son phấn mùi vị truyền đến,một mùi hương rất quen thuộc, nhưng lại khá xa lạ,không nặng cũng không quá nhạt, chỉ là vừa đủ, thanh thiển như nước chảy, lại mang theo một tia mê người vị ngọt từ tận tâm can, tiếp theo đó, ở vết cắt trên đỉnh sơn tư yến, vô cớ lại nổi lên mưa hoa, trắng hồng cánh hoa rì rào hạ xuống trên đầu hắn, không biết là hoa gì,nhưng có một loại phiêu linh thê mỹ, như những cánh hoa chào đón người anh hùng từ chiến trường trở về!

- Mắt rồng của A - Long nhìn lên không trung, chỉnh là nơi cao nhất của Sơn Tư Yến,nơi cuối cùng của đỉnh cầu thang, mảng lớn quang mang bắt đầu xuất hiện,ở đó vô số cánh hoa rơi xuống, ở đó chút thần quang trong,như ẩn những hiện một hình bóng nữ tử tóc đỏ, cả người phấn nhạt lụa mỏng che mặt, cũng không thể nào che đi những đường cong mê người, và lụa mỏng che mặt cũng không cách nào xoá đi sự xinh đẹp của nàng được,nàng chầm chậm xuất hiện ở lan can bằng gỗ,tay ngọc nắm lấy lan can, từng đường nét từng đầu ngón tay của nàng đều đẹp không thể nào tả được!

- Nàng một lụa mỏng,đôi mắt màu ngọc bích,, ánh mắt như hút hồn người phía dưới, nàng mỹ hảo đường cong như ẩn như hiện. Nàng giơ lên cổ tay trắng, thả xuống từng cánh hoa,tay nàng mảnh khảnh tay, trắng nõn được cùng xung quanh,hoang tàn tuyệt nhiên không hợp,Nàng nhẹ nhàng vuốt vuốt sợi tóc mai, cử chỉ có không nói ra được phong tình, vừa có không nói ra được âu sầu, tuy dung mạo của nàng rất đẹp, lại bị mạng che mặt che đi dung mạo tuyệt thế của nàng, nàng như một mỹ nhân hoàn hảo đi ra từ bức tranh, một bộ được chau truốt từng tí vô cùng hoàn hảo, năm tháng không thể nào ăn mòn một bức tranh, chẳng qua là nàng trong con mắt màu ngọc bích dưới mạng che mặt, lại mang theo một tia không nói ra được bi thương, một cỗ oán người không ai hiểu được nàng!

- Nàng là Thiên Vũ Đai Đế: Vũ Mị Nương, mà A - Long lúc này cũng chẳng biết nàng là ai, cũng chẳng si mê sắc đẹp của nàng, có chi chỉ là thưởng thức một tác phẩm hoàn hảo nhất của thế gian mà thôi, nàng lúc này nhìn xuống hắn, nàng lúc này không còn cao cao tại thượng nữa mà chỉ như một cô gái bình thường, nàng bỏ đi chiếc mặt nạ quân vương của mình mà nhìn hắn, 4 mắt nhìn nhau, nàng nhìn thấy trong mắt hắn không hề có tạp niệm hay si mê hay tham lam hay là chiếm hữu giống như những nam nhân nàng đã gặp trước đây, trong mắt hắn là một mảng tinh minh,có chi chỉ là thưởng thức vẻ đẹp của nàng không hề có một tia nào xem thường hay là chiếm hữu nào cả!

- Ngay cả nàng cũng không biết vì sao nàng lại làm như thế cả, mỗi khi nhớ tới Hắc Ma tâm tâm nàng nổi lên một cảm giác phức tạp không tên,như chờ đợi, như mong nhớ, như ao ước muốn gặp hắn, nàng nhiều lần muốn nổi lên sát cơ với Hắc Ma nhưng khi thấy hắn, lòng nàng chợt mềm xuống, không có cách nào ra tay được, nàng nhìn hắn đầy phức tạp, cứ có cảm giác đã quen hắn từ rất lâu rồi, nhưng nàng không thể nào nhớ, lòng nàng có một cảm giác muốn ỷ lại vào hắn, muốn giựa dẫm muốn được hắn bảo vệ, ngay cả nàng cũng không hiểu là vì sao lại như thế nữa, nàng lại nhìn vào mắt hắn, lại nhìn thấy khuôn mặt vô cùng kien nghị, có phần non nớt pha lẫn sương gió của hắn!

- Lòng nàng lại có một cảm giác chua xót không tên, lại nhìn thấy hắn không vì vẻ đẹp của nàng mà quỳ xuống cầu xin tinh yêu của nàng như hàng vạn nam nhân mà nàng đã gặp trước đây,nhưng kẻ đó khiến nàng chán ghét vô cùng, lòng nàng cũng có một cỗ tức giận vì thất bại vì mị hoặc của nàng,lòng thầm mắng tên nào đó không hiểu phong tình, cũng có chi là tán thưởng " kẻ không bị vẻ bề ngoài của nàng điên đảo mới là kẻ được nàng xem trọng!

-Hai người im lặng nhìn nhau, không nói lấy một lời, một người là đánh giá đối phương, một người là thưởng thức một tác phẩm nghe thấy tuyệt đẹp ở viện bảo tàng vậy, cuối cũng hắn chỉ mỉm cười với nàng một cái, nụ cười này của hắn khiến tâm của Thiên Vũ Đại Đế, một lần nữa run lên,nàng lấy tay che lấy ngực như sợ tâm của nàng sẽ nhảy ra ngoài vậy, một cái chớp mắt hắn liền rời đi không nói với nàng một lời, điều này làm trong lòng nàng có một cỗ mất mát, mà ngay cả nàng cũng không thế nào hiểu vì sao?

- Lại nhìn bóng lưng vô cùng tiêu điều của hắn, nàng cứ có một cảm giác, như đã chứng kiến cảnh này rất nhiều lần, một cảm giác vô cùng thân quen giống như cả mấy trăm mấy ngàn năm ở cùng nhau vậy, ánh mắt nàng vô cùng phức tạp, nàng rất nghi ngờ cảm giác của mình, nếu nàng không phải từ bé đã sống trong hoàng cung, chưa một lần rơi đi, thì nàng thật sự cho rằng nàng và hắn đã từng gặp nhau nhiều rồi, hắn bao nhiêu tuổi mà năm nay nàng đã bao nhiêu rồi, chuyện nàng và hắn gặp nhau là điều không thể nào, nhưng nàng vẫn có cảm giác hai người đã từng gặp rồi, nhưng ở đâu nàng lại không rõ,ánh mắt nàng vô cùng phức tạp nhìn nơi hắn rời đi, bóng lưng hắn đã không biết từ lúc nào đã rời xa khỏi tầm mắt của nàng rồi!

- Trái với sự phức tạp trong nội tâm của nữ nhân nào đó, thi A - Long dù mới được gặp một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất Thiên Vũ, cũng chính là người nắm quyền lực tối cao của Thiên Vũ thì cũng chỉ xem như thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật,một cơn gió mát mang theo làn hương thơm thoảng qua mà thôi, hắn cũng chẳng để trong lòng, hắn đi ra ngoài, mặc dù bên trong có một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, nhưng khi bước ra ngoài Sơn Tư Yến, hắn cũng không ngần ngại mà một kích đánh sập nơi này, mặc dù bên trong có một đại mỹ nhân ở trong đó!

- Hắn liếc mắt là có thể nhận ra, nàng không phải một người bình thường, nàng là một linh giả,dù trói nàng ném xuống biển cho cá ăn, chưa chắc nàng đã bị mất một cọng tóc, huống gì chỉ là một tòa nhà sụp đổ, nàng tuy đẹp nhưng đối với hắn, nàng chỉ có một cái túi da xinh đẹp mà thôi, với hắn cứ đẹp liền muốn, tham quá ăn có hết đâu, cố làm gì để rồi chết ghẹn kia chứ, một màn này khiến người xé rung động,mà cũng khiến nữ nhân nào đó, thay vì thổn thức, thay vào đó là tức giận tới mức muốn nổ phổi, mắng tên nào đó không hiểu phong tình" nói liền làm đánh sập liền đánh sập, mặc kệ có thể hại chết nàng kia chứ, dù nàng là linh giả, nhưng cũng là nữ nhân a,hắn không thể nào nói một câu dễ nghe rằng " nói này rất nguy hiểm cô nương hãy rời đi ngay a" nói một lời với nàng sẽ liền chết sao,một câu quan tam khó thế sao, điều này khiến một nữ nhân cao ngạo như nàng tức giận không thôi, thù này nhất định phải báo a!

- Nàng cũng nào biết rằng, trong thâm tâm nàng không biết từ bao giờ đã in sâu hình bóng của hắn vào tâm của nàng rồi, cũng vì ý muốn trả thù này của nàng, mà khiến A - Long sau này rơi vào vô số tình huống giở khóc dở cười sau này, và cũng như thế này cũng khiến hai người càng ngày càng buộc chặt vào nhau hơn!

Kết Chương